Phải biết rằng đây mới chỉ là bộ phim kinh dị tương đối khó mà thôi!
Ngoài mặt thì chuyện này có vẻ khó tin nhưng trên thực tế nếu dùng góc độ logic để giải thích thì chuyện này cũng không khó hiểu.
Phim kinh dị là khó hay dễ thông thường phục thuộc vào việc cân nhắc xem hiệu quả của vật bị nguyền rủa đó là mạnh hay yếu. Hơn nữa trừ khi là những người có thân phận đặc thù như linh môi sư, khu ma sư, hàng đầu sư , vân vân…, con người thường sẽ không có năng lực chống cự khi gặp phải lệ quỷ oán linh.
Nói thí dụ như bộ phim kinh dị như « Xe khách khủng ». Mặc dù trong đó có xuất hiện rất nhiều quỷ nhưng bộ phim vẫn được coi là bộ phim kinh dị tương đối dễ.
Đương nhiên, vì để tạo nên 1 bầu không khí khủng bố đáng sợ cho phim nên kịch bản mới làm như vậy. Việc của các diễn viên rất đơn giản : đóng phim.
-Sau còn chưa có điện nhỉ ?
Rõ ràng bọn họ biết trong khách sạn này chỉ còn 8 người bọn họ còn sống, nhưng Long Ny Nhi vẫn giả bộ chẳng hề hay biết gì khi nói ra lời thoại này.
-Đúng vậy.
Diệp Tưởng cũng phụ hoạ:
-Trước đó tôi đã từng xuống quầy tiếp tân để hỏi thì được nhân viên trả lời là do đường dây điện bị trục trặc, mà chuyện này chắc chắn do bị bão ảnh hưởng rồi. Nhưng chúng ta đều biết rõ rằng chuyện này là do Lâm Lam Huyên gây ra nên chắc là việc cúp điện sẽ được khôi phục đâu.
Long Ny Nhi chớp mắt rồi nói:
-Anh ra kia nằm nghỉ đi. Có lẽ không lâu sau sẽ có điện lại thôi.
Diệp Tưởng trầm ngâm một lát sau đó đột nhiên hỏi nói:
-Chị Ngô! Tôi có chuyện này muốn hỏi chị.
-Sao?
-Lâm Lam Huyên thật sự không phải do chị giết sao?
Nghe được câu này, Long Ny Nhi lập tức « tỏ ra » tức giận:
-Tôi đã nói là không phải tôi rồi mà!
-Vậy chị có nghi ngờ ai không? Ai có khả năng làm chuyện này nhất?
-Tôi...... Tôi làm sao biết được! Hơn nữa, bây giờ thảo luận vấn đề còn ý nghĩa gì nữa không? Cô ta rõ ràng là muốn giết hết chúng tôi ! Phải biết rằng nếu xét cho cùng thì cô ta bị giết cũng vì nguyên nhân cô ta biết được vị giao dịch thuốc phiện của chúng tôi!
Long Ny Nhi bỗng thay đổi chủ đề:
-Để tôi đi gọi cho nhân viên quầy tiếp tân thử xem rốt cuộc tình hình thế nào rồi ! Xem xem đường dây điện có sửa chữa được hay chưa!
Sau đó nàm cầm lấy tay cầm của điện thoại bàn sau đó bắt đầu bấm số. Tuy rằng bị cúp điện nhưng đường dây liên lạc của khách sạn cũng không bị ảnh hưởng.
Tuy nhiên cuộc điện thoại này đương nhiên sẽ không có ai bắt máy.
-Kỳ lạ thật......Hình như có điều gì đó không hợp lý !
Cuối cùng, nàng đặt tay cầm chiếc điện thoại bàn xuống, sắc mặt trở nên âm hàn:
-Không phải là.........Không có người nhận điện thoại chứ?Cuộc gọi vẫn được tiến hành thông suốt, nhưng mà......thật không bình thường chút nào. Chẳng lẽ do tôi gọi điện thoại quá muộn nên chẳng có ai bắt máy?
Sau 1 hồi nàng mới ngẩng đầu lên rồi nói:
-Tôi...... Tôi định tự mình xuống dưới đó xem sao. Anh thấy thế nào ? truyện copy từ .
Người thích hợp xuống dưới đó nhất vào lúc này, không cần hỏi đương nhiên là Lý Duy Tư. Dựa theo kịch bản,qủa thật sau khi Nghiêm Tuấn Hùng đi xuống, y phát hiện khách sạn đã xảy ra dị biến khủng bố rồi sau đó dẫn theo mọi người trốn khỏi khách sạn.
Đương nhiên...... căn bản là bọn họ trốn không được. Dù sao tên của phim là « Khách sạn ma ám »,mà lúc này bộ phim cũng đang bước vào giai đoạn cao trào. Tiếp đó mọi người nhất định sẽ phải trải qua 1 hồi nguy hiểm đầy chết chóc. Trong màn này có tới 4 người phải chết!
4 người phải chết lần lượt là Triệu Văn Long, Dương Thiết Nham, La Phong và Vương Giai Giai ! Cũng tức là Dư Tân, Nhạc Khang Hùng, Diệp Tưởng và Thạch Thanh Tú ! Thạch Thanh Tú sẽ phải chết cũng không phải là chuyện bất ngờ vì dù sao nàng cũng không có vật bị người chết nguyền rủa. Nếu nàng không chết ở màn thứ 4 thì có vẻ rất không bình thường. Hơn nữa đất diễn của nàng cũng ít, lời thoại cũng ít nốt. Nàng hoàn toàn là kiểu nhân vật phụ chỉ có tác dụng làm nền nên có cũng được mà không có cũng không sao. Cho dù nàng có bị mất mạng cũng chẳng ảnh hưởng đến sự phát triển của tình tiết !
Tình tiết của màn thứ 4 như sau.
Nghiêm Tuấn Hùng vì lo lắng nên rủ theo La Phong xuống dưới lầu xem xem có chuyện gì đã xảy ra. Tiếp đó, bọn họ phát hiện cho dù là quầy tiếp tân hay trong phòng trọ của khách sạn chẳng thấy 1 bóng người nào. Không những thế khắp nơi loang lổ máu tươi. Điều này khiến cho hai người sợ mất mật vội vàng muốn chạy lên lầu thông báo cho mọi người. Trong quá trình này, La Phong chết trên đường chạy lên cầu thang. Nghiêm Tuấn Hùng không kịp cứu hắn chỉ đành cố gắng cắm đầu cắm cổ chạy. Sau khi biết được tình hình đáng sợ của khách sạn và La Phong đã chết, mọi người vô cùng kinh hãi. Đến lúc này rồi mà Lâm Thiên Thu vẫn chưa tỉnh lại. Cuối cùng, Dương Thiết Nham nói cả đám sẽ lên xe của bọn họ chạy khỏi khách sạn này trong hôm nay. Bởi vì thường xuyên phải lưu lại trong khách sạn nên trong bãi đõ xe ngầm bọn họ có lưu lại rất nhiều chiếc xe ô tô. Tuy rằng bãi đỗ xe ngầm rất nguy hiểm, nhưng mọi người ai cũng biết, trong tình huống này bọn họ cũng không có sự lựa chọn nào khác. Dù sao bên ngoài bão cũng rất lớn nên bọn họ không thể chỉ biết cắm mặt bỏ chạy. Cơn bão lần này có uy lực cũng không hề nhỏ, ngay cả khi đã vào tới đất liền mà hoàn lưu của bão và sức gió ở vùng gần tâm bão cũng không thấy có dấu hiệu bị suy yếu.
Cuối cùng, khi cả đám chạy xuống bãi đỗ xe ngầm,mọi người chen chúc chui lên xe. Trong khi quá trình chạy xuống bãi đỗ xe, Vương Giai Giai cũng không may tử nạn. Sáu người Nghiêm Tuấn Hùng, Phương Tư Ảnh, Lâm Thiên Thu, Dương Thiết Nham, Ngô Ẩn Xuân, Triệu Văn Long lấy đi 2 chiếc xe. Người cầm lái là Dương Thiết Nham và Triệu Văn Long. 6 người cũng liều mạng trốn khỏi khách sạn dù ngoài trời đang mưa gió bão bùng. Nhưng ngoài trời thì âm u tối mịt,còn bộ GPS trên xe cũng không chạy. Khi xe chạy vào trong rừng sâu thì rốt cục bão cũng yếu đi, nhưng mưa vẫn tuôn xối xả không có dấu hiệu ngừng lại.
Không biết đã chạy được quãng đường bao xa thì xe đột nhiên bị sa vào 1 vũng lầy không thể tiếp tục chạy được nữa. Lúc đó mọi người phát hiện gần đó có 1 thôn nhỏ vì thế cả đám phải bỏ xe chạy vào trong thôn để trú mưa. Kết quả là bọn họ phát hiện đó là 1 thôn làng bị bỏ hoang chỉ chờ được phá dỡ, hơn nữa sau lưng còn dựa vào núi. Trong lúc mưa to gió lớn thế này nói không biết chừng còn có đất đá sạt lở rơi xuống. Trong lúc không biết phải làm sao, mọi người đành phải chọn đại 1 căn phòng bị bỏ hoang để trú mưa.
Lúc ấy rất nhiều hiện tượng khủng bố ma quái liên tiếp diễn ra. Tuy rằng không có ai mất mạng nhưng mọi người đã bị doạ đến sợ mất mật.Theo thời gian trôi tới 6 giờ sáng ngày hôm sau, vầng mặt trời vẫn không xuất hiện. Bị sợ hãi tra tấn tinh thần nên cuối cùng mọi người quyết định giết chết Phương Tư Ảnh. Lúc ấy Nghiêm Tuấn Hùng vẫn cực lực bảo vệ nàng nhưng dù hắn có giải thích thế nào cũng không có tác dụng. Vì thế đã diễn ra hiện tượng tách nhóm.
Chuyện đáng sợ còn tiếp diễn. Đến buổi chiều, bởi vì quá mệt mỏi nên bản thân thiếp đi lúc nào không hay, Nghiêm Tuấn Hùng đột nhiên phát hiện......Hắn lại trở về khách sạn Adele......
Diệp Tưởng vỗ đầu. Hắn còn chưa kịp đọc hết nội dung đằng sau vì dù sao thời gian để đọc kịch bảncũng có hạn. Nhưng hắn cũng biết được 1 điều quan trọng : hắn sẽ chết ở trong màn này. Như vậy, hắn đương nhiên không thể đi xuống cùng Lý Duy Tư vì xuống đó có khác gì hắn tự đi tìm đường chết chứ?
Phải biết rằng,sau khi Vũ Sóc hôn mê bất tỉnh thì Lý Duy Tư đã là người có sức chiến đấu mạnh nhất trong đám. Kịch bản cũng miêu tả về con bài tẩy của Diệp Tưởng – chiếc giày cao gót. Nếu cứ đi xuống dưới đó, hơn 50% khả năng Diệp Tưởng sẽ phải bỏ mạng. Cho nên, hắn không thể đi xuống !Cũng may phần này không được viết bằng chữ đỏ nếu không hắn không thể không làm chuyện mà kịch bản yêu cầu. Đương nhiên vé chuộc cái chết nhất định sẽ bị trừ, nhưng Diệp Tưởng cũng chẳng thèm để ý .
Chỉ là, nếu làm vậy thì chỉ có 1 mình Lý Duy Tư xuống dưới đó. Tuy rằng hắn có bàn tay đẫm máu, nhưng tình tiết phải quay sau đó vẫn còn khá nhiều nên hắn hy vọng có thể tiết kiệm càng ít sử dụng chừng nào càng tốt chừng ấy.
Vì thế Lý Duy Tư đưa ra một quyết định.
Tất cả mọi người cùng nhau xuống !
-Tình hình có vẻ không ổn !
Hắn tập hợp mọi người sau đó nói:
-Khách sạn chỉ sợ đã xảy ra chuyện. Mọi người chúng ta cùng nhau xuống dưới đi, nếu có chuyện gì chỉ e chúng ta phải trốn khỏi khách sạn này thôi !
Mọi người quay ra nhìn nhau sau đó lần lượt gật đầu. Trong tình hình hiện nay thì bọn họ chỉ có thể làm vậy.
-Triệu Văn Long.
Lý Duy Tư nhìn hắn rồi nói:
-Anh cũng có thứ do vu sư tặng cho sau khi được cha anh bỏ tiền mới đến đúng không? Đến lúc đó nếu có chuyện gì thì anh ra mặt ngăn cản 1 lúc là được !
Cái đầu lâu kia của Dư Tân là 1 vật bị nguyền rủa xuất phát từ phim kinh dị tương đối dễ nên hiệu quả chỉ e là rất yếu. Nhưng khi chiếc đầu lâu đó mở to mắt thì nó có thể thông báo phương vị của quỷ hồn nên ít nhất nó cũng có tác dụng xoay chuyển cục diện quá bị động của bọn họ. Hơn nữa, vật bị nguyền rủa của y vốn quá yếu nên phải cố gắng sử dụng hết tác dụng của nó. Lý Duy Tư hy vọng trước khi trận chiến cuối cùng nổ ra hắn có thể giảm bớt số lần phải sử dụng cánh tay đẫm máu nhiều chừng nào thì tốt chừng ấy.
Cả đám sẽ cùng nhau xuống dưới lầu ! Về phần chuyện này vi phạm kịch bản khiến cho bọn họ phải trả bao nhiêu vé chuộc cái chết đã chẳng còn quan trọng nữa !
Trong lúc xuống cầu thang thì chỉ e sẽ khó tránh được thương vong, nhất là hai người Diệp Tưởng và Thạch Thanh Tú phải đặc biệt chú ý! Dù sao,trong khi trốn khỏi khách sạn thì hai người mất mạng .
Về phần Vũ Sóc, sẽ do Diệp Tưởng cõng trên lưng. Dù sao hắn cũng đóng vai là người yêu cuả Vũ Sóc cho nên chuyện này do hắn đảm nhận cũng là hợp tình hợp lý. Trong kịch bản cũng có nói trong lúc trốn khỏi khách sạn thì Vũ Sóc vẫn hôn mê bất tỉnh nên không thể phát huy sức chiến đấu của nàng. Chuyện đó khiến Lý Duy Tư cảm thấy cực kỳ nuối tiếc.
Nếu không cẩn thận thì con số thương vong sẽ còn tiếp tục mở rộng. Người chết sẽ không chỉ có Diệp Tưởng và Thạch Thanh Tú !
Lý Duy Tư và Mạc Thu Thực là nam và nữ nhân vật chính, đặc biệt tình hình của Mạc Thu Thực còn tương đối đặc biệt nên chắc chắn hai người có thể sống đến màn cuối cùng. Nhưng kết cục của những người khác ra sao thì rất khó nói . Vũ Sóc cho dù tỉnh lại thì năng lực linh môi cũng bị suy yếu rất nhiều, Long Ny Nhi thì không còn vật bị nguyền rủa, máy ảnh ma quái của Nhạc Khang Hùng không có chút năng lực phòng ngự...... Nếu tình hình xấu đi thì rất cố thể những người này sẽ đều phải chết trong màn thứ 4!
Tám diễn viên chỉ thu dọn qua loa hành lý. Nhạc Khang Hùng và Dư Tân mang theo chìa khoá xe và di động theo người. Tuy bon họ biết trong khách sạn nhất định đang ẩn dấu vật bị người chết nguyền rủa, nhưng với tình hình trước mắt, bọn họ nhất định phải trốn khỏi khách sạn, nếu không nhất định sẽ gây ra ng !
Thang máy từ tầng 15 xuống tầng 1 không thể đi vì trong kịch bản ban đầu cũng có nói bọn họ dùng cầu thang thoát hiểm để xuống bên dưới. May mà bọn họ vẫn có thể dùng thang máy để đi từ tầng 1 xuống bãi đỗ xe ngầm.
Bãi đỗ xe ngầm......Chỗ đó là cơn ác mộng của Diệp Tưởng!
Lúc này, cả 8 diễn viên đều nơm nớp lo sợ. Ai cũng hiểu trong cảnh quay kế tiếp, nhất định sẽ có người chết . Chuyện này vốn không cần nghi ngờ. Bọn họ chỉ có thể cầu nguyện người chết khi đó không phải là mình!
Căn cứ theo kế hoạch, bọn họ nhất định phải xuống dưới lầu rồi đi thăm dò tình hình ở quầy tiếp tân và bộ phậm chăm sóc khách hàng. Sau khi xác nhận tình hình bi thảm diễn ra trong khách sạn,bọn họ mới có thể đi xuống bãi đỗ xe ngầm để lái xe trốn khỏi khách sạn. Trong quá trình này, nguy cơ lúc nào cũng có thể xuất hiện vì bọn họ đã thay đổi kịch bản nên những tình tiết sau đó sẽ không phát triển theo hướng đi đã được định sẵn trong kịch bản.
Mọi người nhanh chóng đi xuống bên dưới qua cầu thang thoát hiểm. Mọi người đều cố gắng theo sát nhau, không ai dám tụt lại đằng sau vì nếu tụt lại đằng sau lúc này thì chẳng ai sẽ thông cảm cho bạn cả! Người không có vật bị nguyền rủa đi ở giữa, trái phải trước sau sẽ do người có vật bị nguyền rủa phụ trách. Nếu có tình huống khác thường xảy ra phải lập tức ra tay ! Căn cứ theo kế hoạch định sẵn, Dư Tân là người đầu tiên ra tay ! Nếu không được, mới do Lý Duy Tư phụ trách!
Trong quá trình xuống lầu, trái tim trong lồng ngực của tất cả mọi người như xoắn lại. Bọn họ đều đang trông chờ vào 1 kỳ tích : Vũ Sóc sẽ tỉnh lại !