• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Công Dương Khách có chút bất ngờ "Ân Phong Trác? Có phải các hạ là kiếm tu Ân Ly nổi danh, từng dùng một chiêu kiếm pháp cùng tu vi Lục Phẩm đả bại đệ tử chân truyền thứ tám có tu vi Bát Phẩm của phái Võ Chân?".

Ba người Trương Tống nghe vậy thì hít vào một ngụm khí lạnh. Tuy bọn hắn không biết phái Võ Chân, nhưng lại hiểu một người tu vi Lục Phẩm đả bại cường giả Bát Phẩm mang ý nghĩa như thế nào.

Không ngờ trung niên nhân trông bình thường này vậy mà có lịch duyệt kinh diễm như vậy.

Lâm Xiêu Lan và Ngải Tam Hùng nghe đại ca nói vậy, ánh mắt nhìn về trung niên nhân cũng biến đổi, lộ ra ý kiêng kỵ và dè chừng. Nhất là Ngải Tam Hùng, suốt thời gian vừa rồi, hắn luôn nhìn chằm chằm nữ hài mà Ân Phong Trác ôm trong ngực kia. Hẳn đối phương đã để tâm đến hắn.

Ân Phong Trác cười khổ, nhưng đôi mắt vẫn loé lên một tia đắc ý, "Không có gì đáng nói, chỉ là may mắn, may mắn".

Đột nhiên, Lâm Xiêu Lan luôn im lặng từ lúc bước vào miếu bất ngờ nhìn Trương Tống lên tiếng, "Trương huynh, ta rất mến mộ ngươi, ngươi có thể cho ta cơ hội?".

Vừa nói, nàng vừa ném ánh mắt vũ mị về phía hắn, đồng thời khẽ liếm môi.

Trương Tống giật mình trợn trừng mắt. Người này vừa nói cái gì? Nữ nhân trên thế gian này đều manh động như thế, thấy ta đẹp trai không nhịn nổi, dù là giữa chốn đông người vẫn không ngại chút nào?

Những người còn lại đều vô cùng bất ngờ nhìn về phía hắn và Lâm Xiêu Lan. Đang yên đang lành bỗng dưng ngỏ lời nhau là có chuyện gì xảy ra?

Bất quá, thần sắc của Công Dương Khách và Ngải Tam Hùng lại rất bình thường, một vẻ không quá bất ngờ.

Không đợi Trương Tống kịp phản ứng, Tiểu Hân đã bước ra chắn trước người hắn bĩu môi "Trương đại ca đã có thê tử rồi, nếu cô nương muốn làm thiếp thì cần phải hỏi chính cung".

Ngay từ đầu Lâm Xiêu Lan đã thấy bên người Trương Tống có hai nữ nhân thân mật đứng cạnh, lúc này Tiểu Hân đứng ra nói như vậy, nàng không bất ngờ cho lắm. Ánh mắt sắc bén nhìn Tiểu Hân "Ngươi là chính cung?".

Tiểu Hân cười hì hì lắc đầu, chỉ về phía Lý Thiên Lộ "Không phải ta, là tỷ tỷ của ta".

Ban đầu Lý Thiên Lộ thấy có người nhảy ra ngỏ lời với Trương Tống, tinh thần không để tâm, nhưng không hiểu sao trong lòng ẩn ẩn có một tia không vui. Dù sao nàng và hắn cũng là phu thê trên danh nghĩa, lúc này người đứng trước nàng lôi kéo hắn, đích thực không cho nàng chút mặt mũi nào.

Thời điểm Tiểu Hân đứng ra chặn lại nữ nhân kia, trong lòng Lý Thiên Lộ không khỏi nhẹ nhõm, không hổ là người sống thân thiết với ta từ nhỏ, tình thân hơn tỷ muội.

Bất quá, lúc Tiểu Hân chỉ nàng và gọi nàng là chính cung. Lý Thiên Lộ không khỏi đỏ mặt. Đến lúc này, nội tâm Lý Thiên Lộ vẫn chưa nhận định là mình yêu hắn, nên vô cùng ngại ngùng. Quát nhẹ Tiểu Hân "Ngươi đừng nói hồ đồ. Cái gì mà chính cung?".

Lâm Xiêu Lan thấy Tiểu Hân chỉ về phía Tiểu Hân nói nàng là chính cung của Trương Tống thì không vui. Nhất là nữ nhân áo trắng này còn xinh đẹp tuyệt sắc gấp nàng nhiều lần thì vô cùng ghen.

Bất quá, nghe câu nói mập mờ của Lý Thiên Lộ, lại nhìn khuôn mặt ngại ngùng của nàng, Lâm Xiêu Lan liền có suy đoán, thì ra giữa hai người này còn chưa tới giai đoạn tình nồng ý thiếp, muội muội của nàng chỉ là đứng ra xua đuổi ong bướm giúp tỷ tỷ, đồng thời nhân cơ hội tác hợp cho hai người.

Lâm Xiêu Lan hừ lạnh trong lòng. Nữ nhân này xinh đẹp hơn ta thì đã sao? Nam nhân đẹp trai như thế này chỉ nên là của ta. Dung mạo tốt thì được ích lợi gì... thân thủ khuê phòng mới là quan trọng.

Công Dương Khách và Ngải Tam Hùng nhìn Trương Tống ganh ghét, nữ nhân áo trắng này xinh đẹp tuyệt sắc, thang âm từ miệng nhỏ mê hồn kia lại thánh thót như chim hoàng oanh, tên bạch diện thư sinh này ngoài có vẻ ngoài đẹp trai thì có tài cán gì mà có thê tử tuyệt như vậy? Thật ghen tỵ a!

Ngải Tam Hùng cười ha ha, "Nhị tỷ, ngươi lại chứng nào tật nấy. Thấy nam nhân đẹp là không kiềm được. Lần trước ngươi bắt trói một người, cưỡng bức hắn ba ngày ba đêm. Nghe nói sau lần đó, hắn ta bị ám ảnh tinh thần dẫn đến nổi điên, dung mạo tiều tụy, dương khí cạn kiệt vì thế nên nhị tỷ mới buông tha hắn?".

Lâm Xiêu Lan trợn trắng mắt ngắt lời "Không phải ba ngày ba đêm, mà là ba đêm bốn ngày, tên đó giữa đường thì bị đứt dây cung...".

Lâm Xiêu Lan nói được nửa chừng thì chợt giật mình nhìn lại Trương Tống. Thôi xong! Ta đã lỡ miệng nói ra, có khi nào hắn sợ mình quá yếu, sẽ không đồng ý?

Xem bộ dáng người này bạch diện yếu đuối, ắt hẳn không thể trụ được quá lâu. Vậy cũng không sao, nếu hắn không đồng ý, ta sẽ trói hắn lại, đút thêm vài thang thuốc hổ dược, đảm bảo vẫn sẽ rất sung sướng không có vấn đề gì.

Nàng nhìn Trương Tống hỏi thâm ý "Trương đại ca, ngươi đã từng trải qua cảm giác sung sướng như ở trên tiên cảnh?".

Tiểu Hân vội mở miệng "Thực ra tỷ tỷ ta không phải chính cung...".

"A?" Mọi người trong miếu bất ngờ, cảm thấy câu chuyện thú vị, cùng hướng ánh mắt về phía Tiểu Hân, xem nàng tiếp tục nói gì.

"Đùa các ngươi thôi, chính cung là ta. Ta không đồng ý nhập ngươi làm thiếp. Cô nương hãy tìm người khác đi nha". Tiểu Hân ôm cánh tay Trương Tống, vừa nói vừa u oán nhìn Lý Thiên Lộ. Tỷ tỷ thật ngốc, vào thời điểm này dù ngại ngùng nhưng cũng không nên phủ nhận. Yêu tinh sẽ thừa cơ nhà vắng chủ mà vào nha.

Ta thân là nha hoàn, cũng là muội muội thân thiết, đành phải hy sinh danh tiết giúp các ngươi vậy.

Những nam nhân trong miếu nghe vậy trừ Ân Phong Trác ra, hai kẻ còn lại vô cùng ghen tỵ và giận dữ. Ai mà không nhìn ra nữ nhân vừa nói đang cố giữ nhà cho tỷ tỷ mình. Lão thiên thật bất công a, tên bạch diện này vậy mà một lúc có thể thu cả tỷ lẫn muội, dung mạo người nào cũng đều kinh diễm tuyệt sắc.

Lý Thiên Lộ biết Tiểu Hân đứng ra giúp mình. Bất quá, như vậy thì rất ủy khuất cho tiểu nha đầu này. Liền tức giận lườm Trương Tống. Tất cả đều là do kẻ này gây ra.

Trương Tống nhận ánh nhìn phẫn nộ của nàng, chỉ có thể gượng cười. Ngươi trách ta làm gì, ta có thể làm như thế nào? Chỉ có thể trách mị lực ta quá lớn a.

Trương Tống vốn không có hảo cảm với Lâm Xiêu Lan, luôn cảm thấy trong mắt nữ nhân này có vài phần tà khí dâm ý. Lại nghe Ngải Tam Hùng biện bạch một chút lịch duyệt của nàng mà nàng không phủ nhận, nội tâm thầm rùng mình.

Nguyên lai nữ nhân này là cái hắc động chuyên hút dương khí. Xem bộ dáng nàng ta, chắc hẳn đã làm ra không ít chuyện nghịch đạo.

Hắn đối với Lâm Xiêu Lan gật đầu "Xác thực ta đã trải qua cảm giác như ở tiên cảnh".

"Ở đâu?" Lâm Xiêu Lan tò mò.

"Tại bên cạnh thê tử." Trương Tống vừa nói vừa nhếch môi cười nhìn Lý Thiên Lộ và Tiểu Hân bênh cạnh. Khiến cả hai đỏ mặt lên ngượng ngùng. Tiểu Hân cũng không chịu nổi, vội buông tay đang ôm cánh tay Trương Tống ra.

Lâm Xiêu Lan nhìn cảnh này không chịu được, nàng không phục "Xem ra ngươi chưa được cảm nhận cảm giác thư sướng nhất trong khuê phòng rồi".

Ngải Tam Hùng chỉ vào bản thân "Nhị tỷ, người ta đã từ chối ngươi, ngươi xem ta cũng không tệ, chỉ có ta đối tốt với ngươi, chúng ta..."

Không đợi hắn nói dứt câu, Lâm Xiêu Lan liền ngắt lời "Xem lại bản mặt cùng cái cẩu tính của ngươi đi. Có chết ta cũng không cùng ngươi lăn lên giường".

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK