Thời điểm này còn sáu Pháp Lực Quả, không đủ để thăng lên cảnh giới Tứ Phẩm.
Bất quá ăn vẫn là cứ ăn, pháp lực sẽ được đề thăng một đoạn.
Trương Tống cầm Pháp Lực Quả trong tay, vừa đưa tới miệng, bất chợt một cơn gió mát lạnh ngọt ngào truyền đến lấn át mùi thơm nhàn nhạt của linh quả. Hắn không khỏi giật mình nhìn ra phía sau, Hồng Tố Cực đã đứng đấy từ khi nào.
Hồng Tố Cực hai mắt nhìn Pháp Lực Quả chằm chằm tò mò, thần sắc kinh ngạc cùng hiếu kì, từ trước đến giờ nàng chưa bao giờ thấy trái cây nào như vậy. Bộ dáng bích diễm tràn đầy tinh quang, rõ ràng không phải phàm vật.
Cái mũi trắng tuyết nhỏ nhắn xinh xắn của nàng khẽ động đậy trông vô cùng đáng yêu:
"Trái cây này là gì? Trông rất kỳ lạ nha. Tựa hồ vừa rồi ngươi ăn nó, tu vi liền một mạch tấn cấp?".
Hồng Tố Cực một mực rất kinh ngạc. Nàng ở trên đỉnh đại cổ thụ vốn định tiến vào trạng thái tu luyện dưỡng thương, chợt phát hiện linh khí thiên địa phía dưới xao động.
Nhìn xuống phía dưới, một màn dị biến xảy ra khiến miệng son nàng há tròn kinh ngạc, vừa đủ để nhét vào quả trứng gà.
Trương Tống tay cầm một trái cây kỳ lạ gì đấy không biết tên, một mực nhàn nhã thưởng thức nhấm nháp, ăn hết hơn mười quả liền từ tu vi Nhất Phẩm thăng lên Tam Phẩm.
Thật nghịch thiên!
Ông trời không nói vương pháp a. Thời điểm nàng tu vi còn là Nhất Phẩm, dù mang thiên phú cùng tư chất tu luyện vô cùng cao, nhưng để tu luyện đến cảnh giới Tam Phẩm, không phải qua vài khắc là xong.
Trương Tống người này chỉ dựa vào vài quả trái cây mà làm được...
Trái cây này rõ ràng là thần vật nha!
Tiểu Li lúc nãy vừa mới không biết biến mất từ lúc nào, lúc này lại chợt hiện ra, hai mắt tò mò nhìn Pháp Lực Quả.
Trương Tống nghe Hồng Tố Cực dò hỏi, lại nhìn thỏ yêu đứng bên cạnh nàng, trong lòng âm tình bất định. Sau một luồng suy nghĩ chớp nhoáng qua đi, hắn liền mặt không biểu tình đưa Pháp Lực Quả tới cho nàng.
Giữ tính mạng mới là vương đạo.
Kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt
Tiếc gì vài khoả Pháp Lực Quả. Cùng lắm lần sau có thêm điểm thất bại lại quay ra dễ dàng.
Chờ chút, điểm thất bại?
Trong đầu Trương Tống chợt loé linh quang, cánh tay đưa Pháp Lực Quả tới cho Hồng Tố Cực được nửa đường liền thu lại:
"Hồng cô nương, trái cây này là linh quả, là ta trải qua hiểm nguy sinh tử mới đoạt tới tay, giá trị rất lớn a..."
Hắn lên tiếng từ chối nàng. Dù sao đi nữa, kết cục hắn vẫn không thể nào giữ được Pháp Lực Quả. Vậy là có điểm thất bại nha.
Ta thật thông minh, bỏ ra một Pháp Lực Quả, lại thu đến nhiều Pháp Lực Quả khác.
Bất quá, để đề phòng Hồng Tố Cực hay thỏ yêu Tiểu Li bên cạnh nổi khí đem hắn ăn, nên lời từ chối nói ra rất uyển chuyển, không đến mức làm lửa lập tức cháy lớn.
Trái ngược với suy nghĩ của hắn là Hồng Tố Cực sẽ cưỡng đoạt Pháp Lực Quả, nàng lấy ra một chiếc khăn tay lụa đỏ khí tức linh linh, dường như là một dạng túi trữ vật, ngó vào bên trong, vẻ mặt khó xử:
" Ta chỉ có năm trăm nguyên thạch a... Trương ca ngươi xem có đủ không?".
Vẻ mặt Hồng Tố Cực xấu hổ. Nàng mặc dù là cường giả Tông Sư, nhưng gia sản lại nghèo thấy lá khô.
Tuy lúc trước tiềm hành trong hoàng cung Lý Quốc, nhưng nguyên thạch được đến cũng không tiện sử dụng. Phần lớn dùng để duy trì thế lực. Lúc sau rời khỏi Lý Quốc, vì rời đi vội vã, cũng không kịp đến hoàng khố cẩn thận vơ vét một phen.
Nhìn bộ dáng Pháp Lực Quả linh quang rực rỡ, chắc hẳn giá rất cao. Năm trăm nguyên thạch chỉ sợ không đủ. Nàng cũng không thể cướp ngang tay nha. Trương ca phải trải qua sinh tử mới đoạt được linh quả đến tay, chắc chắn không dễ dàng.
Ai... linh quả quý giá như thế, chỉ sợ hắn không muốn dễ dàng cho ra.
Thật tiếc... nàng nếu có linh quả này, thương thế chỉ sợ sẽ liền hồi phục.
Lời của Hồng Tố Cực khiến Trương Tống có chút bất ngờ không kịp thích ứng. Dường như kịch bản bị kẻ nào sửa sai. Đúng ra Hồng Tố Cực nghe hắn uyển chuyển từ chối, nàng phải nổi giận cướp đoạt Pháp Lực Quả nha.
Sao lúc này lại bỗng nhiên xử lý theo lẽ thường, ngả giá trao đổi?
Nữ nhân này thật tốt, lòng dạ vậy mà ngay thẳng dịu dàng. Không như vẻ ngoài bộ dáng nữ ma đầu thiết huyết.
Có điều... nếu vậy thì điểm thất bại của ta đâu? Thật xui xẻo nha. Lần đầu tiên hắn mong bị cướp vậy mà không được như ý nguyện.
Chẳng lẽ điều này là điềm báo rằng sau này ta làm việc nào đều sẽ không thuận lợi, việc gì cũng thành công, khó có thể dễ dàng nhận điểm thất bại?
... Chờ chút? Ta đang mong muốn thất bại, bài xích thành công? Ta ngất! Từ lúc nào tâm tính mình có suy nghĩ trái luân thường đạo lý như vậy?
Đều trách cái hệ thống hố hàng này!
Trương Tống nhìn Hồng Tố Cực đang cắn cắn cánh môi đỏ mọng, vẻ mặt lãnh đạm bộ dáng không để ý chút nào, bất quá hai mắt đang nhìn chằm chằm vào Pháp Lực Quả lại bán đứng nàng. Hắn thở dài một hơi đưa Pháp Lực Quả tới:
"Vậy cũng được. Linh quả này cho ngươi".
Dù gì thì hắn cũng phải đưa. Không nên khiến yêu nữ này không vui. Bây giờ nàng đang nói chuyện lịch thiệp, giảng nghĩa lý, bất quá có trời mới biết lúc nào nàng sẽ nổi giận thiết huyết.
Còn có thỏ yêu Tiểu Li khủng bố bên cạnh kia... ai, không còn gì để nói, tiểu yêu này thích hút tinh huyết, sao lại còn mang bộ dáng khả ái xinh đẹp tuyệt thế của Hồng Tố Cực.
Chỉ cần nàng đi ra giữa ngã đường vẫy vẫy tay, đảm bảo nam nhân thiên hạ dù biết là chết vẫn sẽ như vịt liên miên bất tuyệt bạch bạch chạy tới dâng máu tận miệng cho nàng.
"Ngươi cho ta?". Hồng Tố Cực thấy Trương Tống đưa linh quả tới thì sững sờ, hắn dễ dàng cho ta như vậy?
Linh quả này trông rất quý giá nha! Hắn vậy mà không đắn đo một chút nào liền đưa tới cho nàng mà không một chút mặc cả.
Vốn nàng đã làm sẵn tâm lý nghe hắn từ chối, hoặc ra các điều kiện đại loại như phải thả hắn... không ngờ hắn lại dễ dàng giao ra. Điều này nàng thật không ngờ tới.
Hắn thật tốt~
Hồng Tố Cực vẻ mặt cảm động, tiếp nhận Pháp Lực Quả, môi nhỏ đỏ mọng khẽ mở, cắn lên một ngụm. Cảm giác mát lạnh ngọt ngào thanh thoát liền từ đầu lưỡi truyền tới.
Trông nàng ăn mà Trương Tông tiếc xót xa. Điểm thất bại rất khó kiếm a. Chờ đến lượt quay ra thêm một đợt Pháp Lực Quả lần sau, đoán chừng sẽ rất lâu, hoặc rất ít đi.
Một bên hắn cũng thầm lo lắng, tu vi càng cao, hiệu quả của Pháp Lực Quả càng thấp. Với tu vi Tông Sư của Hồng Tố Cực, tác dụng tăng tiến tu vi hẳn giống như nước chảy vào sa mạc. Mong nàng sẽ không vì điều này mà nổi giận a, hắn không chịu được.
Tiểu Li đứng một bên Hồng Tố Cực, thấy vậy cũng xoè bàn tay băng thanh bạch ngọc ra, miệng nũng nịu:
"Công tử, còn phần của ta? Ngươi đối xử với bổn cô nương không công bằng a. Ta không vui~".
Hồng Tố Cực đang muốn nuốt xuống miếng Pháp Lực Quả trong miệng, nghe những lời của Tiểu Li liền bị sặc, suýt chút nữa phun ra. Nàng không khỏi nâng ánh mắt sắc bén lườm Tiểu Li.
Tiểu yêu thỏ này lại chứng nào tật nấy. Cái miệng ngọt như bôi mật. Sơ hở là quyến rũ nam nhân. Làm người chủ nhân như ta thật mất mặt.
Mấu chốt là Tiểu Li lại biến thành bộ dáng của nàng. Điều này khiến Hồng Tố Cực vừa đau đầu vừa tức khí.
Cũng không thể một trảo đem thỏ yêu nữ này đánh chết vứt xác trong rừng a, Tiểu Li là hoá thân của pháp lực nàng, nếu Tiểu Li bị trọng thương, đồng thời nguyên khí của nàng cũng trọng thương theo.
Đều tại cái thỏ hồn thượng cổ quái quỷ kia, nhàn hạ không tìm con thỏ hoang nào đấy mà nhập vào, hết lần này tới lần khác nhập vào pháp tướng của ta.