Mục lục
Tổng Tài Không Nhận Ra Vợ Mình
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cuối cùng cũng nhìn thấy cái bánh bao thịt kia ở lối ra.

Được mẹ bế trên tay, bánh bao nhỏ rất phối hợp mà ôm lấy cổ mẹ.

Họ đã đến góc thoát hiểm, còn anh thì vẫn chưa kịp xuống thang máy.

Người trong sân bay cũng rất đông, nhưng cô nhóc liếc một cái đã nhìn thấy anh ngay.

Hình như có một loại cảm ứng không thể giải thích được, cô nhóc từ xa vẫy tay với anh. Còn người phụ nữ đang bế cô nhóc thì bước đi rất kiên định, chưa từng quay đầu lại Bóng dáng của người phụ nữ đó, thật sự giống Lê Nhược Vũ.

Trái tim Lâm Minh đột nhiên thắt lại, anh nhanh chóng đuổi theo.

Nhưng khi anh đi đến cửa, cô nhóc đáng yêu kia và mẹ, còn có Trần Hi Lam, đã biến mất không vết tích gì rồi.

Người phụ nữ đó thực sự rất giống Lê Nhược Vũ.

Nhưng Lâm Minh lại tự nhủ với bản thân rằng cô ấy không phải là Lê Nhược Vũ Làm sao có thể là Lê Nhược Vũ?

Lê Nhược Vũ không thể đi giày cao gót tám phân mà vẫn có thể nhẹ nhàng bế một đứa trẻ lớn như vậy.

Chính bản thân Lê Nhược Vũ còn phải cần người che chở cho mình, cô ấy là một đứa trẻ lớn được vòng tay anh che chở.

Lâm Minh mím môi, thầm niệm tên cô.

“Mọi người có nghe nói chưa, ông.James, ông trùm kinh doanh của nước Mỹ, đã sẵn sàng thâm nhập thị trường Việt Nam”“

“Sai rồi, đó là Trân Hi Tuấn, con trai của ông James. Thâm nhập thị trường Việt Nam cũng chỉ là nhãn hiệu thời trang ZO thôi.”

“Nói đến Trần Hi Tuấn, anh ta cũng là một thiên tài kinh doanh đấy. Tôi nghe những nhân viên cũ kể lại răng, lúc đầu, chủ tịch của chúng ta đã nhìn nhầm, cứ cho rắng anh ta chỉ là một cậu nhóc lông bông”

Một người phụ nữ ăn mặc quyến rũ, trang điểm đẹp đẽ giơ tay lên, duỗi ra ba ngón tay, tán thưởng nói: “Ba năm, Trần Hi Tuấn chỉ tốn ba năm mà đã đạt được thành tích đáng kinh ngạc. Cho dù đổi thành chủ tịch của chúng ta thì cũng không chắc chẵn có thể vượt qua được.”

Một người phụ nữ khác trang điểm tinh tế, trông già dặn và có tư cách hơn, nói: “Khen người khác là được rồi, đừng nâng tầm chí khí của người khác mà hạ bệ uy phong của chính mình.

Z0 rất lợi hại, nhưng các người đừng quên rằng 9Z của chúng ta chỉ cần nửa năm là đã có thể đưa ra thị trường.”

Nghe đến đây, mọi người đều im lặng.

Không sai, JZ quả thực cũng coi như là một nửa phép màu.

Nhân viên cũ ai mà không biết, JZ là do chủ tịch Lâm tiện tay sáng tạo ra, làm quà kỷ niệm ba năm ngày cưới cho vợ.

Nghe nói bà Lâm cũng học ngành thiết kế thời trang, nên chủ tịch Lâm mới cố ý gửi gắm tâm tư, tặng cô ấy một cái công ty.

Nhưng bà Lâm chỉ học thiết kế chứ hoàn toàn không hiểu gì về quản lý. Chủ tịch Lâm phải tự mình lo lẳng, trực tiếp tập hợp đội ngũ trưởng thành để vận hành, bà chủ chỉ cần nằm thu tiền là được rồi.

Trong vòng nửa năm, JZ đã được đưa ra thị trường.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK