Mục lục
RẠP CHIẾU PHIM KINH DỊ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ôn Vũ Phàm cũng biết, ngày mai chính là ngày công chiếu của [ Chuyến bay mang số hiệu 444 ].



Đây là một bộ phim kinh dị tương đối khó. Tỉ lệ tử vong của Ôn Vũ Phàm trong bộ phim này không hề thấp. Bản thân Ôn Vũ Phàm còn thiếu nợ Tiêu Mộng Kì không ít vé chuộc cái chết, cộng thêm lúc trước nàng còn từng cho Diệp Tưởng một ít nên chuyện thuê vật bị nguyền rủa là không khả thi. Chỉ dựa vào việc Diệp Tưởng tặng cho nàng một vật bị nguyền rủa hệ không gian, muốn sống sót là chuyện không hề dễ dàng.



Cộng sinh nguyền rủa trở thành cách duy nhất .



Hôm nay ở bữa cơm tối, Diệp Tưởng cũng tỏ ra lo lắng cho nàng. Nhưng hắn cũng không có cách chui vào trong phòng chiếu phim để giúp nàng. Phải biết rằng ngay cả vật chủ của ác ma Lý Mẫn Hà cũng cần một một linh môi sư bán đứng linh hồn cho ác ma mới có thể miễn cưỡng đem nguyền rủa của ác ma tham gia vào trong phim kinh dị. Chuyện như vậy muốn làm lại là không thể. Ít ra trước mắt Diệp Tưởng không thể làm được. Huống chi, hắn cũng không phải là vật chủ của « Ác ma ».



Nhưng Ôn Vũ Phàm lại nói với Diệp Tưởng rằng nàng nhất định có thể sống trở về và Diệp Tưởng không cần lo lắng. Vẻ tự tin của nàng khiến Diệp Tưởng cũng có cảm giác không biết nàng có tuyệt chiêu gì hay không. Ôn Vũ Phàm cũng không muốn thua kém Diệp Tưởng. Nàng đã quyết định một khi có thể thực hiện cộng sinh nguyền rủa để tương lai có lực lượng bảo vệ Diệp Tưởng. Nàng cũng biết Diệp Tưởng có tình cảm với mình, nhưng nàng không thể chấp nhận.



Trong hành lang của « Rạp chiếu phim địa ngục », Diệp Tưởng và Ôn Vũ Phàm một trước một sau bước đi.



- Lần này em sẽ gặp nguy hiểm vô cùng.



Diệp Tưởng suy nghĩ thật lâu rồi mới nói:



- Tóm lại em hãy cố gắng giữ mình.



Hắn đã làm tất cả những gì có thể làm được. Trong phim kinh dị, sinh tử do mệnh, không phải là điều mà hắn có thể khống chế.



- Anh Diệp Tưởng.



Ôn Vũ Phàm hít sâu một hơi rồi nói:



- Xin lỗi anh. Em rất biết ơn anh vì đã luôn chiếu cố và bảo vệ em.



Diệp Tưởng kỳ thật đã sớm đoán được nàng muốn nói điều gì. Chỉ sợ kế tiếp hắn sẽ lại nhận được một bài anh rất tốt nhưng em rất tiếc.



Tuy rằng trong lòng hắn cảm thấy rất nặng nề nhưng hắn cũng chịu chẳng có cách nào. Đời người sẽ luôn gặp phải những chuyện như vậy.



- Em xin lỗi anh.



Ôn Vũ Phàm cuối cũng vẫn nói ra câu này:



- Anh nhất định sẽ tìm được một người thích hợp với anh hơn em.



Dù sao Ôn Vũ Phàm cũng đã nói trắng ra thế rồi thì Diệp Tưởng cũng chẳng thể hy vọng gì thêm nữa. Chuyện này đương nhiên không thể hy vọng gì thêm.



- Nếu đã vậy thì về sau chúng ta sẽ là chiến hữu.



Diệp Tưởng vươn tay ra rồi nói.



- Dù thế nào thì chúng ta cũng phải sống sót.



- Vâng.



Ôn Vũ Phàm cũng vươn tay ra bắt tay với Diệp Tưởng. Hiện tại nếu Diệp Tưởng sử dụng đôi mắt của ác ma thì hắn có thể cưỡng ép Ôn Vũ Phàm phải ở bên hắn. Thậm chí hắn cũng có thể dùng điều kiện này để che chở cho nàng. Thế nhưng hành vi vô sỉ như vậy thì Diệp Tưởng tuyệt đối sẽ không làm.



- Vậy em đi nghỉ ngơi đây. Ngày mai em sẽ phải tham gia đóng bộ phim kinh dị mới nên em cần tĩnh dưỡng tinh thần.



Nhìn theo bóng của Ôn Vũ Phàm rời đi, Diệp Tưởng cũng cố gắng lấy lại tâm tình. Hắn cũng không phải nam nhân vật chính trong loại phim thần tượng khi chỉ biết giữ mà không biết bỏ, cứ bám rịt lấy một cô gái không thích hắn. Đó không phải gọi là si tình mà đó gọi là không biết tự ái. Huống chi, trong « Rạp chiếu phim địa ngục » này, sống sót với là quan trọng nhất, những thứ khác phải xếp sau.



Nhưng Diệp Tưởng cũng không có tâm trạng ngủ nghê gì. Kỳ thật lấy thể chất bây giờ của hắn, cho dù có thức liên tục ba ngày cũng chẳng có vấn đề gì. Trước mắt, Lý Duy Tư cũng không nhận được bất cứ liên hệ nào từ « Rạp chiếu phim địa ngục » tầng 10. Bọn họ lại chẳng có cách chủ động liên lạc với «Hầu tước». Diệp Tưởng trước mắt đàng phải tạm thời giấu diếm chuyện thể chất « Thợ săn ác ma » của hắn. Năng lực của đám người « Rạp chiếu phim địa ngục » tầng 10 quá mức ma quái nên chuyện hắn là « Thợ săn ác ma » cũng chỉ có Phương Lãnh, Vũ Sóc và Lý Duy Tư biết là được. Lý Duy Tư thì được hắn lợi dụng để chơi trò « vô gian đạo », Phương Lãnh và Vũ Sóc là thành viên chủ chiến của rạp chiếu phim nên việc để hai người họ biết cũng là bắt buộc.



Sau 22 giờ đêm.



Ôn Vũ Phàm và «Hầu tước» lại một lần nữa gặp nhau ở trong mộng.



Chẳng qua, nơi gặp mặt lần này là ở bên một bờ biển tối tăm.



Ôn Vũ Phàm đi về phía «Hầu tước».



Lúc này, Heine đang nhìn chăm chú vào những cơn sóng xô bờ cát. Hiện tại đang là lúc thuỷ triều lên nên sóng biển có thể xô về phía y bất cứ lúc nào.



- Ngài «Hầu tước»......





Nhưng đúng lúc này, Ôn Vũ Phàm bỗng nhiên nhìn thấy có một đôi cánh ác ma bung ra từ phía sau lưng của «Hầu tước». Một mũi gai xương bén nhọn đâm xuyên qua ngực của Ôn Vũ Phàm sau đó đưa nàng giơ lên cao!



- Ngài Hầu...... «Hầu tước»......



Ôn Vũ Phàm kinh hãi.



Sóng lớn xô đến, nhưng «Hầu tước» đập cánh bay lên trên cao.



Tiếp đó « Hầu tước » bay khỏi bờ biển.



Gai xương nhô ra từ đôi cánh ác ma rút ra khỏi cơ thể của Ôn Vũ Phàm khiến cho máu tươi chảy xuống ròng ròng. Ôn Vũ Phàm cắn răng chịu đau không để bản thân ngã xuống rồi nhìn «Hầu tước».



Thế nhưng, nàng lại cực kỳ bình tĩnh. Cho dù cơn đau khiến nàng suýt nữa muốn xỉu đi nhưng nơi này là giấc mơ nên nàng không thể nào hôn mê được.



Đúng lúc này, Ôn Vũ Phàm bỗng nhiên cảm thấy cảm giác đau đớn đã được giảm nhẹ đi nhiều!



- Ta đã chỉnh cảm giác đau đớn của cô xuống còn 30%. Trong trạng thái này, ta cần cô tránh khỏi sự đuổi giết của ba diễn viên trong « Rạp chiếu phim địa ngục » tầng 10.



«Hầu tước» nói đến đây bèn nhấc tay phải cầm một chiếc đồng hồ bỏ túi có xích bằng vàng.



- Cô chỉ có thể trốn ở đảo này. Nửa giờ sau, ta sẽ mô phỏng ra mấy diễn viên sẽ đuổi giết cô. Cách duy nhất giúp cô trốn thoát là phải cộng sinh được nguyền rủa với ta.



Ôn Vũ Phàm chịu đau đứng dậy, máu tươi vẫn chảy ra ồ ạt.



- Nơi này không phải hiện thực nên việc mất máu sẽ không khiến cô phải chết, thế nhưng máu của cô sẽ trở thành công cụ giúp bọn chúng truy đuổi cô. Một khi bị bọn chúng tìm được, hơn nữa còn bị nguyền rủa thì ta sẽ để hiệu quả nguyền rủa trở thành hiện thực. Trong tình huống tệ nhất thì cũng không loại trừ khả năng cô sẽ mất mạng.



Ôn Vũ Phàm biến sắc!



- Ngài nói thật chứ…ngài «Hầu tước»?



Thế nhưng, nàng hiểu tính cách của «Hầu tước». Nếu y đã quyết định chuyện gì thì không thể có chuyện nào khiến y thay đổi được. Cuối cùng Ôn Vũ Phàm cắn răng chạy vào trong rừng cây trên đảo.



Lấy thực lực trước mắt của Ôn Vũ Phàm thì bộ phim tương đối khó với nàng vẫn còn quá nguy hiểm. Chỉ với một vật bị nguyền rủa hệ không gian thì nàng có thể sống được bao lâu dưới sự ảnh hưởng của quy tắc nguyền rủa giảm dần chứ? Nhưng nói một cách tương đối thì nguy hiểm nhất vẫn là đám người của « Rạp chiếu phim địa ngục » tầng 10. «Rạp chiếu phim địa ngục» tầng 13 trở thành một thành viên của trận doanh Khu Ma đã được công khai trong « Rạp chiếu phim địa ngục » tầng 19 nên trên 50% là nội gián đã truyền tin tức này ra ngoài. Như vậy « Rạp chiếu phim địa ngục » tầng 10 sẽ làm những gì không cần phải bàn cãi nữa. Lập trường về trận doanh của «Rạp chiếu phim địa ngục» tầng 13 không thể nào che giấu được nữa. Như vậy nếu Ôn Vũ Phàm không thể thực hiện được việc cộng sinh nguyền rủa thì cho dù tối nay nàng không chết trong giấc mơ thì ngày mai nàng cũng sẽ chết trong phim kinh dị.



Sau một hồi, ở bên cạnh «Hầu tước» rõ ràng xuất hiện Trương Hạo Thiên, Âu Dương Chử và Hứa Tuệ.



«Hầu tước» cũng đã hạ quyết tâm lắm mới làm như vậy. Chung quy cũng vì Ôn Vũ Phàm là người có thiên phú tiếp cận với thiên phú của y nhất kể từ khi y bước chân vào trong « Rạp chiếu phim địa ngục ». Nếu tiến hành bồi dưỡng thì tương lai của nàng có lẽ sẽ không kém y. Nên biết rằng lúc trước khi «Hầu tước» bước chân vào rạp chiếu phim thì y cũng chỉ có một vật bị nguyền rủa là giấc mơ bị nguyền rủa này. Nhờ nó mà y đã đi được tới mức như ngày hôm nay.



Chỉ có thể nói rằng y phát hiện ra Ôn Vũ Phàm quá muộn. Nếu sớm một chút phát hiện ra nàng, thì y sẽ có nhiều thời gian để bồi dưỡng nàng hơn. Nhưng bây giờ đang là lúc mà trận chiến giữa hai trận doanh đang càng lúc càng gần. « Hầu tước » đã không còn quá nhiều thời gian để từ từ bồi dưỡng nàng nên y chỉ có thể đánh bạc.



Khoảng ½ giờ sau, « Hầu tước » phất tay. Ba diễn viên của « Rạp chiếu phim địa ngục » tầng 10 kia cũng lao vào trong rừng!



Địa hình của hòn đảo này đã được «Hầu tước» nghiên cứu một cách tỉ mỉ để bố trí ra. Trong giấc mơ, cảnh tượng càng phức tạp thì tinh thần sẽ càng bị tiêu hao lớn. Nhưng Ôn Vũ Phàm có giá trị để y làm như vậy. Địa hình phức tạp có thể cho Ôn Vũ Phàm chút ưu thế, thế nhưng trên đoạn đường trốn chạy thì máu tươi không ngừng chảy ra từ người nàng sẽ luôn là thứ dẫn đường cho ba người kia. Việc nàng bị tìm thấy chỉ là chuyện sớm hay muộn. Việc mất máu quá nhiều đương nhiên không khiến Ôn Vũ Phàm chết thật trong giấc mơ nhưng nó lại gây ra một ảnh hưởng rất lớn cho hành động của nàng.



«Hầu tước» muốn đẩy nàng vào bước đường cùng.



Hoặc là tiến bộ, hoặc là chết.



Từ khi bước chân vào « Rạp chiếu phim địa ngục », « Hầu tước » đã nhìn thấy quá nhiều người chết. Bản thân y cũng đã dính trên người quá nhiều máu. Đối với «Hầu tước» thì nếu «Rạp chiếu phim địa ngục» tầng 19 muốn tiếp tục tồn tại thì chuyện đổ máu và hy sinh là chuyện khó tránh khỏi. Thậm chí ngay cả « Hầu tước » cũng có thể là người phải hy sinh.



«Hầu tước»...... Không, phải nói là Heine, lúc này đang giám sát toàn bộ hòn đảo nà có thể biết được vị trí của Ôn Vũ Phàm và ba diễn viên kia. Trước mắt, ba người đã phân tán ra để tìm kiếm Ôn Vũ Phàm.



Lúc này Ôn Vũ Phàm cố gắng tận sức đi theo đường nước vì như vậy có thể dễ dàng xoá đi vết máu trên người nàng. Dù cảm giác đau đớn đã bị suy yếu đi nhưng nó cũng ảnh hưởng tới tốc độ của nàng, vì đây là giấc mơ nên cho dù nàng có chảy ra bao nhiêu máu, máu trong người nàng cũng sẽ không hao hết. Nàng cũng đã nghĩ đủ cách nhưng không thể khiến máu ngừng chảy. Đó là một dạng vết thương kiểu xuyên thấu. Buồng phổi của nàng đã bị đâm thủng nên nếu không có công cụ thì việc cầm máu là không tưởng.



Đi trong hồ nước một hồi lâu, cuối cùng Ôn Vũ Phàm ngã nhào vào trong nước.



Nàng biết ba diễn viên của « Rạp chiếu phim địa ngục » tầng 10 kia sẽ tới thôi. Nếu hậu quả nguyền rủa từ vật bị nguyền rủa của nàng trở thành hiện thực thì nàng gần như không có cơ hội thoát chết. Hơn nữa nếu như còn sống thì chưa biết chừng kết quả còn đáng sợ hơn cả cái chết. Nàng hiện tại chỉ có thể nghĩ cách khiến nàng có thể cộng sinh nguyền rủa với « Hầu tước ». Một khi nàng có thể khống chế giấc mơ thì nàng có thể giết chết An Nguyệt Hình được mô phỏng ra chỉ trong chớp mắt!



Cái lạnh từ nước hồ thấm sâu vào trong cơ thể nàng. Nàng cắn răng chịu đựng, trong đầu không ngừng nghĩ tới bà chủ, cha mẹ, còn có « Rạp chiếu phim địa ngục » và cả người bị nàng từ chối...... Diệp Tưởng.



Nàng ngẩng đầu lên sau đó lao ra khỏi mặt nước!



Những đợt huấn luyện ma quỷ của «Hầu tước» trong mấy ngày này vẫn như còn nguyên vẹn trong ký ức của nàng. Nếu đã đi được đến bước này thì nàng không thể lùi bước!



- Mình sẽ không chết, mình sẽ không chết ở chỗ này!



Ý chí mạnh mẽ xuất hiện trong lòng nàng. Nàng lấy ra từ trong ngực ½ chiếc kéo, đó là thứ khiến nàng có lòng tin như vậy.



Nàng thề......



Nàng bây giờ tuyệt đối sẽ không bỏ cuộc sớm như vậy!



Nàng nhất định phải sống sót trong cơn ác mộng này và tỉnh lại!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK