Sau đó, Ấn Thủy Thiên lại giở chiêu cũ hỏi Diệp Tưởng xem Thành Tuyết Tùng có quan hệ gì với tộc Cửu Luân hay không.Nhưng Diệp Tường lại 1 lần nữa “không trả lời”. Việc này ít nhiều cũng nhờ vào việc tính cách của nhân vật Tống Tuấn Trúc được thiết lập khá âm trầm,chứ nếu là 1 người có tính cách hướng ngoại thì chỉ e sẽ có chuyện xảy ra rồi.
Nhưng cho dù kết quả là sao thì màn thứ 2 của phim kinh dị không thể giải cũng được quay xong.Điều này cũng là cho 1 người mới đóng lần đầu phim kinh dị không thể giải như Diệp Tường cũng thoáng yên tâm.
Lúc này, ở chỗ của Thanh Tuyết Tùng…
Khoảng thời gian này với Diệp Tưởng là giai đoạn kịch bản bị bỏ trống nhưng Thanh Tuyết Tùng thì không phải.Nàng hiện tại đã nhận được kịch bản phần mà nàng phải diễn trong màn thứ 3.
-Đi xuống đi A Ly !
Thành Tuyết Tùng không nói gì thêm mà trực tiếp đi lướt qua người của Lý Duy Tư.
-Vâng thưa tiểu thư .
Thanh Tuyết Tùng thì đi vào trong nhà.Bản đồ thiết kế của khu nhà xuất hiện 1 cách rõ ràng trong đầu nàng, cho nên nàng là người biết rõ phải đi như thế nào.
Khi đi qua hành lang là tới 1 cái sân tương đối cũ.Nàng tiếp tục xâm nhập vào sâu hơn và nhìn vào 1 căn phòng giống như đã bị bỏ hoang đã lâu.
Ánh mắt Thanh Tuyết Tùng khi nhìn chằm chằm vào cái phòng đó với vẻ khá phức tạp giống như những gì mà kịch bản yêu cầu. Phim kinh dị không thể giải dù có yêu cầu tương đối nghiêm khắc về kỹ năng diễn xuất của diễn viên,nhưng cũng không đến nỗi quá nghiêm khắc giống như quá trình quay phim trong thực tế.Nhưng mà cảm xúc cũng cần phải thể hiện tới nơi tới chốn.
Ở nơi này, ánh mặt trời sau khi xuyên qua khẽ hở của rừng cây um tùm cũng đã trở nên thưa dần. Thành Tuyết Tùng dừng lại hồi lâu ,sau đó,nàng móc ra từ trong túi ra 1 cái chìa khoá,sau đó đi tới trước cửa chính của căn phòng và mở cửa.
Sau khi cánh cửa được đẩy ra, bỗng nhiên một bầy quạ từ trong sổ ra ! Đám quạ đen này giống như những sứ giả của thần chết.Chúng bay vút lên không và kêu lên những âm thanh quái gở.
Vì sao 1 căn phòng được khoá kỹ lại có nhiều quạ như vậy ? Rõ ràng căn phòng này không phải lúc nào cũng được khoá như vậy.
Nhưng Thành Tuyết Tùng cũng không có quá nhiều tâm tư lo lắng việc đó.Nàng hiện tại nhất định phải tập trung tinh thần vào vai diễn.
Khi vừa mở cửa,1 bầu không khí đầy bụi bặm phả vào mặt khiến Tuyết Tùng phải phất tay để gạt đi.Nàng bước vào trong căn phòng tối tăm đó,sau đó nàng đưa tay vào 1 cái hõm nằm trên sàn nhà và kéo lên. Không ngờ ở phía dưới lại lộ ra một cái cầu thang. Rõ ràng phía dưới căn nhà gỗ này được thiết kế 1 tầng hầm.
Thanh Tuyết Tùng đi vào.
Nàng từ từ đi xuống cầu thang, đồng thời chú tâm quan sát động tĩnh xung quanh. Đoạn cầu thang này cũng không quá dài.Chỉ trong 1 thoáng mà nàng đã đi hết.
Sau đó, nàng lấy ra 1 chiếc đèn pin rồi bật đèn pin.Chỉ từ việc Liễu Nhất Trần chuẩn bị cả đèn pin đã chứng tỏ nàng đã chuẩn bị vật dụng cần thiết.
Căn hầm được chiếu sáng lên.
Tiếp đó, nàng cẩn thận đi vào sâu bên trong.
Lúc này, nàng hoàn toàn hành động dựa theo yêu cầu của kịch bản.
Căn hầm này cũng tương đối rộng,đúng như những gì mà kịch bản miêu tả.
Ruốt cục,từ ánh sáng đèn pin ,nàng nhìn thấy thứ mà nàng muốn nhìn, hay nói đúng ra thứ mà Liễu Nhất Trần muốn nhìn thấy.
Xương cốt.
Đập vào mắt là vô số xương cốt nằm ngổn ngang khiến người ta nhìn qua là dựng cả tóc gáy.
Trong đống xương cốt này,có xương cốt của người lớn và cả trẻ nhỏ.Nhìn qua thì số lượng hài cốt ở đây khéo phải trên 10 bộ.
Nhưng Thanh Tuyết Tùng lại rất bình tĩnh đưa tay chỉ vào đống xương ngổn ngang đó và bắt đầu đếm: “Một, hai, ba , bốn , năm, sáu . . ."
Khi đếm tới "mười hai", tay nàng khẽ run rẩy.
-Mất đi một bộ rồi !
Lượng tin tức chứa đựng trong câu thoại « mất đi một bộ » cực kỳ khổng lồ.Nó có thể giúp diễn viên phân tích ra khá nhiều manh mối.
Những hài cốt này là ai? Chỉ cần nghĩ cũng biết rất có thể đây là hài cốt của người nhà họ Liễu ! Vì sao số lượng hài cốt lại giảm bớt ? Rõ ràng những bộ hài cốt này đã bị nguyền rủa và trở thành 1 phần của lễ tế quỷ.
Lời nói của Tống Tuấn Trúc không hề giật gân.Nếu cứ tiếp tục thế này thì Liễu Nhất Trần thật sự sẽ gặp nguy hiểm!
Lúc này, nàng đi tới phía trước mấy bộ hài cốt đó,sau đó nàng đưa tay vuốt ve đầu lâu của 2 bộ xương trong đống xương cốt đang dựa vào nhau.
Mặc dù không có lời kịch, nhưng Thành Tuyết Tùng cũng có thể đoán được một hai.2 bộ xương này rất có thể là cha mẹ của Liễu Nhất Trần, hoặc ít nhất cũng là thân nhân khác của nàng.
Sau khi diễn đến đoạn này,mọi chuyện trở nên vô cùng dễ hiểu.
Liễu Nhất Trần rất có thể khả năng trong tương lai trở thành một trong những bộ hài cốt này !
Đám người Diệp Tưởng đang trên đường xuống chân núi thì vừa lúc đi ngang qua miếu thờ tổ tiên nhà họ Liễu.Trước đó, Lý Duy Tư đã tới đây nên nếu có vật bị nguyền rủa thì y đã sớm giành lấy rồi. Nhưng Diệp Tưởng vẫn đứng quan sát cửa miếu 1 lúc rồi mới tiếp tục đi xuống chân núi. Hắn cũng không chắc chắn việc đi vào trong miếu thờ có bị kịch bản quy kết thành 1 lần NG hay không khi hắn đang nhập vai Tống Tuấn Trúc vì đó là 1 tổn thất quá lớn mà hắn không thể đánh cược.
Trên đường đi, tất cả mọi người đều không nói chuyện mà chỉ cắm cúi xuống núi. Hiện tại bọn họ cần phải cẩn thận với mỗi 1 câu nói vì chẳng may nếu trả lời sai thì rất có thể sẽ dính NG .
Thôn Tùng Pha tính ra cũng khá đìu hiu.Nhân khẩu nơi này cũng chẳng có bao nhiêu, đã thế chủ yếu còn là người già cả.Đám thanh niên trai tráng có khi đã kéo nhau hết lên thành phố làm công rồi.
Khi vừa xuống tới chân núi thì bỗng nhiên có một âm thanh từ phía sau truyền đến.
-Các cháu. . . định đi tìm thầy phong thuỷ họ Liễu đấy phỏng ?
Diệp Tưởng quay đầu lại khi nghe được âm thanh truyền tới.Người nói là 1 bà lão đầu tóc bạc phơ.Nhưng bà lão này tuy tuổi già nhưng thoạt nhìn bà vẫn còn rất khoẻ.
Hiện tại hắn phải trả lời sao đây ? Với tính cách như của Tống Tuấn Trúc thì có khi nào anh ta sẽ không để ý đến bà lão kia ? Hay là anh ta sẽ trả lời ?
Phương Lãnh lập tức đi tới rồi trả lời:
-Dạ vâng thưa bà ! Bà cũng biết thầy phong thuỷ đó sao ạ ?
-Người thôn Tùng Pha này có ai không biết đến người đó chứ !
Cụ bà nhìn lên đỉnh núi rồi lắc đầu nói:
-Tất cả mọi người đều nói rằng người phụ nữ đó là đồ sao chổi.Người nhà cô ta cho tới nay đã chết rất nhiều rồi!
-Chết rất nhiều người sao ạ?
Phương Lãnh tiếp tục hỏi:
-Nguyên nhân là sao vậy bà ?
-Các cháu cũng cẩn thận 1 chút !
Cụ bà đi kề sát vào người Phương Lãnh rồi thì thầm :
-Người có quan hệ với người phụ nữ này cũng sẽ không có kết cục tốt đâu !
-Bà có thể kể cho chúng cháu cụ thể hơn không ạ ?
Phương Lãnh biết chỉ có anh ta mới có thể nhắc đến vấn đề này vì Tống Tuấn Trúc rất có thể biết rõ đầu đuôi sự tình .
Lão bà nhìn chung quanh, sau đó hạ giọng nói:
-Đừng nói là ta nói nhé . . . Người nhà này vốn đã kỳ quái như thế rồi.Già trẻ lớn bé của dòng họ này ai nấy cũng đều như bị điên vậy.Bọn họ có vẻ như luôn sợ hãi sẽ bị thứ gì đó hại chết nên mỗi lần xuống núi, họ đều phải che người thật sự kín, sau mới dám đi đâu. Nhưng điều quan trọng mà bọn họ luôn miệng nói rằng mình nhìn thấy người chết.
-Người chết ạ?
Sắc mặt của Phương Lãnh trở nên vô cùng nghiêm nghị.Anh ta cũng đã đoán được đại khái tình hình.
-Đúng vậy ! Cháu nói xem bọn họ có phải bị điên rồi không ?À quên điều còn tà môn hơn chính là việc mỗi lần ai trong số bọn họ nhìn thấy người chết thì người đó sẽ chết,mà còn chết bất đắc kỳ tử.Chuyện này đã gây náo loạn trong 1 thời gian rất dài.
Chứng kiến người bị chết do nguyền rủa của nghi thức tế quỷ gần như là điểm chung của mọi nhân vật.Bọn họ sẽ thấy thân nhân,bạn tốt hoặc là người yêu quá cố ngày xưa xuất hiện trước mặt bọn họ, sau đó mang bọn họ đi luôn. Sau đó những người thân cận của người đó cũng như vậy. Nguyền rủa của nghi thức tế quỷ sẽ không ngừng được mở rộng từ những mắc xích như vậy.
Nếu như mà người chết xuất hiện trước mặt mình thì bạn đã cách cái chết không còn xa rồi.Càng nhiều người chết thì nguyền rủa của nghi thức tế quỷ càng đáng sợ.
Sau khi chết,mỗi người đều sẽ bị ràng buộc bởi khế ước ghi trên tấm da dê và trở thành 1 vong linh trong mộ của tộc Cửu Luân.Mộ chính của tộc Cửu Luân là nơi có nhiều người chết nhất trong truyền thuyết.Một khi đi tới nơi đó thì làn sóng quỷ hồn với quy mô lớn sẽ xuất hiện với tỷ lệ lên tới 100%!
Lời nói của bà lão cũng chẳng có ý nghĩa gì mấy với người đã đóng trong cả 2 phần của serie “Quỷ Tế” như Phương Lãnh. Diệp Tưởng cũng đã nghe Phương Lãnh kể đi kể lại nhiều lần nên hắn cũng vậy.
Bà lão sau đó đi lướt qua mặt Diệp Tưởng và Phương Lãnh.
Trong lòng Diệp Tưởng có những cảm nhận vô cùng trực quan về bộ phim “Quỷ tế” này.
Đúng lúc này điện thoại của hắn vang lên!
Hắn lập tức lấy điện thoại di động ra.Người gọi tới được hiển thị trên màn hình là "Cha".
Diệp Tưởng lập tức bắt máy.
-Alô ! Có phải Tuấn Trúc đấy không ?
-Dạ thưa cha ! Là con đây ạ !
Trước mắt kịch bản của Diệp Tường cũng đang bỏ trống nên hắn chỉ còn cách cố nói càng ít càng tốt.Chẳng may người « cha » này lại hỏi điều gì mà hắn không biết thì hắn cũng chẳng biết phải trả lời sao.Lúc đó hắn chỉ còn sự lựa chọn duy nhất là cố ý NG.
-Là thế này : cha đang ở trong nước rồi !
-Cha đã về rồi sao ạ ?
-Đúng ! Ta sẽ gặp con sớm thôi ! Tạm thời cha sẽ không về nhà vì cha có 1 số việc phải giải quyết !
-Vậy chừng nào thì ba gặp bọn con ạ ?
-Sớm thôi ! Cứ đợi thêm 1 thời gian nữa đi ! Đừng hỏi cha đang làm gì ! Để Tử Trúc nghe điện thoại đi !
Diệp Tưởng nhìn Vũ Sóc sau đó thông qua kịch bản gửi tin tức cho nàng:
-Trong lúc nghe điện thoại, hãy chú ý xem có nghe thấy âm thanh kỳ quái nào không!
Vũ Sóc đón lấy chiếc di động.
Sau khi kết thúc cuộc điện thoại với giáo sư Tống thì cha của anh ta sẽ gia nhập vào trong bộ phim kinh dị này.Nhưng chỉ cần dựa vào việc không để diễn viên nhận vai diễn này có thể chứng tỏ hoặc là nhân vật này cuối cùng sẽ không chết hoặc là y nhất định sẽ phải chết để tình tiết được khởi động.
Y nói y có việc phải làm.
Đó là việc gì ? Chỉ có 1 điều chắc chắn : chuyện đó chắc chắn có liên quan đến tộc Cửu Luân.Điều này chứng tỏ chấp niệm của Tống Tuấn Trúc với tộc Cửu Luân rõ ràng có dính dáng tới gia đình anh ta. Rõ ràng nhà họ Tống đóng 1 vai trò vô cùng quan trọng trong phần 3 của serie ‘Quỷ tế’.Trong chuyện này chắc chắn đang che dấu 1 bí mật động trời.
Diệp Tưởng nhất định phải lật tẩy bí mật này!