• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tôi đang định há miệng, nhưng miệng tôi lại giống như không phải của tôi vậy, nó không nghe theo sự điều khiển của tôi khiến tôi phải cố gắng lắm mới miễn cưỡng mở miệng được: “Tôi bị sao... thế này…”

Tôi ngã quỳ trên đất, chống hai tay xuống đất rồi khổ sở nghĩ lại. Đúng vậy, tôi đã phát điên, tôi đã suýt giết chết cô gái nhỏ. Sau khi bị lớp sương mù màu xanh lam xâm nhập vào cơ thể, tôi bỗng trở nên điên cuồng và tàn nhẫn hệt như con quái vật ếch, tôi của hiện giờ vẫn giống với ban nãy sao?

Tôi từ từ đến gần cô gái nhỏ, cô ấy càng run rẩy sợ hãi hơn nhưng lại không dám nhúc nhích. Lúc tôi đặt tay lên vai cô ấy, rốt cuộc cô ấy cũng òa khóc: “Anh giết tôi đi! Anh giết tôi đi!”

“Không đâu! Tôi trở lại rồi, không còn là kẻ giết người điên cuồng như vừa rồi nữa!”

Cô gái nhỏ thấy tôi mãi không ra tay thì không khóc nữa, tuy vậy nhưng cô ấy cũng vẫn rất sợ hãi, hỏi một cách dè dặt: “Là anh thật không?”

Tôi gật đầu rồi quay người đi đến chỗ đầu tảng đá kia, phần màu xanh lam đã bị thoái hóa thành màu đen, lộ ra kết cấu tổ ong rỗng. Tôi to gan sờ thử thấy không có gì xảy ra bèn nhặt súng lên dùng báng súng đập rơi một miếng. Tôi dùng tay ước lượng thử trọng lượng, rất nhẹ, chỉ nặng bằng 1/4 viên đá có cùng thể tích. Tôi không dám khẳng định đây là loại đá gì, chắc là một loại đá vôi.

Cuối cùng cô gái nhỏ cũng xác nhận đây là tôi bèn sáp lại gần rồi nói nhỏ: “Để tôi xem thử.”

Tôi ném viên đá vào tay cô ấy, cô ấy lật qua lật lại xem xét kỹ lưỡng rồi đưa ra kết luận: “Đây là một loại hóa thạch cổ đại tương tự như xương của san hô sau khi chết! Hơn triệu năm trước, hồ Đạt Lí Nặc Nhĩ rộng lớn hơn nhiều so với ngày nay, rộng đến cả chục nghìn kilomet vuông, ngọn núi lửa đỉnh bằng này có đến một nửa bị nhấn chìm trong nước. Trong hồ còn có một loại côn trùng nhỏ thuộc họ động vật ruột khoang, hấp thụ khí carbon dioxide và canxi để tạo thành lớp vỏ canxi. Do chúng sống theo bầy nên cứ thế tích tụ từ thế hệ này sang thế hệ khác trở thành đá ngầm. Sau này, nước hồ Đạt Lí Nặc Nhĩ rút đi, triệu năm sau đó chúng trở thành hóa thạch.”

Tôi tự biết tài học của mình không thể so sánh với cô gái nhỏ được đào tạo chính quy nên khiêm tốn học hỏi: “Vậy cô nói xem, thứ sương mù màu xanh lam bay ra từ đống hóa thạch này là gì?”

Cô gái nhỏ lưỡng lự, lát sau mới lắc đầu: “Tôi chưa bao giờ thấy cảnh tượng này. Nếu nói là hóa thạch của côn trùng vậy cũng phải đông cứng lại từ rất lâu rồi. Giả thiết loài côn trùng đó còn sống đến giờ thì lại càng không có khả năng xảy ra, làm gì có loài sinh vật nào có thể trải qua cả triệu năm mà không chết chứ?

Tôi hốt hoảng, trong đầu lại xuất hiện cảnh tượng ở trong nước, đột nhiên một ý nghĩ vụt lên trong đầu tôi, tôi quay sang hỏi cô gái nhỏ: “Cô có tin trên đời này có ma không?”

Cô gái nhỏ lắc đầu không chút do dự: “Không!”

Tôi lại hỏi: “Vậy chuyện đứa trẻ người Mông Cổ đột nhiên biến mất phải giải thích thế nào?”

Sắc mặt của cô gái nhỏ thay đổi rõ rệt, cô ấy ấp a ấp úng không nói thành lời!

Tôi nói: “Nơi này rất kỳ lạ, cô nhìn thấy đứa trẻ ma người Mông Cổ, tôi nhìn thấy sĩ quan ma người Nhật, tôi và Vương Văn Lâm từng bị ma trêu. Cho nên tôi nghĩ nơi này là một nơi rất dễ sinh ra ma. Nếu người có thể hóa thành ma vậy thì động vật cũng sẽ hóa thành ma, chỉ cần là thứ có sự sống thì đều có hồn ma…”

Dù sao cô gái nhỏ cũng không phải kẻ ngốc, tôi vừa nói đã hiểu ngay: “Ý anh là đám sương mù màu xanh lam kia là hồn ma của côn trùng?

Tôi gật đầu: “Ban nãy lúc tôi bị mê hoặc, trong cơn mê tôi nhìn thấy cảnh tượng khi chúng còn sống. Không biết vì nguyên nhân gì mà sau khi chết đi đã để lại linh hồn.”

Cô gái nhỏ cúi đầu rơi vào trạng thái trầm tư suy nghĩ, hồi lâu mới lên tiếng: “Trước đây tới từng đọc một bài báo cáo, nói là nhà khoa học Liên Xô phát hiện, chia vật chất ra vô hạn, từ phân tử đến nguyên tử đến proton, cho đến khi không thể phân chia được nữa thì tồn tại một thứ ở trạng thái trung gian giữa vật chất và năng lượng, tạm gọi là phần tử phù du. Nó vừa thể hiện đặc tính của vật chất vừa thể hiện đặc trưng của năng lượng. Phần tử phù du sắp xếp lại với nhau để cấu thành vật chất, vật chất cấu thành nên sự sống. Do sự sắp xếp của phần tử phù du có một ký ức nhất định nên có người cho rằng ma quỷ chính là một dạng sắp xếp thành đoạn ngắn khi phần tử phù du ở trạng thái trung gian.”

Tôi nghe mà câu hiểu câu không bèn khoát tay: “Không quan tâm là sinh vật phù du hay gì hết, dù sao kiểu linh hồn côn trùng màu xanh lam đó rất đáng sợ, một khi bị bám vào cơ thể thì sẽ rất dễ bị phát điên tạm thời giống như tôi, nghiêm trọng hơn là biến thành quái vật giống con quái vật ếch đó!”

Cô gái nhỏ gật đầu: “Người Mông Cổ gọi loại ác ma màu xanh lam này là Họa Áp Tri Kha Tiễn, chúng ta có thể gọi nó bằng một cái tên mới đó là U Phù Du Linh!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK