• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Giữa miếu, Công Dương Khách và nam tử cao gầy đã đánh đến cao trào.

Công Dương Khách vừa đánh vừa mắng, sao kẻ này chỉ có tu vi Lục Phẩm, một thân bản lãnh lại không thua Thất Phẩm chút nào. Bị một người có cảnh giới thấp hơn đánh ngang tay với mình, khiến hắn có chút xấu hổ trong lòng.

Nam tử cao gầy cũng đồng dạng kinh nghi không kém. Không phải theo tình báo, họ Trương này chỉ có tu vi Nhất Phẩm a... Mắt hắn không phải bị mù, rõ ràng người trước mắt có tu vi Thất Phẩm.

Chẳng lẽ đám người kia có kẻ muốn lấy mạng hắn, lén sửa sai lệch tin tình báo của họ Trương này từ tu vi Thất Phẩm thành Nhất Phẩm, sau đó ra lệnh cho hắn đi giết đối phương, một người có tu vi cao hơn hắn một cảnh giới, khiến hắn bị hố?

Công Dương Khách suy nghĩ cứ tiếp tục như thế này thì không ổn, hắn vừa giao thủ với nam tử cao gầy, vừa hét lớn: "Nhị muội, tam đệ, còn không mau động thủ, nhanh chóng diệt sát kẻ này, hắn còn có đồng bọn a".

Trông thấy nam tử cao gầy tuy có tu vi thấp hơn hắn vẫn một mực đánh không có ý thối lui, lại không để những người trong miếu vào mắt. Công Dương Khách liền hiểu ra kẻ này chắc chắn có đồng bọn tiếp ứng phía sau.

Tuy không hiểu vì sao đồng bọn của nam tử cao gầy còn không có xuất hiện, nhưng Công Dương Khách hiểu việc quan trọng nhất là đem nam tử cao gầy thực lực cao cường trước mắt diệt sát, mọi việc đằng sau sẽ dễ dàng.

Ngải Tam Hùng và Lâm Xiêu Lan thấy đại ca tu vi cao hơn nam tử cao gầy một cảnh giới, vốn vui vẻ ngồi xem kịch chờ đợi đại ca đem nam tử này diệt sát. Nghe Công Dương Khách cảnh tỉnh, liền giật mình nhận ra, nam tử cao gầy này đang cố ý kéo dài thời gian.

Cả hai nhanh chóng gia nhập tràng chiến đấu. Lâm Xiêu Lan rút ra cự chùy sau lưng, một tay khác triệu hoán ra hư ảnh ảnh pháp tướng cũng mang hình dáng cự chùy, nhanh chóng hoá thành hư ảnh rồi nhập vào vũ khí cự chùy kia. Khí tức cự chùy trên tay nàng liền đề thăng cao lên, phát ra âm thanh ông ông mạnh mẽ. Lâm Xiêu Lan vung cự chùy lên đánh tới nam tử cao gầy, mang theo vô số luồng kinh phong cuồng bạo.

Ngải Tam Hùng triệu hoán pháp tướng ra, là một thanh đao ngắn.

Có sự gia nhập của Ngải Tam Hùng và Lâm Xiêu Lan, nam tử cao gầy nhanh chóng rơi vào thế hạ phong.

Khí tức của Ngải Tam Hùng và Lâm Xiêu Lan bộc phát ra, lộ ra tu vi lần lượt là Ngũ Phẩm và Lục Phẩm.

Giao thủ vài chiêu, nam tử cao gầy liền không chịu nổi thế đánh mạnh mẽ của ba người Công Dương Khách, trông bộ dáng có vẻ như rất nhanh sẽ bị trảm sát. Hắn liền hét lớn: "Ca ca, ta biết ngươi đã đến, nhanh ra tay a, ta không chịu nổi rồi".

Ba người Công Dương Khách nghe vậy, nội tâm liền âm thầm cảnh giác. Chiêu thức đánh ra cẩn trọng, hơi thu lại một chút chứ không liều mạng tiến tới, phòng có người đánh lén.

"Hừ, ta đã nhắc nhở đệ đừng lúc nào cũng ở trong thanh lâu chìm trong phấn son. Đệ không nghe, lúc này nhìn đệ đi. Thân thể bị bào mòn yếu ớt, chỉ có ba con chuột yếu ớt này cũng không đánh nổi".

Một thanh âm the thé vang lên. Tức thì một thân ảnh béo thấp từ ngoài cửa miếu nhảy vào. Cả khuôn mặt như một cái bánh thịt, thân thể to lớn như một quả cầu thịt. Từ trên thân toả ra khí thế hùng hậu của cảnh giới Thất Phẩm.

"Ca ca, lúc khác hãy giáo huấn ta, nhanh nhanh giết tên Trương đại nhân này" Nam tử cao gầy vui mừng, có ca ca ở đây, chắc chắn sẽ diệt sát ba người trước mắt dễ dàng.

Nội tâm nam tử cao gầy thầm mắng vị ca ca này, cố tình ở ngoài hồi lâu để xem bộ dáng hắn chật vật. Hắn đã cảm nhận được khí tức ca ca tiến đến ngoài miếu từ lâu.

Một bên, Công Dương Khách nghe vậy, nhân lúc nam tử cao gầy nói chuyện lộ sơ hở, hắn liền nhanh chóng đảo Kê Đao Liêm chém tới cổ họng đối phương, nếu có thể giết một người này, thì người còn lại sẽ đối phó dễ dàng hơn.

"Đạo hữu bình tĩnh, ngươi muốn chết thì cũng không nên vội vã như thế a". Nam tử cao gầy vốn luôn phòng bị cao độ, nhanh chóng xuất kiếm đỡ được một chiêu hiểm độc của đối phương dễ dàng, cười lớn.

Nam tử béo lùn liền xuất ra trường kiếm gia nhập chiến đấu, lên tiếng hỏi đệ đệ: "Kẻ nào là họ Trương?"

"Người này." Nam tử cao gầy vung kiếm về phía Công Dương Khách.

"Tốt. Nhiệm vụ là giết người này, còn những kẻ khác không cần quan tâm". Nam tử béo lùn cười lớn.

Kiếm pháp nam tử cao gầy vốn rất kỳ dị, có thêm nam tử béo lùn phối hợp thành một tổ hợp kiếm pháp kỳ dị hơn.

Hai huynh đệ bọn hắn sinh từ một mẫu thân, tâm ý dễ dàng tương thông, sử xuất kiếm pháp hợp kích càng là một đường thông suốt, không chút vết gợn. Kiếm chiêu liên miên bất tuyệt vô cùng diệu kỳ.

Khí tức nam tử béo lùn toả ra ngoài, lộ ra tu vi Thất Phẩm.

Trong nháy mắt, ba người Công Dương Khách liền từ thế thượng phong chuyển sang hạ phong.

Tu vi của ba người bọn hắn là Thất Phẩm, Lục Phẩm, Ngũ Phẩm, đối mặt với hai huynh đệ Thất Phẩm và Lục Phẩm trước mặt trông có vẻ nhỉnh hơn, nhưng thực ra là ngược lại.

Ba người Công Dương Khách từ trước đến nay tuy luôn hành động cùng nhau, am hiểu liên thủ, nhưng cũng chỉ là phương diện hành động, về phương diện chiến đấu, sao bằng được kiếm pháp hợp kích kỳ dị của hai huynh đệ một béo một gầy này.

Tuy ba người Công Dương Khách hơn phe đối phương một cái Ngũ Phẩm, nhưng vì bộ kiếm pháp kỳ dị kia thêm vào, ngược lại không có chút lợi thế nào, ẩn ẩn còn bị đánh ép lại, dần dần rơi vào thế hạ phong.

"Xuy..."

Một sợi tóc mai của Công Dương Khách bị một kiếm của nam tử béo lùn chém xuống. Lưng áo Công Dương Khách thầm đổ mồ hôi lạnh, nếu không phải vừa rồi hắn lui lại kịp, phỏng chừng đã lâm vào cảnh đầu thân chia lìa.

Cảm thấy tình thế không khả quan, Công Dương Khách vội lui về phía sau, ra hiệu dừng lại: "Đừng đánh nữa, ta không phải họ Trương mà các ngươi nói".

Ngải Tam Hùng và Lâm Xiêu Lan cũng dùng binh khí đẩy đối phương ra, lui về thủ ở hai bên người Công Dương Khách. Sắc mặt ngưng trọng đề phòng.

Tình cảnh hai người không quá tốt, Ngải Tam Hùng bị một kiếm chém vào cánh tay, máu chảy ra liên miên không dứt. Lâm Xiêu Lam đùi bị trúng một kiếm, nhưng may mắn là chỉ bị chém sượt qua, bị thương ngoài da, không đáng ngại.

Hai huynh đệ béo gầy vẫn vô cùng thong dong, trên thân không một điểm tổn thương. Bọn hắn làm việc ám sát này đã nhiều lần, cùng kết hợp đối địch không phải lần đầu, lại đối mặt với địch nhân ngang cảnh giới, nên vô cùng tự tin.

Nam tử cao gầy hừ lạnh: "Vậy sao ban đầu ngươi tự nhận mình là Trương Đại Nhân, lúc này ca ca ta đến các ngươi đánh không lại, sợ hãi nên chối? Nghĩ bọn ta là hài tử, dễ bị ngươi chơi đùa xoay vòng vòng a?"

Công Dương Khách thẹn quá quát lớn: "Mẹ nó, ta không thèm chối. Lời ta nói là sự thật. Vừa nãy ta chỉ trêu đùa ngươi. Thực ra ta là Công Dương Khách, người kia mới là Trương Đại Nhân, bị ta hạ độc nên toàn thân bất lực. Thấy ngươi tìm hắn, không biết là địch hay là bằng hữu, nên ta vờ thử nhận mình là hắn để thăm dò mà thôi."

Hắn vừa nói vừa chỉ tay về phía Trương Tống.

"Ngươi..." Nam tử cao gầy không tin, định nói gì thì bị nam tử béo thấp ngăn lại: "Đệ đệ, ngươi đã nhìn qua bức hoạ dung mà Hoa Niêm giao hay chưa?"

Nam tử cao gầy sững sờ, sau đó lấy ra một hoạ trục: "Đúng là... ta chưa xem qua."

Trương Tống ở phía xa thấy vậy, trong lòng liền có dự cảm không tốt.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK