• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tại Mộng Khiết Lâu.

Trong một căn phòng bí mật tối tăm âm u. Một nam nhân thần bí mặc áo choàng đứng quay mặt vào trong diện bích hắc ám.

Tay hắn đang vân vê xoay vòng hai viên cầu sắt. Phía sau hắn là hai nữ tử xinh đẹp đang đứng quỳ một chân, đầu cúi gằm xuống, thân thể run rẩy, thái dương đổ mồ hôi lạnh, tựa hồ đang rất sợ hãi.

Cả căn phòng lạnh lẽo không một tiếng động. Bầu không khí căng thẳng đến nỗi dường như ngưng kết. Một lúc sau, nam nhân thần bí chợt mở miệng:

"Nói như vậy, Đoàn Dự chết ở trong lâu? Chuyện này bên ngoài đã có thế lực nào biết?".

Nữ tử bên phải cẩn trọng đáp "Bẩm lâu chủ, chúng ta đã kịp thời phong toả mọi nguồn tin tức. Đảm bảo chỉ có hai ta cùng một vài tỷ muội khác biết".

"Tỷ muội khác?" Ngữ khí của nam nhân thần bí bỗng dưng trở nên âm trầm đáng sợ.

"Hoa khôi đi vào cùng bốn khách nhân đóng kín cửa. Đêm đó bỗng nhiên có một cường giả tu vi cao thâm cường hoành phá cửa mà vào. Sau đó những người bên trong liền phá cửa sổ bay đi. Chúng tỷ muội đi vào thì thấy... hai xác khô. Từ một vài đặc điểm nổi bật, có thể nhận ra một cái là thái tử Đoàn Dự, một cái là Tư Đống, thiếu gia Tư gia".

Hai nữ tử nghe được giọng nói lạnh lùng của nam nhân thần bí thì run rẩy đáp lại. Đối với vị lâu chủ này các nàng rất sợ hãi. Thủ đoạn của hắn vô cùng hung ác tàn bạo, đã để lại cho các nàng ấn tượng quá sâu.

"Giết!" Nam tử thần bí nói ra một chữ, ngữ khí không có một chút cảm xúc.

"Tuân lệnh" Hai nữ tử quỳ dưới đất liền đồng thanh đáp.

Những tỷ muội hôm qua nhìn thấy xác của Đoàn Dự sẽ phải chết.

Thật đáng thương. Có nàng còn mới vào lâu lần đầu. Đa số các mỹ nhân trong thanh lâu này hoặc vì gia cảnh khó khăn, hoặc vì bị bán... nói chung là đều vì cùng đường phẫn cảnh mới phải gia nhập thanh lâu để kiếm miếng cơm sống qua ngày. Cái kết cuối cùng vẫn là chết.

"Đã điều tra ra danh tính hoa khôi bỏ trốn, cường giả xông vào đêm qua chưa?" Nam nhân thần bí tiếp tục hỏi.

Một nữ tử liền trả lời:

"Hoa khôi này là Hồng Tố Cực, một mỹ nhân xinh đẹp tuyệt sắc. Mới nhập lâu một ngày. Tu vi Nhất Phẩm. Đêm hôm qua là lần đầu tiên tiếp khách nhân.

Còn cường giả đêm qua xông vào lâu có thể phi hành. Tu vi nhất định là từ Tông Sư trở lên. Bọn thuộc hạ tu vi thấp, vô năng, không thể nhìn rõ thuật ẩn dung của hắn. Chỉ thấy một màn sương xanh. Nhưng y phục hắn mặc rõ ràng là hoàng bào trong hoàng cung".

Nam nhân thần bí lẩm bẩm "Hoàng bào? Người nào trong hoàng cung tu luyện công pháp hấp huyết của người khác?".

Trước đó Hồng Tố Cực ẩn dấu tu vi, nên bọn hắn chỉ biết được nàng mang tu vi Nhất Phẩm yếu ớt. Cho nên mọi nghi ngờ được đổ dồn vào cường giả đã mạnh mẽ xông vào lâu kia.

Lúc đó mọi người không nhìn rõ tình cảnh bên trong. Đợi khi vào chỉ thấy hai xác khô nằm trên mặt đất. Sau đó, sự việc liền biến thành có một cường giả xông vào lâu, đánh chết khách nhân, hút hết tinh huyết, sau đó cướp đi hoa khôi.

Nữ tử vừa lên tiếng tiếp tục nói "Nhưng chúng ta nghe có người bên ngoài nhìn thấy, lúc đó từ cửa sổ, có ba người bay ra. Một người là nữ nhân mang theo một thanh niên. Một người là cường giả kia theo sát phía sau".

"Chuyện này thật khó hiểu" Nam nhân thần bí cau mày. Linh tính hắn bỗng chốc có cảm giác, sự việc lần này phức tạp hơn hắn tưởng tượng.

"Xác thực" Nữ tử kia đáp lời, "Cũng có thể là hoa khôi Hồng Tố Cực này đã cố ý che dấu tu vi".

Nữ tử bên cạnh lắc đầu "Dường như không phải, lúc kiểm tra tu vi nàng, cũng đã dùng đến Giám Pháp Châu, không thể sai được".

Nam nhân thần bí nghe vậy trầm mặc không nói gì. Tay hắn vân vê hai viên cầu sắt trong tay càng lúc càng nhanh. Hai nữ tử quỳ dưới đất thấy biểu hiện của hắn như vậy, liền biết hắn đang chú tâm suy nghĩ, lúc này không thể quấy rầy, liền im bặt lại. Không dám thở mạnh.

Không lâu sau, dường như đã có quyết định. Nam nhân thần bí mở miệng phân phó:

"Hoa Niêm, ngươi sắp xếp nhân thủ phòng bị toàn lâu, sẵn sàng ứng phó mọi thế cục giao chiến. Chi Lan, ngươi điều tra danh sách những khách nhân đêm hôm qua đến đây, nếu không phải nhân vật lớn có thân phận nhạy cảm, ám sát".

Hai nữ nghe vậy rùng mình. Mệnh lệnh nghe qua đơn giản, nhưng tràn đầy mùi vị huyết tanh.

Hai nữ vâng lệnh, đứng dậy định rời đi thì nam nhân thần bí chợt gọi lại "Hoa Niêm ngươi đi cùng Chi Lan đi. Việc sắp xếp nhân thủ để ta".

Hoa Niêm nghe lệnh phân phó này, không dám chậm trễ liền gật đầu đáp ứng, sau đó thi lễ, cùng Chi Lan rời khỏi phòng. Trong lòng nàng run lên, lâu chủ muốn tự mình xuống tràng chủ trì, điều này có nghĩa thế cục hiện nay đã quá nguy hiểm.

...

Ba người Trương Tống sau khi rời khỏi kinh thành Đại Lý, mỗi người một ngựa cùng hướng về phía Bắc mà đi. Trương Tống tuy lần đầu cưỡi ngựa ở thế giới này, cảm thấy có chút lạ lẫm. Nhưng hắn rất nhanh cưỡi được dễ dàng.

Một phần vì trong quá khứ, cơ thể hắn đã từng cưỡi ngựa, nên thích ứng vô cùng nhanh. Một phần vì hắn là người tu hành, thân thể vô cùng khoẻ mạnh, có thể cưỡi ngựa là chuyện bình thường.

Ngồi trên lưng ngựa, nhìn hai nữ cưỡi ngựa đi song song bên cạnh trò chuyện ríu rít thì thấy vô cùng vui vẻ. Thật đúng là cảnh đẹp ý hay.

Lý Thiên Lộ đang hàn huyên với Tiểu Hân, bất chợt nhìn Trương Tống nghi ngờ "Sao ngươi bỗng dưng cười bỉ ổi như vậy?".

Tiểu Hân thấy vậy suy đoán "Có thể Trương đại ca đang nghĩ đến các cô nương tại Mộng Khiết Lâu chăng?".

"Không phải vậy!" Trương Tống tức xạm mặt lại, từ khi nào nhân khí của ta kém như vậy, hai người này chỉ nghĩ xấu ta thôi a? "Ta... nhìn thê tử tuyệt sắc nên cảm thấy vui vẻ".

Nghe hắn nói vậy, khuôn mặt trắng tuyết của Lý Thiên Lộ như được phủ thêm một rạng mây hồng. Nàng chỉ hừ nhẹ quay đầu đi không nói gì.

Tiểu Hân cười khúc khích "Trương đại ca, miệng ngươi thật ngọt".

"Miệng ta không ngọt. Những gì ta chính là chân tâm suy nghĩ" Trương Tống vỗ ngực, khí khái nói ra.

"Chân tâm suy nghĩ? Không tin..."

"Bổn công tử không cần một nha đầu như ngươi tin. Chỉ cần thê tử ta tin là được".

"Tỷ tỷ, hắn khi dễ ta, ngươi nói một câu công đạo..."

...

Nghe hai người cãi nhau vui vẻ, khoé môi Lý Thiên Lộ không khỏi mỉm cười.

Những ngày tháng ở trong hoàng cung Lý Quốc, nàng và Tiểu Hân luôn phải đề phòng những âm mưu âm bỉ, mưu ma đoạt quyền tranh lợi. Ít có thời gian thanh thản, thực sự thả lỏng tinh thần.

Thời điểm này, các nàng mới thực sự vui vẻ. Không cần cố kỵ điều gì. Tiêu dao không trói buộc. Trong hoàng cung, còn luôn phải giữ hình tượng nha. Chỉ cần lộ một sơ hở nhỏ không đúng, liền bị người khác bắt được đàm tiếu, chèn ép đủ điều.

Lúc này còn có... Trương Tống nữa. Hai người trước đó dù thành thân, nhưng cũng không một lần ở chung. Đừng nói là số lần nói chuyện, đến số lần gặp mặt còn không qua mười lần...

Bất chợt, Lý Thiên Lộ bỗng cảm thấy thân thể nóng rực, đầu choáng váng.

Trương Tống đang cưỡi ngựa cãi nhau với Tiểu Hân, bất chợt hắn thấy Lý Thiên Lộ đang cưỡi ngựa bình thường phía trước, bỗng nhiên thân thể lung lay bất thường.

Hắn liền hốt hoảng nhảy xuống ngựa, chạy tới bên ngựa của nàng, vừa lúc đỡ kịp thân thể nàng ngã xuống.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK