Mục lục
Tổng Tài Không Nhận Ra Vợ Mình
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lâm Thuỳ Ngọc nở nụ cười đắc ý, cô ta thổi phồng nói: “Chị tôi và chủ tịch Lâm quen biết ở đại học, là chủ tịch Lâm theo đuổi chị tôi. Bọn họ rất ân ái, nếu không cô đột nhiên xuất hiện, đoạt hạnh phúc vốn nên thuộc về chị tôi, thì bây giờ chị ấy và chủ tịch Lâm mới là một gia đình hạnh phúc.”

“Chủ tịch Lâm rất để ý chị, nếu không, cũng không mượn cơ hội khiến chị ấy có đứa trẻ. Bởi vì không thể kết hôn, chủ tịch Lâm cho chị một tấm thẻ đen, hạn mức thấu chỉ cực kỳ cao, đủ để chị ấy nửa đời không lo cơm ăn áo mặc”

Nói xong, lấy trong túi ra tấm thẻ mà Lâm Minh là người mở tài khoản, đặt bên giường cô.

“Vốn dĩ còn muốn cho cô xem ảnh của chị gái và chủ tịch Lâm, nhưng không tiện, nên tôi lấy điện thoại chụp lại” Lâm Thuỳ Ngọc ngồi xổm xuống, mở màn hình di động chỉnh đến album ảnh, đưa đến trước mặt Lê Nhược Vũ cho cô xem.

Lê Nhược Vũ không nhìn điện thoại, cô chỉ nhàn nhạt nhìn gương mặt xinh đẹp của Lâm Thuỳ Ngọc, bình tĩnh đâm thủng lời nói dối của cô ta: “Lâm Thuỳ Ngọc, cô đang nói dối”

Không ngờ Lê Nhược Vũ không dính chiêu này, vẻ mặt của Lâm Thuỳ Ngọc nháy mắt dữ tợn, nhưng rất nhanh đã khôi phục như ban đầu Cô ta đứng thẳng người, cất điện thoại, ra vẻ bình tĩnh: “Tôi chẳng qua kể những chuyện năm đó cho cô nghe, cô không tin cũng không sao cả”

“Câu chuyện đầy lỗ hổng” Biết rõ mục đích của Lâm Thuỳ Ngọc là muốn kích thích mình, lại nghe Lâm Thuỳ Ngọc cố ý nói những chuyện khiến cô không chịu nổi, ngược lại Lê Nhược Vũ bình tĩnh lại: “Ngoài một tấm ảnh chung mơ hồ không nhìn rõ, cũng không thể chứng minh được chuyện gì khác”

Lâm Thuỳ Ngọc hừ lạnh một tiếng: “Cô cứ tự lừa dối mình đi, nếu chủ tịch Lâm không đủ yêu chị tôi, làm sao có thể để chị tôi sinh đứa trẻ! Cô phá hỏng tình cảm của chị tôi và chủ tịch Lâm, bây giờ cô không dám thừa nhận thì bỏ đi, không cần thiết phủ nhận những chuyện đã từng kia”

Lê Nhược Vũ chọc thủng lời nói dối vụng về của cô ta: “Cô làm sao biết chị cô và Lâm Minh trước đó rất yêu nhau? Cô đã tinh thần trượng nghĩa giữ gìn tình cảm của chị cô như vậy, lúc trước sao lại ở Lâm thị bằng lòng làm vợ nhỏ của chủ tịch Lâm?”

Lâm Thuỳ Ngọc đỏ mặt.

Lê Nhược Vũ thật không ngốc, thậm chí còn được coi là cực kỳ thông minh, nếu không cũng không một mình ở nước ngoài lấy được học vị thạc sĩ có lợi.

Cô chỉ là được Lâm Minh bảo vệ quá chặt, rất nhiều chuyện chưa kịp suy nghĩ đã kết thúc.

Chỉ cần cho cô thời gian, để cô bình tĩnh lại, rất nhiều chuyện tự cô cũng có thể xử lý rõ ràng, không dễ dàng bị khiêu khích như thế.

“Lâm Thuỳ Ngọc, lúc trước cô hoàn toàn không biết mối quan hệ của Lâm Niệm Sơ và Lâm Minh, cũng không biết mối quan hệ của chị cô và Lâm Minh, sau khi cô ta qua đời cô mới ngoài ý muốn phát hiện những chuyện, Bây giờ cô cố ý nói những chuyện này để kích thích tôi, muốn làm tôi sinh non nhỉ”

Trong phòng hoàn toàn không có thiết bị nghe lén, mặc dù Lâm Minh bí mật lắp đặt thiết bị giám sát ở cửa cũng không chứng minh được gì Dù sao Lâm Thuỳ Ngọc chỉ đến đây nói vài câu, hoàn toàn không đụng vào thân thể Cô.

Cho dù là sinh non, cũng chỉ có thể trách bản thân Lê Nhược Vũ tâm tình lên xuống bất định, không chăm sóc tốt cho đứa bé.

Lâm Thuỳ Ngọc không thừa nhận: “Tôi còn đợi đứa bé trong bụng cô cứu Niệm Sơ đấy, tôi sao có thể để cô sinh non”

“Nếu tôi không sinh non, thì phải đi ghép tủy cho Lâm Niệm Sơ, nếu ghép tủy thành công, Hoàng Ánh hoàn toàn không thể để tôi và đứa bé rời khỏi nhà họ Lâm. Nếu ghép tủy thất bại, Lâm Niệm Sơ không thể sống được, đứa bé trong bụng tôi chính là đứa cháu đầu tiên của nhà họ Lâm, Hoàng Ánh càng không thể để cháu của nhà họ Lâm lưu lạc bên ngoài.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK