Tôi thầm cảm thấy buồn cười rồi quay đầu nhìn vào máy thăm dò địa chấn, ghi lại hết thông tin trong lòng đất mà sóng địa chấn truyền về. Nhìn qua, ngôi mộ dưới lòng đất chỉ cách mặt đất khoảng sáu, bảy mét mà thôi, những ngôi mộ thời Minh, Thanh thường không chôn quá sâu, nếu là mộ thời Hán thì ít nhất cũng phải sâu tầm hai mươi mét!
Tôi bèn gọi: “Được rồi! Chốt! Mọi người hãy thể hiện tài năng xuất chúng của mình đi, nửa năm tới như thế nào thì phải xem lá phiếu này rồi!”
Nếu đã thăm dò được kết cấu dưới lòng đất của mộ cổ xong thì giờ đã đến lúc thể hiện năng lực, dùng la bàn và máy thủy chuẩn định vị, thiết kế đường đi để vào trộm. Nói đến việc xâm nhập trộm mộ, theo các phương pháp khai quật khác nhau có thể chia thành ba loại: hổ xuống, kiến tụ, chuột đi.
"Hổ xuống" nghĩa là dũng mãnh như hổ xuống núi, loại này không có kỹ thuật gì, sử dụng luôn phương thức bạo lực để phá mộ. Ví dụ, vào thời kỳ dân quốc, khi quân phiệt Tôn Điện Anh đến khai thác bất hợp pháp mộ của Từ Hi trong Định Đông Lăng, đã thẳng tay điều động công binh chôn thuốc nổ để phá mộ.
"Kiến tụ" nghĩa là dùng người giống như kiến, cẩn thận khai quật hết từng chỗ từng chỗ trong ngôi mộ. Cách này chủ yếu được các nhóm khảo cổ áp dụng, họ được nhà nước hỗ trợ, không có chuyện vi phạm pháp luật, lại có đủ thời gian và nhân lực, vì muốn bảo đảm văn vật được nguyên vẹn, họ thường khai quật cả một ngôi mộ.
Còn "chuột đi" chính là đào hang giống như chuột, xuyên thẳng vào bên trong mộ, trộm đồ chôn theo. Những người làm nghề này như chúng tôi thường dùng cách này, nhược điểm là độ nguy hiểm cực cao, không cẩn thận sẽ bị sập hang, hoặc khí độc trong mộ phun ra làm chết người.
Đương nhiên, chúng tôi thuộc phái “chuột đi”, mọi người đều là cao thủ đào mộ kinh nghiệm đầy mình nên rất chú ý đến biện pháp đảm bảo an toàn, nhưng không muốn trở về tay không bèn đội mũ bảo hộ khai thác mỏ, mặc áo da bó sát người, đeo mặt nạ phòng độc đơn giản bằng cách kẹp một lớp than hoạt tính vào giữa hai chiếc khẩu trang, thắt lưng buộc một sợi dây thừng để ngộ nhỡ xảy ra chuyện ngoài ý muốn thì có thể gọi người kéo ra! Trong cái hang tối thui và dính nhớp nháp dùng để đi vào ngôi mộ này, mọi người đều phải thay phiên nhau đào bới. Chưa đầy một tiếng đồng hồ sau, chúng tôi đã đào được một cái hang dài, rộng bằng một người, dẫn thẳng đến mộ chính của tên bán nước.
Năm đó, lúc xây ngôi mộ này, tên bán nước này vẫn còn là một quan lớn nên vẫn có người trông coi, chết rồi cũng không sợ bị người ta đến trộm mộ, cho nên gần như không thiết kế cơ quan ngầm. Bọn họ chỉ trộn nước gạo nếp xay nhuyễn với lòng trắng trứng để ghép những viên gạch xanh lại với nhau, xây nên một ngôi mộ cực kỳ kiên cố khiến nếu chỉ dùng dụng cụ bình thường thì rất khó phá, lại không thể dùng thuốc nổ được. Cuối cùng, chúng tôi đành phải dùng giấm ủ lâu năm để nhẹ nhàng hòa tan các mối liên kết giữa những viên gạch rồi xâm nhập vào trong mộ.
Mộ của tên bán nước này được xây rất rộng rãi khiến tôi có thể đứng thẳng người khi đã vào trong, đôi chân đi ủng da của tôi ngâm trong làn nước đen ngòm. Đất ở đây là đất cát pha nên rất dễ thấm nước, khi xây mộ cần phải chú ý đến vấn đề này nhưng đã mấy trăm năm trôi qua, thời gian đã phá đi mọi biện pháp phòng vệ!
Sau một ngày thông gió, uế khí trong mộ đã tản hết từ lâu, mùi đất mặn ẩm ướt khó chịu ngập tràn trong không khí như thể đang ở bên bờ biển đầy gió và cát!
Nói thật là trèo lên chỗ ở của người chết khiến tôi chột dạ vô cùng. Trước đây, tôi thường nghe người ta nói, trong không ít ngôi mộ, xác chết lâu ngày đều dễ biến thành cương thi. Chúng tôi cũng phải chuẩn bị trước một chút, lén giết một con chó đen trong ngôi làng gần đó, thịt chó thì để làm bữa ăn khuya, còn máu của nó thì đổ vào một cái chai, nếu gặp phải tà khí sẽ hất ra để trừ tà!
Bên trong mộ khá sạch sẽ, xung quanh là vách tường đá xanh nhẵn nhụi, thậm chí còn không thấy cả quan tài. Hồ Phát Nhất vừa nhìn đã lớn giọng mắng chửi: “Tên bán nước này lúc còn sống hại người chưa đủ, chết rồi vẫn còn liên lụy ông đây phải đến một chuyến mất công! Mấy trăm năm trôi qua, đến quan tài cũng mục nát hết cả rồi!”
“Xác và quan tài đều có thể mục nát, nhưng vàng bạc châu báu thì lại rắn chắc vô cùng, đâu thể coi là mất công đến được.”
Quách Tiểu Tứ cũng bất chấp mà mò tới mò lui trong dòng nước đen kỳ dị này, thế nhưng ngoài mấy chiếc xương khô và một ít bát sứ ra thì còn chẳng có lấy một miếng đồng chứ đừng nói đến vàng bạc! Đúng là đen đủi, mở hàng không hên chút nào!
Hồ Phát Nhất nhìn xung quanh đánh giá một phen rồi chợt nói: “Hừm, tôi cảm thấy ngôi mộ này hơi kỳ lạ!”
Quách Tiểu Tứ nghi ngờ: “Anh Hồ, anh thấy chỗ nào lạ vậy?”
Hồ Phát Nhất sáp lại gần vách tường trong mộ, dùng cuốc cạo một lớp bùn đất rồi xoa xoa lên đầu ngón tay: “Mọi người xem, màu sắc của lớp đất này rất tươi mới, thật sự là quá mới luôn ấy! Không hề giống đất trong một ngôi mộ đã chôn mấy trăm năm!”