Trương Tống gọi mỹ phụ lại: "Không cần, chính ngươi phục vụ hai người bọn ta là được."
Nói đùa cái gì, bên cạnh hắn là Lý Thiên Lộ. Hắn không có tâm tư hứng thú vui vẻ với các muội tử khác. Những cô nương ở đây so dung mạo không thể nào đuổi kịp nương tử hắn.
Bên cạnh đó, chỉ cần tưởng tượng hình ảnh một muội muội đang bóc thực quả đút cho hắn ăn trước mặt Lý Thiên Lộ, rất dễ xảy ra tu la tràng.
Chính vì thế, hắn từ chối mỹ phụ gọi các cô nương khác đến phục vụ bọn hắn. Bất quá, hai nam nhân vào thanh lâu mà từ chối được phục vụ thì có chút kỳ lạ, liền tiện miệng đề nghị mỹ phụ phục vụ. Mỹ phụ này bộ dáng lão luyện, tâm tư nhạy bén, hiểu lòng dạ nam nhân, đến thời điểm sẽ hiểu cần làm gì, không khiến hắn khó xử.
"Ta?" Mỹ phụ hơi chút sững sờ, nhưng cũng không bất ngờ lắm. Nhu thuận tiến lại bên cạnh hai người Trương Tống, nũng nịu: "Thiếp phục vụ cũng tốt, nhưng một mình ta phục vụ hai người có vẻ quá sức a, để thiếp gọi thêm một tỷ tỷ tới đây, so với ta cũng không thua kém gì..."
Hai vị công tử này không muốn các muội muội trẻ đẹp, lại thích một phụ nhân lớn tuổi như ta...
Tính ra cũng không có gì lạ, có nhiều nam nhân không ưa thích những thiếu nữ ngây thơ vụng về, thường thường ngại ngùng kia, mà chỉ thích nữ nhân thành thục phong tình, một thân tràn đầy kinh nghiệm...
Hai người này bộ dáng trẻ tuổi, lại đẹp trai tiêu sái. Ưa thích phẩm vị như thế này, hẳn là những tay hái hoa lão luyện a. Cũng không biết đã băng qua bao nhiêu bụi hoa.
Trương Tống lắc đầu: "Không cần, chỉ một mình tỷ tỷ là đủ."
Mỹ phụ nghe vậy giật mình.
Một mình ta?
Hai công tử này dường như có tu vi không thấp, sinh lực hẳn không yếu.
Hết. Nếu quá mãnh liệt, ngày mai có thể ta phải nghỉ một hôm để bảo toàn sức khoẻ. Mai muội muội đối với ta có giao tình tốt nhất, ngày mai đành nhờ cậy muội ấy thay ta làm sự vụ vậy.
Có điều, trông hai người này bộ dáng ngọc thụ phong lâm, không hiểu vì sao có sở thích biến thái này...
Bất quá, chỉ một mình ta lâm hạnh, như vậy ngân lượng chỉ trả cho mỗi ta a. Không phải phân chia cho người khác.
Mỹ phụ nghĩ vậy, trên mặt không nhịn được hiện lên một tia vui vẻ: " Tốt, vậy mong hai ca ca nhẹ thân thủ một chút, nếu không thiếp thân sẽ không chịu nổi..."
Vẻ mặt Trương Tống hiện lên một tia kỳ dị, biết mỹ phụ này hiểu lầm, hắn liền tằng hắng một cái, chỉ Lý Thiên Lộ: "Lần này ta đến là để dẫn vị tiểu đệ này đi mở mang tầm mắt, tỷ tỷ cứ chiếu cố hắn, không cần để ý đến ta."
Từ thời điểm tiến vào thanh lâu, chứng kiến những hoa khôi dung son tục phấn, thêm những lời của mỹ phụ vừa nói, khiến Lý Thiên Lộ có chút hít thở không thông. Bản thân nàng là nữ nhân, đối với những điều này nhìn không thuận mắt chút nào.
Lúc này Trương Tống nói với mỹ phụ nhân phục vụ nàng, khiến Lý Thiên Lộ hơi giật mình. Nhưng nàng cũng chỉ hơi cau mày không phản bác. Bản thân nàng đang cải trang nam nhân, từ chối ngược lại không tiện.
Hắn đẩy mỹ phụ sang phía nàng, dường như là sợ hình ảnh hắn được nữ nhân khác phục thị sẽ khiến nàng nhìn thấy không vui đi.
Nam nhân này rất quan tâm đến cảm xúc của ta a...
Bất quá, nếu không có nàng ở đây, A Trương sẽ làm gì a? Vội vàng hô mỹ phụ tiến đến...?
Nhìn thấy Lý Thiên Lộ bỗng nhìn mình với ánh mắt nhu hoà, sau đó lại biến thành lạnh lẽo, nội tâm Trương Tống thầm giật mình. Lý Thiên Lộ đang nghĩ gì? Ta làm gì sai a?
"Ra vậy, công tử này lần đầu đến chốn thanh lâu này chơi? Được, ta sẽ khiến công tử hài lòng." Mỹ phụ nhìn Lý Thiên Lộ kinh ngạc.
Sau đó mỹ phụ ngồi xuống bên cạnh Lý Thiên Lộ, bắt đầu phục thị, cầm một quả nho lên bóc vỏ, nhẹ nhàng đút lên miệng nàng.
Lý Thiên Lộ chỉ có thể bất đắc dĩ há miệng ngậm lấy quả nho. Đồng thời hướng về phía Trương Tống trừng mắt u oán.
Trương Tống chỉ cười cười không nói. Hướng ánh mắt lên đài lầu thưởng thức hoa khôi ca đàn.
...
Không biết qua bao lâu, Trương Tống và Lý Thiên Lộ bước ra khỏi Hoan Tiên Các.
Vừa rồi ở trong Hoan Tiên Lâu, Trương Tống vẻ như thuận miệng hàn huyên với mỹ phụ vài câu, đồng thời nói trăng nói gió thăm dò một vài tin tức hữu dụng.
Kết cục lại từ miệng của mỹ phụ biết được cách thức tìm hiểu tin tức tốt nhất trong giang hồ: Muốn tìm hiểu bất cứ thông tin gì, dù lớn dù nhỏ, chỉ cần đến Diệp Phong Các.
Đây là một câu nói mà khách nhân đến Hoan Tiên Lâu lưu truyền, mỹ phụ vô tình nghe được.
Trước đó cảm thấy mỹ phụ là hoa khôi lâu năm trong thanh lâu này, nên Trương Tống giữ lại phục thị, hẳn đối phương biết rất nhiều tin tức. Quả nhiên, hắn đã không sai.
Bất quá, Trương Tống lại không ngờ có thể thu được tin tức hữu dụng nhanh như thế. Bước đầu thuận lợi khiến hắn có chút vui vẻ.
Sau đó hai người hắn rời khỏi Hoan Tiên Lâu, trước khi đi còn để lại một lượng ngân phiếu lớn cho mỹ phụ, khiến đối phương vui mừng không thôi. Còn liên miệng chào mời bọn hắn lần sau lại đến.
Không phải làm gì cũng được trả ngân lượng, người nào cũng ao ước a.
Trương Tống chỉ cười trừ không đáp ứng. Nói đùa, trước mặt nương tử còn nhận lời hẹn của hoa khôi lần sau tiếp tục đến thanh lâu chơi, còn không phải hận bản thân sống quá lâu?
Về phần Diệp Phong Các, đây là một thế lực chuyên thu thập, mua bán tin tức khắp thế gian. Cũng chính vì vậy, nhiều tin tức bí mật, nhạy cảm của nhiều thế lực bị Diệp Phong Các nắm giữ, đôi lúc bị tiết lộ cho thế lực đối địch lúc nào không hay. Cùng với đó, hành động mua bán tin tức của Diệp Phong Các khiến nhiều người phật ý, nên Diệp Phong Các bị rất nhiều thế lực lớn căm ghét.
Diệp Phong Các là một thế lực lớn nổi danh trong giang hồ được rất nhiều người biết đến. Nhưng cũng không vì vậy mà có thể một mình công địch với giới tu hành. Bởi vậy, khắp nơi trên thế gian, Diệp Phong Các như lá trong gió, phân thành vô số cứ điểm đặt khắp nơi, nhưng mỗi cứ điểm đều được đặt ở địa phương bí ẩn, phòng trừ bị kẻ địch đánh phá.
Diệp Phong Các ắt hẳn có thông tin của Độc Vương thần y. Nhưng có điều... bọn hắn lại không biết cứ điểm của Diệp Phong Các ở đâu.
Vừa nãy tại trong Hoan Tiên Lâu, Trương Tống cũng đã hỏi qua mỹ phụ, nhưng nàng trả lời không biết. Điều này Trương Tống hiểu được, nàng chỉ là một hoa khôi, quanh năm chỉ ở trong thanh lâu, không thông tường chuyện giang hồ bên ngoài cũng dễ hiểu.
Giữa lúc Trương Tống đang u sầu thì một âm thanh sau lưng vang lên: "Trương huynh!"
Trương Tống và Lý Thiên Lộ quay ra phía sau nhìn lại, thì thấy người lên tiếng gọi hắn là Ân Phong Trác, đang đứng tại một vệ đường cách đây không xa.
Ân Phong Trác chạy tới bên người Trương Tống, đang muốn nói gì thì nhìn sang Lý Thiên Lộ, bất ngờ: "Vị này có phải Trương phu nhân cải trang nam?"
Trương Tống mỉm cười gật đầu không phủ nhận: "Ân huynh quả là tinh tường. Nương tử ta cải trang thành nam nhân để hành động thuận tiện hơn."
Nội tâm Ân Phong Trác thầm cảm thán, nữ nhân này vừa tỉnh dậy sau khi bị quái bệnh kia hành hạ, vẫn có thể đứng dậy hành tẩu như thường. Tu vi căn cơ rất mạnh mẽ a.
Nét mặt Ân Phong Trác không khỏi nhiều thêm một tia thán phục.
Sau đó, hắn thấp giọng mở miệng: "Ta đã biết được tin tức về Thanh Tinh Cốc, nơi ở của Độc Vương thần y."