Nhưng Ngân Nhãn quả thật là một ngoại lệ, lúc anh nhìn vẻ đẹp cũạ nàng thì luôn có thể xem nhẹ tật nhiều thứ khác, ví đụ như thân phận, tuồi tác hoặc là biên giới, huyết thống
"Sao lại chọn tôi? Như lời cô vừa nói, mục đích lần này cô tới Hong Kong là đề giết tôi. Hơn nữa, tôi giết nhiều người của NUMBER ONE các người như vậy, còn có cả Smith là cao thủ đứng đầu như vậy. Các người có thể bỏ qua thế sao?” Diệp Thu dùng ngón tay gõ gõ tay lái, nhìn Ngân Nhãn nói
“Đung, mục đích tôi tới Hong Kong là vì giết anh, đây cũng là lựa chọn do chúng tôi luôn cạnh cánh trong lòng chuyện Smith và các huấn luyện viên mà làm ra. Nhưng mà, làm một sát thủ, vốn nên có chuẩn bị hiến thân cho nhiệm vụ mà mình chấp hành bật cứ lúc nào. Sát thủ có thể giết người, cũng có thể bị người giết. Đây là chuyện bình thường không thể trách người khác được. Nhưng mà, tối phát hiện có thể tồn tại một loại quan hệ khác, Diệp Thu, anh đã giúp tôi, tôi không muốn trở thành đối thủ với anh, hơn nữa chúng ta cũng không nên trở thành đối thủ, bởi vì chúng ta có cùng chung địch nhân”.
Con mắt xanh thẳm cũạ Ngân Nhãn nhìn chằm chằm vào Diệp Thu khiến người ta có thể từ trong ánh mắt đó mà nhìn ra tình cảm chân thành tha thiết.
"NUMBER ONE sở dĩ phái người đi Trưng Quốc thực hiện nhiệm vụ bắn lén anh, là vì chúng tối nhận được một cuộc buôn bán. Nhưng mà lúc chúng tôi muốn rút lui sau đó, thì cũng đã thân bất do kỷ. Bây giờ NuMBER ONE đang gặp phải nguy cơ trước nay chưa từng có".
Diệp Thu biết, NUMBER ONE phái người ám sát mình nhất định là bị sự sại khiết âm thầm của tồ chức Độc xạ nhưng NUMBER ONE nhiều lần làm nhiệm vu thất bại, liền đành bỏ qua cho bọn họ, một đối thũ khó chơi, cũng chính bởi vì chuyện này, quan hệ giũa bọn họ và tổ chức Độc xà liền xảy ra kẽ hở.
Với sự hiểu biết của Diệp Thu với tổ chức Độc xà, phong cách hành sự của bọn chúng tàn nhẫn âm độc, để đạt được mục đích mới bất chấp thủ đoạn NUMBER ONE chọc tới một ôn thần như vậy, cũng không chăc có thể đối phó được với bọn chúng
Vừa hay mình lại cứu Ngân Nhãn, nàng cũng không muốn là địch với mình, lại muốn cởi bỏ vấn đề NUMBER ONE gặp phải cho nên liền đưa ra yêu cầu họp tác.
Diệp Thu suy nghĩ một chút rồi, hỏi: "Cô sẽ toàn lực làm chủ à?"
“Đương nhiên tôi là một trong ba đại giáo quan của NUMBER ONE mà, không đúng, bây giờ chỉ còn lại có ba đại giáo quan. Hơn nữa, lĩnh chủ đại nhân NUMBER ONE là ông của tôi, ông sẽ nghe theo đề nghị của tôi”. Ngân Nhãn khẳng định.
NUMBER ONE lại có tới ba giáo quan (huấn luyện viên)? Trong lòng Diệp Thu không khỏi kinh ngạc. Khó trách qua nhiều năm như vậy vẫn luôn chiếm lấy ngai vàng sát thủ đứng đầu thế giới, nhân tài tich súc của bọn họ đúng là quá kinh người.
Chỉ từ mấy thành viên Diệp Thu tiếp xúc, thần súng Smith, Yukio, giáo quan bị mình đánh chết và Ngân Nhãn bây giờ, mỗi nguòi bọn họ đều là tinh anh trong giới sát thủ.
Những tố chức sát thủ khác có thể chỉ có một con át chủ bài nổi danh như cồn, nhưng NUMBER ONE thì lại có nhiều như vậy.
“Được rồi, tôi vô cùng hy vọng có thể trở thành bạn bè với NUMBER ONE, xin cô nói nguyện vọng của tôi cho ông cô." Diệp Thu gật đầu nói
"Không thành vấn đề, ngày mai tôi sẽ về Las Vegas, NUMBER ONE rất nhanh sẽ xóa bỏ lệnh truy sát cấp A với anh." Ngân Nhãn nói.
“Lệnh truy sát cấp A?" Diệp Thu ngạc nhiện
Ngân Nhãn che miệng cười duyên, nói: "Đúng vậy. Giết người cũng phân cấp bậc, dựa theo việc đối thủ có thực lưc bối cảnh cao hay thấp mà phân A, B, C. Mà mỗi cấp phân năm bậc. Nếu là lệnh truy sát cấp A liền bị toàn bộ thành viện đuổi giết, tất cả mọi người phải đặt nhiệm vụ về anh ở trong đầu".
"Các người quá coi trọng tôi thì phải? Tôi đây đáng để các người làm vậy? Lại nói tôi không gặp mấy lần ám sát mà". Diệp Thu nghi ngờ hỏi.
"Cái gọi là toàn bộ thành viên đuổi giiết cũng không phải là tất cả thành viên đều phải ám sát anh, ngược lại ám sát đối với anh phải cực kỳ thận trọng, trải quạ khảo hạch đặc biệt. Nếu không một số sát thủ cấp thấp khác chỉ đả thảo kinh xà. Toàn bộ thành viên ám sát ý là tất cả thành viên đều phải chú ý hành tung của anh, hơn nữa cung cấp phương án ám sát.
Nhưng thực nghiệm cụ thể thì lại do người khác làm. Như vậy, mới có thể có tin tức liên tục, chúng tối có thể nắm giữ động thái mới nhất của anh bất kỳ lúc nào“. Ngân Nhận kiên nhẫn mà giải thích.
Diệp Thu gật đầu, nghĩ thầm mỗi tồ chức đều có một hệ thống nguyên tắc vận hành của mình, mặc dù là tổ chức sát thủ lớn nhất thế giới, vẫn không cuồng vọng tự đại đến mức xem mình là thiên hạ vô địch. Đội phó đối thủ đặc biệt cường đại bọn họ vẫn biết lựa chọn biện pháp chung sức họp tác.
"Xóa lệnh thì tốt”. Diệp Thu nói cũng không muốn làm việc gì cũng có người theo dõi Lần trước ngẫu nhiên gặp ở công viên Disneyland cũng là người của các người nói tin tức cho cô sao?”
"Thật thông minh." Ngân Nhãn gật đầu, sau đo chợt ôm cồ Diệp Thu, hôn một cái hôn trên mặt hắn.
"Cô làm gì thế?” Diệp Thu cảnh giác hỏi.
"Hôn anh”. Ngân Nhãn vừa cưòi vừa nói, cảm thấy nam nhân nước Trung Quốc này có đôi khi cũng thật đáng yêu.
"Sao lại hôn tôi?"
“Đây là một loại phương thức để người nước Pháp chúng tôi biểu đạt tâm tình vui sướng của mình". Hai má Ngân Nhẫn ửng đỏ, gìải thích.
"Là sao?" Diệp Thu suy nghĩ mội chút, đã hôn một cái trên môi Ngân Nhãn
“Mỗi khi tôi đặc biệt cao hứng, cũng rất muốn hôn những cô nàng xinh đẹp". Diệp Thu vô liêm sỉ nói.
Diệp Thu mới vừa rồi nhìn đôi môi uớt át căng mọng của Ngân Nhãn ý dâm đã nửa ngày, nhưng có tặc tâm lại không có tặc đảm vẫn không dám xuống tay. Không ngờ cô nàng ngốc nghếch này lại tự đưa lên cửa của mình.
Khó trách nhiều người muốn di dân tới những quốc gia như nước Pháp, bởi vì một khi cao hứng là có thể hôn bà xã của người khác, thật hạnh phúc
Nếu là ở Trung Quốc, anh dám hôn môi cái thử xem? Tát chết anh.
Đưa Ngân Nhãn tới biệt thự ở Bán Sơn, hiện tại nàng đang ở cùng với người của tiểu đội Lôi Đình.
Chuyện thiên giới tạm thời kết thúc, nhưng Diệp Thu vẫn không dám giải tán tiểu đội Lôi Đình. Thiên Diệp Huân lần trốn, người của tổ chức Độc Xà vẫn như ẩn như hiện, mãi tới lúc này chỉ mới lộ ra một góc dữ tợn. Hậu kỳ còn có rất nhiều chuyện phải xử lý.
Trong lòng luôn giữ ý phải xử lý chuyện này, nhưng rồi lại chằng biết nên làm sao tiếp xúc và vạch trần nó.
Đau khổ tìm kiếm, khi tất cả bày ra truớc mắt thì Diệp Tìm không ngờ lại có chút cảm giác không biết phải làm sao.
Dừng xe ở trước một cửa hàng bán hoa ven đường, Diệp Thu lấy di động bấm ra một dãy số.
"Lão già, đã thu phục tiểu mỹ nữ chưa? A, Không đúng, là ông đã thất thân với nữ nhân kia chưa?" Diệp Thu cầm loa cười hỏi.
Lần trước Diệp Không Nhàn ở Tô Hàng, ở trên đuờng về đụng phải một tiểu nữ nhân dữ dằn. Dưới sự dắt mối cố tình của Diệp Thu, cô nàng kia hình như đã thật sự cảm thấy hứng thú với loại khí chất nam nhân xuất chúng của Diệp Không Nhàn.
Nghe nói sau đó nàng nói muốn cùng theo Diệp Không Nhàn về, lại bị Diệp Không Nhàn từ chối.
Nói thật, Diệp Thu thật muốn nhin thử xem bộ dạng Diệp Không Nhàn bị cô nàng trẻ tuồi kia thu phục, làm gì có người nào bởi vì từng bị tổn thương một lần liền không lập gia đình cả đời chứ?
"Nói bậy”. Diệp Không Nhàn quở mắng nói: "Nghe nói cháu gần đây ở Hong Kong có thu hoạch rât nhiều hả?"
Diệp Thu không trả lời vấn đề của Diệp Không Nhàn, sau khi trầm mặc một hồi, nói: “Cháu tìm được bà ấy rồi".
Đầu điện thoại bên kia cũng trầm mặc một trận, chờ một lúc lâu sau Diệp Không Nhàn mới lên tiếng: “Đi thăm nó một chút đi. Diệp gia chúng ta thiếu nợ nó nhiều lắm”.
Cúp điện thoại trong lòng Diệp Thu cũng dần hiểu rõ, có một số việc là không thể thay đổi được, ví dụ như là huyết mạch tưong liên, cũng không muốn tránh né, chỉ là hắn không biết nên xử lý thế nào cho phải. Làm cô nhi đã nhiều năm như vậy, khi mình sắp trở thành cha đột nhiên xuất hiện một nữ nhân nói là mẹ của mình, ai cũng không có cách gì tiêp nhận ngay.
Diệp Thu suy nghĩ một chút, lại gọi điện cho Đường Quả, nói: "em có rảnh không? Theo anh đi tới chỗ này".
"Được". Đường Quả không ngờ Diệp Thu vào lúc này lại gọi tới mình hơi hoảng hốt, rồi liền đáp ứng sảng khoái.
Diệp Thu dừng xe ở trong đầu phổ Vượng Giác, sau đó tựa vào xe hút thuốc. Khuôn mặt góc cạnh sáng sủa mà ưu thương cũng cái cồ hơi ngẩng lên bốn mươi lăm độ đã hấp dẫn không ít cô gái và phu nữ đi ngang qua.
Nửa giờ sau, một chiếc xe Mercedes-Benz màu bạc chạy nhanh tới. Khi Diệp Thu thấy Lâm Bảo Nhi đầu đầy bím tóc từ trong xe sôi nổi chạy xuống, Diệp Thu đã cảm thấy có chút nhức đầu. Đã quên dặn một câu, cô nhóc này quả nhiên cũng tới.
Sau đó từ trong xe đi ra mới là Đường Quả, nàng hình như muốn ăn mặc đặc biệt một phen, quần jean màu xanh da trời, áo sơ mi trắng, bên ngoài là áo vest nhỏ màu đen kiểu dáng mới lạ. Diệp Thu cũng không đặc biệt nói rõ muốn đi nơi quan trọng gì, cho nên Đường Quả cũng không mặc trang phục nghiêm túc, một thân đơn giản như vậy thoạt nhin rất có hoài bão tuổi trẻ.