Năm người Trương Tống giữ khoảng cách với đoàn người Ninh gia để tránh bị phát hiện, cẩn thận bám theo.
Đi ra khỏi phường thị, thời điểm đi qua cung đường ven một khu rừng hẻo lánh, phía trước bất chợt có một đám người áo đen nhảy ra chặn đoàn người Ninh gia lại.
Những hắc y nhân này có gần ba mươi người.
"Các ngươi là ai, sao dám cả gan cản đường xe ngựa Ninh gia?"
Phu xe là một lão nhân hai mắt sáng quắc tràn đầy tinh quang, so với bộ dáng giật mình của đám hộ vệ, hắn lại rất trầm ổn, nghiêm nghị nhìn đám hắc y nhân quát lớn.
"Ha ha ha, Ninh gia các ngươi là cái gì mà cũng dám hù doạ người khác, chẳng lẽ là siêu cấp thế lực gì đó sao?"
Một hắc y nhân bộ dáng như người cầm đầu, mở miệng đáp lại. Nghe ngữ khí thì dường như đây là một thanh niên trẻ tuổi.
"Mục đích của các ngươi là gì?"
Lão nhân đứng dậy, rút đoản đao sau lưng, khí thế cường giả Lục Phẩm toả ra mạnh mẽ.
"Đã từng nghe qua Ninh gia có một lão đầu Ninh Thốn tu vi Lục Phẩm tu luyện công pháp hệ hoả, chính là các hạ đi?"
Đối với khí thế doạ người của lão nhân thanh niên hắc y không thèm để ý, hỏi lại.
"Đúng, Ninh Thốn chính là ta!" Lão nhân không chút do dự ngạo nghễ ưỡn ngực thừa nhận.
"Quả là không sai, ha ha. Lão đầu Ninh Thốn ngươi có thể cho chúng ta mượn tạm tiểu thư Ninh Chiêu Linh một thời gian không, ta nhất định sẽ báo đáp ngươi thật tốt."
Thanh niên hắc y nhân cười lớn hỏi.
"Có thể, nếu ngươi đủ thực lực bước qua ta." Ninh Thốn hừ lạnh.
"Không không, ta sẽ không lên, Phạm Du!" Thanh niên hắc y nhân lắc đầu, lớn giọng hét một tiếng.
Tức thì từ trong hàng hắc y nhân, một người bước ra, thân hình cao lớn vạm vỡ, khí thế Lục Phẩm lập tức toả ra tứ tán, so với khí thế của Ninh Thốn lớn hơn một chút.
"Phạm Du?"
Từ thời điểm đám hắc y nhân xuất hiện, năm người Trương Tống ở phía xa đã xuống ngựa cẩn thận ẩn núp quan sát tình hình. Nghe thấy thanh niên hắc y nhân gọi người kia là Phạm Du, Trương Tống giật mình, không ngờ tên này lại xuất hiện ở đây.
Lần trước ở kinh thành Lý Quốc, hắn bị Lý Thiên Lộ đánh trọng thương bỏ chạy, lần này lại xuất hiện, không những thương thế đã lành mà tu vi lại còn tăng một bước lớn.
Tiểu Hân ở bên cạnh thấp giọng: "Chẳng lẽ là người có tên trùng hợp?"
Đám người hắc y nhân mặc y phục che kín dung mạo, nên không thể xác định được đây có đúng là Phạm Du hay không.
Trương Tống lắc đầu: "Đợi hắn xuất ra pháp tướng liền biết."
"Chẳng lẽ đây là bằng hữu của các ngươi?" Ân Phong Trác nghe được đối thoại giữa Tiểu Hân và Trương Tống thì nghi hoặc hỏi.
"Không phải, chỉ là một bại tướng mà thôi." Trương Tống đáp.
"Có lẽ chút nữa chúng ta cần ra tay, nếu để đám hắc y nhân bắt tiểu thư Ninh gia tên Ninh Chiêu Linh kia đi, chúng ta sẽ mất người dẫn đường tới Thanh Tinh Cốc." Lý Thiên Lộ quan sát đương trường một lượt sau đó nói.
Những người còn lại không có ý kiến gật đầu đồng ý, cẩn thận quan sát tình huống phía bên kia, sẵn sàng động thủ.
Lão nhân thấy bên phía đối phương xuất hiện một tên cường giả có tu vi không thua mình chút nào, bên ngoài mặt vẫn duy trì vẻ bình thường, nhưng lưng áo thầm đổ mồ hôi lạnh.
Đoàn người Ninh gia bọn hắn chỉ có khoảng hai mươi người, đám hắc y nhân có gần ba mươi người. Vốn ban đầu hắn quan sát thấy đám hắc y nhân đại đa số là Tam Phẩm, Tứ Phẩm, ngang với hộ vệ Ninh gia. Dù đám hắc y nhân có nhân số nhiều hơn bọn hắn, nhưng ngược lại hắn có tu vi Lục Phẩm bù đắp sự thiếu hụt nhân số, có thể nghiền ép tất cả.
Nhưng cuối cùng bên phía đối phương lại nhảy ra một kẻ cũng có tu vi Lục Phẩm, trong nháy mắt, Ninh gia từ thế mạnh lại bị đảo về ở vị thế yếu.
Ngày hôm nay thật xui xẻo, không biết buổi sáng bước ra khỏi nhà dẫm vào đồ vật tà khí gì.
Thanh niên hắc y nhân phất tay ra hiệu cho thủ hạ:
"Các ngươi tiến lên, mời tiểu thư Ninh Chiêu Linh đi theo chúng ta, nếu có người nào ngăn cản lập tức giết chết!"
Đám người hắc y nhân nghe lệnh, vũ khí trong tay vung lên chuẩn bị xông tới, bất chợt một âm thanh dễ nghe nhưng lạnh lùng vang lên:
"Chờ đã!"
Thanh niên cầm đầu nghe vậy liền đưa tay ra hiệu cho thủ hạ dừng lại.
Cửa vải thùng xe ngựa hé mở, thiếu nữ có khuôn mặt dễ nhìn, làn da trắng bệch bước ra, lạnh lùng quan sát tình hình bên ngoài:
"Ngô Chí Tiểu, ngươi bỗng nhiên chặn xe ngựa Ninh gia, muốn bắt ta đi là có ý gì?"
"Ngô Chí Tiểu?" Lão nhân nghe vậy thì tức giận nhìn thanh niên hắc y nhân, giận dữ quát lớn: "Tên hèn hạ, ngươi cầu thân tiểu thư không thành nên muốn chặn đường cướp người?"
Thanh niên hắc y nhân gọi là Ngô Chí Tiểu nghe vậy, kéo khăn đen che mặt xuống, lộ ra dung mạo tuấn tú, nhìn Ninh Chiêu Linh ngạc nhiên:
"Sao ngươi có thể nhận ra ta?"
Ninh Chiêu Linh khinh bỉ lạnh nhạt nhìn hắn:
"Ngươi hãy tự nhìn lại giày của mình."
Ngô Chí Tiểu cúi đầu nhìn xuống đôi giày có đính một viên ngọc ở đầu mũi giày vô cùng nổi bật của mình, hắn thầm hối hận. Đây là đôi giày hắn mang thời điểm tới Ninh gia cầu thân. Con mẹ nó, sơ suất, sơ suất! Làm sao lại quên đổi giày a!
Ngô Chí Tiểu sầm mặt lại:"Ngươi nhận ra ta cũng không sao, vẫn là phải mời ngươi đi theo ta."
Lời hắn vừa dứt, đám hắc y nhân lập tức vung vũ khí va chạm đấu chiến với hộ vệ của Ninh gia. Phạm Du thì phi thân về phía Ninh Thốn.
Nhìn thấy hắc y nhân đứng đối diện Ninh Thốn xuất ra pháp tướng một cái cuốc mẻ khó mà nhầm lẫn, đám người Trương Tống liền biết chắc người này chính là Phạm Du.
Ninh Thốn thấy đối phương xuất ra pháp tướng, cũng lập tức triệu hồi ra pháp tướng đoản đao màu đỏ. Hư ảnh pháp tướng liền dung nhập vào thanh đao hắn cầm trên tay, bề ngoài mặt đao liền loé lên hồng mang, toả ra khí tức nóng nảy sắc bén.
Phạm Du cũng lập tức lấy ra một chiếc cuốc lớn, hư ảnh pháp tướng cuốc mẻ loé lên dung nhập vào cái cuốc lớn kia, hắn lập tức cầm cây cuốc lên đánh tới Ninh Thốn.
Trương Tống quan sát một màn này, trải qua vô số kinh lịch nguy hiểm, nhìn những cường giả đấu pháp, hắn biết người tu hành Ngũ Phẩm trở lên, triệu hoán ra pháp tướng mang hình dáng vũ khí thường dùng, nếu dung nhập pháp tướng vào vũ khí, uy lực sẽ tăng lên gấp bội so với việc sử dụng mỗi pháp tướng hoặc vũ khí.
Thực lực đám hắc y nhân và hộ vệ Ninh gia ngang ngang nhau. Tạm thời bất phân thắng bại, tuy nhiên nhân thủ hắc y nhân đông hơn một chút, nếu kéo dài thời gian chiến đấu, hộ vệ Ninh gia chắc chắn sẽ rơi vào hạ phong.
Còn thanh niên Ngô Chí Tiểu tu vi Tứ Phẩm, lúc này không gia nhập trường chiến mà chỉ đứng ngoài quan sát, tự nở một nụ cười tự cho là đẹp trai cười cười với Ninh Chiêu Linh.
Ninh Chiêu Linh thấy vậy hừ lạnh, vẻ mặt không một chút biểu cảm quan sát tràng chiến đấu giữa sân. Trong nội tâm âm thầm nổi lên lo lắng.
Thế cục chiến đấu giữa hai bên lâm vào tình thế giằng co, bởi vậy cuộc chiến giữa hai cường giả Lục Phẩm Ninh Thốn và Phạm Du mang tính quyết định phân thắng bại hai phe.