Mục lục
Thủ Tịch Ngự Y
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mấy người đứng phía sau cũng chưa từng thấy qua bộ dạng tức giận như vậy của Long Thanh Tuyền, không dám chậm trễ, ngay lập tức đi báo cho cảnh vệ.

- Bác Long....

Tăng Nghị lại đi trước một bước, muốn tranh thủ nói ra lời mình muốn nói.

Bỗng một bàn tay liền chắn trước mặt Tăng Nghị, người đứng phía sau Long Thanh Tuyền giờ đã bước ra trước mặt Long Thanh Tuyền, ánh mắt sắc bén nhìn thẳng chằm chằm về phía Tăng Nghị, một tay đặt bên hông, lạnh lùng cảnh cáo nói:

- Lui ra phía sau!

Tăng Nghị không còn cách nào khác, đành lui về phía sau mấy bước, hóa ra người nọ chính là cận vệ của Long Thanh Tuyền.

Long Thanh Tuyền hất tay, đi vào nhà, trên mặt hiện lên tất cả sự thịnh nộ của mình.

La Hải Đào thấy bộ vẻ tức giận này, không dám nói gì nữa, chỉ đi theo Long Thanh Tuyền vào nhà, xoay người đem cái bình trong tay đặt lên trên mặt đất, rồi xoay người chuồn đi..

Long Thanh Tuyền thấy La Hải Đào bộ dáng chột dạ, giận không đuổi luôn cậu ta ra ngoài. Tăng Nghị nhất định là do tên tiểu tử này dẫn vào, cậu ta chắc hẳn đang trông cho mình tức muốn chết. Long Thanh Tuyền không thể quát mắng La Hải Đào, liền nhìn La Cẩn Du mượn cớ, nói mánh khóe:

- Thầy thuốc dặn bà bao nhiêu lần, không được ăn đồ ăn ướp muối như thế, cơ thể của mình ra sao, chẳng lẽ bà không tự biết?

La Hải Đào nghe thấy vậy, trong lòng cũng bực mình, không ngờ đồ ăn mang từ nhà xa xôi tới đây, mà ông ta vẫn còn không hiểu ý, còn nghĩ mình hạ độc bác gái. Cậu ta thật sự muốn đem bình thức ăn mang đi, nhưng lại không có dũng khí làm như vậy, chỉ đành nói:

- Bác gái, bác trai, cháu xin phép về trước.

Nói xong, liền đi ra ngoài.

Tới ngoài cửa, La Hải Đào đưa mắt liếc nhìn Tăng Nghị, ra hiệu Tăng Nghị đợi ở đây sẽ chẳng có ích lợi gì, mau rời đi thì hơn.

Tăng Nghị nhìn bảo mẫu ra khóa cửa lại, lúc này mới xoay người đi ra ngoài. Từ Lực vừa thấy Tăng Nghị liền đặt thứ gì đó trong tay xuống, cũng bước đi theo.

Cảnh vệ của Long Thanh Tuyền kia nhìn hai người họ rời khỏi, nhưng không đi ra cùng, chỉ đứng dưới hành lang cảnh giác nhìn chằm chằm bóng lưng của hai người họ.

Ra cửa, La Hải Đào liền lại không kìm được miệng của mình:

- Ác nghiệt! Vô tình! Ngay cả tôi cũng không thèm nhìn!

Tăng Nghị vỗ vai La Hải Đào bả vai, ngậm ngùi nói:

- Liên lụy đến cậu rồi

La Hải Đào thật ra cũng chẳng thèm quan tâm lắm:

- Anh nói xem, em có thể vác anh vào sao, thật là không nói đạo lí gì cả.

Tăng Nghị thở dài, tình trạng như bây giờ so với hắn tưởng tượng còn tốt hơn nhiều rồi, cũng may là La Hải Đào lại đến đúng lúc, đổi lại là người khác, sợ là tình trạng giờ còn tệ hơn. Đây cũng là nguyên nhân mà Tăng Nghị để La Hải Đào đưa mình vào. La Hải Đào muốn cố ý để sự việc náo loạn lên, Long Thanh Tuyền nhất định cũng hiểu rõ. Ông ta phát cáu với La Hải Đào chứng tỏ ông ta không thể làm gì La Hải Đào, nếu như ông ấy không phát cáu, tình hình mới thực sự là nghiêm trọng.

Với mình, Long Thanh Tuyền không hề nói một câu nào, như vậy mới thực sự là tức giận, mang theo sự hận thù.

-Tăng Nghị ca, anh đang nghĩ cách khác à?

La Hải Đào nhìn Tăng Nghị, sốt ruột nói:

- Bác trai của em nổi danh ý chí sắt đá, chiêu quyết chờ ngoài cửa này của anh nhất định là vô ích thôi. Anh muốn theo đuổi chị Mỹ Tâm, không phải chỉ vậy là làm xong được.

Tăng Nghị gật đầu:

- Tôi biết!

- Nhất định phải khẩn trương áp dụng biện pháp khác!

La Hải Đào không quên dặn dò một tiếng, cậu ta có một nguyên tắc, Long Thanh Tuyền phản đối, thì cậu ta sẽ ủng hộ, nếu không cục giận này cậu ta nuốt không trôi.

Hai người đứng một hồi ở cửa nhà Long gia, cảm thấy tiếp tục đợi cũng không có chút tác dụng nào, liền chuẩn bị rời khỏi. Họ vừa muốn lên xe, thì phía trước phía sau cả hai, đều có một đội cảnh vệ lao đến. Có người mặc y phục thường, cũng có người đang mặc công phục. Họ đứng cách hai người khoảng năm mét, bao vậy lấy.

Cầm đầu là một vị thiếu tá, lúc này cất bước tiến lên, sắc mặt lạnh lùng, nói:

- Giấy chứng nhận!

Giọng điệu của tên thiếu tá cực kì không có thiện cảm, lúc nói chuyện, tay phải liền đặt ở hộp súng bên hông.

Tăng Nghị biết quy định trong này, mình cũng không thể tự đi lấy giấy chứng nhận được, hắn liền chỉ chỉ xe, nói:

- Người mà Tổng cục trưởng Long nói là tôi, không liên quan đến người khác.

Lập tức có vệ binh tiến lên mở ra xe, đem tất cả mọi thứ bên trong xe ra. Tên thiếu tá cũng không kiểm tra giấy chứng nhận, cũng không nghe Tăng Nghị giải thích, mà chỉ lẳng lặng ra lệnh:

- Mang hết đi kiểm tra!

La Hải Đào thầm nghĩ thật xui xẻo, ông bác của mình cũng quá độc ác rồi, không chào đón Tăng Nghị thì thôi, giờ người ta chủ động tới cửa, lại ở ngoài cửa đứng đợi ba ngày liền, cho dù không muốn cùng người ta nói chuyện, trực tiếp đuổi đi là được, không cần phải báo cảnh vệ như vậy chứ. Chuyện này có thể gây phiền toái, người liên quan đến Tăng Nghị cũng sẽ bị liên lụy.

- Có biết chúng tôi là ai không?

Cô bạn gái nhỏ của La Hải Đào có vẻ không hề bị hù sợ, có lẽ bình thường nghe La Hải Đào thổi phồng quá nhiều, thực sự nghĩ rằng La Hải Đào ở trong này có thể muốn làm gì thì làm.

La Hải Đào giật mình, lập tức quát:

- Câm miệng!

Cũng may là cảnh vệ cũng không có làm khó dễ, nhanh chóng đưa họ rời khỏi, tới phòng bảo vệ hỏi tình hình một chút nhưng không có ý định thả họ ra..

Một giờ về sau, Địch Hạo Huy chạy tới, cùng tới còn có một vị thiếu tướng, là Phó cục trưởng cục cảnh vệ. Sau khi Phó cục trưởng tự mình xác minh tình huống, xác nhận không có hiểu lầm, lúc này mới ký tên thả người.

Đưa mọi người ra cửa, Thiên Hòa viên Phó cục trưởng cũng nói lời từ biệt Địch Hạo Huy:

- Hạo Huy, sự việc đều làm rõ rồi, chỉ là hiểu lầm mà thôi, mấy vị này bằng hữu của cậu, tôi đã giao cho cậu rồi! Có điều về sau có thể đừng đùa như vậy nữa không?

Phó cục trưởng lúc nói những lời này, có vẻ cực kỳ nghiêm túc, giọng điệu cực kỳ trịnh trọng.

-Quy định mà, tôi hiểu!

Địch Hạo Huy gật đầu, nói:

- Khiến chú Trương gặp phiền hà rồi!

- Được rồi, tôi còn phải vào trong báo cáo, không tiễn mọi người nữa, đợi khi nào rảnh, đến nhà chú ngồi chơi!

Phó cục trưởng nói xong, cũng không trì hoãn lâu, trực tiếp trèo lên xe rời đi

La Hải Đào lúc này mới có cơ hội nói chuyện, buồn bực hỏi:

- Hạo Huy ca, làm sao anh biết chúng tôi bị giữ ở đây?

-Cậu nghĩ là đây là nơi nào!

Địch Hạo Huy thản nhiên nói xong,:

- Từ ngày Thiên Hòa viên xây dựng xong tới nay, chưa từng có người nào dám xông vào, đừng nói là thành công vượt qua cổng cảnh vệ.

Công tác bảo vệ của Thiên Hòa viên, tuy rằng không cao bằng Ngọc Tuyền Sơn, bình thường không thấy lực lượng cảnh giới, nhưng nó được trải rộng mỗi khắp ngõ ngách Thiên Hòa Viên. Long Thanh Tuyền vừa liên hệ cảnh vệ, đã làm người của cục cảnh vệ chấn động rồi, còn thực sự nghĩ rằng là của công tác bảo vệ của mình xảy ra điều gì sơ hở, việc này liên quan trực tiếp đến Bộ tổng tham mưu. Chuyện công tác bảo vệ an toàn cho lãnh đạo, cho tới bây giờ không phải là việc nhỏ.

Địch Hạo Huy nhận được tin tức, nghe nói là trong nhà Long Thanh Tuyền xảy ra chuyện, liền đoán được có thể là Tăng Nghị, vì thế lập tức chạy tới xử lý.

- Khiến anh thêm phiền toái rồi!

Tăng Nghị lúc này mới lên tiếng.

Địch Hạo Huy khoát tay, nói:

- Chỉ là hiểu lầm mà thôi! Chủ nhiệm Lý Chiêu Hung của Văn phòng trung ương đã giúp cậu xác nhận, là ông ấy mời cậu vào! Cho dù tôi không đến, cục cảnh vệ cũng sẽ thả người thôi! Thế nào, lần này biết Tổng cục trưởng Long lợi hại thế nào rồi chứ?

Tăng Nghị gật gật đầu, nói:

- Ấn tượng sâu sắc!

- Ha ha...

Địch Hạo Huy mỉm cười, vỗ vai Tăng Nghị nói:

- Đi thôi, tìm một chỗ đi uống rượu! Hải Đào cũng đi cùng đi!

La Hải Đào đương nhiên sẽ không phản đối, lập tức tỏ vẻ đồng ý, mọi người chia nhau ngồi ra hai chiếc xe, cùng rời khỏi Thiên Hòa viên.

Địch Hạo Huy cùng Tăng Nghị ngồi cùng một chiếc xe, sau khi lên xe, Địch Hạo Huy hỏi:

- Anh định thế nào? Mai còn định tới Thiên Hòa viên nữa không?

Tăng Nghị lắc đầu đáp:

- Không, tôi sẽ về Nam Giang!

Địch Hạo Huy cũng có chút không ngờ, thầm nghĩ đến dựa theo tính tình của Tăng Nghị, không đạt mục đích, hắn không bỏ qua, sẽ vẫn đợi gặp bằng được Long Thanh Tuyền, không ngờ Tăng Nghị nhanh như vậy đã gõ kẻng thu binh rồi. Địch Hạo Huy cau mày:

- Bỏ qua như vậy sao?

Tăng Nghị lại lắc đầu, nói:

- Lần này tôi đến thủ đô, là muốn giúp Mỹ Tâm, cô ấy không nói gì mà bỏ ra nước ngoài, sẽ bị người khác chê cười đấy! Tôi có thể bị người nhìn chê cười, nhưng cô ấy thì không thể!

Địch Hạo Huy liền hiểu được, thầm nghĩ Tăng Nghị chuyện này thật sự đã tính toán chu toàn rồi!

Long Mỹ Tâm là thiên kim tiểu thư, giống như phượng hoàng bay lượn, không ít người theo đuổi cô ấy, nhưng Long Mỹ Tâm lại vì Tăng Nghị mà trước mặt bao người, cùng Thôi Ân Hi trình diễn một cảnh tượng tranh giành tình nhân. Chuyện này ở trong thủ đô, không ít người chê cười.

Có một câu nói là: Phượng hoàng sụp đổ không bằng một con gà

Có thể trên đời này cũng thường xuất hiện mấy chuyện khôi hài Hai nữ tranh giành một phu. Nhưng người thường làm ra chuyện như vậy, có lẽ có thể hiểu được. Nhưng với thân phận của và địa vị của Long Mỹ Tâm không ngờ cũng làm ra chuyện như vậy, thật khó có thể chấp nhận rồi. Cô ấy và một người đàn bà đanh đá tầm thường có cái gì khác biệt đâu?

Thậm chí còn không bằng một người đàn bà đanh đá tầm thường đâu! Người đàn bà đanh đá một phen khóc lóc om sòm có thể trnah giành được. Nhưng Long Mỹ Tâm lại tự hạ thấp thân phận, làm ra những chuyện mất mặt như vậy nhưng vẫn không theo đuổi được một Tăng Nghị thân phận không bằng mình. Sự tình này thoạt nhìn, giống như là Long Mỹ Tâm đã tự mình đa tình, là cô tình nguyện, tự rước lấy nhục mà thôi!

Thân là con gái, làm ra những chuyện như vậy, có thể nói là mất hết sự kiêu ngạo, thể diện cũng không còn. Loại chuyện này xảy ra ở dân chúng bình thường còn khó có thể chấp nhận, huống chi là ở một gia đình dòng dõi như Long gia. Chuyện này khiến người trong Long gia đều cảm thấy mất mặt, vì vậy mới có đủ chuyện ngăn cấm Long Mỹ Tâm.

Long Mỹ Tâm dù sao cũng là nữ nhi, hơn nữa còn là một người kiêu ngạo như vậy, nhưng bây giờ lại bị rất nhiều người chê cười, có thể tưởng tượng trong lòng của cô sẽ khó chịu thế nào. Hiện giờ lại ra nước ngoài nữa, người ngoài nhìn vào giống như là Long Mỹ Tâm đang chạy trốn.

Lần này, sau khi tới thủ đô, thái độ của Tăng Nghị đã rất khác thường, không ngờ ngốc tới mức tới đứng ba ngày ở cửa Thiên Hòa viên,. Địch Hạo Huy khi trước có chút không rõ, nhưng bây giờ hoàn toàn hiểu được! Tăng Nghị là tự nguyện đi tới đây chính là muốn bày cho mọi người xem đấy, mục đích là muốn nói rõ, tự mình đa tình không phải Long Mỹ Tâm, mà là tôi Tăng Nghị!

Địch Hạo Huy cảm thấy khó có thể tưởng tượng được, Tăng Nghị thà chết không cúi đầu, cũng không nịnh nọt, hiện giờ cũng phải phá lệ, điều này chứng tỏ Long Mỹ Tâm không có nhìn lầm người! Hiện giờ việc này huyên náo lớn như vậy, còn kinh động đến cục cảnh vệ, muốn người khác không biết cũng khó.

-Tăng Nghị, đi theo tôi đi!

Địch Hạo Huy nhìn Tăng Nghị, cực kỳ trịnh trọng nói, có vẻ y không hề đùa. Cho dù Tăng Nghị giải quyết xong vấn đề này, nhưng cũng không thể giải quyết vấn đề thân phận. Nếu theo y sẽ là trong phạm vi của Địch gia, lại có ông cụ coi trọng, tiền đồ của Tăng Nghị sẽ không thua kém gì Trương Kiệt Hùng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK