Mục lục
Đại Chu Bất Lương Nhân
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Không nghi ngờ gì nữa, tu hành giả ở thế giới này có địa vị cực cao.

Bất luận là dùng văn nhập thánh, hay là dựa vào Võ Cảnh leo lên đỉnh cao, chỉ cần có thể đạt đến cảnh giới Đại tông sư, là có thể đạt đến trình độ một người có thể đỉnh trăm vạn quân.

Năm đó Đại Kiếm Thánh của Ba Thục là Dương Chi Thuỷ ở Thanh Thành Sơn thanh tu kiếm pháp hai mươi năm, hiệu xưng thiên hạ đệ nhất kiếm khách.

Đại Chu từng phát binh công đánh Ba Thục, lại bị Dương Chi Thuỷ dùng sức của một người ngăn chặn mười vạn đại quân ở Kiếm Môn Quan.

Đương nhiên, trong đó bởi vì Kiếm Môn Quan của Ba Thục là nơi hiểm chở khó mà phá được, thế nhưng cũng có liên quan đến Dương Chi Thuỷ võ lực cường kình không thể phân chia.

Dương Chi Thuỷ chân chính làm được một kẻ làm quan cả họ được nhờ, một kiếm chọi trăm vạn quân, cũng dựa vào sức của một người thay đổi quốc vận của Ba Thục.

Lại như quốc sư của Đông Việt là Nguỵ Vô Kỵ hiệu xưng thiên hạ đệ nhị, từng ba lần vào thành Trường An hành thích thiên tử Đại Chu. Nếu không phải cấm chế và trận phù trong Đại Minh Cung áp chế được thực lực của Nguỵ Vô Kỵ, cái đầu trên cổ của thiên tử Đại Châu vận thật sự có thể bị vị Đại tông sư cuồng ngạo vô biên này lấy đi.

Những cái đó đều là sự thật bày ra trước mắt.

Thế giới này muốn tài trí hơn người, thì phải trở thành tu hành giả. Tu hành giả cũng là lẽ đương nhiên, yên tâm thoải mái hưởng thụ tất cả khen ngợi.

Còn về hậu duệ quý tộc...

Triệu Tuân thầm nghĩ mình vốn dĩ chính là một thiếu gia ăn chơi nổi tiếng ở kinh thành, lần này ngược lại vừa đến đã đả thương sư phụ.

Hắn thật sự là toạ thực hình tượng của thiếu gia ăn chơi này rồi.

Triệu Tuân cười khổ trong lòng, người như hắn cần phải bị người ta coi thường nhất sao?

Triệu Tuân nhìn thật kỹ, Ngô Toàn Nghĩa đó che cũng che không được, kẹp cũng kẹp không được, đứng ở đó giống như là một cái cột.

Có điều cũng may Ngô Toàn Nghĩa là tu hành giả, tuy rằng không vận ra chân khí hộ thể, thế nhưng nội tình dày năng lực kháng cự mạnh. Nếu như đổi lại là người bình thường, bị Triệu Tuân đá trúng một cước như vậy, hơn phân nửa là có thể trực tiếp vào cung làm thái giám rồi.

Tại đây?

Tuy rằng nói người không thể nhìn bề ngoài, thế nhưng Triệu Tuân cảm thấy tu hành giả sư phụ này thực sự không phải là kiểu không hợp lẽ thường như vậy.

Thế nhưng mệnh cha khó cãi, lúc này Triệu Tuân cũng không muốn làm loạn gì thêm nữa.

Hắn ngoan ngoãn dâng trà quỳ bái hành lễ bái sư, thực hiện xong đầy đủ trình tự cũng coi như là Triệu Tuân đã nhận Ngô Toàn Nghĩa làm sư phụ rồi.

Vốn cho rằng tiếp theo đây Ngô Toàn Nghĩa sẽ vỗ vỗ vai hắn nói một hai câu như vi sư thấy con xương cốt tinh kỳ, thiên phú dị bẩm, chỉ cần nỗ lực tu hành nhất định có thể ngộ đạo, vân vân...

Ai ngờ rằng Ngô Toàn Nghĩa này lại đè ép thanh âm nói với Triệu Uyên:

"Thành Quốc Công, tu hành này tiểu công gia e rằng không được lắm, đặc biệt là võ tu."

Lỗ tai của Triệu Tuân rất nhạy bén, nghe đến đây trong lòng vô cùng không vui.

Cái gì gọi là không được? Nam nhân há có thể bị người ta nói là không được?

Có mẹ ngươi mới không được....

Thân thể của người hắn xuyên không đến thế nào cũng là một thiếu niên mười sáu mười bảy tuổi, đang lúc khí huyết phương cương, bị người ta nói là không đương...

Sỉ nhục, quả thực là sỉ nhục vô cùng lớn...

"Khụ khụ, sư phụ, vừa rồi người nói con không thích hợp tu hành lắm, đồ nhi cho rằng không đúng. Đại Chu tu hành có các loại phương thức, thế nhưng tổng thể mà nói có thể phân làm hai loại, là văn tu, võ tu. Nếu như con không thích hợp với võ tu lắm, vậy văn tu chung quy cũng là có thể chứ?

Vốn dĩ Ngô Toàn Nghĩa là có thể trách phạt Triệu Tuân một phen, suy cho cùng một ngày làm thầy cả đời làm cha, cho dù Triệu Tuân là con cháu quý tộc cũng không ngoại lệ.

Thế nhưng Ngô Toàn Nghĩa lại dường như cảm thấy Triệu Tuân rất mới lạ, hài lòng gật đầu nói:

"Ý của con vi sư hiểu rõ, con tới đây."

Triệu Tuân không biết Ngô Toàn Nghĩa muốn làm gì, vội vàng bước đến bên cạnh Ngô Toàn Nghĩa.

Ngô Toàn Nghĩa không nói hai lời đem bàn tay đặt vào thiên linh cái của Triệu Tuân.

Triệu Tuân vô thức giật mình một cái, đây là muốn làm gì, tu hành giả đều đơn giản thô bạo như vậy sao?

Hắn lại không biết lúc này Ngô Toàn Nghĩa đã nhắm chặt hai mắt tiến vào trong thức hải của Triệu Tuân rồi.

Vạn sự vạn vật đều có định lý.

Giống như thế giới này có người tu hành vậy, căn cơ tu hành xây dựng nên tu hành giả chính là thức hải.

Bất kể là văn tu hay là võ tu, bất kể là kiếm sư, phù sư hay là văn đàn tông sư, chuy quy lại vẫn phải dựa vào thức hải để phát triển tu hành chi đạo.

Trình độ mở rộng của thức hải trực tiếp quyết định độ cao tương lai tu hành giả sẽ đạt đến.

Ngô Toàn Nghĩa là tu hành giả đỉnh cấp đương nhiên biết rõ đạo lý này, lúc ông ta tiến vào trong thức hải của Triệu Tuân, giống như tiến vào đến một thế giới vô cùng rộng lớn.

Thế giới này như đại dương không nhìn thấy đáy, Ngô Toàn Nghĩa như chuồn chuồn đạp nước lướt qua rồi từ trong đó rút thân mà ra.

"Cơ duyên, thật sự là một đoạn cơ duyên tuyệt không thể tả."

Ngô Toàn Nghĩa đột nhiên mở hai mắt ra vô cùng cảm khái nói.

Triệu Tuân phát hiện ánh mắt Ngô Toàn Nghĩa nhìn mình cũng trở nên hiền lành hơn rất nhiều, trong hiền lành còn mang theo một tia thương tiếc.

Đây là có ý gì? Cảm thấy mình có thể bồi dưỡng một phen sao?

"Ách, sư phụ có cơ duyên gì có thể nói cho đồ nhi biết không?"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK