Mục lục
RẠP CHIẾU PHIM KINH DỊ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đây cũng không phải là lần đầu «Hầu tước» và Lý Tín Lăng gặp nhau do đó hai bên lập tức nhận ra nhau.



Lý Tín Lăng lúc này dụi đi điếu thuốc đang cầm trên tay. Sau khi thấy đám người của «Hầu tước», y lập tức đi tới sau đó lấy ra một tấm ảnh chụp.



- Xin lỗi nhưng tôi có chuyện này muốn hỏi. Các anh có gặp, ta muốn hỏi một câu. Các ngươi, có hay không gặp qua người này không?



Trên tấm ảnh chụp kia là một người phụ nữ tóc ngắn khoảng hơn 30 tuổi, tay đang ôm một cô bé khoảng hơn 10 tuổi. Cô bé kia chỉ cần liếc nhìn là nhận ra ngay đó là Tây Môn Khả Lệ.



- Chưa gặp qua.



«Hầu tước» nhìn kỹ sau đó trả lời.



- Vậy à......



Lý Tín Lăng cất tấm ảnh chụp vào trong túi rồi thở dài:



- Thôi bỏ đi. Không biết cô ấy đã đi đâu chứ......



Shirley hỏi:



- Anh à! Anh đang tìm người trên tấm ảnh chụp sao?



- Cô ấy là vợ tôi.



Nét mặt của Lý Tín Lăng có vẻ u sầu nhìn «Hầu tước», nhưng trong lòng bắt đầu thông qua kịch bản gửi tin tức trao đổi với « Hầu tước ».



Hai người đều có thể coi là những đại nhân vật, do đó khi họ đang trò chuyện, chẳng ai dám chen ngang cả. Đặc biệt không ít người cũng biết Lý Tín Lăng có tiếng là ngông cuồng ngạo mạn. Y thậm chí còn không thèm nể mặt cả «Hầu tước». Đương nhiên, hắn là kẻ ngông cuồng và ngạo mạn, nhưng hắn tuyệt đối không phải là kẻ ngu ngốc, vì nếu không thì hắn đã không sống đến bây giờ.



- Nói lại thì bây giờ thời tiết đang rất lạnh. Mấy anh chị lên núi làm gì thế?



Lý Tín Lăng đột nhiên hỏi.



«Hầu tước» trả lời:



- Tôi có chuyện phải làm.



- Thế à? Dù sao cũng cảm ơn các anh chị! Tôi phải đi đây!



Lý Tín Lăng xoay người rời đi.



Nhưng đúng lúc này, hắn bỗng nhiên dừng bước, sau đó từ từ quay đầu lại.



- Đi thôi. Nhất Hàng.



Lúc này Shirley lắc đầu nói:



- Chúng ta phải nhanh nhanh tìm ra anh trai anh đang ở đâu.



Bọn họ tạm thời chia tay nhau.



Nhưng bọn họ sẽ sớm gặp lại nhau thôi.



Diệp Tưởng lúc này nhìn theo bóng của Lý Tín Lăng. Người đàn ông này khiến hắn cảm thấy rất nguy hiểm, khiến Diệp Tưởng cảm thấy rất sợ hãi. Điều này khiến hắn nghĩ đến việc có không ít người dùng hai chữ “Tu La” dùng để hình dung Lý Tín Lăng.



Nhưng nếu dùng tư duy nghịch hướng thì điều đó cũng chứng minh Lý Tín Lăng là kẻ có năng lực. Có người như vậy tham gia bộ phim này cũng khiến cho tỷ lệ sống sót của đội ngũ tăng lên không ít. Chung quy lại thì số lượng diễn viên hạng một cũng rất ít, cho nên chỉ cần có thêm một người là tỷ lệ sống sót trong phim kinh dị sẽ tăng thêm một phần. Với Diệp Tưởng thì đó là một chuyện tốt. Nhưng Diệp Tưởng không biết cô bé nhìn có vẻ rất đáng yêu trong tấm ảnh chụp kia cũng là một diễn viên hạng một có năng lực khá mạnh.



Sau khi Lý Tín Lăng rời đi một hồi thì căn cứ theo kịch bản, y sẽ tìm được một ‘’thứ gì đó”rất quan trọng. Chỉ cần tìm được « thứ đó » là y có thể chính thức gặp mặt đám người «Hầu tước». Tình tiết lúc đó cũng được triển khai một cách toàn diện. Với Lý Tín Lăng thì chuyện mà hắn muốn làm là thể hiện ra thực lực của mình để «Hầu tước» chấp nhận địa vị của hai bên trong liên minh là ngang nhau. Với y thì nếu muốn sống sót, y phải là người nắm giữ vận mệnh của chính mình trong tay mình. Nếu y đi lấy lòng «Hầu tước» giống như một con chó fox, thì đối phương cũng chỉ coi hắn như một con tốt thí. Ngay cả bản thân bạn cũng coi thường mình thì người khác lấy cái gì để coi trọng bạn? Mọi người đều tưởng Lý Tín Lăng chỉ là một kẻ lỗ mãng, nhưng đây chỉ là biểu hiện bên ngoài của Lý Tín Lăng mà thôi. Hắn tuy rằng ngông cuồng, nhưng hắn tuyệt không phải là kẻ tự cao tự đại. Nếu có người chỉ vì dáng vẻ bề ngoài của hắn mà khinh thường hắn thì người đó sẽ phải trả giá rất đắt.



Sau một hồi, Lý Tín Lăng cũng đứng lại.



Chính là chỗ này .



Phía trước là một sườn dốc. Ở nơi nó có một cây đại thụ giống như trong bản đồ về ngọn núi xuất hiện trong đầu hắn. Hiện tại ở dưới tán cây có rơi một chiếc di động.



Lý Tín Lăng lập tức chạy tới nhặt lên chiếc di động. Nhưng chiếc di động này đã bể tan tành, ngay cả pin điện thoại cũng rơi ra, màn hình thì vỡ nát, thẻ nhớ cũng không biết đã biến đi đâu.



- Xuân Hoa...... Đây là di động của cô ấy mà! Nhưng cô ấy đâu rồi?



Lý Tín Lăng đương nhiên chưa vội từ bỏ ý định. Nếu hắn có thể tìm ra thẻ nhớ ở quanh đây thì hắn có thể tìm được danh sách liên lạc lưu ở trong đó. Nhưng hắn lại chẳng tìm ra được gì.



Lúc này, «Hầu tước» đang tiếp tục lên núi.





«Hầu tước» đã đi tới nơi mà ngày hôm qua bọn họ nhìn thấy con heo bệnh sắp chết. Y đã sớm ghi nhớ đường đi nước bước của chỗ này, nhưng y cũng không dám dựa vào đó để tìm tới đây. Rõ ràng sẽ khá mất tự nhiên nếu như Kỷ Nhất Hàng lại ghi nhớ một cách rõ ràng đến thế con đường tìm tới xác con heo chết, do đó y cố ý lựa chọn một con đường đi khá vòng vèo . Nếu là chỉ một con heo chết thông thường thì chỉ cần tới gần là y có thể cảm ứng được. Con heo đó ngày hôm qua đã hấp hối, lại bị gió lạnh tra tấn một đêm, lại không có đồ ăn, nên gần như nó không thể nào sống được. Nhưng « Hầu tước » lại không cảm ứng được khí tức của bất cứ thứ gì đã chết cả.



Con heo chết kia đã không còn ở đây.



Là ai đó đã mang đi con heo đó sao? Hay là......



«Hầu tước» dùng một con đường khác để từ từ tiếp cận với sườn núi, nơi mà bọn họ đã phát hiện ra con heo chết hôm qua. Đi một con đường khác để tìm tới chỗ này có vẻ tự nhiên hơn nhiều. Nếu đã đến rồi thì họ cũng nên nhìn qua một chút.



Kết quả là quả thực con heo chết đã không còn ở đó.



- Hả? Mình nhớ rõ là hôm qua con heo đó nằm ở chỗ này mà?



Diệp Tưởng bỗng nhiên chỉ tay về phía trước rồi nói:



- Đúng không?



- Đúng vậy.



Shirley cũng khẽ gật đầu:



- Em cũng nhớ là chỗ này.



Bị ai mang đi ......



Hay là......Tự con heo này đã bỏ đi?



- Bỏ đi!



Shirley khoát tay nói:



- Dù sao cũng chẳng phải chuyện gì quan trọng. Nói không chừng có ai đó phát hiện ra bèn chuyển nó tới Sở Môi trường. Nếu cứ để nó ở đây sẽ làm ô nhiễm môi trường! Chúng ta đi thôi.



«Hầu tước» đưa mắt nhìn tới chỗ đó sau đó rời đi.



Y đã không còn cảm ứng được cái cảm giác ma quái của ngày hôm qua nữa. Nói cho cùng thì hiện nay y cũng đang là một cao cấp linh môi sư trong thời kỳ suy yếu. Nếu đổi lại lúc trước thì y chỉ cần sờ tay vào con heo chết kia là y có thể cảm ứng được những chuyện xảy ra trong quá khứ, chứ không cần phải phiền phức như bây giờ.



Nếu tình cảnh cứ phát triển thế này thì khả năng « Hầu tước » cần phải tiến hành lên đồng. Cho tới bây giờ y vẫn nấn ná chưa chịu tiến hành nghi thức lên đồng là bởi vì thể chất linh môi của y lúc này đã chẳng hơn được của trung cấp linh môi sư là bao. Nếu y tiến hành nghi thức lên đồng thì năng lực linh môi của y sẽ bị suy yếu do ảnh hưởng của quy tắc nguyền rủa giảm dần. Trong bọ phim kinh dị khó, quy tắc nguyền rủa giảm dần sẽ có sức ảnh hưởng lớn hơn và rõ ràng hơn nhiều so với chính nó trong những bộ phim kinh dị có độ khó thấp. Hơn nữa còn có một nguyên nhân khác: hiện tại Kỷ Nhất Chu có vẻ như không chỉ đơn giản là đã chết. Có vẻ như y đang trong trạng thái có dính líu tới “Ác ma” cho nên « Hầu tước » không hy vọng sẽ bị ác ma nguyền rủa khi tiến hành nghi thức lên đồng, đẩy nhanh tiến trình phát triển tình tiết của bộ phim này. Hiện tại, bọn họ cần phải có thời gian để thu thập thông tin.



Đương nhiên, trong cơ thể «Hầu tước» đang chảy dòng máu của « Khu ma sư ». Có thể nói, y trời sinh đã có rất nhiều chỗ có thể khắc chế được ác ma chứ không giống như người bình thường sẽ bị ác ma ám và nguyền rủa khi lỡ may nhìn thấy hình ảnh và nghe được âm thanh của ác ma. Trong dòng lịch sự lâu dài thì gia tộc của Adam do « Hầu tước » thủ vai thậm chí còn xuất hiện trước cả khi Nitemare sinh ra. Sau mấy thế kỷ tích luỹ, nội tình của gia tộc này cực kỳ thâm sâu khó lường. Người mang trên mình huyết mạch của « Khu ma sư » vốn có sức đề kháng rất mạnh với ác ma. Chẳng qua là huyết mạch của « Khu ma sư » không thể truyền cho người khác qua việc truyền máu như huyết mạch của Nitemare.



Đúng lúc này, huyết mạch của « Khu ma sư » truyền tới cho «Hầu tước» một cảm giác vô cùng bất hợp lý!



Hắn lập tức ngẩng đầu lên nhìn bầu trời. Huyết mạch của « Khu ma sư » truyền tới cho một cảm giác rất không ổn và một sự căm ghét xuất phát từ bản năng. Cảm giác căm thù ấy giống như động vật căm thù thiên địch của chúng vậy.

(Định nghĩa của « thiên địch » :
http://vi.wikipedia.org/wiki/Thi%C3%...Emột%BB%8Bch)



Có thể khiến có huyết mạch « Khu ma sư » có cảm giác như vậy chỉ có một giải thích duy nhất.



Đó chính là ác ma.



Cảm giác giống như thế đã từng xuất hiện trong [«Vùng cấm thứ 4» phần IX]. Khi đó là khi huyết mạch của Nitemare trong người của Lý Duy Tư “thức tỉnh”. Nhưng lần này cảm giác lại hoàn toàn khác.



«Hầu tước» nhanh chóng truy tìm nguyên do trong đầu hắn. Y cùng lúc đó nghĩ tới [Con đường vong hồn]. Trong [Con đường vong hồn] đang diễn ra trận chiến tranh đoạt quyển sổ tay của Nitemare giữa «Rạp chiếu phim địa ngục» tầng 19 vs «Rạp chiếu phim địa ngục» tầng 10. Chuyện này khiến hắn lập tức liên tưởng tới sự chuẩn bị nào đó từ trước của «Rạp chiếu phim địa ngục» tầng 10.



Trên thực tế, trong cùng một thời gian, trong [Con đường vong hồn], Nam Cung Tiểu Tăng dẫn theo đám người Miyazaki Meiko đi tới biệt thự của Thẩm Thế Chân [do Triệu Không Ảnh thủ vai] . Sau đó tân vật chủ của ác ma Lý Mẫn Hà thông qua thân thể Triệu Không Ảnh để ác ma xâm nhập vào thế giới của [ Con đường vong hồn ], sau đó cướp đi quyển sổ tay của Nitemare giấu trong mái tóc quỷ của Meiko. Ác ma tầng cao xâm nhập vào trong phim kinh dị khiến cho huyết mạch của «Hầu tước» mới truyền tới cảm giác bất hợp lý này. Loại năng lực trời sinh do huyết mạch này mang lại không bị vách ngăn không gian giữa các tầng ngăn trở. Từ điểm này cũng đủ thấy nội tình của gia tộc Khu Ma thâm sâu thế nào.



Trên thế giới này, vạn vật đều có thứ tương sinh tương khắc. Nơi có ác ma chắc chắn sẽ có thế lực Khu Ma tồn tại. Chẳng qua không ai dám khẳng định bên nào mạnh, bên nào yếu.



- Anh làm sao vậy, Nhất Hàng?



Shirley cũng rất ngạc nhiên. Bộ dạng vừa nãy của «Hầu tước» rõ ràng không phải do kịch bản yêu cầu. Y đang nghĩ tới điều gì hay là do một......nguyên nhân gì khác?



- Chúng ta đi thôi.



«Hầu tước» không tiếp tục suy nghĩ nữa. Cho dù năng lực của y có mạnh thế nào thì trong [ Tiêu Bản Ác Ma], y cũng không cách nào can thiệp vào thế giới của [ Con đường vong hồn ]. Cũng may mà ở đó có đám người Nam Cung Tiểu Tăng, Kim Cực Thọ. «Hầu tước» rất hiểu năng lực của họ đến đâu. Bọn họ cũng có không ít cơ hội có thể đoạt lại quyển sổ tay đó.



Hiện tại, trước hết tập trung đối phó với [ Tiêu Bản Ác Ma ] thì hay hơn.



Trong quá trình tìm kiếm thì bỗng nhiên «Hầu tước» nhìn thấy bóng của Lý Tín Lăng xuất hiện từ xa trên một con đường mòn. Lúc này Lý Tín Lăng đang cầm một chiếc di động. Giọng nói của y lúc này cũng khá lớn.



- Phải rồi, chị có quen ai tên là Kỷ Nhất Chu không?



Hắn nói rất lớn tiếng vào di động:



- Tôi biết! Hôm qua tôi đã có gọi cho chị, nhưng chị đừng vội nói không biết như vậy chứ! Chị suy nghĩ cẩn thận xem sao! Chị là bạn thân nhất của Xuân Hoa cơ mà! Người đó tên là Kỷ Nhất Chu! Phải, chị cẩn thận nghĩ lại giùm tôi xem chị có nghe tới tên người này hay chưa!



Lúc này, Lý Tín Lăng cũng ngẩng đầu lên nhìn thấy «Hầu tước».



Quả nhiên, bọn họ thuận lợi gặp lại nhau đúng như những gì kịch bản có nói...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK