Mục lục
RẠP CHIẾU PHIM KINH DỊ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đó là ở bao lâu trước kia?



Xa xăm tựa như sự tình của thế kỷ trước.



Sau khi sống lại ở thời đại này, chưa bao giờ Tứ Quý an tâm sinh hoạt. Bởi vì nàng biết sự tồn tại của rạp chiếu phim linh độ, cũng biết đó là trung điểm để tiến lên một tầng cao hơn.



Con đường này đối với nàng, rất khó để vượt qua.



Thế nhưng chỉ cần ở cùng Tinh Vẫn, vô luận là chuyện khó khăn cỡ nào, nàng đều có thể ngay mặt đối diện.



Chính là giống như bây giờ.



Bên trong phòng học, Tứ Quý cứ thế đứng bên cạnh Tinh Vẫn.



Diệp Tưởng hẳn rất nhanh sẽ tới đây. Khác biệt về tiết điểm thời gian khẳng định có, bất quá hẳn không vượt qua quá một giờ. Hơn nữa, còn có Tứ Quý ở đây.



“Tinh Vẫn, có ta ở đây cho nên... ngươi không cần phải lo lắng điều gì.



Đôi mắt nàng, ánh mắt nàng vẫn ôn nhu như trước kia.



Còn có...... tiếng ca không thể quên.



Chỉ tiếc, hiện tại không có cơ hội để Tứ Quý hát cho hắn nghe.



Bất quá, Tinh Vẫn sẽ vĩnh viễn không quên giọng ca của Tứ Quý, so với tất cả những lời nguyện cầu càng khiến hắn cảm thấy an tâm hơn.



Lúc này, bên ngoài hành lang bỗng nhiên truyền tới tiếng động ma sát rất cổ quái.



Thanh âm kia cũng khiến Tứ Quý phải cảnh giác lên.



“Không sao đâu......” Diệp Tinh Vẫn nâng thân mình ngồi dậy,“Để ta tới đi.”



Hắn sao có thể để Tứ Quý vì hắn mà đối diện hiểm nguy? Tuyệt đối không thể!



Phía bên ngoài phòng học dường có thứ gì đó ma sát trên mặt đất tạo nên âm thanh sàn sạt. Cự ly cách nơi này càng lúc càng gần, càng lúc càng gần!



“Bản thể của ngươi giấu ở nơi nào Tinh Vẫn?” Tứ Quý đối với cái này vẫn có chút lo lắng.



Bản thể không có khả năng để ở rạp chiếu phim mà không tiến vào thế giới điện ảnh, cho nên khẳng định bản thể của Tinh Vẫn ở trong thế giới này, bất quá nó cũng không có khả năng cách xa quá mức, như vậy sẽ không thể điểu khiển nhân ngẫu.



Bản thể của Diệp Tinh Vẫn ở một nơi cực kỳ bí mật.



Mà bản thể của hắn khẳng định không mang diện mạo chân chính của Diệp Tinh Vẫn.



“Mỗi cuối tuần đều sẽ có một người tới trường thu mua phế phẩm. Người đó chính là bản thể của ta.”



Đối Tứ Quý, Diệp Tinh Vẫn sẽ không che giấu bí mật này, cho dù nó có liên quan tới sinh mệnh của mình.



“Mỗi tuần đến thu phế phẩm một lần?”



“Đúng. Bởi vì không thể cách trường học quá xa. Thế nhưng nếu thường xuyên đến trường sẽ bị người khác hoài nghi, cho nên ta liền an bài thành người đến thu phế phẩm.”



Không ai lại đem một người đi thu đồng nát liên tưởng tới “Nhân ngẫu sư” Diệp Tinh Vẫn!



Đây cũng chính là suy nghĩ chu đáo của Diệp Tinh Vẫn.



Mà trong đoạn thời gian đối thoại ngắn ngủi ấy, thanh âm ma sát kia lại ngày càng tới gần.



Diệp Tinh Vẫn vươn tay ra, từng sợi tơ nhện xuất hiện từ trong tay hắn.



Tiếp theo, một cái đầu kề sát mặt đất thò ra ở phía cửa!



Cơ hồ đồng thời, sợi tơ thao túng nhân ngẫu cuốn quanh cổ nó!



Mà đây... vẫn như trước là khối thi thể thối rữa của vị lão sư lúc trước!



Sau khi sợi tơ cuốn quanh cổ quỷ hồn, Diệp Tinh Vẫn liền mạnh mẽ lôi kéo!



Hắn đến cùng là nhân ngẫu sư, nay lại là ảnh đế, tự nhiên thực lực càng thêm cường đại! Chỉ cần không gặp phải ác linh màu trắng kia, dưới tình huống khác đều có thể xoay sở!



Cuối cùng, cái đầu kia chậm rãi thụt lại!



Diệp Tinh Vẫn thắng lợi nhẹ nhàng!



Tứ Quý không thể không bội phục Tinh Vẫn, nay hắn đã là ảnh đế, còn nàng vẫn chỉ là một diễn viên hạng A.



Bất quá nói cho cùng, bản thân nàng không phải kỳ thật chỉ là một “Nhân ngẫu” của Tịch Thâm Dạ thôi sao?



Thời điểm Tịch Thâm Dạ ở rạp chiếu phim linh độ quay phim, nếu linh hồn bị thương tích ngiêm trọng, bản thân nàng sẽ phải thừa nhận ít nhất sáu thành thương thế. Nếu Tịch Thâm Dạ chết, như vậy nàng ta có khả năng sẽ đoạt xá trùng sinh. Đây chính là ý nghĩa của “Thần niệm phân thân”. Nhưng trả giá, nàng có thể có được năng lực thời không của Chúc Cửu Âm!



Chuyện này, Long Ngạo Thiên cũng biết. Cho nên, bởi vậy Long Ngạo Thiên vẫn luôn cừu thị Tịch Thâm Dạ. Về phần Tinh Vẫn, hắn tự nhiên không hề hay biết.



Nàng là vì Tịch Thâm Dạ mà sinh, vì Tịch Thâm Dạ mà chết. Mà lấy sự lãnh huyết của Tịch Thâm Dạ, nàng ta tuyệt sẽ không để ý tới sinh tử của chính mình.



“Không có việc gì chứ?” Tứ Quý thân thiết hỏi.



“Không có việc gì.” Diệp Tinh Vẫn lúc này đại khái đã khôi phục. Tốt xấu gì hắn cũng là ảnh đế một phương, há có thể để diễn viên hạng A Tứ Quý cứu hắn?



Nhưng......



Vào lúc này, Tinh Vẫn lộ ra biểu tình hoảng sợ.



Trên mặt hắn xuất hiện một vết rách.



Không...... Không có khả năng......



Hắn còn không kịp suy nghĩ, thân thể đã tan vỡ!



Tứ Quý căn bản không kịp phản ứng với chuyện vừa xảy ra.



Giờ khắc này...... Ở núi rác rưởi phía sau trường học, một kẻ đang nhặt mót, dùng que sắt cời cời đống rác trên mặt đất, sau đó túm lấy vài thứ cho vào cái túi phía sau lưng.



Hắn chính là bản thể của Tinh Vẫn.



Bản thể này đột nhiên nhìn thấy ở phía sau núi rác, xuất hiện một bóng trắng...



Bản thể có thể chuyển hoán. Nhưng tiền đề là tốn một khoảng thời gian nhất định.



Tứ Quý cơ hồ không hề suy tư...... Lập tức khiến thời không nghịch chuyển!



Khiến thời không nghịch chuyển, loại chuyện này trước kia nàng không làm được, chỉ có Tịch Thâm Dạ có thể làm được. Thế nhưng trong thế giới hỗn loạn này, muốn thực hiện chuyện này sẽ dễ dàng hơn nhiều!



Nhưng ngay cả như vậy, có thể nghịch chuyển quay lại bao lâu thời gian, khó có thể đoán trước.



Trong quá trình nghịch chuyển thời gian, nàng vẫn theo dõi không buông bất cứ động tĩnh nào.



Thời không thời không...... Hoàn toàn chưởng khống thời gian cùng không gian, mới có thể xưng là chưởng khống thời không!



Sau khi nghịch chuyển thời gian, nàng nhanh chóng tra xét quanh khu vực này!



Nàng chú ý tới có một tên nhặt rác ở phía sau tòa nhà... chẳng lẽ chính là bản thể của Tinh Vẫn sao?



Nhưng vì cái gì, chính mình vừa hỏi hắn bản thể ở nơi nào, bản thể liền xảy ra chuyện?



Cái này hoàn toàn là thông qua tin nhắn kịch bản gửi qua, quỷ hồn cho dù cường đại cũng không có khả năng đọc được kịch bản trong đầu diễn viên!



Bất quá, hiện tại không phải lúc để suy nghĩ điều này.



Tất yếu cần phải cứu bản thể của Tinh Vẫn!



Ở trước ngọn núi rác, có một tên nhặt rác đang đi lại, đúng lúc này, Tứ Quý liền xuất hiện phía sau hắn!



Nàng một phen giữ chặt bản thể của Tinh Vẫn rồi nhanh chóng kéo hắn chạy đi!



Đồng thời để phòng ngừa vạn nhất, nàng gửi cho bản thể Tinh Vẫn một tin nhắn:“Tùy thời chuẩn bị thay đổi bản thể, Tinh Vẫn!”



Thế nhưng, đúng lúc này, núi rác kia bỗng nhiên rung động...



Tiếp theo, từ bên trong núi rác vươn ra một đôi tay...



Một khối thi thể không đầu từ bên trong bò ra!



Tứ Quý liền kinh ngạc phát hiện, nàng và Tinh Vẫn giống như màn hình bị nhất nút tua lại, thân thể nhanh chóng lui về phía sau!



Thời gian bị nàng nghịch chuyển thế nhưng bị mạnh mẽ xoay trở về!



Không lâu sau, nàng quay đầu liền thấy được khối thi thể không đầu đang bò ra khỏi núi rác!



Khối thi thể đó trong nháy mắt bò tới, liền vươn tay chộp về phía bản thể của Diệp Tinh Vẫn!



Mắt thấy thời gian bị nghịch chuyển trở lại mà Tứ Quý và Tinh Vẫn cái gì cũng không làm được......



Một đạo Lôi Đình đột nhiên từ trên trời giáng xuống, bổ mạnh vào khối thi thể không đầu kia, theo sau là một tia kim quang xuyên thủng thân thể nó!



Sau đó, một người có hai cánh hắc bạch, cả người chớp lóe sấm sét, trong tay còn cầm một thanh thần kiếm màu vàng!



Diệp Tưởng!



Hắn dừng lại trước mặt Kim Tứ Quý cùng Diệp Tinh Vẫn, nhìn khối thi thể không đầu bị sấm sét bổ trúng kia!



Sấm sét quay quanh phát ra từng tiếng xẹt xẹt, triển ra ý chí khủng bố của lôi thần!



Trừ tà thần lôi này quả nhiên có ý thức của nó!



Mà một lần này, ý thức của bản thân trừ tà thần lôi cũng trở nên càng mạnh mẽ!



Thi thể không đầu nhất thời không thể cử động!



Diệp Tưởng giống như thiên thần khiến Diệp Tinh Vẫn và Tứ Quý đều lưu lại ấn tượng không thể xóa nhòa!



Lúc này gương mặt Diệp Tinh Vẫn bắt đầu biến hóa, nguyên bản gương mặt một tên nhặt rác nhanh chóng biến thành bộ dáng một thiếu niên tuấn tú!



Diệp Tinh Vẫn không chút do dự, phóng ra những sợi tơ quấn quanh khối thi thể không đầu kia!



Diệp Tưởng cũng không do dự, giơ cao Hạo Thiên kiếm lên, nhắm ngay vào khối thi thể không đầu kia chém xuống!



Một kiếm này lập tức khiến khối thi thể kia chia thành 2 đoạn!



Đạo kiếm quang kia thậm chí khiến Diệp Tinh Vẫn cảm giác cực kỳ chói mắt!



Hạo Dương thạch có tác dụng khu quỷ được Diệp Tưởng phát huy uy lực càng tăng thêm một tầng. Tiến bộ của hắn tại 1 phương diện là do aura nhân vật chính thúc đẩy, một phương diện khác chính là thành quả luyện tập ngày nối đêm trong thời gian gia tốc tại thế giới mộng!



Hiện tại Diệp Tưởng......



Đã có đủ năng lực chiến với Long Ngạo Thiên một trận!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK