Diệp Tưởng đem cát vàng trên đầu gột sạch.
“Đáng giận...... tên khốn kiếp Chu Đào này! Nếu ta có đèn pin phóng to thu nhỏ của Doraemon, hoặc là pháo không khí mà nói...... Tên kia nhất định đánh không lại ta!”
Đây là lời kịch thuộc về Kim Thư Đông, tuy rằng nghe vào tai thực đáng cười, thế nhưng Diệp Tưởng trước đây cũng từng nghĩ tới, nếu có túi bảo bối của Doraemon thì tốt biết bao. Nếu thật muốn có, thì bất cứ vật nguyền rủa nào cũng có thể tra ra, cỗ máy thời gian chính là vật nguyền rủa hệ thời gian hoàn hảo nhất.
“Nhưng sự tình đêm qua cũng thật là, nếu ngăn bàn của ta cũng giống Nobita có cỗ máy thời gian mà nói, như vậy có thể trở lại đêm qua, bọn hắn sẽ chẳng thể nói được gì...... Nhưng đến cùng tối qua đã xảy ra chuyện gì, nữ nhân kia nói 3 ngày sau chắc chắn có chuyện, nếu có cỗ máy thời gian thì có thể đi nhìn 1 chút rồi…”
Cỗ máy thời gian đương nhiên không có khả năng tồn tại. Chung quy vật nguyền rủa hệ thời gian rất hiếm hoi, những diễn viên trong bộ phim này không hề có. Trên thực tế, trước kia không phải chỉ mình Phương Lãnh là có vật nguyền rủa hệ thời gian, cũng từng có một người có vật nguyền rủa giống như vậy. Người đó tên là......
Kim Tứ Quý!
Thời điểm lúc trước họp mặt với đám người Hầu Tước, đã từng đề cập qua vấn đề này. Nữ nhân này từng là diễn viên của rạp 20, trước kia vì từng có vật nguyền rủa hệ không gian cho nên cũng có chút danh tiếng. Bất quá, nàng đã chết trong [ Ma cốc ], vật nguyền rủa cũng thất lạc, đối với Khu Ma trận doanh không thể tạo thành uy hiếp.
Trên thực tế về cái chết của nàng, chỉ đơn giản sơ lược trong vài câu. Bất quá Nam Cung Tiểu Tăng căn cứ vào phương diện tình báo của khu ma trận doanh biết được một ít chân tướng. Tiểu Tăng làm tâm phúc của Hầu Tước, đã sớm nhìn ra Hầu Tước có ý tứ xúi dục Diệp Tinh Vẫn, như vậy những tin tức có liên quan tới hắn tất nhiên phải điều tra rõ ràng. Cuối cùng tra ra, thời điểm đó trong [ Ma cốc ] Mộc Lam mang theo Diệp Tinh Vẫn cùng Kim Tứ Quý đi tới nơi sâu nhất trong ma cốc, do đó mới tạo được 1 tấm bản đồ mới nhất về ma cốc [ tấm bản đồ đó là tình báo cơ mật. Vô số rạp chiếu phim cầu mà không được, nếu có người có thể lấy được 1 phần bản đồ, cho dù ra giá 5000 vé chuộc vái chết cũng không ai bán, khẳng định sẽ dùng nó để đổi lấy vật nguyền rủa loại Ký sinh ].
Thế nhưng thời điểm đó bỗng nhiên lại phát sinh 1 việc. Tình huống cụ thể rất khó biết hết, thế nhưng, Diệp Tinh Vẫn lúc ấy bị kéo vào sâu trong ma cốc. Nguyên bản hắn phải chết ở nơi đó. Nhưng Kim Tứ Quý vận dụng vật nguyền rủa hệ thời gian. Do đó cải biến quá khứ, khiến cho người bị kéo vào ma cốc chính là nàng! loại vật nguyền rủa bóp méo quá khứ này khẳng định không thể tùy tâm sở dục mà làm được, tất nhiên phải có người hy sinh. Thế nhưng Kim Tứ Quý không có khả năng hi sinh ân nhân Mộc Lam, huống chi nàng cũng không đủ năng lực làm Mộc Lam phải hy sinh, như vậy...... người hy sinh, chỉ có thể là chính nàng.
Nói thực ra sau khi biết việc này, Tiểu Tăng rất thổn thức. Tuy rằng là trận doanh đối địch, nhưng đối với nữ nhân Kim Tứ Quý này, hắn bội phục từ tận đáy lòng. Có bao nhiêu người sẽ dùng vật nguyền rủa, không tiếc vì người mình yêu hy sinh chính bản thân mình? Huống chi, nghe nói vẫn là Kim Tứ Quý yêu đơn phương Diệp Tinh Vẫn. Mà Diệp Tinh Vẫn sau khi sống sót trong Ma cốc, dựa vào vật nguyền rủa thu được, thực lực tăng tiến thêm 1 bước, trở diễn viên hạng A số một hiện nay. Nhưng hắn vẫn vì vậy mà cảm thấy thống khổ, nhưng cho dù có như thế nào thì sinh mệnh của Kim Tứ Quý cũng không thể vãn hồi.
Chuyện này khiến Diệp Tưởng ấn tượng rất sâu. Bất quá hắn biết, hắn không thể đồng tình và thương hại Diệp Tinh Vẫn. Người này là người của Đọa Tinh trận doanh, là Đệ ngũ giáo chủ, tương lai rất có khả năng sẽ trở thành tân ảnh đế. Cho nên người này nhất định phải chết. Điểm này không cần nghi ngờ.
Diệp Tưởng khóa vòi nước lại.
Hiện tại, cục diện của hắn ngày càng bị động. Rất nhanh, hắn sẽ bị toàn lớp cô lập, mà hắn phải tất yếu dựa theo tính cách của Kim Thư Đông diễn trò. Kim Thư Đông gặp phải chuyện thế này chỉ có thể ký thác vào 1 ý tưởng hư vô mờ mịt nào đó, mà không hề chân chính thay đổi chút nào. Hắn ngày sau sẽ càng bị khi dễ nhiều hơn. Loại chuyện này rất dễ dàng lan ra trong 1 cộng đồng. Tỷ như trong lớp, 1 số người cùng chán ghét 1 người, những người còn lại vì không muốn bị bạn học cô lập, như vậy nhất định cũng phải ghét người này. Cứ như thế hắn sẽ trở thành nhân vật bị 1 tập thể bài xích, chẳng những không chiếm được bất cứ sự viện trợ nào [ thậm chí có khả năng bao gồm cả Vũ Sóc ], mà ngay cả lời hắn nói, cũng không có người tin tưởng.
Đúng lúc này, Diệp Tưởng bỗng nhiên cảm giác độ sáng trong nhà tắm giảm xuống!
Tình huống này không xuất hiện trong kịch bản! Nguyên trong kịch bản, hắn tẳm rửa xong liền trở lại lớphọc!
“Làm sao thế này?”
Diệp Tưởng phóng ra lưới cảm giác, nhưng cái gì cũng không thể đụng tới.
Đúng lúc này, 1 thanh âm như vọng về từ 1 thế giới khác vang lên.
“Ngươi đã trốn không thoát rồi. Vì cái gì lại không nghe lời khuyên của ta?”
“Ngươi về sau, không bao giờ có thể rời khỏi......”
Diệp Tưởng lập tức hô to:“Ngươi là ai? Mau ra đây! ngươi biết rõ đúng không? Vì cái gì Lưu lão sư chết đi lại sống lại? Vì cái gì mọi người đều đối đãi với ta như kẻ điên? Nói cho ta biết!”
“Ta...... Không thể nói.”
“Ngươi đến cùng là ai? Là người hay quỷ? Tốt xấu nói cho ta biết đi!”
“Không nên chết...... Trăm ngàn lần, không nên chết...... Xin ngươi, bảo hộ......”
Lời kế tiếp ngày càng nhẹ, cuối cùng nghe không ra nữa.
Chuyện này đến tột cùng là làm sao đây!
Lưới cảm giác của Diệp Tưởng không hề cảm nhận được sự tồn tại của đối phương! Vừa rồi hắn thiếu chút nữa vận dụng Ác Ma chi trảo, nhưng cuối cùng vẫn không có làm như vậy. Bởi vì, lưới cảm giác truyền tới cho hắn 1 tin tức, đó là một không gian siêu việt mà hắn không thể cảm nhận được!
Nếu nói nhất định phải chạm tới...... Như vậy, có lẽ phải vận dụng địa ngục trùng biến hóa thể!
Cuối cùng, đèn đóm trong phòng tắm khôi phục như bình thường.
Nữ tử váy trắng đến tột cùng là ai? Bí ẩn này có lẽ cho tới cuối bộ phim cũng không giải được, rất có khả năng là 1 lực lượng chung cực bí ẩn trong [ dị độ phòng học ].
Thời điểm Diệp Tưởng trở về phòng học đang là tiết ngữ văn.
Vừa rồi hắn trên đường trở lại, hiện tượng NG lại xảy ra 1 lần nữa, tuy rằng không biết là tên xui xẻo nào, nhưng như thế này cũng quá đủ để biết, xác xuất Ng trong bộ phim này cực cao.
Mà lúc này, An Nguyệt Hình đã đứng trên bục giảng.
Diệp Tưởng ngồi xuống, Vũ Sóc vội vàng đưa cho hắn 1 tờ giấy, trên đó có nội dung của tiết học trước.
“Ta đã nói với lão sư là ngươi vì đống cát trên đầu, cho nên phải đi thanh lý 1 chút.” Vũ Sóc chỉ vào tờ giấy nói:“Đây là nội dung cụ thể của tiết học trước.”
“Hảo, cám ơn ngươi, Tôn Di Hoa.”
“Sự tình của Chu Đào tốt nhất ngươi nên nói với lão sư 1 chút. Hoặc nhắc qua với ca ca ta. Ngươi vừa mới chuyển tới, gây nhốn nháo với mọi người cũng không phải chuyện gì tốt. Chu Đào cùng hơn nửa người trong lớp có quan hệ rất tốt, điều này đối với ngươi về sau sẽ rất bất lợi.”
Không thể không nói, tính cách Tôn Di Hoa và Vũ Sóc có không ít chỗ giống nhau. So sánh ra, tính cách bản thân Diệp Tưởng và nhân vật Kim Thư Đông quả thực là 2 cực đoan bất đồng.
Chuông vào lớp réo lên. Hầu Tước thân là lớp trưởng kêu một tiếng “Đứng dậy”, mọi người đồng loạt đứng lên.
“Lão sư hảo!”
“Các học sinh hảo!”
Tiếp theo, giờ ngữ văn bắt đầu.
Không thể không nói, An Nguyệt Hình diễn vai lão sư thật đúng như khuôn đúc ra. Phải biết, muốn diễn vai này không phải chuyện dễ dàng, về cơ bản nhớ hết lời kịch đã là 1 vấn đề. Người khác nhau biểu hiện ra khí chất khác nhau cũng là chuyện khá khó khăn. Phim kinh dị khó giải đối với kỹ xảo diễn xuất yêu cầu tương đối cao. Cùng với phim điện ảnh chân chính đương nhiên có chút chênh lệch, nhưng tuyệt đối không giống như trước đây, biểu hiện và ngôn ngữ có thể tùy tiện xằng bậy, chỉ cần giữ đúng ý tứ kịch bản là được. Nay xem ra, diễn xuất của An Nguyệt Hình ngược lại rất không tệ.
“Kim Thư Đông.” An Nguyệt Hình bỗng nhiên chỉ vào Diệp Tưởng, nói:“Ngươi đứng lên đọc bài.”
Diệp Tưởng đứng lên, cầm sách giáo khoa, nhìn thoáng qua An Nguyệt Hình, bắt đầu mở miệng đọc bài.
Đọc xong, An Nguyệt Hình không bỏ qua, tiếp tục nói:“Mời ngươi giải thích một chút dụng ý của tác giả là gì.”
“Này......”
Diệp Tưởng tự nhiên là ấp úng, đáp không được.
“Phanh!” An Nguyệt Hình đập lên mặt bàn ầm 1 cái, khuôn mặt âm trầm đến cực điểm, mà trong mắt hắn lúc này, hắc ám thâm thúy giống như địa ngục lan tràn làm Diệp Tưởng cảm giác, chính mình là con kiến, tùy thời có thể bị hắn bóp chết!
Mạnh!
Quá mạnh!
Sự chênh lệch giữa 2 người vượt xa dự đoán của Diệp Tưởng!
“Bạch lão sư môn lịch sử cáo trạng với ta, nói ngươi trong giờ lên lớp không những không chăm chú nghe giảng mà còn nháo sự! Bạch lão sư dạy ở trường chúng ta nhiều năm, cũng xem như là tiền bối của ta! Ngươi ở trên lớp lại khiến Bạch lão sư mất mặt như vậy, còn đến trước mặt chủ nhiệm lớp ta đây cáo tạng! Ngươi chuyển tới mới được bao lâu, chẳng lẽ muốn giống như ở trường cũ sao? Hơn nữa nghe nói ngươi còn định đánh người? Ta ngày đó có nhắc nhở ngươi hay không, không được đem tác phong ở trường học cũ mang tới lớp 6 năm nhất này!”
Thời điểm An Nguyệt Hình nói ra những lời này, phía dưới lập tức tạo ra xao động nho nhỏ.
“Nguyên lai Kim Thư Đông trước kia ở trường cũ từng như vậy...... Ta nói mà, khẳng định là bị trường cũ đuổi học......”
“Chính là vậy ah, bằng không làm sao lại chạy tới nơi này......”
“Nghe vậy, không lẽ trước kia hắn cũng rất hay đánh nhau?”
Diệp Tưởng lập tức biện giải:“Lý lão sư, là Chu Đào trước......”
“Chu Đào hắn vô duyên vô cớ nói ngươi sao?” An Nguyệt Hình lạnh lùng nói:“Chính ngươi không suy nghĩ lại hành động của mình đi? Ngươi đêm qua tự nhiên kêu to, còn hư cấu cái gì mà Lưu lão sư phòng giáo vụ chết, ngươi nghĩ rằng ta không biết sao? Ta là suy xét đến mặt mũi của Lưu lão sư mới không xử lý ngươi! Ngươi buổi chiều đi tìm Bạch lão sư xin lỗi cho ta, viết kiểm điểm 150 lần, đưa cho ta và Bạch lão sư mỗi người một phần!”
“Lão sư, Chu Đào hắn còn......”
“Ngươi còn tranh luận! Viết kiểm điểm 500 lần, 1 chữ cũng không thiếu!”
Tôn Di Hoa vốn dĩ có thể giải thích giùm Kim Thư Đông, thế nhưng, Di Hoa lại lựa chọn im lặng. Vũ Sóc đành phải diễn như vậy, chung quy nếu nàng xuất đầu vì Kim Thư Đông, khó bảo đảm sẽ không NG. Tôn Di Hoa hiển nhiên không muốn vì chuyện này mà khiến chủ nhiệm lớp giận chó đánh mèo với nàng.