Mục lục
RẠP CHIẾU PHIM KINH DỊ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trên tay Vũ Sóc lúc này cầm 1 cái VCD [ Jurassic Park ].



Bộ phim này chế tác năm 1993, do Spielberg quay chụp, bộ phim đề tài khủng long này công phá phòng vé toàn cầu, năm đó bộ phim này vẫn chưa được chiếu trên màn ảnh rộng tại trung quốc, thẳng tới năm 2013, người dân trung quốc mới có thể xem bộ phim này bản 3d. Bất quá năm 1994 bộ phim này được tuồn vào trung quốc, độ nổi tiếng của nó lan rất rộng.



Vũ Sóc lần đầu tiên phát hiện trong nhà có VCD [ Jurassic Park ] liền suy xét lợi dụng bộ phim này. Căn cứ vào ký ức của nàng, bộ phim này năm đó vẫn chưa được chiếu tại trung quốc, cho nên những bạn học khác ở lớp 6 có khả năng chưa từng xem qua. Độ nổi tiếng của [ Jurassic Park ] không cần bàn, nếu nhà đài trình chiếu bộ phim này, chắc chắn rất nhiều người muốn xem. Mà trong lúc mọi người hội nghị mở bộ phim này tự nhiên là thích hợp nhất. Bằng không một bên vừa trò chuyện một bên vừa mở hội nghị, người bình thường khó có khả năng diễn trôi chảy.



“[ Jurassic Park ]?”



Những người ở đây hơn 9 phần đều đã xem qua [ Jurassic Park ], chung quy đời sau có internet cường hẵn, hơn nữa [ Jurassic Park ] cũng được chiếu lại nhiều lần trên TV. Nhưng với thời đại này mà nói, muốn xem loại phim này chỉ có thể mua 1 bản VCD hàng đạo. Đương nhiên mọi người không xác định được nhân vật của mình đã từng xem hay chưa, cho nên chỉ nói nguyện ý xem. Bộ phim kinh điển này cho dù xem lại lần thứ 2 cũng không sao. Huống chi nhiều người như vậy, không có khả năng ai cũng xem qua rồi. Bởi vậy có thể thấy được sự an bài tinh tế của Vũ Sóc. Đương nhiên chiếu phim vì còn 1 lý do quan trọng nữa. Nàng đã từng xem bản VCD này 1 lần, đã nhớ kỹ thời gian bắt đầu tới kết thúc. Nàng sẽ căn cứ thời gian bộ phim này hết để coi xem thời gian có bị xóa bỏ hay không.



“Hảo a. Xem xem đi!”



“Ân. Mở đi, Di Hoa!”



Vì thế, Vũ Sóc kéo màn lên, xếp mấy ghế dựa lại gần nhau, trên bàn trà cũng đặt rất nhiều hoa quả, nước ngọt, hạt dưa, rồi bật đầu máy, thả đĩa VCD vào.



Không thể không nói, sống quen thời đại internet, khi nhìn thấy 1 đám người vây quanh 1 cái TV xem VCD, quả thực là 1 cảm giác mới lạ. Đương nhiên hiện tại không phải thời điểm xem phim, mọi người khi bộ phim mở màn liền bắt đầu hội nghị.



“Tiểu tăng, nói 1 chút những nội dung đã điều tra được.”



Hầu Tước tạo nên 1 nhóm mới, không giới hạn thực lực, chỉ cần là diễn viên khu ma doanh đều có thể gia nhập.



“ Trường trung học Quảng Nguyệt là 1 trường dân lập xây dựng đầu năm 1985. Hiệu trưởng sáng lập là Ngô Quảng Liệt, người của đảo Trường Nguyệt thành phố Đông Giang.”



“Quả nhiên là đảo Trường Nguyệt!”



“Sau năm 1977, nền giáo dục lại lần nữa được coi trọng, số lượng trường học dân lập cũng tăng vọt. Năm 1978 sau đại hội Thập Nhất giới, Trung Quốc nghênh đón bước cải cách tăng vọt, Ngô Quảng Liệt bắt đầu nhận thầu vườn trái cây, cũng trong vài năm ngắn ngủi làm giàu, liền đem tiền này đầu tư kiến thiết trường dân lập Quảng Nguyệt. Trong đó Quảng là theo tên lót thứ 2 của hắn, Nguyệt là chỉ cố hương Trường Nguyệt đảo. Căn cứ vào những tư liệu điều tra được trước mắt, mọi người cực kỳ tôn kính vị hiệu trưởng cũ, bởi vì hắn thật tâm quan tâm tới sự nghiệp dạy người. Con gái đã chết của hắn, vì chính sách nhà nước mà không có cơ hội tới trường, cho nên sau khi khôi phục kỳ thi đại học, hắn cho rằng nên vì sự nghiệp giáo dục mà bỏ 1 phần sức lực.”



“Thế nhưng, năm 1993 cũng là bốn năm trước, Ngô Quảng Liệt từ chức hiệu trưởng để cho phó hiệu trưởng Trương Nhậm lên làm hiệu trưởng mới, cho tới hôm nay. Trường trung học Quảng Nguyệt sau khi thành lập tỷ lệ học sinh tương đối ổn định, bất quá tỷ lệ lên đại học không cao… ”



Nói xong những tư liệu về trường học, Hầu Tước không trực tiếp đưa ra ý kiến mà hỏi mọi người 1 câu: “Có ai có ý tưởng gì đặc biệt không? Nếu có, có thể đưa ra, không cần phải băn khoăn.”



Thẳng thắn mà nói, trường trung học Quảng Nguyệt thành lập không nhìn thấy có vấn đề gì. Nếu nhất định phải nói thì, chỉ có….



“Vì sao lão hiệu trưởng 4 năm trước phải từ chức?”



Cơ hồ tất cả mọi người đều đưa ra vấn đề này.



“Cái này ta cũng không biết, có người nói vì nguyên nhân sức khỏe, nhưng lão hiệu trưởng trước khi mở trường quảng nguyệt còn kinh doanh vườn quýt, cho nên có người nói hắn muốn sống 1 cuộc sống điền viên.”



“Có thể… là do quỷ nháo hay không?”



“Đến tột cùng nguyên nhân nào dẫn tới ngôi trường này bị nguyền rủa? Có thể trước kia đã từng có học sinh tử vong?”



“Hoặc là nguyên nhân bản thân lão hiệu trưởng? Nếu có liên quan tới phòng học, có phải trước kia đã từng có người chết qua?”



Đây là vấn đề mọi người quan tâm trước mắt. Lúc này tuy rằng mắt ai nấy đều nhìn lên màn hình TV đang chiếu [ Jurassic Park ], thế nhưng không có một ai chú ý tình tiết bên trong.



“Ta cũng nghĩ như vậy......” Nam Cung Tiểu Tăng đối với vấn đề của mọi người đã có chuẩn bị,“Bất quá, trước mắt tra không ra tư liệu về phương diện này. Nếu thực sự có quỷ nháo, như vậy hẳn sẽ có lời đồn lưu lại. Ta đã trò chuyện với những học sinh năm cuối, thế nhưng không ai có trí nhớ về chuyện này.”



“Không có cũng là bình thường.” Diệp Tưởng nói xen vào:“Đa số thời gian đều đã bị xóa bỏ.”



Ý kiến của Diệp Tưởng đều được mọi người đồng ý. Diệp Tưởng nói rất không sai, dưới tình huống như vậy, căn bản không có biện pháp nào có thể tra ra trung học Quảng Nguyệt đã từng xảy ra hiện tượng linh dị. Bởi vậy, điều tra đương nhiên là giậm chân tại chỗ.



“Diệp Tưởng, trước mắt ngươi là người duy nhất giữ được ký ức, ngươi tới đảo Trường Nguyệt 1 lần đi.” Nam Cung Tiểu Tăng đề nghị:“Trải qua sự tình đêm qua, ta nghĩ ngươi đã có đủ lý do để đi rồi.”



“Ân, ta cũng nghĩ như vậy, cuối tuần này sẽ tìm cách tới đảo Trường Nguyệt.”



Tới đảo trường nguyệt cũng là sự tình lửa sém lông mày (cấp bách). Dù có thế nào, lão hiệu trưởng bên kia hiển nhiên chính là manh mối trọng yếu. Mà những người khác, tự nhiên không có lý do để đi.



Trên thực tế, dựa theo logic hành vi bình thường, Kim Thư Đông hiện tại hẳn đang rất kinh hoàng không dám tới trường mới đúng. Thế nhưng bạch y nữ tử kia đã không thể thoát, tự nhiên cũng mang tới ảnh hưởng cho Kim Thư Đông. Cho dù Kim Thư Đông trốn học, cũng không có ý nghĩa.



Như vậy, tới đảo Trường Nguyệt tự nhiên trở thành điểm sinh tồn mấu chốt.



Đầu tiên, cần phải đặt vé tàu tới đảo Trường Nguyệt. Về phía cha mẹ chỉ có thể lấy cớ. Lúc này đây, dù có lý do thế nào cũng tất yếu phải đi.



Mà tư liệu về đảo Trường Nguyệt rất ít, trước mắt vỏn vẹn chỉ biết được nó là 1 hòn đảo nhỏ, hành chính trên đảo lệ thuộc vào thành phố Đông Giang, hơn 7 thành nhân khẩu đều làm nông nghiệp, cũng là 1 thắng địa du lịch của thành phố Đông Giang, lấy cam quýt mà nổi tiếng. Phàm là người tới thành phố Đông Giang du lịch, tuyệt đối không thể bỏ qua đảo Trường Nguyệt, đó là tất cả thông tin điều tra được. Mà hiện tại lão hiệu trưởng ở nơi nào cũng không rõ, bất quá nếu hắn đã nhận thầu vườn cam quýt lớn nhất trên đảo, như vậy chỉ cần lên đảo, tiêu tốn chút khí lực là có thể điều tra ra.



Chuyến đi này, đương nhiên chỉ có 1 người Diệp Tưởng mà thôi, những người khác không ai có thể giúp.



Nhưng mà......



“Bản dự báo thời tiết trong tuần tiếp theo, tuyết vẫn rơi nhiều, gió mạnh ít nhất cấp 4 tới cấp 6, khu vực duyên hải có khả năng lên tới cấp 7, nhiệt hộ hạ xuống đến 46℃ (có lẽ là nhầm với độ F, nếu là 46 độ F thì bằng khoảng 8 độ C), chuyên gia khí tượng đề nghị, chính phủ cấm ngư dân đoạn thời gian này canh tác ngư nghiệp.”



Mộc Lam ở nhà nghe đài báo khí tượng trên radio.



Trận tuyết lớn này căn cứ vào chuyên gia khí tượng dự tính, sẽ duy trì 1 thời gian khá dài, hơn nữa cả tỉnh sẽ có gió mạnh, thậm chí xu thế gió vẫn không ngừng tăng lên, khu vực duyên hải gió đã gần cấp 7, lúc này rời bến là phi thường nguy hiểm, cho nên thuyền đi đảo Trường Nguyệt cũng dừng vận hành, dẫn đến đoạn thời gian này giá cả hải sản nâng lên. Lần tuyết rơi này do ảnh hưởng của 1 cỗ không khí lạnh, thế nhưng Mộc Lam rất rõ ràng, đây là rạp chiếu phim an bài. Mục đích chính là, không để Diệp Tưởng tới được đảo Trường Nguyệt!



Kỳ thật cho dù tuyết vẫn rơi cũng không đại biểu đây là quãng thời gian an toàn, bọn hắn vẫn tùy thời có khả năng bị kéo tới thời không khác.



Mà Diệp Tưởng phải làm, chính là trong đoạn thời gian này nghĩ biện pháp tìm ra bí mật khủng bố trường trung học Quảng Nguyệt che dấu.



Trong thiên địa, hết thảy đều bị tuyết trắng bao trùm, ngay cả ánh nắng cũng vậy.



Thời kỳ an toàn…. Có thể duy trì được bao lâu?[ chưa xong còn tiếp......]

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK