Gió làm phất phơ mái tóc dài hơi mang màu nâu của Lý Mẫn Hà.
Tiếng chuông gió phát ra những thanh âm thật dễ nghe.
Trước mắt là biển lớn, bầu trời không có điểm cuối, tuy rằng bị bóng tối bao trùm, nhưng rõ ràng có thể nghe được tiếng sóng vỗ,trong đầu vẫn như trước có thể tưởng tượng ra cảnh tượng đại hải.
Kịch bản đã đọc lại lần này là lần thứ 15.
Mẫn Hà quay đầu nhìn Mộc Lam đang nằm trên giường.
Dựa theo nguyên kịch bản, ngày mai chính là ngày nàng cùng Mộc Lam về nước. Dựa theo kịch bản, tối nay hai người sẽ có một cảnh giường chiếu.
Nguyên bản, Mẫn Hà đã chuẩn bị tốt cho cảnh diễn này, đây cũng là điều đương nhiên.
Nàng sắm vai Alice cùng Mộc Lam sắm vai Ninh Tư Lý là nam nữ nhân vật chính. Đồng thời, cũng là nhân vật mang theo nhiều tính bi kịch. Bốn năm này, nhiều lần hiện tượng linh dị khủng bố xuất hiện cũng khiến nội tâm hai người có một mối liên kết chặt chẽ.
Đương nhiên nghênh đón hai người vẫn là bi kịch và bi kịch. Bởi vì báo thù, bọn hắn không thể trốn khỏi sự truy đuổi của ác linh.
Mẫn Hà chưa từng diễn qua cảnh giường chiếu, nàng và Hoắc Thanh Lam cũng chưa bao giờ đi đến một bước kia, bởi vậy bản thân nàng vẫn còn là trinh nữ. Cảnh giường chiếu này không bị đánh dấu chữ đỏ, hoàn toàn có thể tránh được. Chỉ cần Mộc Lam lựa chọn uống nhiều rượu một chút, hoặc là đi ngủ sớm liền có thể không cần diễn. Bất quá diễn viên nam dưới tình huống cho phép, ai lại lựa chọn tránh đi cảnh giường chiếu? Huống chi Mẫn Hà biết, nàng chính là người mà Mộc Lam chung tình.
Cho nên nàng vẫn luôn ôm tâm trạng thấp thỏm nghênh đón đêm nay. Nàng không biết làm thế nào để đối mặt với Mộc Lam.
Nhưng......
Hắn đối với cảnh giường chiếu dường như bỏ qua, không dựa theo chỉ thị của kịch bản mà uống rượu, hơn nữa ngủ so với bình thường sớm hơn rất nhiều.
Hai người bọn họ mặc dù ở cùng nhau bốn năm, vẫn như trước chưa bao giờ đạp qua một bước kia.
Mộc Lam sao có thể không nhìn ra tâm tư của Mẫn Hà? Nhưng hắn lựa chọn tôn trọng ý muốn của nàng. Tuyệt đại đa số nam nhân khẳng định sẽ có cảm giác không hiểu, nhưng hắn lại nghĩa vô phản cố(làm việc nghĩa không chùn bước).
Hắn sẽ không cứ thế mà muốn nàng.
Nếu là kịch tình chữ đỏ liền không tính, nếu không cưỡng chế phải diễn, hắn thà tốn một chút vé chuộc cái chết cũng không muốn diễn đoạn kịch tình này.
Hắn muốn để Mẫn Hà biết...... Ở trước mặt hắn, nàng hoàn toàn tự do.
Mẫn Hà đi đến trước giường, ngồi ở vị trí đầu giường. Lúc này Mộc Lam đang ngủ rất say. Bất quá thân là ảnh đế, cho dù lâm vào giấc ngủ cũng có thể dễ dàng biết được sự việc xảy ra chung quanh, một chút cũng không cần lo lắng vì ngủ quá sâu mà dẫn tới nguy hiểm tính mạng. Thậm chí Hầu Tước còn không thể xâm nhập vào giấc mộng của hắn.
Qua nửa canh giờ nữa phải lên máy bay về Trung Quốc, chung quy hai quốc gia là 2 múi giờ khác nhau.
Nàng giúp Mộc Lam kéo chăn đắp lên ngực.
Mẫn Hà rất rõ ràng...... Nếu không có Mộc Lam nàng sớm đã bị người ta làm nhục, sau đó giết chết, thậm chí có khả năng kết cục còn bi thảm hơn so với cái chết.
Mộc Lam ngồi nhìn người mới bị lăng nhục cũng là hành động bất đắc dĩ. Hắn nhận ủy thác quản lý rạp chiếu phim, tuy rằng được ủy quyền, thế nhưng vẫn bị chế ước tương đối lớn. Huống chi Grandier vẫn như hổ rình mồi với hắn, nếu hắn đảm đương hình tượng sứ giả chính nghĩa, hậu quả như thế nào có thể nghĩ. Bán mình cho ác ma liền có nghĩa đã không còn tự do.
Tiến vào Địa Ngục như vậy, không ai có thể giữ được bản thân trong sạch. Mẫn Hà cũng thế, muốn sống, nàng cũng không có lựa chọn nào khác. Cho nên nàng mới rời khỏi bên cạnh Hoắc Thanh Lam.
Tương lai nàng có thể tiếp tục sống sót sao?
Nàng không biết.
Hết thảy giống như đường chân trời tối đen kia, tựa hồ như muốn thôn phệ hết thảy hy vọng.
Nàng đối với tình yêu đã không còn bất cứ chờ mong nào. Sinh tử tồn vong trở thành truy cầu duy nhất. Sau khi hai mắt phục hồi, nàng đối với khát vọng sinh tồn còn mạnh mẽ hơn trước. Thật vất vả mới có thể mở mắt nhìn thế giới này, nàng sao có thể cam tâm chết đi?
Cho dù là đứng ở trận doanh Ác Ma….
Nhưng, cái loại cảm giác này thực sự rất thổng khổ.
Bị bóng tối bao phủ, bán đi lương tâm, đối với tử vong đã chết lặng, giãy dụa giữa nguyền rủa cùng quỷ hồn, sắm vai thành một người khác…
Nàng quá mệt mỏi.
Lúc này, nàng cảm giác có một bàn tay nắm lấy tay nàng.
Mộc Lam không biết đã mở mắt từ khi nào.
“Tư Lý?”
“Cứ như vậy...... trôi qua ba mươi phút đi...... Ta sẽ tiếp tục ngủ 30 phút cuối cùng......”
Mẫn Hà nhìn Mộc Lam trước mắt, hơi gật đầu.
Có cơ hội diễn cảnh giường chiếu, hắn chỉ đổi lấy một lần nắm tay sao?
Là một ảnh đế làm ai nấy đều sợ hãi, hắc y đại giáo chủ Mộc Lam, tư thế hắn ngủ lại an lành như thế.
Mẫn Hà từng một đoạn thời gian sống trong bóng tối, đối với nàng hắc ám chính là căn bản của thế giới, nhưng sau khi đôi mắt sáng lại, nàng lại thấy càng nhiều hắc ám hơn nữa.
Nhưng cho dù là hắc ám......
Nếu có người cùng đồng hành với mình thì sao?
Thời điểm Mộc Lam nắm lấy tay nàng, sợ hãi trong lòng nàng dần thuyên giảm. Hy vọng trong nàng cũng đang không ngừng bị hắc ám từng bước gặm nhấm.
Mẫn Hà khi đó cùng Mẫn Hà hiện tại đã hoàn toàn bất đồng.
Nay, nàng đã thích ứng được với hắc ám mới.
Bởi vì trong bóng đêm kia sẽ có một bàn tay nâng đỡ nàng, cùng nàng đồng hành trong đêm tối…
“Cút ngay cho ta!”
Hoắc Thanh Lam đứng lặng trước mặt, một chút cũng không có ý lui lại, mà ngược lại tiến thêm một bước!
Thanh Lam......
Kể từ khi nào...... Chúng ta lại đi tới một bước này đây?
Trong bóng đêm thâm thúy, hắn từng là người nắm tay chính mình a! Nhưng hiện tại… vì cái gì lại biến thành dạng này?
Chúng ta......
Trở về không được.
Đầu lâu Ác Ma mở miệng máu, một ngụm thôn phệ Hoắc Thanh Lam!
Máu tươi bắn lên trên mặt Mẫn Hà... mùi máu lại gay mũi như vậy...
Máu tươi theo gương mặt rớt xuống, đầu ác ma phát ra âm thanh nhai nuốt vang dội.
Sau đó...... Nàng liền xông về hướng của Mộc Lam!
Nội tâm nàng dường như bị xé rách, so sánh với một khắc khi rời khỏi Hoắc Thanh Lam, còn càng thêm tuyệt vọng......
Lúc ấy, nàng bất lực la lên “A Lam”, nhưng cứu nàng lại là một người khác......
Nay,“A Lam” lại bị nàng tự tay giết chết!
Nhưng còn chưa đợi nàng tự hỏi, từ trong miệng đầu ác ma đang nhai nuốt kia, một cánh tay đột nhiên vươn ra!
Nó nhanh chóng kéo dài, gấp khúc, một phen bóp chặt cổ Mẫn Hà!
Ý chí oán độc lành lạnh trong đó có thể cảm thụ rất rõ ràng!
Mẫn Hà quỵ xuống trên mặt đất, tay cầm quyền trượng cũng run rẩy theo.
Đối với Hoắc Thanh Lam mà nói, hắn dự đoán bản thân chắc chắn sẽ chết, nhưng cuối cùng hắn lại không phải chết trên tay Hầu Tước cũng không phải chết trên tay Diệp Tưởng, mà cư nhiên......
Vì cái gì...... A Lam......
Vì cái gì khi đó......
Ngươi không vươn tay ra cứu ta?
Vì cái gì trong bóng đêm tuyệt vọng kia, ngươi không cầm tay ta?
Vì cái gì đến lúc này ngươi mới vươn tay hướng tới phía ta?
Mẫn Hà chỉ cảm thấy bản thân dường như đã rơi vào trong bóng đêm càng thêm tối đen. Nói đến cùng, nàng chỉ là muốn tiếp tục sống sót mà thôi, vô luận như thế nào cũng được, nàng chỉ là muốn sống sót…
Cánh Ác Ma xuất hiện phía sau lưng nàng, nhanh chóng đánh về phía quỷ thủ…
Hai mắt Mẫn Hà lại lần nữa biến trở thành một mảnh hư không…
A Lam...... Đây là tội nghiệt của ta......
Sau khi ta chết nhất định sẽ xuống địa ngục. Cho nên khi đó, ta sẽ hoàn lại tội ác của ngày hôm nay.
Thế nhưng...... Tiếp theo nàng bỗng cảm thấy trong đầu một mảnh mờ mịt…
A......
A......
A cái gì?
Là ai a?
Có người này sao?
Không đúng......
Cái gì cái gì?
Đuôi ác ma của Mộc Lam đem một ác linh màu trắng đang vọt tới đâm thủng, đồng thời ma trảo trên tay lại đánh về phía một quỷ hồn khác!
Nhưng...... Những quỷ hồn đó căn bản giết không chết, cũng không tiêu hao thể lực!
Thời gian hồi phục còn chưa qua!
Rốt cuộc, có một quỷ hồn tới gần người Mộc Lam, dưới tình huống cái đuôi và hai tay đều bị quản chế, nó vươn đôi tay ra chộp về phía Mộc Lam!
Thế nhưng đột ngột sau đó......
Một thân ảnh giống như gió lốc thổi quét tới, đem quỷ hồn kia ngạnh sanh bức ra!
Bên dưới hắc dực là một nữ tử với đôi mắt hư không trống rỗng, trên người nàng tản ra khí tức hắc ám đáng sợ!
Ác Ma địa vị cao giai!
Khí tức của Ác Ma địa vị cao giai!
Người ở đây tất cả đều kinh hãi.
Chung quy, có bao nhiêu người có thể tận mắt nhìn thấy ký chủ ác ma địa vị cao giai?
Hơn nữa...... khí tức giờ khắc này của Mẫn Hà so với trong [gia tộc Nightliar 3] còn càng thêm cường đại!
Sát na tự tay giết chết Hoắc Thanh Lam, nàng tương đương mở ra chiếc hộp Pandora trong nội tâm.
Nàng......
Cũng vĩnh viễn quên đi tồn tại của một người tên là Hoắc Thanh Lam này.
Nay nàng đã cùng với linh hồn ác ma, dung hợp càng thêm sâu![ chưa xong còn tiếp..]