• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lý Thiên Lộ toàn thân vô lực ngã vào lòng Trương Tống. Trên dung mạo của nàng hiện lên vẻ đau đớn. Trương Tống tiếp được thân thể nàng ngã xuống, hắn bỗng giật mình, dù tay hắn cách làn da nàng mấy lớp vải, nhưng vẫn cảm thấy thân thể nàng nóng như lửa.

Tiểu Hân thấy vậy cũng hoảng hốt xuống ngựa, kém chút nữa là té ngã. Nàng lảo đảo chạy tới bên Lý Thiên Lộ "Tỷ tỷ, ngươi làm sao?".

Thần sắc Trương Tống nghiêm trọng "Thân thể nàng nóng vô cùng, không biết là bệnh tình gì".

Hắn có chút hoảng hốt. Lúc này bọn họ đi đến một địa phương hoang dã, xung quanh chỉ có rừng và núi. Không có bóng dáng thôn làng nào quanh đây.

Lúc này biết đi đâu để tìm đại phu? Hắn và Tiểu Hân thì không biết chút gì về y thuật.

Lý Thiên Lộ lúc này hai mắt phượng nhắm nghiền, làn da trắng tuyết của nàng đỏ bừng. Miệng nhỏ thấp giọng rên rỉ đau đớn. Tựa hồ lúc nào cũng có thể hoàn toàn ngất đi.

Tiểu Hân vội nắm lấy cổ tay Lý Thiên Lộ, ngón tay ấn lên yếu mạch xem xét, sắc mặt nàng khó coi "Không hiểu sao nguyên khí, pháp lực tỷ tỷ rất hỗn loạn, còn có chút bạo ngược, nóng nảy. Nhưng dường như không phải do tu luyện có vấn đề gây nên a...".

Nhìn Tiểu Hân kiểm tra tình trạng cơ thể Lý Thiên Lộ một cách thuần thục. Trương Tống không khỏi cảm khái, thế giới này là thế giới tu hành. Chính hắn còn chưa thực sự hiểu biết hết. Còn có chút chưa thích ứng hoàn toàn.

Hắn suy nghĩ một chút, sau đó đề nghị "Chúng ta trước tiên tìm một nơi dừng chân, ỏ tại nơi sơn dã này không tốt cho lắm".

Tiểu Hân gật đầu, nhưng lại lắc đầu "Trước tiên để ta dùng pháp lực tạm thời ổn định nguyên khí hỗn loạn của nàng. Sau đó lại đi tiếp. Nếu để tình trạng cơ thể tỷ tỷ hiện tại kéo dài lâu, e rằng sẽ nguy hiểm thực sự".

"Được" Trương Tống nghe vậy giật mình, chính mình vậy mà không nghĩ tới điều này. Liền vội vàng chuẩn bị một chỗ ngồi sạch sẽ dưới đất.

Hắn và Tiểu Hân vội đặt Lý Thiên Lộ ngồi xuống. Sau đó Tiểu Hân ngồi xuống phía sau, hai tay đặt lên lưng Lý Thiên Lộ, bắt đầu dùng pháp lực của mình để ổn định thương thế cho đối phương.

Trương Tống nhìn thấy một màn này rất lo lắng. Nhưng hắn cũng không thể làm gì. Tiểu Hân tu vi Tứ Phẩm cao hơn hắn, việc ổn định nguyên khí cho Lý Thiên Lộ tất nhiên là nàng làm.

Thời gian một nén hương qua đi, lúc này trên khuôn mặt xinh đẹp của Tiểu Hân đã chảy đầy mồ hôi. Mái tóc đen dính bết vào trán. Y phục trên thân ướt đẫm dính sát vào cơ thể, tựa như nàng vừa tắm.

Đang truyền pháp lực, chợt Tiểu Hân buông hai tay ra, hoảng hốt quay sang nói với Trương Tống "Không xong, pháp lực ta đi vào cơ thể tỷ tỷ tựa hồ như bị cái gì đó thiêu đốt không còn sót gì. Không thể ổn định nguyên khí cho tỷ tỷ a".

Vẻ mặt nàng gấp gáp hoảng sợ, gần như muốn khóc.

Nếu tỷ tỷ xảy ra chuyện gì, nàng cũng không còn thiết sống.

Hai người từ nhỏ đã ở cạnh thân mật với nhau, dù một người là công chúa, một người là nha hoàn, nhưng tình cảm sớm đã vượt qua tình tỷ muội thông thường.

Trương Tống nghe vậy trong lòng cũng vô cùng hoảng sợ, nhưng bề ngoài vẫn cố trấn tĩnh. Hắn liền hỏi "Thực sự không còn cách gì sao?".

Thời điểm này hắn cần phải trấn tĩnh. Nếu cả hai cùng loạn tâm thì sự tình càng không ổn. Thế cục cứ thế hỗn loạn khó có thể giải quyết.

"Pháp lực của ta không đủ mạnh mẽ để trấn áp nguyên khí hỗn loạn của nàng a" Ngữ khí Tiểu Hân run run. Hai hốc mắt đã thoáng phiếm hồng.

"Để ta tới thử". Trương Tống liền nói. Dù hắn có tu vi thấp hơn Tiểu Hân, nhưng Mạch Khí cùng ma khí trong cơ thể hắn đều không phải nhưng loại pháp lực tầm thường. Lúc này dù xuất hiện biện pháp nào có hi vọng, cũng đều phải thử.

Tiểu Hân nghe vậy ngoan ngoãn nhường chỗ cho Trương Tống. Lúc này Lý Thiên Lộ đã ngất đi. Toàn thân vô lực ngả về phía sau, nằm trong người Tiểu Hân.

Trương Tống ngồi xuống đỡ lấy cơ thể Lý Thiên Lộ. Thân thể nàng tựa sát vào người hắn, mềm mại như không xương. Một mùi hương thanh nhã liền truyền tới.

Nhưng lúc này Trương Tống không có chút tâm tư dị động. Nhìn khuôn mặt đỏ bừng yếu ớt của Lý Thiên Lộ, hắn cảm thấy lòng như bị một kiếm chém vào.

Trương Tống đặt tay lên huyệt vị sau lưng Lý Thiên Lộ. Dù trước đây chưa từng giúp người khác chữa thương như thế này, nhưng dù sao hắn cũng là người tu hành, đối với kinh mạch cùng huyệt vị trên cơ thể hiểu rất rõ.

Nhưng suy nghĩ một chút về đặc tính của Mạch Khí và ma khí, hắn liền chuyển tay, một tay đặt tại đan điền của nàng, một tay đặt sau lưng.

Tư thế này ngược lại trông có chút thân mật.

Sắc mặt Trương Tống nghiêm trọng. Cảm thấy cỗ khí thế bạo ngược trong cơ thể Lý Thiên Lộ, hắn âm thầm đổ mồ hôi lạnh. Thật khủng khiếp! Vậy mà nàng có thể chịu đựng được.

Hắn cẩn thận đưa Mạch Khí vào, khống chế lực thật cẩn thận. Cảm thấy cỗ khí thế bạo ngược kia mười phần tán một, Trương Tống không khỏi giật mình. Thật có tác dụng!

Nhưng hắn không vui nổi. Tác dụng áp chế lại quá ít. Mười phần nguyên khí hỗn loạn chỉ áp chế được một phần, căn bản tình thế không có khơi sắc gì.

Hắn liền thay đổi phương pháp, rút lại Mạch Khí, truyền ma khí vào. Kết quả liền tốt hơn một chút. Mười phần áp chế được hai.

Nhưng như thế vẫn không đủ.

Giữa lúc Trương Tống đang cảm thấy bế tắc, chợt hắn cảm giác được hoả nhiệt trên cơ thể Lý Thiên Lộ bất ngờ biến mất. Thân thể nàng đang nóng rực như lửa, bỗng nhiên trở về trạng thái bình thường.

Làn da đỏ hồng cũng biến trở lại trắng tuyết như cũ.

Trương Tống thấy vậy ngơ ngác. Chuyện gì đang xảy ra?

Tiểu Hân thấy Lý Thiên Lộ hồi phục, vui mừng đến nỗi muốn nhảy lên, nàng vội hỏi "Trương đại ca, ngươi thật lợi hại. Tỷ tỷ đã khỏi. Ngươi làm sao chữa khỏi cho nàng vậy.".

Vừa nói, nàng vừa nhìn Trương Tống với ánh mắt đầy vẻ sùng bái.

Trương Tống lập tức phủ nhận "Không phải ta, là nàng tự hồi phục".

Hắn liền nói cho nàng tình trạng cơ thể của Lý Thiên Lộ. Tiểu Hân nghe xong nghi hoặc "Nếu vậy thì thật kỳ lạ nha. Vấn đề này ta chưa nghe qua bao giờ".

Lúc này Lý Thiên Lộ cũng đã từ từ tỉnh lại. Ánh mắt nàng yếu ớt nhìn xung quanh "Trương Tống... Tiểu Hân..."

Trương Tống vội hỏi "Ngươi cảm thấy cơ thể như thế nào?".

"Có chút yếu ớt. Nhưng nghỉ ngơi một lúc sẽ hồi phục lại như cũ" Lý Thiên Lộ trầm ngâm dò xét thân thể một chút, sau đó đáp.

"Tỷ tỷ có biết nguyên do vì sao ngươi bỗng dưng như thế không?" Tiểu Hân hỏi.

"Không biết a. Bỗng dưng ta cảm thấy thân thể nóng rực đau đớn, thần chí mất phương hướng rồi tối sầm. Sau đó ngất đi. Vừa rồi dò xét thân thể, lại không có chút dấu hiệu thụ thương nào. Toàn thân pháp lực, kinh mạch... vẫn bình thường. Tựa hồ cơn đau vừa rồi chỉ là một cơn mộng vậy". Vẻ mặt Lý Thiên Lộ mờ mịt.

"Nói vậy bây giờ tỷ đã không có vấn đề gì nguy hiểm? Thật tốt nha. Vừa rồi suýt hù chết ta" Tiểu Hân vỗ vỗ bộ ngực phập phồng, vẻ mặt vẫn còn chút hoảng sợ nói.

"Không sao là tốt rồi. Ngươi có cần nghỉ ngơi lâu một chút? Chúng ta lên đường muộn cũng không vấn đề". Trương Tống lo lắng hỏi.

Lý Thiên Lộ nghe được hai người quan tâm mình như thế. Nội tâm vô cùng cảm động. Trong lòng cảm thấy vô cùng ấm áp.

Chợt nàng nhận ra mình đang nằm trong lòng Trương Tống, còn đang dụi đầu vào ngực hắn như mèo con thì giật mình vùng dậy. Sắc mặt hiện lên một tia ngại ngùng.

Ai nha, thật mất mặt!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK