“Chúng ta thay phiên gác đêm.” Từ Tố mở túi lấy từ bên trong ra vài lon cà phê, nói:“Tuy rằng loại cà phê này chất lượng không khác gì cà phê hòa tan, nhưng có còn hơn không. Hai giờ sẽ thay ca một lần.”
“Nhưng tỷ tỷ, ta nhìn không thấy ác linh, nếu...”
“Ta sẽ không ngủ say, nếu ngươi phát hiện ta lộ ra thần sắc thống khổ, như vậy lập ức áp lên người ta, chú ý không để tay chạm vào ta là được, như vậy ta sẽ lập tức tỉnh lại. Chúng ta thay phiên khác đêm, bằng không thời điểm Mạc tổng xuất hiện ngươi lại ngủ mất, còn ta thì không thể thấy nàng.”
“Nhưng...... Tỷ tỷ, như vậy vẫn rất mạo hiểm?”
“Ngươi có biện pháp tốt hơn sao? Một giờ thay ca một lần? Ngươi và ta chịu nổi hay không? Nếu gặp được Mạc tổng, ngày mai phải gấp rút lên đường. Đừng quên, đem tất cả bản đồ đặt ở trên bàn, nhất là bản đồ tỉnh Sơn Đông!”
Đối với hết thảy, Từ Tố suy xét có thể nói cực kỳ kín đáo.
“Trước kia chúng ta thường mang theo trên người vài vật trừ tà, ngươi một thứ cũng không giữ lại bên người sao? Tỷ tỷ?”
“Không có. Năm năm trước ta đều đã vứt hết, bởi vì ta cho rằng, ta sẽ không còn cần những thứ đó nữa.”
Tiếp, vấn đề lại đến.
Ai sẽ trực đầu tiên?
“Ngươi tới đi, sự tình Mạc tổng phải ưu tiên nhất..” Từ Tố chỉ vào chiếc giường phía trong nói:“Ta ngủ chỗ đó, ngươi ngủ bên đây, có lẽ vẫn giữ được tác dụng khu quỷ......”
Từ Vũ cười khổ một tiếng:“Ngươi ngược lại coi ta như môn thần trừ tà sao?”
“...... Ý của ta không phải như thế. Còn có, tuy ngươi nói ngươi một phân tiền cũng không muốn, bất quá ta và ngươi tốt xấu gì cũng là tỷ muội, tham ô toàn bộ, ta thấy cũng không được tốt...”
“Ngươi không cần phải lấy lòng ta. Tỷ tỷ. Hoặc là...... Lời vừa rồi là ngươi muốn thử ta? Cảm giác ta không được chân tâm sao?”
“...... Bộ dáng đơn thuần thường ngày là ngươi giả bộ phải không?”
“Ta là muội muội của ngươi nha, tỷ tỷ.”
Bất quá...... Từ Tố căn bản ngủ không được. Một giờ qua đi, tinh thần nàng ngược lại càng thêm linh mẫn, cho dù không uống cà phê vẫn hoàn toàn tỉnh táo.
“Không ngủ được!” Từ Tố ôm gối đầu ngồi dậy, nói:“Ngày mai nếu tiếp tục phải đi ô tô đường dài, liền chợp mắt trên xe một lúc.
.”
Nàng bật mở một lon cà phê, sau đó uống một hơi thật dài.
“Như vậy cũng tốt.” Giống như Từ Tố, Từ Vũ cũng đồng dạng không hề cảm thấy buồn ngủ.
Trên thực tế......
Căn bản không tất yếu phải cần một giấc ngủ.
“Bất quá tỷ tỷ, cho dù tìm được núi Rakmal, thực sự có thể lấy được số tiền kia sao? một số tiền lớn như thế hẳn phải thông qua các loại hình thức, phân tán tại các ngân hàng trên thế giới đi?”
“Không quan hệ, chỉ cần lấy được sổ tiết kiệm, ấn giám, thẻ ngân hàng cùng mật mã là có thể lấy tiền. Huống chi, loại tẩu tán tài sản phi pháp này, rất có khả năng chuyển tới nước ngoài với tài khoản không ký danh.”
“Nhưng ngươi xác định, nàng nhất định đưa cho ngươi sao?”
“Đương nhiên, nàng là linh hồn thiện lương nên ngươi mới nhìn thấy, vậy nên nhất định không sát hại người sống. Nếu đổi lại là ta nhìn thấy nàng, không chết đã là may mắn. Đương nhiên chuyện này đến thời điểm đàm phán cụ thể, phải giao cho ngươi phụ trách rồi.”
“Ngay cả như vậy, cũng không nhất định có thể thành công a.”
“Đương nhiên. Thế nhưng cho dù tính là thất bại, ta có tổn thất gì sao? Quỷ hồn thiện lương sẽ không giết người. Đương nhiên điều kiện phiêu lưu là ta phải bị ác linh đuổi giết, bất quá không sao cả... nhà tư bản vì 200% lợi ích cũng có thể mạo hiểm phiêu lưu trên đoạn đầu đài. Số tiền này với ta mà nói, đáng để mạo hiểm! Mấy chục triệu mỹ kim, cho dù ta sống mười kiếp cũng không có khả năng tích lũy được số tài phủ khổng lồ như vậy!”
Nói đến đây, nàng đột nhiên liếm môi:“Bất quá......”
“Ta có chuyện tương đối để ý.”
“Chuyện gì?”
“Nữ quỷ bị khâu mắt kia, không chỉ thành phố Thượng Hải thị, Chiết Giang, Giang Tô, vài khu vực lân cận Thượng Hải, những vụ án từ vài thập niên lại đây ta đều lên mạng tìm tòi, không hề phát hiện có nạn nhân vụ án nào bị như vậy. Sau khi bị giết còn bị khâu mắt, loại vụ án như thế khẳng định rất được coi trọng, thế nhưng lại không thể tìm ra bất cứ manh mối nào. Hơn nữa......”
“Dưới tình hình chung, ác linh nhiều nhất chỉ bồi hồi bên cạnh ta, nếu ta không cố ý kích thích hắn, như vậy sẽ chỉ dọa người mà không chủ động giết người. cho nên trước kia ta suy đoán, quỷ hồn giết người không phải đơn giản như vậy, chỉ sợ chính là thiên lý báo ứng. Bằng không, bao nhiêu người chết oan trên thế giới này trả thù, sớm đã có không biết thêm bao nhiêu người chết.”
“Ân, trước kia ta cũng nghĩ như vậy.”
“Thế nhưng nữ quỷ lần này ta cảm giác không giống, hoàn toàn không giống...” Nàng nói đến đây bỗng nhìn về phía Từ Vũ, nói:“Con quỷ đó......”
“Con quỷ đó chẳng lẽ sẽ làm hại tới ngươi?”
“Ta cảm giác, nữ quỷ đó không phải bị người ta đơn giản sát hại rồi đem đôi mắt khâu lại như vậy.”
“Ta không nhìn thấy, cho nên cũng không có biện pháp......”
“Con quỷ đó......”
“Tuyệt đối có vấn đề......”
Lúc này......
Dưới ánh trăng hắc ám là một tiểu trấn cũ kỹ bị tro bụi phủ đầy.
Bên trong một tiểu điếm cũ nát, một người đeo một chiếc mặt nã đã vỡ vụn hơn phân nửa.
Giờ khắc này đạp lên mặt sàn rách nát tiến vào trong điếm.
Cái điếm này dường như bán rượu, trên ngăn tủ còn để không ít bình rượu.
Đem một chai Martell từ trên tủ lấy xuống. Một tay mở chai rượu, tìm một cái ly sau đó rót rượu vào.
Nhấp một ngụm chậm rãi nhấm nháp, tiếp theo liền buông cái chén xuống.
Đây là một nam tử có dung mạo rất tuấn dật.
Hắn mở lòng bàn tay ra, bên trong là một viên xúc xắc.
Một viên xúc xắc màu xám bạc
Viên xúc xắc này, mặc kệ dưới bất kỳ tình huống nào, mặt hướng lên trên luôn là số 3.
Lúc này, một trận gió thổi tới, làm lớp tro bụi bám lên vách tường tửu điếm tán đi, để lộ ra một đoạn văn tự.
“Lấy được ba chìa khóa từ Thương Bạch Vu Nữ.”
Thương Bạch Vu Nữ......
Nam tử lộ ra một tia mỉm cười.
Trong đầu hắn lúc này tự động hiện lên nội dung kịch bản.
Mà ở trong kịch bản, xuất hiện một cái tên.
“Từ Vũ”!
Nữ nhân vật chính liền muốn xuất trướng rồi......
Tỉnh Sơn Đông, thành phố Nhật Chiếu.
“Tắt đèn đi.” Từ Tố bỗng nhiên chỉ cây đèn đầu giường, nói:“Chỉ sợ ánh sáng sẽ làm Mạc tổng không chịu xuất hiện.”
“Nhưng tỷ tỷ, nếu không mở đèn......”
“Tắt! Ta đã nói, chuyện của Mạc tổng phải được ưu tiên thứ nhất.”
Tiếp theo, đèn cứ như thế mà tắt.
Bên trong phòng lâm vào một mảnh đen kịt.
Không còn ánh sáng, không khí khủng bố tự nhiên sinh ra. Bất quá, Từ Tố vẫn như trước ương ngạnh chống đỡ.
Đối với diễn viên rạp chiếu phim địa ngục mà nói......
Bóng tối sớm đã là một thứ cực kỳ quen thuộc. Diễn viên sợ hãi bóng tối, không có nhiều người có thể sống đến hôm nay.
Mà lúc này, trong đầu Từ Vũ tiếp nhận kịch bản mới.
“Ngươi không cho rằng, kịch bản này thật sự không có ý tứ sao? Suy diễn nhân vật Từ Tố này thật đúng là khó khăn. Ta không thể hiểu một người cư nhiên có thể coi trọng tiền tài hơn sinh mệnh. Ngươi nói đúng không?”
“Ôn Vũ Phàm tiểu thư?”
Từ Vũ lúc này đang uống một ngụm cà phê, trả lời nàng:“Bất quá, ngươi cũng rất tự tin, vừa rồi nếu không tắt đèn, ta nghĩ không hẳn sẽ Ng đâu?”
“Ta không muốn vì loại chuyện này mà phiêu lưu dính phải NG. Tối một chút thì như thế nào chứ?”
“Nơi này chính là phim kinh dị khó giải, hơn nữa còn là một bộ điện ảnh có độ khó không thể ước định [ Ma cốc ], ngươi vẫn nên cẩn thận một chút thì hơn, Lâm Tâm Du!”
Từ Vũ...... Cũng chính là Ôn Vũ Phàm nay đã thuộc rạp chiếu phim thứ 19!
[ Ma cốc ]......
Dante, Tịch Kính sau khi được huấn luyện đầy đủ, chính thức tham gia vào bộ phim kinh dị đầu tiên [ Ma cốc ]. Mà Ôn Vũ Phàm sắm vai nữ nhân vật chính Từ Vũ, còn Lâm Tâm Du sắm vai nữ chính hai, Từ Tố.
Bộ điện ảnh [ Ma cốc ] cơ bản không có nhân vật chính cố định. Mà trong phần này, Ôn Vũ Phàm biểu diễn nữ nhân vật chính, còn là cùng với Diệp Tưởng biểu diễn cặp đôi. Ôn Vũ Phàm và Diệp Tưởng không phải lần đầu tiên diễn một đôi yêu nhau. Lúc trước trong [ trở về ] đã từng có một lần, cho nên tương đối có kinh nghiệm.
Nhân vật Từ Vũ này có chỗ giống Ôn Vũ Phàm nhưng cũng có chỗ không giống. Điểm quá mức thiện lương này, Ôn Vũ Phàm tự nhận là điểm không chút nào hiện thực trong tính cách Từ Vũ, mà nó cũng có khả năng trở thành nhược điểm của nhân vật Từ Vũ.
Dù có thế nào......
Ngày mai......
Chính là ngày tiến vào núi Rakmal!
Ngày mai......
Ôn Vũ Phàm sẽ cùng nhi tử Dante, đám người Hầu Tước, Diệp Tưởng, Vũ Sóc......
Lần nữa gặp mặt![ chưa xong còn tiếp..]