Không biết là đối thủ cạnh tranh nào ghen tức với Tập đoàn Lâm Thị, thật sự tin vào tin đồn mà nhà họ Lê lan truyền, tin răng Lê Nhã Tuyết thật sự có loại quan hệ xấu hổ đó với Lâm Minh, lại nhúng tay vào giúp nhà họ Lê thật, đồng thời cũng khiến tin đồn càng ngày càng lớn.
Lâm Minh chăm chú nhìn tin đồn trên mạng, trong đáy mắt lóe lên sự sắc bén.
Lê Nhược Vũ ló đầu ra từ sau người Lâm Minh, cũng nhìn lướt qua tin đồn anh đang đọc, sau đó hỏi anh: “Bây giờ phải làm sao? Hình như: chuyện càng ngày càng lớn rồi.”
Lâm Minh vươn cánh tay dài, ôm lấy cô vào lòng, đặt lên đùi anh: “Nóira sự thật, em sợ không?”
Lê Nhược Vũ ngạc nhiên: “Lẽ nào anh biết đứa bé ở trong bụng Lê Nhã Tuyết là của ai?”
Lâm Minh tựa cằm vào vai cô, nhẹ nhàng cọ qua lại mấy lần: “Dù sao cũng không phải của anh”
“Nếu như thật là của anh, vậy hiện giờ người ngồi vào vị trí này có lẽ không phải là em rồi” Lê Nhược Vũ cong môi, thản nhiên cười với anh, nhưng lại vẫn có chút lo lắng; “Nhưng mà chuyện này sẽ không truyền đi mãi như vậy chứ?”
“Nói ra chân tướng sự việc, em có để ý không?” Anh vẫn như cũ, hỏi lại câu nói đó.
Lê Nhược Vũ đã nhận được thông tin gì đó từ trong câu hỏi của anh, cô do dự: “Không để ý”
Gieo gió gặt bão.
Người làm sai không phải bọn họ, vì sao hậu quả này lại muốn để bọn họ chịu trách nhiệm?
Lê Nhược Vũ không biết nên đối mặt với người nhà họ Lê như thế nào mới là đúng, liền dứt khoát không đối mặt nữa, để tất cả chuyện này cho Lâm Minh xử lý.
Mà sự xuất hiện của Hạ Tư Duệ lại mang đến chút niềm vui cho cuộc sống vô cùng khó xử của cô.
Hạ Tư Duệ biết tình hình gần đây của Lê Nhược Vũ, hẹn cô ra ngoài không tiện, nhưng vì chuyện này nên không thể không tự mình đến một chuyến.
Hạ Tư Duệ nghĩ tới nghĩ lui, vẫn mang thiệp cưới đến Tập đoàn Lâm Thị.
Lê Nhược Vũ không làm phiền Lâm Minh, cùng Hạ Tư Duệ lên sân thượng hít gió trời, nói những lời tri kỷ giữa những người bạn thân.
Nói ra thì không biết tại sao, mấy tháng gần đây, quan hệ giữa hai người hình như càng ngày càng xa.
Cũng không biết là do Lê Nhược Vũ quá nhiều việc nên quên không liên lạc với Hạ Tư Duệ, hay.
là Hạ Tư Duệ có tình yêu và gia đình của riêng mình rồi nên không có thời gian để chú ý đến Lê Nhược Vũ nữa.
Tóm lại, từ bạn thân nhất, không có gì không thể nói, đột nhiên lùi lại một bước, chỉ còn lại là bạn.
Giữa hai người họ chẳng có ai làm sai điều gì, nhưng khoảng cách chính |à một thứ kỳ diệu như vậy, bọn họ không hẹn mà cùng trở nên không thân với đối phương.
Và đây cũng là lần duy nhất trong mấy tháng nay mà Hạ Tư Duệ chủ động liên lạc với cô.
Ánh nắng vừa phải, gió thổi nhẹ nhàng.
Lê Nhược Vũ nằm bò trên sân thượng, từ trên cao ngắm nhìn cảnh tượng xe cộ tấp nập ở dưới tầng, trong lòng hơi cảm khái.
Người đứng trên đỉnh cao là có thể quyết định vận mệnh của người khác. Nhưng ñgười ở bên dưới thì đến một lựa chọn để chọn cũng không có.