• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bây giờ blind box cuối cùng đã được mở, ban nhạc F4 đẹp trai đi lên sân khấu.

Bốn chàng trai xuất hiện dưới ánh đèn sân khấu, đều là dáng người cao gầy mảnh khảnh, mặc đồng phục áo sơ mi quần tây theo phong cách học đường rất vừa vặn. Phần lớn khán giả phía dưới đều là các học sinh lớp 10, những người thường xuyên lướt mạng. Bởi vì bốn anh chàng này không chỉ thường xuyên xuất hiện trên Confession trường mà còn là khách quen trên bảng danh dự. Đặc biệt là trong các cuộc thi những môn học của học kỳ này, cả bốn người đều đạt thành tích cao và được nhà trường treo ảnh khen thưởng nên rất nhanh đã bị nhận ra.

"Oa!!!"

Tiếng hét ngay lập tức vang lên khắp cả khán phòng, trong số đó, người quen thuộc nhất với đám học sinh lớp 10 là anh chàng chơi guitar bên cạnh ca sĩ chính.

Một nữ sinh dưới khán đài gọi tên: "Đàn anh Kỷ Sầm!!"

Hôm nay đàn anh còn tạo kiểu tóc, mái tóc thường xõa xuống nay được chải lên, lộ ra khuôn mặt trẻ trung sáng sủa. Đôi mắt cậu trong veo tươi sáng. Khi nghe ai đó gọi tên mình, anh mỉm cười với khán giả phía dưới.

Ban nhạc bốn người rất có phong cách, khí thế ngút trời. Bách Trạch Văn đảm nhiệm hát chính nghe tiếng hét của khán giả phía dưới thì giơ tay lên làm động tác rock, ra vẻ sắp tung chiêu lớn, để mọi người thấy thế nào là rock never dies.

Âm thanh vang lên trong hội trường, mọi người đều nghĩ sẽ là đoạn mở đầu đầy mạnh mẽ của một bản rock, nhưng thay vào đó, tiếng saxophone đầy quyến rũ lại vang vọng khắp hội trường.

Tại sao nghe nó quen thuộc quá vậy?

Ca sĩ chính vừa mới đưa tay làm động tác rock, hiện giờ tiến sát vào micro, cuối cùng cũng cất giọng. Giọng hát trầm ấm, âm điệu chuẩn xác, nhưng điều bất ngờ là ca từ lại...

"Lu la lu la le. Lu la lu la le ——"

"Thông minh, dũng cảm và mạnh mẽ, tôi thực sự ghen tị với bản thân mình ~"

"Vòng lắc eo cũng không thành vấn đề, nhảy lộn ngược hai vòng rồi cúi chào nhé ~"

"Đầu tròn trĩnh, não tròn xoe, bụng tròn trịa, bên trong là cả một chân lý cuộc đời ~"

Mọi người đều có tuổi thơ, đều xem phim hoạt hình mà lớn lên, hoá ra đây là bài hát chủ đề của phim GG Bond (Heo đại hiệp).

(*) GG Bond: bộ phim hoạt hình về các chú heo đại hiệp sĩ hay giúp đỡ người khác

Các anh khóa trên ai cũng diện đồ chất lừ, không khí rock ngầu lòi, guitar, trống đầy đủ hết, thế mà cuối cùng lại hát bài hát của phim "GG Bond". Cả khán đài im phăng phắc nửa giây rồi cười ầm lên.

"Vãi cả chưởng hahahahahahaha!!"

"Ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha!"

Tề Diệu Tưởng ở bên sân khấu nghi ngờ hỏi Lâm Diệc Lâm: "Có phải bọn họ đổi bài hát đột xuất không?"

Lâm Diệc Lâm lắc đầu: "Không đổi, ngay từ đầu đã là bài hát này rồi. Thế nào, hiệu quả có phải rất bùng nổ không?"

Ngoài tiếng cười của khán giả, ở hàng ghế đầu, những người bạn thân vốn định gào to cổ vũ bỗng che trán lại vì xấu hổ.

Đồng Bác: "... May mà tôi không biết đánh trống."

Địch Giai Lương: "+1."

Lư Văn Giai: "... Bài hát này chắc chắn là ý tưởng của hai kẻ ngốc Bách Trạch Văn và Ngô Trừng."

Vương Thư Huỷ: "Cậu nói xem có phải Kỷ Sầm và Cố Dương bị hai người họ nắm nhược điểm trong tay không?"

Lư Văn Giai: "Mình cũng cảm thấy vậy."

La Yên: "Mới một giây trước mình còn cảm thấy bốn người họ mang lại cảm giác là nhóm nhạc nam Kpop, kết quả nhóm nhạc nam đó hát nhạc GG Bond. Mình phục luôn đấy."

Sau đó tiếng nhạc cụ vang lên. Cả bốn người đều không hề tỏ ra lúng túng. Bách Trạch Văn tự tin biểu diễn ca khúc, trông siêu ngầu. Ngô Trường đánh trống rất đều tay. Cố Dương chơi đàn như một đóa hoa cao quý. Kỷ Sầm cúi đầu điều chỉnh dây đàn, toát lên vẻ lười biếng và thờ ơ.

Màn trình diễn ngày càng hay hơn, nếu bỏ qua bài hát họ đang hát, coi màn trình diễn này như một vở kịch câm thì họ thực sự đem lại cảm giác của một bộ phim thần tượng.

Nhưng dù là bài hát về GG Bond thì các đàn anh vẫn đẹp trai. Bài hát chưa đến cao trào, khán giả đã hát theo.

Đến đoạn cao trào, Bách Trạch Văn tháo micro ra khỏi giá micro, bắt đầu giao lưu với khán giả.

"Tôi muốn giảm cân!"

Sau đó chĩa đầu micro xuống sân khấu.

Khán giả lập tức đồng thanh đáp: "Trừ khi kem..."

"Không còn đắt nữa!"

"Ba đồng hai hào một cũng được."

"Tôi cũng muốn có người bầu bạn!"

"Trừ khi tôi có cơm!"

"Đi đổi hoa hồng đỏ!"

"Rồi mang tặng cho bạn!"

Không khí tương tác quá tuyệt vời, hội trường náo nhiệt như muốn nổ tung. Đêm hội thực sự đã biến thành một buổi biểu diễn livehouse. Nếu hát những bài hát khác, chắc chắn sẽ không có hiệu ứng vui vẻ như vậy.

Ngô Trừng đánh trống Jazz điên cuồng từ lâu rồi, còn Kỷ Sầm và Cố Dương thì thực sự không ngờ một bài hát GG Bond lại có thể được hát như một buổi hoà nhạc. Hai người dở khóc dở cười nhìn nhau, cuối cùng cũng bỏ định kiến ​​​​"Làm sao một học sinh cấp 3 như tôi có thể hát bài GG Bond được" và bỏ mặt mũi xuống, bắt đầu rung chân theo nhịp, trên môi nở nụ cười và hòa mình vào màn trình diễn.

Tề Diệu Tưởng đứng bên cánh gà, cố gắng nhịn cười. Cô nghĩ thầm: Sao mấy người này vừa đẹp trai lại vừa dễ thương thế nhỉ, bài hát này thật sự quá cuốn hút! Cô và các MC khác không nhịn được nữa, bắt đầu nhún nhảy theo điệu nhạc.

Dưới ánh đèn sân khấu, các thành viên F4 đều nở nụ cười rạng rỡ, toát lên vẻ trẻ trung, sảng khoái đặc trưng của tuổi thanh xuân. Ánh mắt của mỗi người dù mang nét riêng biệt nhưng đều chứa đựng một nguồn năng lượng tràn đầy sức sống. Dưới khán đài, những cô cậu học sinh cấp 3 trong bộ đồng phục dường như cũng quay trở lại tuổi thơ hồn nhiên vô tư khi xem phim hoạt hình "GG Bond".

Cuộc sống cấp ba quả thật nhàm chán, áp lực học tập lớn, bài kiểm tra và bài tập làm mãi không hết, nhưng cũng thật tươi đẹp. Những giáo viên nghiêm khắc, những bạn học vừa là người đồng hành suốt bốn mùa vừa là đối thủ cạnh tranh, và những người bạn tâm giao; mỗi ngày bình thường nhàm chán đều trở nên vui vẻ hơn nhờ có họ. Ở độ tuổi này, bọn họ đứng giữa ranh giới của người lớn và trẻ con, khi thì chín chắn hơn người lớn, khi thì ngây thơ hơn cả đám con nít.

Lúc này, toàn bộ khán phòng tràn ngập không khí trẻ trung, ngay cả các lãnh đạo nhà trường đang ngồi thẳng lưng cũng phải vỗ tay theo nhịp.

Một bài hát dài ba phút rưỡi, ngay từ giây đầu tiên đã vang lên tiếng cười không ngớt. Khi lời ca cuối cùng kết thúc, tiếng hét lại càng dâng cao hơn, thử thách giới hạn của lỗ tai loài người.

Bách Trạch Văn hét vào micro: "Chúc mừng năm mới các bạn học! Nghỉ lễ thôi!"

Trong khán phòng sôi động, giữa những tiếng reo hò, mọi người đều hô vang những lời chúc năm mới chân thành nhất cho bản thân và mọi người trong năm mới.

"Chúc mừng năm mới!!"

...

Trong kỳ nghỉ Tết Dương lịch, đêm hội chào năm mới của trường Nhất Trung bất ngờ được lên xu hướng.

Một học sinh đã đăng tải video của đêm hội lên nền tảng video ngắn, đoạn clip nhanh chóng lan truyền. Đặc biệt, video của ban nhạc F4 đã nhận được hàng triệu lượt thích. Hình ảnh những chàng trai cấp ba cao ráo điển trai chơi nhạc cụ, giọng ca trong trẻo hát bài "GG Bond", cùng sự kết hợp hài hước giữa vẻ ngoài trưởng thành và cảm giác trẻ con đã khiến video biến thành hit.

Trà sữa không full đường cũng đáng được gọi là trà sữa sao: [Trường Nhất Trung của chúng tôi cũng có F4 #CampusDaily #Tiệc_tối_cấp_ba #GGbond #Nhất_Trung_Đồng_Châu]

[Trường nhà người ta (khóc)]

[Ai cũng đẹp trai, mấy chàng trai này ít nhiều gì cũng là người trong mộng của nhiều cô gái]

[Hóa ra những bộ phim thần tượng học đường đều là thật, nhưng không có ở trường bọn tôi (khóc)]

[Nếu có người nào trong trường tôi đẹp trai như vậy, tôi sẽ yêu thầm cậu ấy ba năm.]

[Học sinh cấp 3 ngày nay đều ngon lành cành đào như vậy hả? Vậy ngôi trường cùi bắp mà tôi theo học những năm đó là trường nào?]

Dưới video, hàng chục nghìn bình luận từ đủ mọi nơi đổ về. Trong đó có không ít cư dân mạng đến từ Đồng Châu đã vào phần bình luận "thông não" cho những người ở tỉnh khác. Họ giải thích rằng lý do video này nổi tiếng không chỉ vì các chàng trai tuấn tú, hát hay và chơi nhạc cụ giỏi mà còn bởi vì họ là học sinh của trường Nhất Trung Đồng Châu.

Với lịch sử hơn một trăm năm, là trường THPT nằm trong top 100 cả nước, cùng với trường trung học phụ thuộc Đồng Đại, nhà trường luôn là niềm tự hào của tỉnh vì đã đào tạo nhiều thủ khoa cấp tỉnh và thành phố. Tỷ lệ học sinh đỗ đại học lên đến 99%, vì vậy khi vào được trường này, gần như không phải lo lắng về việc thi đại học.

[Kiếp trước tôi đã làm việc thiện tích đức nên kiếp này Trạng Nguyên tương lai của Đồng Châu mới hát GG Bond cho tôi nghe]

Ngay cả bạn học sinh đăng tải video cũng không ngờ video của mình lại được nhiều người xem đến vậy. Đúng là mạng xã hội thật khó đoán, những video được đầu tư kỹ lưỡng đôi khi lại không được chú ý bằng những video được quay vội vàng.

Ban đầu, khi thấy lượng tương tác tăng đột biến, bạn ấy còn tưởng mình bị bạo lực mạng, không ngờ lại là lên xu hướng.

Nếu đã lên xu hướng thì phải nhanh chóng nắm bắt làn sóng này, bạn học sinh lập tức trả lời bình luận, chia sẻ thêm về nhóm nhạc F4 không chỉ điển trai, tài năng mà còn là những học sinh giỏi nằm trong top 10. Vốn dĩ thi đỗ Nhất Trung đều là học sinh giỏi siêu đỉnh rồi, nhưng mấy cậu bạn này lại là "đỉnh của đỉnh" nữa.

Trà sữa không full đường cũng đáng được gọi là trà sữa sao: [Giới thiệu nè, ca sĩ chính của F4 đứng thứ 4, tay trống đứng thứ 8 trong niên khoá chúng tôi, người chơi keyboard đứng thứ 2 còn tay chơi guitar là đứng đầu khối đó~]

[Đầu khối á? Xong rồi, vốn dĩ đã đẹp trai, bây giờ lại càng đẹp trai hơn rồi]

[Không thể tưởng tượng được có bao nhiêu cô gái trong trường của bạn yêu thầm cậu ấy nữa]

Trà sữa không full đường cũng đáng được gọi là trà sữa sao: [Hahaha, có khá nhiều cô gái trong trường bọn tôi yêu thầm cậu ấy. Nhưng cậu ấy yêu thầm một cô gái, cô ấy là một trong những MC của đêm hội đó. Cô ấy siêu xinh đẹp luôn, đã theo đuổi gần hai năm rồi. Sau khi đêm hội kết thúc, họ đã cùng nhau chụp ảnh nhóm, thậm chí còn đứng chụp ảnh cạnh nhau ~]

Ngay khi nghe tin đồn về học sinh giỏi, cư dân mạng đã thi nhau xin ảnh. Không lâu sau, trong khu bình luận xuất hiện bức ảnh cô bạn MC mà anh chàng chơi guitar đang theo đuổi và những bức ảnh chụp chung của cả hai.

Cô gái ấy diện một chiếc váy dạ hội màu xanh nước biển, sở hữu gương mặt thanh tú, chàng trai mặc áo sơ mi trắng, tuấn tú tinh khôi, tươi tắn trẻ trung. Cả hai đứng cạnh nhau, mỉm cười hoà nhã. Bởi vì còn có lãnh đạo nhà trường nên giữ khoảng cách một nắm tay, nhưng đầu của chàng trai vẫn nghiêng về phía cô gái.

[Fine, thanh xuân của người ta]

[Mẹ nó, một bộ phim thần tượng học đường cực kỳ sống động]

[Học không bằng, chơi không bằng, yêu cũng không bằng, cuộc đời tôi có ý nghĩa gì nữa chứ?]

Video này lan truyền nhanh đến mức bất ngờ, thậm chí còn lan đến cả trường Tứ Trung Thanh Hà bên cạnh.

Trước đây, khi Tề Diệu Tưởng chuyển sang trường Nhất Trung, những bạn cùng lớp cũ ở Thanh Hà gần như đã quên sạch cô rồi. Thế nhưng, nhờ đoạn video này mà mọi người mới giật mình nhận ra người dẫn chương trình nổi tiếng của trường Nhất Trung kia lại là Tề Diệu Tưởng nhát gan, quái gở ngày nào.

Các bạn cùng lớp cũ vô cùng ngạc nhiên, không ngờ Tề Diệu Tưởng chuyển đến Nhất Trung lại hòa nhập nhanh chóng như vậy, còn có mối quan hệ thân thiết với nhân vật nổi bật của trường.

Những học sinh trường Tứ Trung biết đến Tề Diệu Tưởng đều khá quan tâm đến việc Tô Tư Nguyện sẽ nghĩ gì. Năm đó, Tề Diệu Tưởng chỉ học ở trường họ một tháng rồi buộc phải chuyển trường, thủ phạm chính trong chuyện này chính là Tô Tư Nguyện.

Bây giờ, người mà cô ta từng bắt nạt lại trở thành hoa khôi ở trường khác, chắc hẳn Tô Tư Nguyện sẽ không dễ chịu chút nào.

Trước mặt các bạn, Tô Tư Nguyện tỏ ra không quan tâm, nói rằng Tề Diệu Tưởng đã chuyển trường rồi, nó ở trường khác thành công thế nào cũng không liên quan đến cô ta. Tuy nhiên khi vừa về nhà, cô ta ngay lập tức nổi giận với ba mẹ.

Vợ chồng Tô Chính Dịch rất nuông chiều cô con gái duy nhất này. Từ nhỏ họ đã cho cô ta những điều tốt nhất, cho cô ta đi học múa, học nhạc cụ. Bây giờ con bé đã học lớp 12, dự định sẽ thi vào trường nghệ thuật, sau này sẽ thi vào chuyên ngành phát thanh truyền hình của Đại học Truyền thông Trung Quốc.

Tô Tư Nguyện dứt khoát đưa video được lên xu hướng kia của Tề Diệu Tưởng cho ba mẹ xem.

"Lễ kỷ niệm của trường Tứ Trung con còn không được chọn làm MC. Tại sao con nhỏ đó lại được chọn làm MC của trường Nhất Trung?" Tô Tư Nguyện nhìn ba, không cam lòng nói: "Ba, con mụ kia đã hút máu của ba bao nhiêu năm rồi, con gái của mụ ta lại còn quấy rầy con suốt bao nhiêu năm. Lúc tiểu học chúng con học cùng trường, cấp hai cũng vậy, bây giờ lên cấp ba vất vả lắm con mới không phải gặp mặt nó. Đừng nói là đến lúc đó ba sẽ sắp xếp cho con thi vào cùng một trường đại học với nó đấy nhá?"

Tô Chính Dịch sững sờ, chưa kịp nói gì thì đã bị vợ là Hoàng Đình đẩy một cái, chất vấn: "Tô Chính Dịch, ông lén lút đưa tiền cho tụi nó phải không? Không thì làm sao mà con mụ kia có tiền nuôi con gái chứ?"

"Tôi không chuyển tiền." Vẻ mặt Tô Chính Dịch rất kém: "Sau khi đến Đồng Châu cô ta bám lấy một người giàu có."

Hoàng Đình và Tô Tư Nguyện ngay lập tức trợn to mắt.

Hoàng Đình cười lạnh: "Đồ hồ ly tinh, đi đâu cũng có thể tìm thấy đàn ông."

"Vậy là con mụ kia tìm được ba dượng giàu có cho Tề Diệu Tưởng?"

Vẻ mặt Tô Tư Nguyện đột nhiên trở nên lo lắng, cô ta nhìn Hoàng Đình: "Mẹ, tỉnh của chúng ta mỗi năm chỉ có tầm mười mấy suất đỗ vào Đại học Truyền Thông Trung Quốc, đến lúc đó con sẽ bị nó đẩy xuống hạng dưới sao?"

"Không đâu, chắc gì nó qua được kỳ thi."

Trước tiên bà ta an ủi con gái, bảo con về phòng làm bài tập, đừng suy nghĩ gì nhiều, cứ tập trung chuẩn thi học kỳ và các cuộc thi đấu.

Sau khi con gái trở về phòng, Hoàng Đình lập tức gây khó dễ Tô Chính Dịch.

"Tôi nói cho ông nghe này Tô Chính Dịch. Mấy năm trước ông nuôi con riêng của ông thì thôi cho qua, nhưng bây giờ là lúc con gái chúng ta thi đại học, một việc trọng đại trong đời của Tư Nguyện, suất tuyển thẳng vào đại học của con bé vẫn chưa chắc chắn đâu. Nếu con riêng của ông được đỗ vào đại học tốt trước con gái mình thì ông cứ chờ đấy. Đến lúc đó nếu lãnh đạo Sở biết được hồi xưa ông đi dạy ở quê mà lại phát sinh quan hệ với học sinh chưa thành niên, rồi còn sinh ra một đứa con gái, tôi xem ông có còn làm được đến chức Cục trưởng nữa không."

Để lại mấy câu uy hiếp, Hoàng Đình giận dữ đóng sầm cửa lại, quay về phòng.

Tô Tư Nguyện trở về phòng, nào còn tâm tư để làm bài tập. Cô ta lấy điện thoại ra xem video và bình luận bên dưới, xem hàng nghìn bình luận đều khen ngợi Tề Diệu Tưởng, nói nó rất xinh đẹp, nói nó giống tiên nữ, nói giọng nó rất hay, kỹ năng dẫn chương trình tốt, chắc chắn tương lai sẽ trở thành người dẫn chương trình.

Ảnh chụp chung của nó và Kỷ Sầm trong phần bình luận rất hot, có hàng chục nghìn lượt thích, mọi người đều nói hai người rất đẹp đôi, đúng là một bộ phim thần tượng học đường ngoài đời thực.

Chỉ có Tô Tư Nguyện biết, trước đây Tề Diệu Tưởng ở trước mặt cô ta đã vô dụng như thế nào.

Nếu Tề Diệu Tưởng vẫn sống thê thảm như trước, vì nó đã rời khỏi Thanh Hà rồi, thì có lẽ Tô Tư Nguyện sẽ sớm quên nó, quên đi những gì mình đã làm với nó. Nhưng Tề Diệu Tưởng không như vậy. Nó không những không sống thê thảm mà còn càng ngày càng tỏa sáng. Lần trước cô ta gặp nó ở công viên giải trí, nó đã rất xinh đẹp rồi, bây giờ còn xinh hơn nữa, đẹp đến mức nhìn thoáng qua thì cứ ngỡ là một hoa khôi tự tin, phóng khoáng.

Tô Tư Nguyện không thể chấp nhận được người mà cô ta từng bắt nạt hiện giờ lại sống tốt hơn cô ta.

Tô Tư Nguyện bình luận "con gái của Tuesday" nhưng không ai để ý đến bình luận đó, bình luận của cô ta nhanh chóng bị xóa đi.

"Mẹ nó."

Với đôi mắt u ám, cô ta chửi tục, ném điện thoại lên bàn.

Vài phút sau cô ta lại nhấc điện thoại lên, gửi tin nhắn cho một số người bạn, hỏi họ có thể đi cùng cô ta đến Đồng Châu trong kỳ nghỉ đông không.

Một người bạn hỏi: [Đến Đồng Châu làm gì? Lại đi công viên giải trí à?]

Tô Tư Nguyện: [Đi gặp bạn cũ]

...

Sau mấy ngày nghỉ Tết, video về đêm hội Dương lịch của trường Nhất Trung Đồng Châu lên xu hướng toàn quốc, tất cả mọi người đều có thể lướt đến video đó. Huống hồ gì là học sinh, giáo viên và phụ huynh của trường, video không chỉ được đẩy lên trang chủ của từng học sinh mà còn được gửi đến cả điện thoại của các giáo viên và phụ huynh.

Tất nhiên Tề Tư cũng không ngoại lệ. Cả ba ngày kỳ nghỉ Tết dương, bà và Cố Minh Chu đã đi du lịch các vùng lân cận. Trong suốt thời gian đó, cả hai hầu như không đụng vào điện thoại. Cho đến khi kết thúc kỳ nghỉ và quay lại làm việc, tranh thủ lúc rảnh rỗi lướt điện thoại, bà mới biết được đêm hội trường Nhất Trung đã trở thành hiện tượng mạng.

Đêm hội lần này bà không đi xem, vốn dĩ đã rất tò mò, giờ lại được thuật toán gợi ý, thế là bà hào hứng xem hết tất cả các video liên quan.

Bản thân đoạn video chẳng có gì cả, các chàng trai đã biểu diễn rất tốt. Khi xem video, bà nở nụ cười của người dì, trong lòng cảm thấy rất tự hào, nghĩ thầm những chàng trai này đều là bạn tốt của Tưởng Tưởng.

Sau khi xem video của đám Kỷ Sầm, bà lại xem tới video do Tưởng Tưởng dẫn chương trình, bà xem video với vẻ mặt rất tự hào. Sau khi xem hết video, bà bắt đầu đọc bình luận, muốn xem xem cư dân mạng tâng bộc khen ngợi những đứa trẻ này như thế nào, ai ngờ lại bắt gặp mẩu tin đồn ngay trong phần bình luận.

Kỷ Sầm đang theo đuổi Tưởng Tưởng? Thật sao?

...

Cùng lúc đó, ở trường học Tề Diệu Tưởng và Kỷ Sầm cũng bị cô Bùi chủ nhiệm gọi tới văn phòng.

Hai người tưởng chuyện yêu đương của họ đã bị bại lộ, nhưng kết quả cô Bùi gọi họ đến văn phòng rồi đưa cho Kỷ Sầm thông tin về Trại mùa đông Olympic, trường đã đăng ký một suất cho cậu, bây giờ còn đang đợi bên phía Bắc Kinh xét duyệt.

"Trường chúng ta năm nay đã báo tên em và Cố Dương." Cô Bùi nói: "Ba Cố Dương đã đồng ý rồi, tuần này về nhà em cũng nói với ba mẹ nhé, nếu hai người bọn em được thông qua, các em sẽ cùng nhau đến Bắc Kinh vào kỳ nghỉ đông này."

Kỷ Sầm gật đầu: "Vâng ạ."

Nói Kỷ Sầm xong, cô Bùi nhìn Tề Diệu Tưởng rồi đưa cho cô giấy chứng nhận giải thưởng cuộc thi tiếng Anh cấp tỉnh dành cho học sinh trung học phổ thông.

"Em giữ giấy chứng nhận cẩn thận nhé, lúc thi tuyển thẳng vào đại học sẽ cần đến đấy." Cô Bùi nói: "Hồi trước mẹ em có kể với cô là em muốn thử sức vào các trường đại học hàng đầu như Đại học Thanh Hoa và Bắc Kinh đúng không?"

Tề Diệu Tưởng do dự gật đầu.

"Còn chuyên ngành thì sao? Có quyết định chưa?"

Tề Diệu Tưởng lại lắc đầu.

"Nếu em xác định muốn theo học hai trường này, cô cảm thấy em có thể cân nhắc hình thức tuyển sinh tự chủ của hai trường, như vậy lợi thế của em sẽ nhiều hơn một chút, thời điểm thi đại học cũng không áp lực quá lớn. Hơn nữa..."

Dừng một chút, cô Bùi Nhìn khuôn mặt ngoan ngoãn thanh tú của cô, nói: "Cô đã xem em dẫn chương trình ở tiệc năm mới rồi, em đã từng cân nhắc về... chuyện thi vào Đại học Truyền thông Trung Quốc không? Cô cảm thấy em rất thích hợp đứng trước ống kính."

Tề Diệu Tưởng sửng sốt. Cô Bùi không bảo cô trả lời ngay mà nói cô về nhà bàn bạc với mẹ, dù sao bây giờ vẫn còn sớm, cô còn rất nhiều thời gian để suy nghĩ.

Sau khi nói hết những điều cần nói, cô Bùi cuối cùng liếc nhìn hai người một cái, môi khẽ nhếch muốn nói lại thôi, cuối cùng vẫn ho nhẹ một tiếng, bảo bọn họ quay về phòng học.

Hai người vừa rời khỏi văn phòng, Đổng Vĩnh Hoa ngồi ở bàn bên cạnh nhìn sang hỏi: "Không phải cô muốn nói chuyện tụi nó yêu đương sao? Sao không nói gì nữa?"

Cô Bùi cào cào mặt, nói: "Em không biết nói như nào, em sợ nói thẳng với bọn nhỏ rồi đến lúc đó lại làm ảnh hưởng đến việc học tập của tụi nó."

Đổng Vĩnh Hoa lắc đầu: "Cô Bùi đúng là còn trẻ mà."

"Nếu không thì thầy Đổng nói giúp em nhé? "Cô Bùi cười nịnh nọt: "Thầy Đổng nói chuyện với tụi nó thì em rất yên tâm."

Đổng Vĩnh Hoa bày vẻ mặt phản kháng, nói: "Bọn nó bây giờ đang lén lút yêu đương, tốt xấu gì cũng chưa ảnh hưởng học tập, lỡ như chia cắt uyên ương xong bị thất tình, ngược lại thành tích còn đi lùi, vậy không phải là tôi làm sai sao? Tôi không đi đâu."

Học sinh học kém mà yêu đương thì rất dễ, gọi điện cho phụ huynh, đánh tan mối tình ngay lập tức là xong việc. Còn đối với học sinh học giỏi thì không thể dùng cách quá mạnh như vậy, nếu không xử lý tốt, ngược lại mất nhiều hơn được.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK