Mục lục
RẠP CHIẾU PHIM KINH DỊ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mộc Lam một lần nữa trở về.



Mọi người, không một người hỏi Lý Lỵ đi nơi nào.



Bởi vì...... Đã không còn ai nhớ rõ có người tên Lý Lỵ tồn tại. Diễn viên sắm vai nàng, tự nhiên cũng chẳng ai nhớ được.



Bất quá, không có ai đi suy xét loại chuyện này. Trong sinh tử, con người coi trọng nhất, thủy chung vẫn là sinh mệnh của chính mình.



Tầng hai đã bị luân hãm, còn tầng ba...... Chỉ sợ rất nhanh cũng không thể bảo trụ nổi. Một khi quỷ triều xâm nhập vào tầng bốn, như vậy hậu quả thực sự khó có thể chịu được. Điểm này ai nấy đều tương đối rõ ràng.



Ôn Vũ Phàm vẫn như trước đang rơi vào trong mộng, lúc này rất nhiều người đem ánh mắt mong chờ phóng về phía nàng. Lúc này thân phận “tình nhân của Hầu Tước” ngược lại khiến không ít người đặt lên nàng hy vọng càng lớn.



Mộc Lam tự nhiên không để ý những điều này. Những điều hắn để ý, chỉ có Mẫn Hà.



Không khí áp lực lại trôi qua hơn nửa giờ nữa. Loại tình trạng gần như chờ đợi tử vong này đủ khiến cho rất nhiều người nổi điên, tuyệt vọng!



Mà lúc này, Mộc Lam lại đứng lên.



Sắc mặt hắn cực kỳ khó coi.



Bởi vì...... Tầng ba đã luân hãm!



“Các vị, chuẩn bị sẵn sàng.” Mộc Lam dùng tin nhắn tuyên bố với tất cả mọi người:“Kế tiếp, tất cả vật nguyền rủa đều phải dùng đến, không cần tiếc rẻ!”



Tất yếu phải đánh 1 trận cuối cùng.



Mộc Lam không tuyệt đối tự tin có thể sống sót, vật nguyền rủa trong tay hắn tuy rằng không thiếu, thế nhưng đối mặt với quỷ triều thực lực của hắn cũng cực kỳ hữu hạn. Nếu cứ tiếp tục như vậy... chỉ sợ ngay cả hắn cũng chết.



Bỗng nhiên hắn phát hiện, đối diện với tử vong, hắn không có bao nhiêu sợ hãi. Nếu như xuống địa ngục có thể gặp lại Mẫn Hà, như vậy chẳng phải càng tốt hay sao?



Vì có ý nghĩ như thế cho nên hắn đứng ở đầu cầu thang với thần tình thấy chết không sờn, nhìn xuống phía dưới!



Nhưng lúc này, từ dưới cầu thang có 1 thân ảnh bỗng nhiên chạy lên.



Đạo thân ảnh kia cơ hồ khiến Mộc Lam ngừng thở.



Một khắc đó, trong tầm mắt hắn, vạn vật đều như không tồn tại, chỉ vỏn vẹn có 1 đạo thân ảnh kia mà thôi.



“Đình...... Đình Thanh?”



Mẫn Hà từ dưới lầu chạy lên, tiếp đó nàng đi tới đứng trước mặt Mộc Lam.



Nàng là...... Mẫn Hà bốn giờ sau!



Hiện tại, nàng trở lại!



“Ngươi còn...... Còn sống?”



Mộc Lam tiêu hao hết toàn bộ khí lực để ngăn cản bản thân không phạm phải NG. Dù thế nào hắn cũng không nghĩ đến, cư nhiên còn có thể lần nữa nhìn thấy Mẫn Hà!



Hắn cư nhiên...... Còn có thể nhìn thấy nàng!



“Vì cái gì...... lúc trước nói, ngươi 3 giờ sau liền chết, như vậy, vì cái gì... hiện tại ngươi lại ở đây?”



Điều này làm Mộc Lam vốn cho rằng Mẫn Hà đã không còn trên nhân thế nữa, vì Mẫn Hà bốn giờ sau chính là quỷ hồn.



“Ta không có chết.” Mẫn Hà nói:“Không sai...... Dựa theo logic mà nói, sau 3 giờ ta chết đi vốn không nên tồn tại ta 4 giờ sau. Thế nhưng tình huống thực tế lại không phải như thế. Ta bốn giờ sau, cũng chính là ta hiện tại, kỳ thật vẫn sống.”



“Có ý gì?”



“Là ta đi tới thế giới 4 giờ sau, rồi sau đó lại trở về 1 giờ trước... Nói cách khác, cái gọi là ‘ta ba giờ sau’ hẳn là ‘Ta từ thế giới 4 giờ sau xuyên về’, mà khái niệm ‘ta bốn giờ sau là quỷ hồn’ nghiêm khắc mà nói, chính là tương lai sau 4 giờ.”



“Ta không hiểu, đây là ý gì?”



“Nói cách khác...... hai ta chân chính chết đi, chính là khoảng thời gian sau 4 giờ! Cự ly tới lúc phát sinh chuyện này, còn 1 đoạn thời gian nữa!”



“Như vậy...... Ngươi sẽ lại một lần nữa...... Tiến hành xuyên toa thời không?”



Ở thời đại này còn chưa có 2 từ “Xuyên việt” tồn tại.



Nói cách khác...... Kế tiếp...... Mẫn Hà vẫn sẽ phải chết sao?



Bởi vậy, không phải cái này 1 chút ý nghĩa cũng đều không có?



Đây là số mệnh?



Không...... làm gì có số mệnh!



Mộc Lam từng một độ tin tưởng, sổ tay của Nightliar là tuyệt đối chân thật, cho nên, tuyệt đối sẽ không xuất hiện kỳ tích của Khu Ma trận doanh. Nhưng sự thật chứng minh, cái gọi là số mệnh, dự ngôn, căn bản không phải tuyệt đối. Nhân loại có thể dựa vào ý chí của mình đem số mệnh sửa đổi!



Diệp Tưởng có thể làm được......



Hắn cũng có thể làm được!



Giờ khắc này, mỗi người đều đang sẵn sàng đón quân địch, ai nấy đều đứng ở đầu cầu thang.



Mộc Lam cùng Mẫn Hà đứng phía trước, các diễn viên khác đứng ở phía sau. Căn cứ chỉ thị của Mộc Lam, khoảnh khắc khi tầng 4 bị tấn công, lập tức động thủ!



Trước mắt mới đây, sở dĩ tầng 4 có thể trụ được đều là nhờ lực lượng của Mephisto chi môn, thêm vào năng lực nguyền rủa ác mộng của Ôn Vũ Phàm. Nhưng theo thời gian, nguyền rủa không ngừng giảm dần, thế công của quỷ triều lại tăng lên! Như vậy bị luân hãm cũng chỉ là vấn đề thời gian.



Điểm này...... Mỗi người đều rất rõ ràng!



Rốt cuộc, quỷ triều công kích đến 1 đợt mãnh liệt nhất!



Theo một tiếng rít gào, hình xăm trên ngực Mộc Lam bốc cháy lên, tiếp theo, phía sau hắn, cái đuôi ác ma nhanh chóng sinh trưởng dài ra!



Cái đuôi ác ma này chính là thứ lúc trước giết chết Nam Cung Tiểu Tăng! Nam Cung Tiểu Tăng là 1 quỷ sai tối cường, mặc dù nhục thể tử vong cũng có thể nháy mắt linh hồn ly thể rồi sống lại! Sở dĩ lúc trước bị giết là vì vật này chuyên nhắm vào linh hồn! Có thể nói nó chính là đòn sát thủ ẩn dấu của Mộc Lam!



Nháy mắt cái đuôi Ác Ma xuất hiện liền hoành tảo tấn công!



Chi chiến giữa Quỷ hồn và nhân loại hết sức căng thẳng!



Mẫn Hà cũng không hề giữ lại, đem ảnh chụp Ác Ma lấy ra, theo sau cũng phóng ra đôi cánh ác ma!



Ôn Vũ Phàm ở trong mộng cảnh, đem mảnh kiếm gãy kia lấy ra!



Những diễn viên khác đều đem tất cả vật nguyền rủa trên người mình lấy ra! Những người này có mang theo vật nguyền rủa loại đặc dị, tuy hiệu quả có kém 1 chút, nhưng hợp cùng 1 chỗ cũng có tác dụng phụ trợ!



Một đợt thế công đáng sợ nhất của Quỷ hồn nhất thời bị cản lại! Vô số quỷ hồn bị xua tan, cuối cùng không thể công phá phòng tuyến tầng 4!



“Hô......”



Cuối cùng mọi người ai nấy đều vô lực ngã xụi xuống.



Mộc Lam cũng đem cái đuôi Ác Ma thu hồi!



“Mọi người vất vả rồi.”



Đợt đầu phòng thủ thành công sớm đã ở trong dự kiến của Lâm Viễn. Nói đến cùng, luân hãm là điều tất nhiên, điểm mấu chốt phải xem, phòng thủ có thể duy trì tới khi quỷ triều thối lui hay không? Loại quỷ triều quy mô này không có khả năng liên tục duy trì! Đến thời gian nhất định, tất phải tán đi! Đây chính là nguyên nhân quan trọng khiến diễn viên muốn chống đỡ đến cùng!



Chỉ là...... Lúc nào sẽ tán đi?



Cái này không ai biết.



Quỷ triều công kích đã vượt qua 1 giờ đồng hồ, còn tiếp tục duy trì bao lâu nữa đây? Nói đến cùng, diễn viên rơi vào quỷ triều có thể còn sống, chung quy không nhiều, cho nên căn bản không thể thống kê xác thực thời gian quỷ triều liên tục duy trì!



Bất quá...... Chỉ cần có hi vọng, tự nhiên cần phải tiếp tục kiên trì!



Nay ảnh đế đã có nhiều thêm 1 người, có thể gọi là cường viện! Các diễn viên hạng 2,3 còn lại chỉ cần trao đổi chút vật nguyền rủa là có thể sử dụng lần thứ 2, chung quy bọn họ đều không dùng Ký sinh loại, hoàn toàn có thể thay người sử dụng! Cái này có thể coi như ưu điểm cực lớn của vật nguyền rủa loại yếu kém, có thể tránh né được thời kỳ phục hồi.



Giờ khắc này, Diệp Tưởng nhìn ngoài cửa sổ, đối với sinh tử của Vũ Phàm vẫn như trước phi thường quan tâm.



Mộc Lam chết tự nhiên là tốt nhất, nhưng Ôn Vũ Phàm dù sao cũng là đồng bạn...... Còn từng là mối tình đầu, Diệp Tưởng sau khi mất đi nhiều đồng bạn như vậy, không hy vòn lại có thêm người chết!



Mưa xối xả bên ngoài cửa sổ, xa xa có 1 mảnh cỏ, mặt bên kia bãi cỏ là 1 trạm biến thế.



Cái trạm biến thế kia......



Từ mấy năm trước......



“A!”



Tích Kính lại một lần nữa, tỉnh lại ở phía trước trạm biến thế.



Lúc này, nàng quần áo tả tơi, tóc tai bù xù, chật vật không chịu nổi.



“Ta...... Ta......”



Nhưng “Ta” nửa ngày, nhưng phát hiện không thể nhớ ra điều gì!



Ký ức bỗng chốc trở nên mơ hồ và hỗn loạn!



Nguyên nhân vì trải qua thời gian nguyền rủa cho nên sẽ quên đi rất nhiều chuyện. Tích Kính mặc dù trong quá trình xuyên việt vẫn có thể giữ lại ký ức, nhưng không phải bất cứ thời điểm nào cũng thế.



Ngẫu nhiên...... Cũng sẽ xuất hiện loại trạng thái ký ức hỗn loạn này.



Lúc này nàng choáng váng đầu óc, bước đi trên mặt cỏ, mà phía sau có 1 hài tử mang mặt nạ Ultraman nhìn thấy bóng dáng của nàng, lại trốn sau lùm cây, kinh nghi không thôi:“Tỷ tỷ kia... bộ dạng sao lại giống như nữ quỷ?



“Nơi này là...... Nơi nào?”



Đi tới 1 tiểu khu thực xa lạ, Tích Kính sửa sang lại ký ức trong đầu, thế nhưng không thể nhớ nổi, lúc trước đã phát sinh chuyện gì!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK