• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đợi đến lúc nàng bộc lộ bộ dáng ma nữ, kẻ yếu thì hoảng sợ xin tha, kẻ mạnh thì vung kiếm đuổi giết. Có người còn muốn bắt nàng về làm thị nữ sủng nô, ngày ngày phục vụ... Tất cả đều có điểm chung là trong ánh mắt, ngoài việc ngập tràn dục vọng dâm ý, luôn có một tia khinh bỉ, chán ghét đối với nàng.

Một người có thể hút pháp lực của người khác để tăng tiến tu vi bản thân đều bị thế nhân chán ghét. Người người đuổi giết. Nhà nhà hô đánh. Đều bị cho là tà ma ngoại đạo.

Pháp lực mỗi người đều khổ luyện mà thành. Những người tu hành có thể hấp pháp như Hồng Tố Cực thực lực mạnh mẽ, tu vi lại tăng nhanh chóng mặt. Không ai muốn một kẻ có khả năng rút sạch tu vi của bản thân tự do ngoài kia cả.

Nếu không phải Hồng Tố Cực một thân tu vi cao cường, có lẽ tràng cảnh của nàng đã rất thê thảm, ngày ngày sống trong địa ngục.

Tại thế giới này, thực lực vi tôn. Thấy một nữ tử dung nhan tuyệt thế như Hồng Tố Cực nhảy nhót tung tăng tự do độc thân ngoài kia, đa phần nam nhân đều không cam lòng bỏ qua. Kẻ bình thường thì cố tán tỉnh, kẻ cường hoành lại muốn cưỡng ép bắt nàng về hang ổ.

Nam nhân thật đồi bại, giả dối. Kẻ nào cũng như nhau, đều không đáng tin. Dù bên miệng treo những lời hoa mỹ, nhưng nội tâm đầy toan tính như độc xà, chỉ muốn ăn sạch mỹ nhân lọt mắt hắn.

Thời điểm nàng còn tiềm hành giả làm Thiên Cực công chúa ở hoàng cung Lý Quốc, gặp Vương Thượng vài lần. Lúc đấy hắn đối với nàng cũng có ý truy cầu. Vẻ háo sắc tham dục không thể che dấu.

Hồng Tố Cực thấy vậy cũng chơi đùa, lợi dụng hắn như một quân cờ để gia tăng lợi thế chính trị. Đến thời điểm bỗng dưng Vương Thượng lạnh nhạt không còn bộ dáng liếm chân như trước, cố tình tra xuống, mới phát hiện Trương Tống giả mạo.

Hồng Tố Cực cũng không để ý, chỉ là hơi lưu tâm, lặng lẽ điều tra mục đích của Trương Tống. Đến thời điểm thế cục trong hoàng cung cao trào, nàng không còn để tâm đến hắn, nhất thời quên mất.

Trong thời gian đó, Trương Tống thành thân cùng Lý Thiên Lộ. Mối hôn sự này chỉ có tiếng mà không có thực, không ảnh hưởng đến quyền lợi của Hồng Tố Cực nên cũng bị nàng ném ra sau đầu không quan tâm.

Cách đây không lâu, Hồng Tố Cực vì để có thể hoàn toàn nắm hoàng vị Lý Quốc, bắt buộc phải diệt trừ Lý Thiên Lộ. Một công chúa có tiếng hiền dịu thục hạnh. Được nhiều thế lực lên tiếng ủng hộ dù không ham quyền thế.

Trương Tống lúc này bị thù nhân mưu hại, toàn thân kinh mạch đứt đoạn trở thành phế vật, vẫn kiên quyết đứng cùng trận doanh với Lý Thiên Lộ. Dù rằng bên Lý Thiên Lộ cũng... chỉ có nàng cùng một nha hoàn thông phòng, đã định sẵn kết cục thảm hại.

Trương Tống vẫn không chút do dự chọn Lý Thiên Lộ. Vì người mình yêu sẵn sàng không màng đến tính mạng. Dù rằng hôn sự chỉ là vẻ bề ngoài, dù rằng hắn không còn tu vi, có thể chết bất cứ lúc nào... Điều này Hồng Tố Cực cũng không thể ngờ tới.

Thời đại này nam vi tôn, nữ vi nhược. Nam nhân được coi trọng hơn nữ nhân. Ít có nam nhân nào chịu vì một nữ nhân mà bỏ đi tiền đồ, tính mạng. Nữ nhân luôn bị xem như một công cụ thoả mãn, một quân cờ lợi dụng... Dù là giai nhân tiên thiên tuyệt sắc đỉnh thiên hạ, cũng bị nhiều kẻ đem hắc hoá trong suy nghĩ của hắn.

Thời điểm Trương Tống gặp Hồng Tố Cực trong thanh lâu, nàng phát hiện ánh mắt hắn nhìn nàng không có chút dục vọng nào.

Hôm nay, trong lúc nguy hiểm Trương Tống không do dự mà lên tiếng lo lắng nhắc nhở nàng. Dù rằng trước đó hắn thấy nàng bày ra bộ dạng ma đầu hút huyết nhục người, sau đó cưỡng chế bắt hắn mang đi...

Trước đó vì nàng, hắn cũng đã phải chịu khổ bôn ba chạy khỏi Lý Quốc...

Nếu là người khác thì đã ước nàng chết càng sớm càng tốt.

Hắn thì khác...

Giữa núi băng tuyết lạnh lẽo bỗng xuất hiện một ngọn lửa ấm áp, sưởi ấm một vùng lạnh giá, chặn lại nhưng cơn gió u hàn...

"Đa tạ Hồng cô nương. Đại ân đại đức này ta không có cách nào báo đáp, ta... ngày sau có cơ hội nhất định sẽ tận lực báo đáp". Trương Tống gật đầu cảm tạ. Vừa rồi hắn suýt chút nói ra câu muốn lấy thân báo đáp. May mắn kịp thời chuyển hướng.

Nhìn cái xác khô Đoàn Chính Thuần đằng kia a, ngươi còn muốn lấy thân báo đáp? Còn không bị người ta hút khô.

"Nếu ta vẫn không tha cho ngươi, ngươi định sẽ làm gì ta?" Hồng Tố Cực nhìn vào mắt hắn, môi son hé mở hỏi. "Vừa rồi Trương đại ca ngươi rất thô lỗ a".

"Ta...". Trương Tống giật mình. Nữ nhân này ngữ khí bỗng nhiên biến thành dịu dàng nhỏ nhẹ này là ý gì?

Lúc này nên nói cái gì? Chẳng lẽ nói thẳng ra ta muốn đè ngươi xuống a.

Bất quá, lúc đấy làm ra những hành động đó chỉ là ý niệm nhất thời. Vì lâm vào cảnh không lối thoát nên buông thả, muốn xả giận một phen, chết không tiếc nuối, ít nhất hắn không cúi đầu nhận mệnh.

Bây giờ nàng đã nói buông tha, tuy không biết thật hay giả nhưng ít nhất còn hi vọng. Nếu lúc này nói toạc ra ý nghĩ thật, vạn nhất chọc nàng nổi giận, kim tiên đại la cũng không cứu được hắn.

Trương Tống mở miệng định nói, bất quá dường như đoán được hắn chuẩn bị nói gì, Hồng Tố Cực lên tiếng trước: "Trương huynh không cần nói dối. Ta hỏi thật tâm. Dù đáp án là gì, ta cũng sẽ không trách cứ ngươi".

Mị nhãn long lanh của Hồng Tố Cực nhìn thẳng vào mắt hắn, thủy câu uông uông.

Trương Tống thầm đề phòng. Hồng Tố Cực đang muốn hố hắn? Chờ hắn nói ra chuyện gì không hợp, liền một miệng nuốt sống?

Bất quá, nhìn đôi mục câu có chút mong chờ của Hồng Tố Cực, Trương Tống vẫn không kìm được, nói ra ý nghĩ chân thật: "Vừa rồi ta nghĩ đã đến tuyệt cảnh, muốn đè ngươi xuống cưỡi lên để xả giận. Dù biết rằng với thực lực của ta thì điều đó là không thể".

Nói xong Trương Tống hối hận, sao hắn bỗng dưng không kìm nổi xúc động mà nói ra a. Hết! Tiểu diệp lìa cành. Bộ phim đến hồi kết.

Hắn âm thầm chảy mồ hôi lạnh. Nếu nữ nhân này đột nhiên bộc phát nộ hoả, hắn không có cách nào chống đỡ.

Hồng Tố Cực nghe xong liền mỉm cười rạng rỡ. Hắn nói thật, không gạt ta. Hắn có ý với ta.

Chợt Hồng Tố Cực giật mình. Trước đây những lời này nàng vô cùng căm ghét khinh bỉ. Sao lúc này nghe được không có cảm giác ghét bỏ gì? Còn có chút... hạnh phúc?

Trước đây nàng đem những thối nam nhân kia chơi đùa trong lòng bàn tay, xoay những kẻ kia quay vòng vòng. Bất quá, cớ sao lúc này bỗng hơi cảm thấy ngại ngùng? Nàng ôm hắn trêu đùa thì không sao. Thời điểm hắn chủ động ôm lấy nàng, trái tim trong lồng ngực bỗng dưng nhảy loạn như hươu con.

Khuôn mặt Hồng Tố Cực đột nhiên rạng đỏ lên, tránh né ánh mắt Trương Tống đang nhìn đến.

"Ngươi còn muốn ôm ta đến khi nào?". Hồng Tố Cực hờn dỗi nhìn hắn thấp giọng nỉ non.

"A". Trương Tống đang thất thần thì giật mình. Hắn nhận ra bản thân vẫn đang ôm chặt Hồng Tố Cực dí sát người. Bàn tay không nghe lời chủ nhân, không chút an phận đã di chuyển xuống dưới từ lúc nào. Hắn vội buông tay ra, nếu làm nữ nhân này nổi giận thì tiêu.

Bất quá, cảm giác thật tuyệt. Còn rất thơm. Thật không thể đem nàng cùng hình ảnh ma nữ một thân tràn ngập huyết tanh liên hệ với nhau.

Hồng Tố Cực phụng phịu đứng một bên chỉnh lại quần áo bị dày vò nhăn nhúm. Trương Tống thấy cảnh này thì chột dạ. Sao người này bộ dáng bỗng giống như thiếu nữ nũng nịu hờn dỗi tình nhân.

Chẳng lẽ là tu hành công pháp đặc biệt, nên đầu óc cũng ảnh hưởng?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK