Mục lục
Tổng Tài Không Nhận Ra Vợ Mình
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lúc này cả người Lâm Minh đều cảm thấy khó chịu, cả nhà đều hợp lại giúp Lê Nhược Vũ bắt nạt anh?

Từ lúc nào mà địa vị trong nhà của anh lại biến thành thấp như vậy chứ?

Chỉ có Hòa Phong vẫn ôm lấy tay Lâm Minh lắc lắc, vẻ mặt chính trực nói: “Cha, bọn họ nói không đúng”

Trong lòng Lâm Minh có chút cảm động, sáng nay mình vẫn còn trách Hòa Phong, nhưng bây giờ xem ra, vẫn là Hòa Phong đứng về phía mình Ai biết Hòa Phong mím môi, đột nhiên chạy đến bên cạnh Lê Nhược Vũ, ngẩng đầu lên nói tiếp: “Cha là người vô cùng xấu. Sao có thể bắt nạt mẹ chứ”

Lê Nhược Vũ bị mấy đứa trẻ chọc cười phá lên, cũng không tức giận ghen tuông nữa, trong lòng cô cảm thấy vô cùng ấm áp, nhướng mày nhìn biểu tình như ăn phải ruồi của Lâm Minh, giống như đang nói ở nhà anh thử bắt nạt em nữa xem?

Bây giờ Lâm Minh chỉ muốn thở dài, Hạ Ly bênh Lê Nhược Vũ thì thôi đi, Hòa Phong còn có Lâm Chí Linh rõ ràng là do một tay anh nuôi nâng, thật là phản khoa học mà.

“Các bậc phụ huynh và các em học sinh chú ý. Trò chơi tương tác giữa cha mẹ và con cái của chúng ta chuẩn bị bắt đầu”

Vốn dĩ Lê Nhược Vũ không định dễ dàng tha cho Lâm Minh như vậy, đang chuẩn bị mượn mấy đứa trẻ để nói vài câu thì nghe thấy thông báo của giáo viên rằng hoạt động sắp bắt đầu.

Lê Nhược Vũ tràn đầy tiếc nuối nhìn Lâm Minh: “Lần này tạm thời tha cho anh. Hôm nay chủ yếu là chơi trò chơi cha mẹ với Hạ Ly và Hòa Phong, về phần anh thì về nhà tính tiếp.”

Lâm Minh nghe thấy vợ mình nói vậy, trên khuôn mặt tuấn tú nở một nụ cười đắc ý, gật đầu với Lê Nhược Vũ: “Tuân mệnh, vợ nói thế nào thì là thế đấy. Em bảo anh đi hướng Đông, anh tuyệt đối không dám đi hướng Tây”

Để biểu hiện sự chân thành của mình, Lâm Minh còn đặc biệt giơ tay lên làm động tác chào của đội thiếu niên tiền phong.

‘Vẻ mặt vốn dĩ cứng đờ của Lê Nhược Vũ lập tức bật cười như hoa, sao Lâm Minh càng ngày càng giống trẻ con vậy chứ, mà Hòa Phong và Hạ Ly thấy cha mình làm động tác như vậy cũng cảm thấy như mình đạt được thẳng lợi, bắt đầu hoan hô.

Nhưng lực chú ý của trẻ con không tập trung được trong thời gian dài, đặc biệt là loa phát thanh của nhà trẻ lại truyền đến thông báo.

“Các bậc phụ huynh và học sinh xin chú ý, cuộc đua tiếp sức dành cho phụ huynh và học sinh sắp bắt đầu, các bậc phụ huynh và học sinh muốn tham gia xin nhanh chóng tập trung tại địa điểm”

Sau khi Hòa Phong và Hạ Ly nghe thấy thông báo thì không thể ngồi yên được, lúc này hai người vô cùng hiểu ý nhau, một người kéo Lê Nhược Vũ, một người kéo Lâm Minh.

Mặt tràn đầy vội vàng: “Cha, mẹ, đừng cãi nhau nữa, chúng ta mau đi thôi, tí nữa thì muộn mất, người khác sẽ cảm thấy chúng con không phải đứa trẻ ngoan”

Lúc này Hạ Ly lại bố sung thêm một câu: “Con còn muốn cô giáo tặng phiếu bé ngoan cho con nữa”

Cô bé bất an chu môi, ở Mỹ không có mấy thứ như phiếu bé ngoan, từ lúc đến nhà trẻ ở Hà Nội, cô bé vô cùng thích, thậm chí lần nào Hòa Phong và Lâm Chí Linh đều đưa phiếu bé ngoan của mình cho cô bé.

Lúc này Lê Nhược Vũ và Lâm Minh đều nhìn đứa trẻ tràn đầy vội vàng, gật đầu: “Được, mẹ lập tức qua đó, đừng vội, chúng ta nhất định sẽ lấy được phiếu bé ngoan được không?”

Dù sao thì Hòa Phong và Hạ Ly vẫn là trẻ con, nên lời nói của người lớn cũng không thể ngăn cản được cái gì cả, hai người vẫn tiếp tục kéo Lê Nhược Vũ và Lâm Minh đến sân vận động.

May mà nhà trẻ không lớn lắm, mấy người rất nhanh đã đến sân vận động.

‘Vừa nhìn thấy giáo viên tổng phụ trách, ba đứa trẻ như bị tuột cương lập tức buông đôi tay vừa này còn đang nắm chặt ra, chạy về phía giáo viên Lê Nhược Vũ nhìn đứa trẻ vừa nấy vẫn còn dính lấy mình, bây giờ lại đột nhiên vất bỏ mình chạy đến chỗ cô giáo khác, lúc này trong lòng đột nhiên như mất sổ gạo, thở dài.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK