Mục lục
RẠP CHIẾU PHIM KINH DỊ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

4 ngày.



Từ khi Kỷ Nhất Chu ở đoạn mở đầu làm xong « Tiêu bản ác ma » cho tới bây giờ đã được 2 ngày rồi.Như vậy chỉ còn 2 ngày nữa. đọc truyện mới nhất tại tung hoanh . com



Hay nói cách khác, tối ngày mốt thì « Ác ma » sẽ xuất hiện mang tất cả bọn họ tới nơi tận cùng của « Địa ngục »!



Lo lắng của Diệp Tưởng đã trở thành sự thật. Nếu thật sự tình thế sẽ phát triển đến bước này thì tuyệt đối không phải cứ chết là có thể giải quyết được mọi chuyện. Cho dù hắn có chết thì linh hồn của hắn sẽ bị vô số cực hình trong « Địa ngục » tra tấn. Kỷ Nhất Chu khi thám hiểm hang động kia đã nghe được vô số những tiếng người kêu la thảm thiết. Đó chắc là những linh hồn đang bị tra tấn ở nơi tận cùng của « Địa ngục ». Nếu rơi vào « Địa ngục » thì vận mệnh của Diệp Tưởng cũng sẽ giống như họ thôi.



Vừa nghĩ cảnh ở nơi tận cùng của địa ngục,linh hồn của hắn trọng đời trọng kiếp sẽ phải chịu đựng đau đớn không thể siêu sinh là người của Diệp Tưởng lại run lên bần bật.Kết cục đó với hắn còn đáng sợ hơn cả cái chết nữa. Diệp Tưởng cắn răng.Hắn thề dù hắn có phải chết thì hắn cũng không có thể chết trong bộ phim kinh dị này được! Tuyệt đối không thể !



Lời nói của Chu Trần Dục khiến cho mọi người ở đây ai nấy cũng « sợ hết hồn ».



Người đầu tiên mở miệng là Shirley đang dựa người vào «Hầu tước»:

-Anh,anh không phải đang đùa chúng tôi đấy chứ? Thật hay chơi vậy ?Theo cách nói của anh thì tất cả chúng ta đều bị nguyền rủa sao?



-Đúng vậy.

Chu Trần Dục nói:

-Hơn nữa, sau đó tôi cũng tin những gì mà Kỷ Nhất Chu nói là sự thật. Nếu không, tôi và cô Dương cũng sẽ không cần phải nghĩ đủ mọi cách để tìm ra cậu ấy.



Lý Tín Lăng xông lên, tùm lấy cổ áo của Trần Dục rồi trợn mắt quát:

-Anh đang nói chơi sao ? Theo như cách nói của anh thì tôi cũng bị nguyền rủa à?



-Đợi đã Nhất Hàng !

Lộ Nhã lúc này bỗng nhiên nói:

-Các cậu không phải là chưa hề nhìn qua cái xác kia sao ?Vì sao các cậu lại bị nguyền rủa chứ? Cậu cũng chỉ mới tới nhà của anh cậu thôi mà!



-Chờ đã!

Diệp Tưởng bỗng nhiên nhìn «Hầu tước» rồi nói:

-Nhất Hàng này ! Cậu còn nhớ không ? Cái bóng đen mà mình nhìn thấy qua lớp mành tắm trong phòng tắm ở nhà anh trai cậu ấy !Sau khi kéo mành tắm ra thì chúng ta không thấy nó nữa!



-Bóng đen?

Chu Trần Dục nghe được câu này bèn thở dài rồi nói:

-Các cậui đúng là gặp bất hạnh rồi ! Không ai trong các cậu có thể tránh được nguyền rủa này nữa.



-Cái gì chứ !

Lý Tín Lăng đẩy Chu Trần Dục vào tường sau đó quát lên đầy giận dự:

-Đây có phải là bệnh truyền nhiễm gì đâu ?Làm sao có thể bị như vậy chứ ?Tôi không tin vào cái gọi là ác ma nguyền rủa vô cùng vớ vẩn ! Các người không phải là thông đồng với nhau để gạt tôi chứ !



-Anh không tin thì kệ anh.

Chu Trần Dục không tránh nhé ánh mắt của Lý Tín Lăng:

-Cho dù anh có tin hay không thì chuyện cũng chẳng thể thay đổi được gì.Tối ngày kia sẽ là lúc mà tất cả chúng ta bị mang vào « Địa ngục »! Để ngăn cản chuyện này nên tôi và cô Dương phải bằng mọi cách tìm được Kỷ Nhất Chu!



-Anh La này !Anh thả tay ra đi !

«Hầu tước» vươn tay nắm lấy tay của Lý Tín Lăng:

-Cứ nghe anh Triệu đây nói hết đã ! Tôi muốn biết đầu duôi mọi chuyện ra sao.Sao anh lại biết là tối ngày kia?



-Vậy thì các cậu cứ nghe tôi nói hết đã.

Chu Trần Dục trả lời.



-Được ! Vậy anh nói đi.Cho dù câu chuyện của anh khiến người ta rất khó tin,nhưng trong hai ngày vừa rồi tôi đã gặp phải rất nhiều hiện tượng siêu nhiên và ma quái.Tôi cũng chẳng có đức tin với tôn giáo nào cả, mà tôi cũng chẳng tin vào sự tồn tại của « Địa ngục » và « Ác ma ». Thế nhưng chuyện lại xảy ra rành rành trước mặt chúng ta. Tôi muốn nghe anh kể hết mọi chuyện đã,còn có nên tin hay không thì tự tôi sẽ quyết định.



Lý Tín Lăng lúc này mới buông Chu Trần Dục ra rồi nhìn y với vẻ lạnh lẽo:

-Được ! Đã thế anh nói ra chuyện mà anh gặp phải đi?



Cho dù là «Hầu tước» hay Lý Tín Lăng thì khi biết chỉ còn lại thời gian 2 ngày,thì chuyện mà họ nghĩ đến là phải tìm đủ mọi cách để giải trừ nguyền rủa.Bộ phim kinh dị lần này còn chưa ép bọn họ vào hoàn cảnh phải chết.Chung quy cũng vì mới ở đoạn mở đầu của phim thì « Tiêu bản ác ma » đã được Kỷ Nhất Chu chế tác xong, cho nên bọn họ không có bất cứ cơ hội nào để ngăn cản Kỷ Nhất Chu. Nếu đã vậy thì trong 4 ngày này nhất định có cách giải trừ nguyền rủa. Đương nhiên, phải sử dụng vật bị nguyền rủa hay năng lực linh môi mới hoá giải được nó thì không ai biết .



Diệp Tưởng lúc này cảm giác được tình cảnh trước mắt của bọn họ rất giống như tình cảnh mà nhân vật gặp phải trong phim kinh dị Nhật Bản [The Ring].[ The Ring ] là 1 bộ phim kinh dị châu Á rất được biết tới ở thế kỷ XX khi tạo lên 1 trào lưu “Sadako” lan truyền khắp châu Á và thế giới.Bộ phim này cũng có ảnh hưởng sâu xa tới sự phát triển của phim kinh dị sau này. Bộ phim này kể về 1 đoạn băng ghi hình bị nguyền rủa.Người nào xem đoạn băng này sẽ nhận được 1 tiếng chuông điện thoại sau đó 7 ngày,sau đó thì bỏ mạng. Nữ nhân vật chính trong phim trong lúc điều tra chuyện này thì vô tình thấy được nội dung của đoạn băng ấy. Do đó cô ấy không thể nào không tìm đủ mọi cách để hoá giải nguyền rủa của đoạn băng ghi hình. Cuối cùng cô ấy phát hiện ra đoạn băng ghi hình này là vật bị người chết nguyền rủa do oan hồn của Yamamura Sadako sau khi chết thảm dưới đáy giếng dùng siêu năng lực tạo ra [ Diệp Tưởng cho rằng đoạn băng ghi hình đó tuyệt đối có thể coi như 1 vật bị người chết nguyền rủa loại đặc thù]. Người nhìn thấy nội dung của đoạn băng này phải trong 7 ngày phục chế được 1 đoạn băng có nội dung như vậy mới có thể tránh được tiếng chuông nguyền rủa vào bảy ngày sau của Yamamura Sadako.





Cái gọi là « Tiêu bản ác ma » rất có thể cũng giống như đoạn băng ghi hình bị nguyền rủa đó. Chẳng qua là kỳ hạn của bọn họ chỉ có bốn ngày.Như vậy trong bốn ngày này chắc chắn có 1 cách nào đó có thể hoá giải được nguyền rủa.



Lúc này, tại ngôi trường Đại học Kim Dương cũng đang có 1 trận mưa tuyết rất lớn.



Ân U Liên đang ngồi 1 mình trong thư viện. Trong khoảng thời gian này, không có mấy người còn lưu lại trong thư viện.



Lúc này, 1 nữ sinh có mái tóc dài ngồi trước mặt Ân U Liên đã đứng dậy để trả sách.



Ân U Liên cầm trong tay 1 quyển [ Bách khoa toàn thư về thế giới siêu nhiên]. Nội dung bên trong kể về những chuyện có liên quan đến UFO, người sói, vampire. Nội dung trong cuốn bách khoa toàn thư đều được viết khá qua loa.Phần lớn còn được trích dẫn từ những “tin đồn” không mấy căn cứ.Những bộ sách thế này nhiều không đếm xuể nên Ân U Liên cũng không mấy hứng thú với chúng.



Đúng lúc này thì ngọn đèn ở phía trên đầu nàng bắt đầu lúc chớp lúc tắt.



Ân U Liên gập quyển sách này này lại. Nàng định cất nó về trên giá sách.



Khi bước tới giá sách,nàng lại mở quyển sách mà nàng vốn định cất lên giá sách đi tới cạnh đó để đọc tiếp.



Đúng lúc này,trong khoảnh khắc khi bóng đèn vụt tắt,Ân U Liên nhìn thấy ở phía bên kia giá sách có 1 bóng đen! Khi đèn sáng lại, bóng đen kia biến mất.



Ân U Liên lui lại vài bước.Nàng suýt nữa thì định lấy ra vật bị nguyền rủa.Phân cảnh vừa rồi không có trong kịch bản. Hành động tới thư viện đọc sách của nàng cũng không có trong kịch bản.



Bóng đen kia là gì?



Sau khi Ân U Liên lui lại vài bước thì thư viện chìm trong bóng tối.



Không gian bên trong thư viện trở nên lạnh lẽo.



Nàng rất quen với cái bóng đen kia bởi vì, nàng đã từng thấy nó.



Đó chính là bóng đen xuất hiện sau lưng của Kỷ Nhất Chu khi y đập điện thoại ở đoạn mở đầu! Bóng đen đó và bóng đen này giống nhau như đúc !



Quay lại khách sạn nhỏ trong thôn họ Tào.



-Phản ứng đầu tiên của tôi lúc ấy sau khi khi nghe được Kỷ Nhất Chu là nghĩ có phải cậu ta điên rồi không. Chuyện này quá ma quái và siêu nhiên khiến người ta rất khó tin.Nhưng anh trai cậu,Kỷ Nhất Chu... lại không giải thích nhiều.Cậu ta chỉ nói: « Nhanh lắm ! Anh rồi sẽ nhìn thấy « y » thôi ! » . Sau đó cậu ta cúp máy.Sau đó dù chúng tôi có gọi quay thì cậu ta cũng không bắt máy.Tôi và cô Dương sau khi nghe cậu ta nói vậy bèn cảm thấy rất kinh hãi.



-Cô Dương và tôi đều cảm thấy lời của cậu ta rất khó tin. Nói lại thì chúng tôi là người không theo tôn giáo cũng chẳng có tín ngưỡng gì cho nên chúng tôi đều cho rằng « Địa ngục » không hề tồn tại,làm càng không nói tới những thứ như ác ma quỷ hồn. Tôi nghĩ những thứ như thế chỉ xuất hiện trong phim kinh dị phương Tây. Nhưng chuyện chỉ đơn giản thế thôi sao? Nhất là câu nói cuối cùng của cậu ta khiến tôi rất lưu tâm.



-Vì thế ngày đó trôi qua trong sợ hãi và đề phòng. Nói thật dù tôi không tin vào địa ngục hay ác ma gì nhưng đủ chuyện quái dị và bất thường xảy ra ngày đó cứ quanh quẩn trong lòng tôi. Dù có tìm mọi cách để quên nhưng tôi không quên được. Nhất là câu nói cuối cùng của anh trai cậu : “ Anh rất nhanh sẽ nhìn thấy « y » thôi ! » khiến tôi và cô Dương cứ bứt rứt không yên. Cô Dương còn nói với tôi rằng vì chuyện này mà cô ấy không thể ngủ yên. Sau đó vào buổi tối 1 ngày nọ,vì quá sợ hãi nên cô ấy năn nỉ tôi đưa cô ấy về nhà tôi. Tôi cũng vì muốn tìm bạn đồng hành nên cũng đáp ứng.



-Sau đó vào 1 tối khác nữa,khi mà công việc đã hoàn thành xong xuôi, chúng tôi lê tấm thân mệt mỏi rời khỏi hang đá xuống núi. Trên ngọn núi đó vốn rất nhiều cấy cối nên trong đêm tối, bóng của chúng trở nên rất đáng sợ. Huống chi trải qua quá nhiều chuyện ma quái khiến chúng tôi càng lúc càng sợ hãi.Tối hôm đó bọn tôi…



Lúc này, trong thư viện của trường Đại học Kim Dương.



Ân U Liên chuẩn bị sẵn sàng lấy ra vật bị nguyền rủa bất cứ lúc nào. Bóng đen kia không biết sẽ xuất hiện ở chỗ nào trong màn đêm.



Nàng vừa rồi đã nhìn thấy rất rõ. Nàng dám khẳng định 2 bóng đen đó là 1!



Chẳng lẽ bây giờ tới lượt nàng rồi sao?



-Lúc ấy, chúng tôi đang đi trên đường thì bỗng nhiên chúng tôi cảm thấy lạnh gáy.Tôi có cảm giác như có ai đó đang đi theo chúng tôi vậy.Cảm giác đó ập đến quá đột ngột.Nhưng đến khi quay lại thì chúng tôi lại chẳng thấy ai cả. Điều này làm tôi và cô Dương càng lúc càng sợ nên chúng tôi bắt đầu bước nhanh chân.Nhưng dù có đi nhanh đến đâu thì cảm giác bị người bám theo vẫn còn.



-Sau đó tôi và cô Dương nghĩ ra 1 cách.Chúng tôi trốn vào đằng sau 1 cái cây ở gần đó để xem có phải có người ở đằng sau không.Thế nhưng đợi 1 hồi lâu lại chẳng thấy có ai cả. Điều này làm tôi thở phào.Vì thế 2 chúng tôi đi ra ngoài.



-Thế nhưng khi chúng tôi vừa đi ra…



Chu Trần Dục kể tới chỗ vô cùng quan trọng.



-Sau đó thì sao?

Shirley dán người càng lúc càng sát vào người của «Hầu tước»,bộ dạng có vẻ rất sợ hãi hỏi:

-Sau đó xảy ra chuyện gì?



Chu Trần Dục nắm chặt 2 nắm đấm rồi hít sâu 1 hơi kể tiếp:

-Khi đó, vừa lúc ở chỗ đó có 1 con lạch nhỏ.Dưới ánh trăng, tôi nhìn thấy trên mặt nước phản chiếu 1 bóng đen khủng bố đằng sau chúng tôi!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK