Kịch bản của màn thứ 3 cuối cùng cũng được phát đi.Tất cả mọi người đều tập trung đọc kịch bản.Kế tiếp họ sẽ dựa theo kịch bản để diễn.
Cho tới trước mắt, NG còn chưa xuất hiện.Mọi người khá là có lòng tin sau khi đã trải qua 1 khoá huấn luyện đặc biệt về kỹ năng diễn xuất của Đổng Ỷ Lam.Nên biết rằng,có đôi khi bạn có thể thắng đối phương chỉ dựa vào chút chênh lệch trong kỹ năng diễn xuất đó.
Thành Tuyết Tùng nhẹ nhàng đẩy cửa.Bên ngoài là vầng trăng sáng tỏ.
Còn Lý Duy Tư thì đứng ở phía sau nàng.
-A Ly !
Thành Tuyết Tùng nói bằng 1 giọng tương đối lạnh nhạt và không thể tìm được chút xíu tình cảm trong lời nói của nàng:
-Anh thấy sao ?
Lý Duy Tư im lặng chừng 5 giây theo những gì mà kịch bản mô tả sau đó mới nói:
-Tiểu thư ! Chỉ sợ tôi chẳng thể cho cô bất cứ ý kiến nào cả !
-Anh cứ nói ra suy nghĩ của anh là được !
-Tôi...... Tôi lo rằng nếu như cô đồng ý với đề nghị của giáo sư Tống thì cô sẽ..... Tôi không muốn phụ sự phó thác của ông chủ quá cố.
Thành Tuyết Tùng chậm rãi quay đầu sau đó nhìn người diễn viên mà nàng lần đầu có cảnh quay giường chiếu.Đối với 1 người cao ngạo như nàng thì việc lần đầu tiên của mình bị Lý Duy Tư lấy đi khiến cổ họng nàng vẫn cảm thấy nghèn nghẹn,nhưng nàng cũng chẳng thể làm gì khác.Trước mắt trong «Rạp chiếu phim địa ngục» tầng 13 thì có lẽ chỉ có mình nàng là còn chưa chịu sự chi phối của Diệp Tưởng.Dù vậy,nàng cũng đã nhìn ra Lý Duy Tư vẫn còn có giá trị để Diệp Tưởng lợi dụng. Nàng không phải là người ngu ngốc nên nàng rất hiểu mình chưa thể chống đối Diệp Tưởng ra mặt, cho nên,nàng chỉ còn cách lựa chọn tạm thời tỏ ra phục tùng hắn.
Thế nhưng, sẽ có một ngày nào đó, nàng sẽ khiến Lý Duy Tư phải trả giá rất đắt.Nhất định là như vậy!
Nàng đã ý thức được việc nàng bị tên đàn ông này chơi xỏ.Chính y là thủ phạm cho quỷ thai được cấy vào trong người nàng.Chẳng qua là nàng chỉ làm bộ không biết mà thôi.Cộng thêm sự sỉ nhục mà nàng phải chịu khiến Lý Duy Tư đã sớm bị Tuyết Tùng xếp vào danh sách những kẻ bắt buộc phải giết.Nhưng nàng cũng biết bây giờ chưa phải là thời cơ tốt nhất để trừ khử Lý Duy Tư. Nhưng rồi cũng sẽ có lúc nàng sẽ ra tay.
Sỉ nhục phải do chính nàng tự tay rửa đi. Khi thời cơ chín muồi thì không ai có thể ngăn cản được nàng,cho dù người đó có là Diệp Tưởng đi nữa. Thành Tuyết Tùng nàng được xưng là “Tuyết chi nữ vương” thì sao nàng có thể tha thứ cho việc có kẻ đè đầu cưỡi cổ mình,và khống chế vận mệnh của mình chứ! Người có thể chi phối được nàng chỉ có thể là chính bản thân nàng mà thôi ! Chính vì như vậy nên nàng tuyệt đối không lựa chọn trở thành vật chủ của « Ác ma » địa vị cao.Con chó dù có khoẻ hơn thì nó cũng vẫn chỉ là chó mà thôi !
Đây là quy tắc nhất quán mà nàng vẫn luôn tuân thủ kể từ ngày bước chân vào « Rạp chiếu phim địa ngục ». Tuy rằng nàng bình thường rất ít nói, nhưng điều đó cũng không có nghĩa là nàng là người không có suy nghĩ mà trái lại,nàng luôn là con người bừng bừng dã tâm.Cũng chính bởi vì nàng cao ngạo và lạnh lùng,khiến cảm giác về sự tồn tại của nàng yếu đi và không khiến người ta đề phòng nàng.
[Quỷ tế] chính là cơ hội tốt nhất của nàng.
-Ở góc độ lý trí thì tôi chắc chắn nên đi.
Thành Tuyết Tùng dựa người vào thành cửa sổ rồi nói:
-Nhưng nếu vậy thì tôi sẽ không có cơ hội để nói lời từ biệt với cha và mẹ tôi.Tôi thà để bọn họ mang đi còn hơn !
-Tiểu thư !
-Tôi đã sống qua lâu so với những người còn lại trong gia tộc này rồi.Thời gian đó cũng là thời gian cướp về từ tay của thần chết.
-Nếu...... Nếu không phải vì tộc Cửu Luân thì....
Lý Duy Tư nói đến đây bèn cắn môi,sau đó hai bàn tay hắn siết lại thành nắm đấm. Vẻ không cam tâm và đau khổ của hắn được biểu hiện khá mãnh liệt.
Rõ ràng là Giản Khuất Ly do Lý Duy Tư thủ vai thầm yêu tiểu thư nhà họ Liễu - Liễu Nhất Trần.Từ sau khi Lý Duy Tư ngủ với Thành Tuyết Tùng xong,y đã coi đối phương như người phụ nữ của mình.Nhưng trong mắt của đối phương lại không có sự tồn tại của hắn.Dù vậy, nhìn khuôn mặt lạnh lùng của Thành Tuyết Tùng dưới ánh trăng,trong lòng hắn vẫn không dằn được sự rung động.
Hiện tại, hắn thực sự đã hoà nhập vào nhân vật Giản Khuất Ly này.
-Nếu như đi tới đó, tôi có thể lấy được tờ khế ước bằng da dê đó.Nếu như tôi có thể lấy được tờ khế ước đã tra tấn gia tộc tôi tôi trong bao nhiêu năm nay thì liệu tôi có thể chấm dứt sự đau khổ sau khi chết của người nhà họ Liễu không ?
Câu thoại này của Thành Tuyết Tùng nghe thì có vẻ như là đang tự hỏi bản thân, nhưng lại giống như 1 câu hỏi tu từ.Có phải Liễu Nhất Trần đang tự tìm cho mình 1 lý do để hội họp với đám người Diệp Tưởng hay không?
-Bọn họ đang ở đâu ?
-Tôi đã tuân theo những gì mà tiểu thư căn dặn đi hỏi han về chuyện này.Những người đó tạm thời đang ở trong quán trọ Đông Sơn nằm ở dưới chân núi.
Nhà trọ Đông Sơn là 1 nhà trọ có chất lượng phục vụ và giá cả tương đối phù hợp trong thôn Tùng Pha.Ít nhất người ta cũng có wifi để lên mạng,nước nóng được cung cấp 24/24 giờ,phòng ốc cũng tương đối rộng rãi.
Diệp Tưởng và Vũ Sóc ở cùng trong 1 gian phòng.Điều này cũng rất bình thường vì chung quy lại thì 2 người cũng là anh em.Nhưng trên thực tế 2 người lại không phải anh em nên việc ở chung 1 phòng khiến không khí có vẻ tương đối ngượng ngùng. Thế nhưng Diệp Tưởng lại không so đo gì vì về sau nói không chừng ngay cả cảnh giường chiếu hắn cũng phải đóng, cho nên hắn cần phải nhanh chóng thích ứng mới được.Trong bộ phim kinh dị không thể giải này,Diệp Tưởng là anh trai của Vũ Sóc, còn Vũ Sóc là em gái của hắn.Mọi chuyện chỉ đơn giản như vậy,do đó bất cứ nét mặt không tự nhiên nào cũng không được phép xuất hiện.
-Đi ra ngoài một chuyến đúng là cũng có lợi thật !
Vũ Sóc cười ngồi lên chiếc giường kia trong phòng rồi nói:
-Em lại có thể được ngủ cùng anh trai mình trong 1 gian phòng.
-Em ngủ sớm đi.Ngày mai chúng ta còn phải đi tìm Liễu Nhất Trần nữa.
Diệp Tưởng kéo rèm xuống rồi nói:
-Em vẫn còn có thể từ bỏ đấy Từ Trúc. Em chắc cũng hiểu việc mà anh đang làm là gì !
Vẻ mặt của Vũ Sóc lập tức trở nên nghiêm túc hơn hẳn.
-Em biết chứ !
-Nếu như còn tiếp tục thâm nhập thì dù em có hối hận cũng đã muộn !
-Em cũng biết !
Cho dù chỉ là 3 chữ ngắn ngủi nhưng Vũ Sóc lại cảm thấy vô cùng yêu thích nhân vật Tống Từ Trúc này.Nguyên nhân bởi vì nàng cảm thấy nhân vật này có quá nhiều điểm chung với nàng.Nếu cả 2 cho rằng đó là việc đáng phải làm thì cả 2 người đều không chùn bước.
Chỉ là, nàng cảm giác được tình cảm anh em mà Tống Từ Trúc dành cho Tống Tuấn Trúc có chút mập mờ.Có vẻ như tình cảm đó đã vượt ra tình cảm anh em. Như vậy thì chỉ có 2 khả năng : 1 là hai người thực sự có tình cảm trái luân thường đạo lý đáng bị ngăn cấm,còn không thì...... hai người không phải anh em ruột. Vũ Sóc cho rằng khả năng thứ 2 có xác suất lớn hơn.
Kể từ khi nàng xem màn mở đầu thì nàng đã có suy đoán.
Tình tiết cuối cùng khép lại với gương mặt của cô bé Trân Trân còn nằm trong tã lót.Sau 20 năm thì tuổi của Tống Từ Trúc cũng đúng lúc là 20 tuổi [ trong kịch bản có phần giới thiệu vắn tắt về nhân vật]. Cho nên, nàng có cơ sở để tin rằng nàng có khả năng chính là Cố Trân Trân. Diệp Tưởng không thể nào là Thiết Trụ vì tuổi của 2 người không khớp nhau.
Nếu Tống Từ Trúc chính là cô bé Cố Trân Trân khi lớn thì đoạn mở đầu của bộ phim này trở nên tương đối dễ lý giải. Ngay khi còn trong tã lót thì cô bé Trân Trân đã có được thể chất linh môi,cho nên cô bé này mới gào khóc 1 cách bất thường như vậy. Sau khi Thiết Trụ đặt cô bé vào trong cái hang đó thì trên 50% cậu đã chết rồi.Sau này, cô bé được cha hoặc là mẹ của Tống Tuấn Trúc phát hiện, sau đó đưa về nhà nuôi dưỡng nên người ; còn không thì bị những người khác phát hiện, nhưng trải qua 1 con đường nào đó, cô bé được chuyển giao cho cha của Tống Tuấn Trúc.
Nếu thật sự là như vậy thì quê nhà của cô bé Cố Trân Trân chính là nơi toạ lạc của 1 ngôi mộ của tộc Cửu Luân. Đương nhiên,chắc chắn nơi đó không phải là mộ chính.Tấm da dê mà Tôn Trạch nhắc đến chắc chắn cũng không phải là tấm da dê ghi lại khế ước, mà chỉ là tấm da dê đặt trong mộ huyệt vì nếu như đó là tấm da dê ghi lại khế ước thì cha của Tống Tuấn Trúc chắc chắn sẽ nói lại cho Tống Tuấn Trúc biết về nơi ông tìm thấy Cố Trân Trân.Điều đó chẳng khác gì việc Tống Tuấn Trúc cũng biết vị trí của mộ chính.
Đương nhiên,điều kiện tiên quyết là Tống Từ Trúc và Cố Trân Trân phải là cùng một người. Chung quy không ai có thể loại trừ khả năng việc Cố Trân Trân cũng đã chết đi và trở thành 1 phần của nghi thức tế quỷ -- 1 điều kiện để tình tiết được tiếp tục triển khai.
-Em có cảm giác chị Liễu sẽ đồng ý với chúng ta.
Vũ Sóc sau đó không suy nghĩ đến chuyện đó nữa mà bắt đầu đọc lời thoại:
-Chị ấy chắc chắn sẽ làm như vậy.
-Anh không để tâm chuyện đó bằng việc cha đột nhiên về nước lúc này đâu.
Diệp Tưởng nói tới đây bèn mở cửa sổ, sau đó lấy ra từ trong túi 1 điếu thuốc, sau đó châm thuốc rồi phì phèo nhả khói ra bên ngoài để khói thuốc lá không lan đến phía của Vũ Sóc.
Với những người không hút thuốc, việc bị bắt phải hút thuốc là 1 vấn đề vô cùng khó khăn.Nhưng điều đó với Diệp Tưởng lại chẳng có vấn đề gì.Những hoá chất độc hại trong thuốc lá, tính cả nicotine không hề gây ra bất cứ ảnh hưởng tiêu cực nào cho thân thể của Diệp Tưởng lúc này.Người ta thường nói hút thuốc lá có hại cho sức khoẻ,nhưng Diệp Tưởng lại có thể mặc sức đốt thuốc mà sức khoẻ của hắn lại không hề chịu chút xíu ảnh hưởng nào.Người dịch không biết sẽ có bao nhiêu con nghiện thuốc lá sẽ hâm mộ hắn đây!
-Em cũng đang nghĩ vấn đề này.
Vũ Sóc nhìn Diệp Tưởng đang hút thuốc phì phèo bên cửa sổ rồi nói:
-Vì sao sau khi về nước cha lại không tới tìm chúng ta nhỉ ? Em nghĩ chuyện này chắc chắn có nguyên do !