Trong [ Lộc Đỉnh Ký ], loại hành vi lấy lòng cả hai bên như Vi Tiểu Bảo tuyệt đối là kiểu hành vi muốn chết trong thế giới hiện thực. Hoàng đế Khang Hi sở dĩ còn để đầu của hắn lại trên cổ của chính hắn là vì lúc ấy y còn quá trẻ. Tuy y đã trở thành người tương đối độc ác, nhưng y vẫn còn niệm tình xưa. Trong phần sau của tiểu thuyết [Lộc Đỉnh Ký], Khang Hi sau khi biết được việc y vẫn còn liên lạc với đám người của Thiên Địa Hội nhưng cũng không trách phạt. Điều đó đơn thuần chỉ xuất phát từ tình bạn khi còn nhỏ mà thôi. Nếu Vi Tiểu Bảo ngày sau không giả chết bỏ chạy tới Vân Nam thì khi Khang Hi càng già dặn, tâm cơ quyền mưu của y sẽ càng lúc càng chín muồi, thì sẽ có ngày không sớm thì muộn “Vi hương chủ” cũng bị xử tử.
«Hầu tước» không nói cho hắn chân tướng thì Nam Cung Tiểu Tăng tuyệt đối không thể mở miệng chất vấn, ngay cả ám chỉ một chút cũng không được. Hắn biết rõ nếu «Hầu tước» không tiếc mọi giá xúc tiến việc chế tạo cương thi hút máu, thậm chí còn sẵn lòng bỏ qua cho Hạ Như Tố thì nhất định y đang có mưu đồ gì đó. Một khi hắn biết được chi tiết trong chuyện này thì hắn sẽ trở thành đối tượng mà «Hầu tước» đề phòng. Đương nhiên điều quan trọng hơn là nội gián vẫn còn tồn tại. Cho đến lúc này không ai biết được nội gián là ai. Chỉ cần chưa tìm ra được người này, muốn «Hầu tước» hoàn toàn tin tưởng họ là chuyện không thể.
Cuối cùng, hai người đi vào trong một căn phòng tối. Căn phòng này ngày xưa là phòng nghỉ công cộng của rạp chiếu phim. Nhưng nay đây đã trở thành hình đường của Kim Cực Thọ. Nơi này cũng là khu vực cấm toàn thể diễn viên trong rạp chiếu phim không ai được tới gần.
«Hầu tước» và Nam Cung Tiểu Tăng đi vào bên trong. Mùi máu tươi nồng nặc xộc thẳng vào mũi.
Gian phòng này tối om như mực, hơn nữa mọi thứ còn được sắp xếp một cách tuỳ tiện. Có thể nói là những thứ bẩn thỉu và dơ dáy nhất chiếm gần như toàn bộ cả căn phòng.
Khi hai người đi tới cuối căn phòng.
Chỗ đó chỉ có một ánh lửa yếu ớt phát ra từ ngọn nến. Kim Cực Thọ đang ngồi ở đó, còn Hạ Như Tố bị trói chặt bằng rất nhiều lớp dây xích. Đôi mắt nàng vẫn đỏ như máu, thế nhưng giờ nàng lại chẳng làm gì được ai nữa. « Trùng địa ngục » đã làm ổ trong cơ thể nàng. Lúc này, có rất nhiều con « trùng địa ngục » chui ra từ trong lỗ mũi và lỗ tai của nàng, thoạt nhìn có vẻ vô cùng ma quái.
Lúc này nàng nhìn đám người «Hầu tước». Kim Cực Thọ cười lạnh với vẻ dữ tợn rồi nói:
- «Hầu tước» đại nhân! Tiểu nhân phải vất vả lắm mới nhịn được ham muốn giải phẫu cô ta, một ma nữ thế này là vật thí nghiệm tốt nhất.
- Đúng vậy, đúng là vất vả cho cậu rồi!
Nam Cung Tiểu Tăng nói với giọng châm chọc.
«Hầu tước» nhìn thẳng vào Hạ Như Tố. Y hơi nhấc cánh tay lên. Sau đó có vô số « trùng địa ngục » bò ra từ trong người của Hạ Như Tố về phía của «Hầu tước». «Hầu tước» lấy ra chiếc hộp đen để « trùng địa ngục » bò vào trong đó.
Nam Cung Tiểu Tăng lập tức chắn trước mặt của «Hầu tước» để đề phòng chuyện không may. Kim Cực Thọ nhìn Hạ Như Tố với vẻ phấn khích. Lúc này sau khi « trùng địa ngục » bò ra khỏi cơ thể của nàng, nàng bắt đầu giãy dụa rất dữ. Những sợi xích cũng rung lắc dữ dội khiến cho người ta có cảm giác như chúng không thể giam nổi nàng.
Thế nhưng chuyện này cũng chỉ là phí công nếu «Hầu tước» đang có mặt ở đây.
Một đôi cánh của ác ma bung ra sau đó gai nhọn trên đầu của cặp cánh ghim sâu vào đôi vai của Hạ Như Tố như đóng đinh nàng trên bức tường cao!
Đối với một ma nữ thì cho dù có cẩn thận thế nào cũng không đủ. Ma nữ là một nhân vật có mối liên hệ chặt chẽ nhất với « Ác ma ». Trong mấy thế kỷ nay, đám người này vẫn là đám người thần bí và đáng sợ nhất.
Hiện tại màu đỏ máu trong đôi đồng tử của Hạ Như Tố nhạt dần đi, thần trí cũng dần dần trở nên tỉnh táo.
- Mình......
Nàng nhìn thấy «Hầu tước» bèn lập tức ý thức được điều gì đó.
- Kỷ...... Kỷ Nhất Hàng......
Ý thức của Hạ Như Tố đã có dấu hiệu biến mất, còn ý chí của Ân U Liên đang có dấu hiệu áp đảo.
- Ta có thể tha chết cho cô, nhưng điều kiện tiên quyết là cô phải thuyết phục được ta rằng cô có giá trị để ta không giết cô.
Sắc mặt của Hạ Như Tố không ngừng biến hóa, sau đó nàng nói:
- Sao tôi có thể tin anh?
«Hầu tước» không đáp lời mà thay vào đó mũi nhọn trên đầu của đôi cánh ác ma càng đâm sâu vào bả vai của nàng hơn! Hạ Như Tố kêu gào thảm thiết, máu bắt đầu rơi không ngừng xuống đất.
«Hầu tước» sẽ không vì việc đối phương là nữ giới mà nương tay. Chỉ cần là kẻ thù thì cho dù đó có là người già hay phụ nữ và trẻ em thì y cũng có thể ra tay được. Hơn nữa chỉ cần có thể đạt được mục đích, cho dù có phải sử dụng những cách tàn nhẫn thậm chí là vô nhân đạo nhất y cũng sẽ không để ý. Y không giống với Adam ở chỗ y không phải là tín đồ của đạo Thiên Chúa cho nên khi làm việc y cũng không có cấm kỵ gì cả.
«Hầu tước» sẽ không để đối phương biết việc y cần nàng làm giúp mình bởi vì chỉ khi che giấu điều đó, quyền chủ động mới nằm trong tay y. Nếu để ma nữ này biết y cần nàng để chế tạo cương thi hút máu thì nàng không những không lấy làm sợ hãi mà còn có thể nhân cơ hội này « làm thịt » Hầu tước. Trong đàm phán, nắm giữ quyền chủ động vĩnh viễn là những người có thể nắm bắt được yêu cầu của đối phương.
Hiện tại Hạ Như Tố bắt đầu ý thức được nếu muốn tiếp tục sống sót thì nàng phải tạm thời nhân nhượng.
- Trong vòng tay xương người của mình có một quyển sách......
- Đúng, có một quyển sách trong đó!
- Quyển sách kể về cách chế tạo cương thi hút máu......
Sau khi đọc một hồi, «Hầu tước» đem quyển sách gập lại rồi nói:
- Hoá ra là như vậy. Quả đúng thế thật.
Diễn xuất của «Hầu tước» khiến người ta phải sợ hãi than. Rõ ràng y vô cùng cần cương thi hút máu, nhưng y lại phớt tỉnh ăng lê tỏ ra thứ này cũng không quá quan trọng khiến y hoàn toàn nắm quyền chủ động. Còn Hạ Như Tố thì không giống như vậy. Mạng của nàng có thể bị «Hầu tước» lấy đi bất cứ lúc nào.
- Đúng là cương thi hút máu có thể tạo ra một diễn viên gần như bất tử!
- Nhưng mà diễn viên đó sẽ không có linh hồn. Hơn nữa việc chế tạo vô cùng khó khăn.
- Tôi biết......
- Tôi cho cô thời gian hai tháng để thử chế tạo ra một con cương thi hút máu. Ta sẽ kiếm cho cô mấy cái xác trong phim kinh dị trở về rạp chiếu phim. Chỉ cần sử dụng chút thủ đoạn là có thể khiến thi thể không bị rạp chiếu phim hút xuống. Điều cô cần làm là chế tạo ra được cương thi hút máu.
- Chế tạo ra cương thi hút máu rất khó, cho dù cả mấy chục cỗ thi thể cũng chưa chắc chế tạo thành công! Hai tháng làm sao có thể thành công được?
- Cô có thể nghiên cứu để tích luỹ thêm kinh nghiệm trước khi chế tạo. Ta chỉ muốn biết xem cô có năng lực chế tạo cương thi hút máu không. Hai tháng sau nếu còn chưa có thành quả gì ta sẽ giao cô cho Kim Cực Thọ.
Kim Cực Thọ nghe được câu này bèn nở một nụ cười lạnh lẽo đầy biến thái. Giải phẫu một ma nữ là một chuyện vô cùng hấp dẫn với y.
- Còn nữa…
«Hầu tước» chỉ vào bụng của nàng rồi nói:
- Trong cơ thể của cô còn có trứng của « trùng địa ngục ». Chỉ cần cô có điều gì đó khác thường thì ta sẽ trả vé chuộc cái chết để ấp trứng nở.
Hạ Như Tố tự nhiên biết «Hầu tước» chắc chắn không có khả năng hoàn toàn yên tâm. Huyết dịch của ma nữ vô cùng nguy hiểm.
Đương nhiên, trứng của « trùng địa ngục » chỉ là một biện pháp bảo vệ. «Hầu tước» là người vô cùng cẩn thận, cho nên trên người nàng y đã hạ ít nhất ba, bốn phần nguyền rủa. Đó đều là « tác phẩm » của Ieno. Nam Cung Tiểu Tăng rất hiểu Ieno vô cùng am hiểu về bất cứ loại nguyền rủa nào. Trong trận doanh Khu Ma, nàng tuy rằng rất bề bộn, thanh danh cũng không được biết mấy, thế nhưng nàng là một nhân viên hậu cần xuất sắc.
Bận rộn chuẩn bị xong xuôi, «Hầu tước» một mình đi về phòng.
Sau khi y khóa cửa, theo thói quen y lấy ra từ trong vòng tay xương người chiếc đầu thối rữa. Sau đó lấy ra từ trong đầu người bức thư của diễn viên nằm vùng trong «Rạp chiếu phim địa ngục» tầng 10.
Y mở bức thư sau đó thu được một tin tức mới.
An Nguyệt Hình trước mắt đã hạ lệnh truy sát toàn diện, thế nhưng y còn chưa biết « Thợ săn ác ma » chính là Diệp Tưởng. Một khi tin tức này lộ ra thì «Rạp chiếu phim địa ngục» tầng 13 toi đời. Căn cứ vào thông tin trước mắt, « Hầu tước » có đủ lý do để tin rằng «Rạp chiếu phim địa ngục» tầng 7 đã đầu quân vào liên minh của trận doanh Đoạ Tinh. Mà « Rạp chiếu phim địa ngục» tầng 7 và «Rạp chiếu phim địa ngục» tầng 13 rất nhanh sẽ phối hợp diễn xuất trong [ « Quỷ tế » III].
Ấn Thủy Thiên hoàn toàn là kiêu hùng một giới. «Hầu tước» có ấn tượng rất sâu sắc với người này. Nếu là người đó ra tay, lấy năng lực trước mắt của Diệp Tưởng thì dù không dám nói là dễ như trở bàn tay nhưng tuyệt đối sẽ không khó khăn bao nhiêu trong việc giết chết Diệp Tưởng. Trong phim kinh dị siêu khó, vật bị nguyền rủa hệ thời gian của Phương Lãnh sẽ bị suy yếu. Ấn Thủy Thiên còn là diễn viên hạng một có kinh nghiệm phong phú, nên nói không chừng y còn có giấu tuyệt chiêu nào nữa. Nếu so sánh Lý Tín Lăng và Ấn Thủy Thiên với nhau thì thực lực của hai người cũng sàn sàn nhau.
Cho nên, trong giai đoạn này việc bồi dưỡng Ôn Vũ Phàm trở thành diễn viên hạng một « cân » lại Ấn Thủy Thiên trở thành vấn đề quan trọng. « Hầu tước » rất hiếm khi thấy người có tư chất tinh thần xuất sắc như Vũ Phàm. Thế nhưng trước kia tâm tính của nàng vẫn còn quá non. Nhưng thời gian gần đây, Vũ Phàm đã thể hiện dần dần được thế mạnh của nàng.
Liên tục trong hai tuần nay, gần như hàng đêm Vũ Phàm đều đắm chìm trong ác mộng. Trong quá trình thâm nhập vào trong giấc mơ, sự khác biệt giữa hiện thực và giấc mơ càng lúc càng yếu đi, sự sợ hãi về tử vong vẫn luôn quanh quẩn trong lòng Vũ Phàm. Điều này đủ để khiến cho tinh thần của người ta sụp đổ. Nhưng Ôn Vũ Phàm vẫn cắn răng chịu đựng. Nàng đã hoàn toàn toả sáng. Tốc độ phản ứng, năng lực phán đoán, khả năng điều khiển tâm tính khi đối mặt với khủng hoảng càng lúc càng lúc càng được cải thiện.
Tuy rằng chỉ có hai tuần, nếu cộng dồn thời gian trong giấc mộng thì ít đã phải hơn hai tháng có lẻ. Trong giấc mơ, Ôn Vũ Phàm sắm vai đủ loại nhân vật, từ nữ giới văn phòng ở đô thị, cho đến nữ bác sĩ, bệnh nhân tâm thần, thậm chí ngay cả kẻ giết người liên hoàn biến thái cũng có. Vừa tích luỹ kinh nghiệm trong việc khống chế giấc mơ, đồng thời nàng còn bắt đầu tôi luyện kỹ năng diễn xuất. Kỹ năng diễn xuất tuy không trợ giúp một cách trực tiếp cho việc sống sót nhưng trong tương lai, ở trong phim kinh dị không thể phá giải thì tác dụng của nó sẽ rất lớn. Nó còn trở thành một nhân tố quan trọng để tránh né NG.
Thế nhưng cho tới bây giờ, trừ chiếc kéo đó ra, Vũ Phàm vẫn chưa có được bước tiến nào đáng kể cả. Có vẻ như thành công khi đó chỉ là phù dung sớm nở tối tàn. Ngày mai chính là ngày công chiếu của [ Chuyến bay mang số hiệu 444 ].
Nếu Ôn Vũ Phàm chết ở trong đó thì kế hoạch bồi dưỡng Vũ Phàm để bảo vệ Diệp Tưởng sẽ bị bỏ ngang. Vì thế, «Hầu tước» đương nhiên không tiếc dùng thuốc liều nặng.
Vào lúc mười giờ tối, «Hầu tước» nằm lên giường sau đó chìm vào trong giấc mơ, bắt đầu kéo Ôn Vũ Phàm vào trong mộng......