Mục lục
Tổng Tài Không Nhận Ra Vợ Mình
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

James mở miệng đúng lúc, cười to nói: “Không nghĩ đến chủ tịch Lâm tuổi trẻ tài cao, vậy mà lại quen với đứa con trai vô cùng ngang bướng của tôi. Vốn dĩ muốn lợi dụng cơ hội đêm nay để nói chuyện làm ăn với chủ tịch Lâm. Chủ tịch Lâm đã y chắc sẽ không từ chối chứ”

James đã đánh giá thấp năng lực của Lâm Minh.

Lúc đầu dự án trên tay ông ta, có vô số công †y muốn giành lấy, ai có thể giành được chính là ông ta ban cho.

Nhưng mà chỉ trong thời gian nửa năm, Lâm Minh đã mượn cơ hội này đứng vững gót chân.

Cứ như thế, cho dù Lâm Minh không hợp tác với mình trên nước Mỹ thì cũng có thể phát triển vô cùng tốt. Thậm chí không cần nhiều năm đã có thể đứng sánh vai cùng mình trên thị trường Mỹ.

Ai cũng có sự lo lắng riêng.

Hợp tác lâu dài với Lâm Minh chắc chắn là lợi nhiều hơn hại. Ông ta phải đề phòng bản lĩnh của chàng trai trẻ tuổi tài năng, anh ta thật sự sẽ vọt đi trước mặt mình Lâm Minh nhìn Lê Nhược Vũ một chút, anh hơi cau mày.

Anh không muốn để Lê Nhược Vũ một mình.

Gô ở bên cạnh anh thì anh vẫn cảm thấy bất an. Nếu như tách ra, nơi này lại có thêm Trần Hi Tuấn vấn luôn nhìn cô chăm chăm, anh càng cảm thấy lo lẳng hơn.

Bây giờ, Lâm thị cũng đã đứng vững gót chân, cho dù là dự án hợp tác cũng không cần vội vàng.

Nhưng mà, khi lúc nấy từ chối, James vốn thông minh cũng đã nhìn ra nỗi lo lắng của anh, nên ông ta đề nghị: ‘Không bằng như vậy đi, Hi Tuấn đã quen biết với chủ tịch Lâm, thì dự án hợp tác này để Hi Tuấn đi theo nghe cũng tốt”

Ông ta vẫy tay với con trai: “Hi Tuấn, con qua đây, qua đây với chúng ta”

Trên mặt Trần Hi Tuấn lộ vẻ không hài lòng: “Con không có hứng thú với công ty của cha, cha vẫn luôn biết mà”

“Không hứng thú thì cũng hãy ngồi bên cạnh chúng ta một lúc đi” James nhìn ra được Lâm Minh rất yêu thương vợ anh ta, anh ta cũng không thể yên tâm khi để vợ một mình mà đi bàn công việc với mình: “Hi Lam à, con trò chuyện với cô Lê một lúc đi, đừng để cho cô Lê xảy ra bất kỳ chuyện gì sơ xuất, con biết không?”

Trần Hi Lam ra dấu OK, tỏ vẻ cởi mở: “Không thành vấn đề”

Cô thật sự rất muốn biết, vì sao anh trai lại cảm thấy hứng thú với cô gái này, chỉ vì cô ta xinh đẹp thôi sao?

Lâm Minh nhìn Lê Nhược Vũ một chút, vẫn luôn do dự.

Ngược lại, chính Lê Nhược Vũ lại tránh khỏi †ay anh, nói với vẻ bình tĩnh: “Em đi tìm phòng nghỉ ngồi một lát, sẽ không xảy ra chuyện gì đâu.

Anh đi đi, đừng lo lẳng cho em Lâm Minh thấy cô vội vàng hất mình ra, trong lòng cảm thấy hơi buồn bực.

Cô đã không thèm quan tâm, thì anh còn để ý làm gì nữa?

Lâm Minh đồng ý, theo James rời đi chỗ khác.

Lúc rời đi, thỉnh thoảng anh quay đầu lại nhìn cô, nhưng cô lại không nhìn anh, một lần cũng không nhìn.

Trần Hi Lam vẫn tính là đứa con gái nghe lời, mặc dù nhìn vẻ bề ngoài là người ngang ngược buông thả, nhưng tính cách lại tỉnh tế cẩn thận Trông thấy Lê Nhược Vũ nâng cao bụng lớn, thì dẫn cô vào khu nghỉ ngơi ngồi một hồi, còn cố ý bảo người hầu bưng một ly nước trái cây ất Chỉ cần Lâm Minh không còn bên cạnh, Lê Nhược Vũ cảm thấy không khí xung quanh mình lại tươi mới, ngay cả hít thở cũng dễ dàng hơn nhiều.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK