Mục lục
Tổng Tài Không Nhận Ra Vợ Mình
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Còn không thì là sao nữa? Không phái là anh nói hết mọi thứ cho em nghe rồi sao? Em còn nghỉ ngờ cái gì nữa?” Lâm Minh đột nhiên nheo mắt lại, anh phát hiện ra trong lời nói của Lê Nhược Vũ có chút gì đó không đúng Lê Nhược Vũ suy nghĩ một hồi rồi vẫn quyết định nói với Lâm Minh: “Có người nói cho em nghe đó là đứa bé anh bồng đến từ nơi khác”

“Vậy Tiếu Cảnh thì sao?” Lâm Minh tức đến mức chỉ biết cười, anh nhìn mặt của cô và hỏi ngược lại cô, làm sao mà những lời nói dối dở tệ như vậy vẫn có thể lừa được Lê Nhược Vũ vậy? Từ lúc nào cô đã trở nên ngu ngốc như vậy?

Lê Nhược Vũ bặm môi mình lại, cô nhìn chăm chăm dôi mất u sầu của Lâm Minh rồi lên tiếng nói: “Tiểu Cảnh là của anh sinh với người phụ nữ khác đấy” Chắc người phụ nữ đó là Ôn Hòa nhỉ?

Lê Nhược Vũ cười như tự chế giễu, không lẽ trong suốt mấy năm nay bên cạnh Lâm Minh không có người phụ nữ nào khác sao?

Nói thực là cô không tin Đặc biệt khi cô nhìn thấy người phụ nữ tóc vàng ở khách sạn đó, cô lại càng không tin tưởng Lâm Minh nữa. Vốn dĩ anh là một người đàn ông bình thường, làm sao cô có thể tự luyến đến mức tự cho rằng Lâm Minh sẽ vì cô với con của họ nhắn nhịn ba năm?

“Hơi” Lâm Minh cảm thấy lý luận này không thể nào hiểu được: “Tiểu Cảnh là đứa con của anh sinh với người phụ nữ khác? Người phụ nữ đó là ai?” Trong suốt mấy năm nay anh chưa từng đụng qua một người phụ nữ nào khác, không lẽ anh có thể thụ tinh nhân tạo sao?

Lâm Minh, anh đừng giả vờ nữa, em biết cả rồi” Lê Nhược Vũ nhìn thẳng mặt của anh và thất vọng cực kỳ. Cô không ngờ được Lâm Minh lại có thể vô liêm sĩ như vậy, ngay cả những gì mình làm ra cũng không dám thừa nhận: “Tiểu Cảnh là con của anh với Ôn Hòa nhỉ?”

“Ôn Hòa? Chồng mày bao giờ đụng qua con đó? Mà còn có thể nhảy ra một đứa con lớn bằng Hòa Phong?”

“Tiểu Cảnh bằng tuổi với Hòa Phong?”

“Tào lao!” Lâm Minh đã hiểu hết toàn bộ sự việc rồi, chắc chắn là có ai đó giở trò giữa hai người, nếu không thì làm sao Lê Nhược Vũ lại nỡ bỏ lại những đứa con ở lại một mình và quay về nước Mỹ, báy giờ xem ra khả năng người đó là Ôn Hòa rất lớn.

“Nhưng Tiểu Cảnh nhìn nhỏ hơn Hòa Phong rất nhiều mà?” Cô luôn cho rằng Tiểu Cảnh nhỏ hơn Hòa Phong một chút. Về sau khi nhận được mảnh giấy đó lại càng thấy không đúng lắm, cộng với việc cô đang nghỉ ngờ Lâm Minh nên mới hiểu lâm Lâm Minh đang lừa cô.

“Hòa Phong là con trai của anh, đương nhiên là nó sẽ cao hơn những đứa trẻ khác” Lâm Minh lạnh cả mặt, Lê Nhược Vũ đã nghỉ ngờ anh?

“Anh nói thật sao?” Lê Nhược Vũ cau mày lại, cô không biết có nên tin lời của Lâm Minh hay không.

Cô cũng hy vọng lời của anh nói với cô là thật, nhưng cô đã không dám tim anh rồi.

Lâm Minh nắm chặt nắm đấm và cười lạnh với Lê Nhược Vũ: “Hòa Phong vẫn còn ở bệnh viện, anh dẫn em đến đó làm giám định quan hệ với nó?”

Lê Nhược Vũ lắc đầu và đưa ngón tay ra ấn huyệt thái dương: “Dẫn em đi xem Hòa Phòng”

Chắc chẳn là cô đã hiểu lầm rồi, Lâm Minh sẽ không làm những chuyện tự vả mặt mình như vậy, Hòa Phong thật sự là Hòa Phong của cô. Nhưng nếu là như vậy thì ai là người đưa cho cô mẩu giấy đó để cho cô hiểu lầm?

Lê Nhược Vũ, em nói cho rõ ràng đi, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì sẽ khiến cho em cảm thấy Hòa Phong không phải là con của em?”

“Tại sao tôi phải nói cho anh nghe?” Dù cho chuyện của Hòa Phong là do cô hiểu lầm Lâm Minh rồi, nhưng thực sự Lâm Minh đã tìm mội người phụ nữ tóc vàng không biết là ai ở nước Mỹ và bị cô bắt gặp, không lẽ chuyện này còn là giả sao?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK