Nay trong lại có thêm 1 linh hồn nữa mất mạng trong tay nó!
“Mẫn Hà!”
Mộc Lam cùng Hoắc Thanh Lam cơ hồ đồng thời nhào tới, nhưng Mộc Lam chung quy vẫn nhanh hơn một bước đỡ lấy Mẫn Hà, giúp nàng kiểm tra vết thương trên cổ. Mà Hoắc Thanh Lam vốn cũng muốn tiến lên, nhưng nghĩ đến hắn cùng Mộc Lam chênh lệch quá xa, cho nên cuối cùng vẫn là nhẫn nhịn. Lúc này cơ hồ hắn đã cắn chặt răng đến mức bật máu. Vì cái gì? Thời điểm Mẫn Hà lọt vào nguy hiểm, hắn chỉ có thể ở bên cạnh đứng nhìn? Vì cái gì?
Lúc này, Grandier đi lên, vỗ vỗ bờ vai của hắn, nói:“Hảo, xem ra không có việc gì, ngươi cũng đứng đây, chung quy người kia đã không phải là nữ nhân của ngươi.”
Nghe được thanh âm Grandier, Mộc Lam chậm rãi quay đầu lại.
Hắn đã xác nhận Mẫn Hà không có việc gì, nhặt thanh kiếm Tây Dương kia lên, chậm rãi đi về hướng Grandier, nói:“Kiếm của ngươi.”
“Nga, cám ơn. Ta cũng nhất thời sơ ý, thật sự rất xin lỗi......”
Thế nhưng, khi mọi người ai cũng đều cho rằng đã kết thúc, thì Mộc Lam bỗng nhiên giơ một quyền nhắm ngay gương mặt Grandier, hung hăng nện tới!
Một quyền xuất ra, mặt Grandier nhất thời bị đánh đến trào cả máu, cả người bay ngược ra sau, va vào một chiếc ghế sô pha. Chỉ một giây sau, Mộc Lam đã xuất hiện ngay trước mặt hắn, hai mắt đã hóa thành huyết hồng. Một tay bóp chặt cổ Grandier!
Nhưng Grandier há đâu phải bình thường? Rất nhanh. Cơ thể Grandier bắt đầu hư thối, hòa tan thành một đống huyết thủy. Tiếp, một bàn tay hiện ra trên bờ vai của Mộc Lam.
“ Kích động như vậy làm cái gì a? Mộc Lam. Hay là ngươi cho rằng ta xin lỗi thiếu thành ý?”
Lúc này, tất cả mọi người đều ngây ngốc. Đây là tình huống gì đây?
Grandier ung dung xuất hiện phía sau Mộc Lam, còn Mộc Lam thở sâu một hơi, quay đầu lại. Tiếp theo, thanh kiếm Tây Dương kia trong nháy mắt xuyên qua cổ hắn, lộ ra mũi kiếm phía sau ót!
“Ngươi chẳng lẽ nghĩ...... Ta không dám động đến ngươi sao?”
Thanh kiếm này đã cắm vào đại não Mộc Lam. Trong tầm mắt của Mộc Lam xuất hiện hắc ám vô tận dày đặc khôn cùng. Vô số vong hồn lôi kéo thân thể hắn, mà hắn căn bản không thể tránh thoát!
“Dừng tay, Grandier.”
Mẫn Hà bỗng nhiên ở phía sau Grandier lấy ra một tấm ảnh chụp, nhưng vẫn lấy tay che ảnh chụp lại.
“Ân?” Hắn vừa quay đầu lại, lập tức nhìn thấy ảnh chụp trên tay Mẫn Hà!
“Muốn ta dùng nó sao?” Lý Mẫn Hà dùng ánh mắt âm lãnh vô cùng nói:“Ngươi không được quên thân phận của ta!”
Grandier cười ha ha, nói:“Một hiểu lầm nhỏ mà thôi. Vừa rồi một quyền kia, thôi bỏ qua đi. Đại nhân, mong ngươi đừng để ý.”
Sau đó hắn liền đem thanh kiếm rút ra, khiến Mộc Lam ngã ngồi trên mặt đất. Đối với hắn, nguyền rủa mạnh như vậy cũng cần thời gian nhất định để phục hồi như cũ.
Mộc Lam cùng Grandier đối chọi gay gắt đã phát triển đến mức mấy người ngu ngốc cũng có thể nhìn ra. Nhưng hai người trước kia dù quan hệ ác liệt như thế nào, ở ngoài mặt vẫn là là một bộ dáng hợp tác, nhưng hôm nay cư nhiên chỉ vì một Lý Mẫn Hà mà bộc phát!
Một quyền kia của Mộc Lam không phải hành động mất đi lý trí. Dù sao hắn đối với Mẫn Hà quan tâm đã lộ rõ, đơn giản chỉ lợi dụng cơ hội này cảnh cáo Grandier một chút, để hắn không cần vọng động! Nếu hắn thật muốn cùng Grandier sinh tử, chuyện ai sống ai chết cũng khó nói trước, kế tiếp [gia tộc Ni Đặc Lai Nhĩ 3] là 1 chuyện cực kỳ quan trọng không thể làm tiêu hao chiến lực. Huống chi, Mộc Lam đối mặt Grandier cũng không có nắm chắc thắng thắng.
“Ngươi không sao chứ? Mộc Lam?” Mẫn Hà vội vàng đỡ Mộc Lam dậy, nhìn miệng vết thương từ sau não xỏ xuyên qua, máu tươi vẫn như trước không ngừng chẩy.
Mà Hoắc Thanh Lam thấy một màn như vậy lại cảm giác dường như thế giới đang rạn vỡ.
Hắn bỗng nhiên cảm giác...... Có lẽ, hắn sắp sửa mất đi Mẫn Hà vĩnh viễn.
Grandier đi đến bên người hắn, dùng thanh âm rất nhỏ nói:“Đi theo ta! Đứng đó nhìn cũng không biến nữ nhân đó thành của ngươi!”
Hoắc Thanh Lam làm sao không biết điểm này?
Hắn trở về trong phòng mình, đóng cửa lại. Sau đó, điên cuồng rít gào, đem đồ vật trong phòng ném đông ném tây!
“Vì cái gì? Vì cái gì?”
“Vì cái gì không phải ta cứu Mẫn Hà, vì cái gì lúc ấy lại để tên Mộc Lam khốn kiếp kia tới cứu nàng?”
“Vì cái gì...... Mẫn Hà nhìn không nhìn thấy ta có bao nhiêu lo lắng đối với nàng sao? Vì cái gì......”
Trong phòng phàm cái gì có thể cầm được đều bị Hoắc Thanh Lam đập vỡ. Hiện tại hắn tuy đã có năng lực nhất định tự bảo vệ mình, hơn nữa trong mấy tháng nay hắn đã diễn 4 bộ phim kinh dị, dù không có đạt được vật nguyền rủa, nhưng cũng kiếm được không ít vé chuộc cái chết, có thể nói đã vài lần xuất sinh nhập tử. Nhưng...... Nay lại để hắn nhìn thấy một màn như vậy!
“Mộc Lam...... Mộc Lam...... Mộc Lam!”
Đối với hắn, điều sợ hãi nhất chính là Mẫn Hà có khả năng yêu Mộc Lam. Đối một nam nhân mà nói, đây chính là điều không thể tha thứ!
Giết hắn! Ta nhất định phải giết hắn!
Nội tâm ghen tị tâm che khuất tâm trí hắn, Hoắc Thanh Lam chưa bao giờ căm hận một người như thế! Hắn đối với căm hận này đã vượt quá khả năng kiểm soát, thậm chí lúc trước khi Trương Hạo Thiên muốn cường bạo Mẫn Hà còn lớn hơn!
Mà về phương diện khác......
“Hẳn là không có việc gì.”
Bên trong phòng Mộc Lam, Âu Dương Chử đang xem xét tình trạng của Mộc Lam một chút. Nàng thuộc về phe phái của Mộc Lam, nhưng vỏn vẹn chỉ có thể dựa vào thân thể để đổi lấy sự che chở của Hứa Tuệ, Âu Dương Chử vốn có dã tâm, nàng xem Mộc Lam chính là lựa chọn kiên định
mà nàng hướng đến, hi vọng có thể dựa vào Mộc Lam mà sinh tồn.
“Ta đây an tâm rồi.” Mẫn Hà cuối cùng nhẹ nhàng thở ra, nhìn Mộc Lam nằm ở trên giường vẫn còn hôn mê.
Máu đã không chẩy nữa song nguyền rủa vẫn cần một chút thời gian mới có thể tiêu trừ.
“Cũng chính vì là đại nhân Mộc Lam mới có thể sống sót a.” Âu Dương Chử nhìn nhìn Mẫn Hà, nói:“Ngươi biết không? Thanh kiếm kia tương truyền chính là vật nguyền rủa của gia tộc Ma Ni Đặc Lai Nhĩ, đổi lại là bất cứ một người khác. Một kiếm chém xuống chết là không thể nghi ngờ. Linh hồn vĩnh viễn bị ‘Vài thứ kia’ không chết không sống vĩnh viễn dây dưa chịu khổ cực. Ân...... Ta là nói trên phương diện linh hồn.”
Tiếp đó, nàng thở dài:“Đại nhân tỉnh lại, ngươi hảo hảo cảm cảm tạ hắn đi. Nếu không phải hắn, một kiếm kia chém đứt cổ ngươi mà nói, ta cũng không thể cam đoan có thể làm được gì với ngươi. Chung quy, nó chính là kiếm của gia tộc Ni Đặc Lai Nhĩ a! Ngươi chỉ là nhục thể nhân loại được ác ma kí chủ sử dụng mà thôi, cũng không phải bản thân Ác Ma!”
“ Kiếm này...... Hẳn thuộc về gia tộc Ni Đặc Lai Nhĩ? Như vậy Grandier thân là chủ nhân liền có thể dễ dàng lấy nó về! ”
“Vật nguyền rủa này không thể nhận chủ...... Kỳ thật cũng thuộc về 1 loại rất đặc biệt. ” Âu Dương Chử nói đến đây, bỗng nhiên ngưng mắt nhìn Mẫn Hà:“Ngươi coi như may mắn a, đại nhân thực sự động chân tình đối với ngươi.”
Mẫn Hà hơi cúi thấp đầu xuống, không trả lời.
“Ta đi trước. Ngươi ở lại chiếu cố đại nhân đi. Nếu có vấn đề, liền đi tìm ‘Vị đại nhân kia’. Ta còn thực lo lắng, vị đại nhân kia có thể hay không trách phạt hắn, dù sao cũng là Mộc Lam đại nhân ra tay trước .”
Âu Dương Chử rời đi. Ở ngoài cửa 1 đống người vây xem.
“Tình huống như thế nào? Chử?” một nữ nhân lai tây phương thoạt nhìn rõ ràng đang kích động giữ chặt tay nàng:“Mộc Lam đại nhân không có việc gì đi?”
“Ân, hẳn là không có việc gì. Pandora.”
Nữ nhân này gọi là Pandora, là tân nhân được bổ sung trong [ âm quỷ lộ ], nhưng có tiến bộ thần tốc, lúc này dựa theo áp phích có thể phán đoán, nàng hẳn sẽ diễn hắc y giáo chủ đệ tứ.
“Các ngươi đừng náo loạn nói huyên thuyên.” Âu Dương Chử nhìn những người khác, nói:“Quản miệng chính mình cho tốt vào!”
“Dựa theo tục ngữ Trung Quốc các người gọi là ‘Xung quan giận dữ vi hồng nhan’?” Lúc này, một người da đen đang dựa vào vách tường, người da đen kia sờ vuốt chòm râu của mình, cười hì hì nói:“Đúng rồi, người Trung Quốc còn có câu ‘Anh hùng khó qua mỹ nhân quan’, cũng chính là đại nhân đi?”
“Leslie, ngươi không nói mọi người cũng biết ngươi tinh thông ngạn ngữ Trung Quốc.” Âu Dương Chử trừng mắt một cái nhìn qua:“Cho nên ngươi cũng đừng......”
Leslie lại đi đến bên người Âu Dương Chử, hung hăng vỗ cái mông nàng, nói:“Cười nhiều 1 chút, Âu Dương tiểu thư!”
“Ngươi hỗn đản......”
Tên da đen Leslie lại cười ha ha, rất nhanh đã đi xa. Âu Dương Chử cũng biết tính cách loại người này, ngươi cùng hắn lý luận cũng uổng công.
“Chúng ta làm việc phải cẩn thận.” Pandora căn bản không đi để ý tới Leslie, mà nhanh chóng đưa ra 1 vấn đề trọng điểm:“Mộc Lam đại nhân có lẽ thực sự là ‘Xung quan giận dữ vi hồng nhan’, thế nhưng việc này sẽ làm tăng thêm mâu thuẫn với phe phái của Grandier. Lúc này đây bởi vì vấn đề nhân vật chính dự khuyết đã tạo thành rất nhiều chỉ trích, rất nhiều người nói vì sao Grandier đại nhân không trúng tuyển vào nhân vật chính dự khuyết, chuyện này như đổ thêm dầu vào lửa, khẳng định sẽ không đơn giản mà trôi qua như vậy.”
“Ta đương nhiên biết, cho nên mới đau đầu a!”
“Ngày [ gia tộc Ni Đặc Lai Nhĩ 3] công chiếu càng lúc càng gần, hiện tại đang là thời gian toàn lực chuẩn bị cho chiến tranh không thể nào xuất hiện nội chiến! Hi vọng việc này giải quyết thật triệt để. Chử, ngươi là người còn sống duy nhất trong nhóm đầu tiên đi theo đại nhân, hi vọng ngươi hảo hảo khuyên bảo hắn.”
Bên trong phòng, giờ phút này chỉ có Mẫn Hà cùng Mộc Lam. Nhìn Mộc Lam vẫn hôn mê như trước, nội tâm Mẫn Hà cảm giác vô cùng phức tạp. Đối với nàng, nàng hiểu rõ hành vi của Mộc Lam là hoàn toàn đắc tội với Grandier, hiện dang trong thời kì mẫn cảm mà làm như vậy đối với hắn tuyệt đối không có lợi, nhưng hắn vẫn làm như vậy, lý do của hắn Mẫn Hà đương nhiên rõ, là vì chính mình. Nàng không phải đầu gỗ, làm sao có thể nhìn không ra, Mộc Lam đối với nàng đã có cảm tình rất sâu đậm?
“Đại nhân...... ta thực xin lỗi ngươi. Chỉ cần ngươi có thể tỉnh lại, ta nguyện ý hảo hảo bồi thường ngươi, trong [gia tộc Ni Đặc Lai Nhĩ 3], ta sẽ hảo hảo phụ tá, tuyệt sẽ không để ngươi chết đi.”
Mẫn Hà lúc này có thể nói cũng chỉ có vài lời này. Tuy rằng Âu Dương Chử nói hắn không có việc gì, nhưng nàng vẫn thực lo lắng, thanh kiếm của gia tộc Ni Đặc Lai Nhĩ kia, há lại đơn giản như vậy?
Mà cùng lúc đó......
Hầu Tước từ hộp thư quỷ đầu, lấy ra bức thư kể về mẫu thuẫn phát sinh giữa Mộc Lam cùng Grandier
Bên trong thư đề cập từng chi tiết tiền căn hậu quả, đương nhiên viết đều là sự thật khách quan, không có thêm bất cứ phỏng đoán cá nhân nào. Y Mông phát thư tín, điều này khiến Hầu Tước nắm giữ được rất nhiều tin tức.
“Lý Mẫn Hà...... Mộc Lam vì nàng không tiếc cùng Grandier trở mặt?”
Hắn đem thư giao cho Sa La bên người, nói:“Ngươi thấy thế nào?”
“ Trạng thái của Mộc Lam hiện tại vẫn chưa ổn định sao?” Sa La nhìn nhìn bức thư, nói:“Có lẽ là cơ hội của chúng ta. Lúc này là thời cơ chúng ta ám sát Mộc Lam tốt nhất. Hơn nữa cho dù hắn chết, cũng có thể giá họa cho Grandier. Bất quá...... Hắn ngược lại vẫn là nam nhân thật sự, vì yêu dám làm như thế. Ân...... Cùng người nào đó rất giống a.”
“Grandier đem kiếm trực tiếp đâm xuyên qua đầu Mộc Lam, cho dù là Mộc Lam...... Cũng không có khả năng tỉnh lại nhanh như vậy. Y Mông xưa nay là thân tín của Mộc Lam, hơn nữa là hoạt tử nhân, không có người nào hoài nghi hắn. Chuyện này đúng là một cơ hội, bất quá giá họa như thế nào cho Grandier một cách hoàn mỹ, còn cần suy xét một chút.”
“Cơ hội tốt như vậy, mạo hiểm một chút cũng đáng. Huống chi, cho dù sự thật bại lộ, lấy một Y Mông đổi một mạng của Mộc Lam, cũng đáng được !”
Tlúc công chiếu [gia tộc Ni Đặc Lai Nhĩ 3] có thể trừ bỏ Mộc Lam, An Nguyệt Hình chính là như mất đi một cánh tay![ chưa xong còn tiếp......]