• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hồng Tố Cực vuốt vuốt mái tóc đen dài như dải dạ thiên mềm mại, như nghĩ đến cái gì, vẻ mặt lo lắng, nàng vội hỏi Trương Tống: "Trương đại ca, vừa nãy ngươi có nhìn thấy bộ dáng ta thoát y?".

Trương Tống trong lòng run lên. Nàng đây là muốn tìm ta tính sổ, vì đã nhìn được thân thể nàng? Hắn lập tức lắc đầu phủ nhận: "Không nha, ta cái gì cũng không thấy".

Hồng Tố Cực sợ hắn hiểu lầm, chỉ về phía Tiểu Li nói ra:

"Ngươi yên tâm, không như ngươi nghĩ a. Trước kia thực lực của ta rất bình thường. Đến thời điểm pháp tướng Nguyên Anh của ta vô tình dung nhập được linh hồn thỏ yêu thượng cổ, phát sinh dị biến, thực lực ta mới mạnh mẽ tăng lên.

Từ lúc đấy, pháp tướng Nguyên Anh của ta bỗng sinh ra ý thức riêng. Có thể độc lập hành động. Ta đặt tên cho nàng là Tiểu Li. Người mà ngươi thấy trong thanh lâu, hay người... thoát y thu hút sự chú ý của Đoàn Chính Thuần cũng là nàng.

Từ trước giờ làm chuyện gì, đều để Tiểu Li ra mặt. Ta thì ẩn tàng gần đấy. Cũng không biết vì sao, tính cách Tiểu Li... có phần cởi mở, phóng đãng...".

Hồng Tố Cực vừa nói, dường như xấu hổ, hoa dung hiện lên tia ngượng ngùng.

"Thần kỳ như vậy..." Trương Tống cảm thán. Bất quá hắn chợt sững sờ. Nàng nói những chuyện này với ta làm gì? Tựa hồ không có chút liên quan với hắn a.

Có điều, Trương Tống vẫn không nhịn được tò mò hỏi: "Pháp tướng cũng có thể sinh ra ý thức? Hoặc cần dung nhập hồn thú?".

"Không phải vậy nha". Hồng Tố Cực lắc đầu. "Pháp Tướng Nguyên Anh không thể sinh ra ý thức. Cũng không thể dung nhập hồn thú. Ta chưa bao giờ nghe qua những điều này. Tiểu Li là ngoại lệ, ta cũng không hiểu vì sao nàng có thể dung nhập với hồn thú, đồng thời sinh ra ý thức. Thực lực bạo tăng".

"Như vậy thật tốt..." Trương Tống nhịn không được cảm thán, nhìn Tiểu Li nhiều vài lần. Có ý thức khác không có ý thực một trời một vực. Cái này mang ý nghĩa gì?

Thực lực đề thăng gấp đôi a. Một pháp tướng như vật chết chỉ có thể hành động theo ý niêm mệnh lệnh của người triệu hoán, không thể nào bằng một pháp tướng có ý thức riêng. Trong chiến đấu, có thể tùy cơ ứng biến, hành động nhạy bén, còn giúp chủ nhân không cần hao phí tinh lực chú tâm điều khiển. Chiến lực được phát huy tối đa. Đồng dạng như có hai bản chân thân vậy. Từ một Tông Sư hoá thành hai Tông Sư a. Nếu là pháp tướng bình thường, chiến lực chỉ có hạn.

Từ nãy giờ Tiểu Li vẫn duy trì bộ mặt thèm thuồng nhìn về phía hắn. Khoé môi mơ hồ có nhuận thủy chảy ra, bộ dáng đói khát.

Trương Tống hít sâu một hơi. Ta cũng không phải mỹ vị mỹ thực gì. Nhìn ta như vậy làm gì nha.

"Tuy thực lực đại tăng, Tiểu Li bỗng có nhiều thần thông mới, phân thân, có thể thổi ra độc hương...". Hồng Tố Cực nói tiếp, phiền muộn thở dài, "Bất quá, nàng trở nên rất cuồng bạo a. Sơ hở là muốn máu tươi. Đồng thời rất... buông thả, thời điểm nhìn thấy nam nhân đều trở nên kích động vui vẻ, ra tay quyến rũ..."

Càng nói, ngữ khí Hồng Tố Cực càng uất ức: "Dù là vậy cũng thôi. Ban đầu bộ dáng của Tiểu Li chỉ là tiểu bạch thỏ, nhưng sau này dung nhập thỏ yêu hồn có thể hóa thành dạng người. Nàng không hoá thành người nào, lại hoá thành bộ dạng của ta. Luôn tới trước mặt những nam nhân thối kia làm những trò xấu hổ".

Trương Tống vẻ mặt đặc sắc, chuyện này thật li kỳ a. Tiểu Li này thực lực tăng mạnh thì rất tuyệt. Bất quá để nàng hoá thành bộ dạng bản thân, chạy tung tăng khắp nơi thoát y phục, phỏng chừng cửu thiên thần nữ cũng không nhịn được mà nổi giận thất thố.

Hắn nghi hoặc hỏi: "Ngươi không thể kiểm soát được nàng sao?".

"Không thể a". Hồng Tố Cực buồn bực, "Vốn trước đây không có chuyện này, nhưng càng về sau, không hiểu sao càng khó kiểm soát hành động của nàng".

Trương Tống nghe vậy kinh ngạc. Tu hành giả không thể kiểm soát được pháp tướng, chuyện này nói ra thật lạ lùng. Cũng rất nghiêm trọng a, "Nguyên lai Tiểu Li này luôn đối mặt mọi người xử lý công việc, một tay nàng làm cả Lý Quốc đảo loạn?".

"Không phải, là do ta đứng đằng sau thao túng. Dù Tiểu Li sinh ra linh trí riêng, bất quá suy nghĩ cũng chỉ đơn giản như ấu hài tử". Hồng Tố Cực đáp, "Chỉ những hành động phóng túng của nàng là ta không thể kiểm soát. Sau đó chỉ có thể đem những người kia thấy được bộ dáng của ta do nàng biến thành giết chết".

Chợt Trương Tống giật mình: "Những chuyện này ngươi nói với ta để làm gì a?".

Hồng Tố Cực nghe thế liền đỏ mặt quát: "Ngươi không muốn nghe thì thôi".

Trương Tống như ở trong mộng, nữ nhân này đang chơi cái trò gì? Bỗng dưng giảng thuật cố sự của nàng cho ta nghe, sau đó đột nhiên mắng ta. Ta làm gì sai a?

Hắn cũng không nghĩ nàng bịa chuyện. Cũng không rảnh bỗng nhiên bịa ra một cái cố sự tốn một phen công phu dài giảng giải nha. Bên cạnh đó, với thực lực của nàng, cũng không cần uyển chuyển phí công lừa dối hắn làm gì.

Đúng lúc này, Tiểu Li vốn luôn trầm mặc bỗng dưng nở nụ cười mở miệng: "Soái ca ca, trông người thật anh tuấn. Có thể bồi ta một chút hay không a?".

Ngữ khí nàng nũng nịu đáng yêu, kết hợp... dung mạo tuyệt sắc giống hệt Hồng Tố Cực, quả thực là một tổ hợp đòi mạng nam nhân.

Lại thêm cả hành động đưa ngón tay trắng phấn lên miệng cắn cắn, hai mắt long lanh tội nghiệp, bộ dáng mị hoặc câu hồn. Mẹ hắn, quá quyến rũ đi.

Bất quá, dù là trước kia, Trương Tống đối với bộ dáng này có thể kháng cự. Huống gì hắn biết nàng là một tiểu bạch thỏ biến thành, vừa rồi còn bám chặt cổ Đoàn Chính Thuần một hơi hút hết huyết nhục... Không sinh nổi cảm giác gì a.

"Linh trí nàng không thấp chút nào nha". Trương Tống nhìn Hồng Tố Cực nghi ngờ. Vừa rồi người nào bảo Tiểu Li linh trí thấp như ấu hài tử? Hành động và lời nói của nàng không chút thua kém những phụ nhân ngọt ngào thành thục kia a.

Hồng Tố Cực vẻ mặt mờ mịt: "Có lẽ là hài tử mười sáu tuổi".

Nàng quay sang Tiểu Li, vẻ mặt nghiêm nghị chỉ vào Trương Tống: "Người này không thể ăn. Thu hồi tâm tư của ngươi đi".

Tiểu Li nghe xong vẻ mặt có chút tiếc nuối. Lại liếc nhìn Trương Tống thêm vài lần, tựa như không nỡ bỏ. Sau cùng miễn cưỡng thu hồi ánh mắt khát vọng, chủ nhân đã nói không được a, ngữ khí chủ nhân lần này dường như vô cùng kiên quyết. Ta nếu còn muốn ăn, sẽ bị trừng trị. Không muốn, không chịu được a.

Trương Tống quan sát thấy một màn vẻ mặt của nàng thì xạm mặt lại. Ta không phải thức ăn.

Hồng Tố Cực giải thích: "Tiểu Li có sở thích kỳ quái, gặp nam nhân sẽ trêu đùa một thời gian, sau đó đem huyết nhục hút sạch".

Mồ hôi lạnh rịn đầy lưng áo, Trương Tống thầm cảm thán. Cái này thường gọi là chơi rồi ăn a.

Trương Tống quan sát màn trời đen thăm thẳm, đối với Hồng Tố Cực cảm tạ: "Đại ân đại nghĩa của Hồng cô nương ngày sau nếu có cơ hội tại hạ nhất định sẽ lấy thân... ách, không phải, sẽ tận tình báo đáp. Lúc này tại hạ xin cáo từ, không dám tiếp tục quấy rầy. Hẹn ngày tái ngộ".

"Ngươi định đi đâu?". Hồng Tố Cực liền hỏi.

"Ta trở lại nhà trọ. Cũng không thể ngủ lại ngoài trời này đi". Trương Tống đáp lại.

Hắn lúc này muốn rời khỏi nơi này càng sớm càng tốt. Tuy Hồng Tố Cực vẻ đã hoàn toàn tha cho hắn, bất quá trông bộ dáng đói bụng của Tiểu Li kia, chung quy vẫn không thể yên lòng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK