Mục lục
Tổng Tài Không Nhận Ra Vợ Mình
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Nếu đứa con trong bụng Vũ sinh ra, nó có thể làm cấy ghép với Niệm Sơ ngay lập tức được không?” Hoàng Anh suy nghĩ một chút, nhưng lại cảm thấy không ổn, thể chất của Niệm SƠ quả yếu, bệnh tình cũng ngày càng chuyển biến xấu đi, cơ bản là không thể đợi được nữa rồi”. Hoàng Ánh suy nghĩ một hồi rồi tàn nhẫn nói: “Anh có thể chọc dò và lấy máu cuống rốn của đứa trẻ để xét nghiệm được không?”

Bác sĩ lắc đầu: “Tình huống của mợ chủ không thích hợp để chọc dò lấy máu cuống rốn. Mặc dù chỉ là một ca tiểu phẫu nhưng nó cũng có rủi ro. Đứa bé trong bụng của mợ chủ vẫn còn quá nhỏ, không những nó chưa phát triển mà còn có xu hướng sảy thai. nữa”

“Sau bao lâu thì có thể làm?” Không phải Hoàng Ánh, mà là Lâm Quận thanh âm nói. Đó là Lâm Quần! Bác sĩ suy nghĩ một hồi rồi nói: “Ít nhất phải mất một tháng nữa, tùy thuộc vào thể trạng của cô chủ”. Lâm Minh trầm giọng nói: “Tôi hiểu rồi, anh ra ngoài trước đi” Hoàng Anh bảo với bác sĩ: “Mau gọi y tá đến, truyền nước cho Nhược Vũ thêm lần nữa”

“Bà chủ yên tâm, tôi sẽ cho người lại ngay”.

Lê Nhược Vũ nằm úp sấp ở trên giường, nước mắt rốt cục không thể ngăn lại nữa, nó không ngừng trượt qua khoẻ mắt của cô rồi biến mất trên mặt gối: “Sao anh không hỏi ý kiến em? Đây là con của em, có muốn làm tiểu phẫu hay không chẳng phải nên hỏi em trước hay sao?”

Cô cho rằng Hoàng Anh rất vui khi biết tin cô có thai vì bà ấy thích trẻ con. Nhưng bây giờ thực chất có vẻ là không phải như vậy. Hoàng Anh và Lâm Minh đã rất mong đợi cô có thai, chỉ để tiến hành ghép tủy cho Lâm Niệm Sơ Lâm Niệm Sơ là con cháu của họ, vậy con của cô là gì?! Một thiết bị điều trị hay là một công cụ lấy máu?!

“Con không đồng ý làm tiểu phẫu lấy máu cuống rốn” Lê Nhược Vũ nói.

“Nhược Vũ, con không thể ích kỷ như vậy được. Dù nó không phải là con của con nhưng dù sao nó cũng là một sinh mạng. Con không thể thấy chết mà không cứu được.” Hoàng Anh trở nên lo lắng khi bị cô từ chối.

Lâm Minh cũng đã làm xét nghiệm với Lâm Niệm Sơ, nhưng không phù hợp. Bây giờ chỉ có đứa con trong bụng của Lê Nhược Vũ là hy vọng duy nhất, bà ấy không bao giờ cho phép Lê Nhược Vũ từ chối.

“Con không làm tiểu phẫu chọc dò” Hai tay Lê Nhược Vũ nhẹ nhàng che trước bụng dưới của cô, thân hình mỏng manh nhưng ánh mắt lại vô cùng kiên định.

Cô cũng không phải máu lạnh đến mức không muốn cứu Lâm Niệm Sơ.

Nhưng mà bây giờ cơ thể của cô cũng chưa ổn định, vậy mà lúc này họ lại muốn chọc dò để lấy máu cuống rốn của con cô mang đi cứu người khác?

Nếu có chuyện gì xảy ra với con cô thì sao? Ai sẽ đảm bảo an toàn cho con cô khi làm phẫu thuật chọc dò cuống rốn?

“Mẹ nói rằng con máu lạnh cũng được, tàn nhẫn cũng được, nhưng con tuyệt đối sẽ không làm tiểu phẫu” Họ đều chỉ nghĩ đến Lâm Niệm Sơ, chỉ có mình cô mới có thể bảo vệ được con mình.

Lâm Minh sợ có kích động quá sẽ làm tổn thương đứa trẻ, trầm giọng giải thích: “Trước khi cơ thể em ổn định lại thì sẽ không làm tiểu phẫu chọc dò đầu”

Lời nói của Lâm Minh hoàn toàn khiến trái tim Lê Nhược Vũ lạnh đi, cô nhìn Lâm Minh một cách hoài nghi: “Anh cũng nghĩ như vậy sao?” Lâm Niệm Sơ là con của anh, chẳng lẽ đứa con trong bụng cô không phải sao?

Lâm Quần nói: “Sức khoẻ của em và thai nhi sẽ là ưu tiên hàng đầu, chúng ta sẽ không làm xét nghiệm nếu như cơ thể của em không chịu đựng được.”

Lê Nhược Vũ yếu ớt ôm lấy chính mình: “Anh nói sau khi thân thể ổn định. Vậy nếu như sức khỏe em không thể ổn định lại thì anh sẽ từ bỏ ý định lấy máu cuống rốn của con chúng ta sao?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK