«Hầu tước» và Shirley đương nhiên đã có chuẩn bị rất kỹ, nhưng Diệp Tưởng chỉ là 1 quỷ sai có thể sử dụng gông bắt quỷ. Gông bắt quỷ có tác dụng rất lớn với những quỷ hồn thông thường, nhưng trong phim kinh dị khó thì đi 1 bước là khó khăn 1 bước, nếu không cẩn thận thì có lẽ Diệp Tưởng sẽ phải bỏ mạng. Phương Lãnh và Vũ Sóc cũng đã nhiều lần dặn dò Diệp Tưởng nhất định phải theo sát « »Hầu tước» », hơn nữa còn phải khiến « »Hầu tước» » tán thưởng năng lực của hắn.
Căn cứ theo những lời đồn đãi thì «Hầu tước» » là người có thủ đoạn rất cứng rắn, vô cùng lãnh khốc. Tuy rằng y còn chưa đến mức mất hết tính người như An Nguyệt Hình, nhưng y tuyệt đối không phải là loại người lương thiện. Nếu không thể khiến y nhìn thấy năng lực và giá trị trong tương lai của Diệp Tưởng hắn thì «Hầu tước» tuyệt đối sẽ không thể nào chịu bỏ vé chuộc cái chết để bảo vệ Diệp Tưởng hắn. Cho nên, có thể thể hiện được giá trị của chính mình trước mặt «Hầu tước» » là con đường sống sót duy nhất của Diệp Tưởng.
Mặc xong quần áo cũng như đánh răng rửa mặt xong, Diệp Tưởng liền theo «Hầu tước» đi ra ngoài. Khi đi đường,Diệp Tưởng cố ý duy trì tốc độ, tuyệt đối không để mình vượt mặt «Hầu tước», nhưng cũng không bị tụt lại quá xa. «Hầu tước» cũng thể hiện kỹ năng diễn xuất siêu phàm của mình. Y lúc này không có vẻ lãnh khốc khiến người ta không thể tiếp cận. Thỉnh thoảng y cũng quay ra tán gẫu với Diệp Tưởng.
Đương nhiên, đề tài tán gẫu đều là những nội dung không mấy quan trọng, phần lớn đều là những thông tin không mấy quan trọng. «Hầu tước» có thể nói là biết giữ chừng mực rất tốt. Không ai có thể chê trách hay bắt bẻ gì về phong thái và bộ dạng của y cả. Tuy y đang đóng vai 1 sinh viên,song khí chất quý tộc toát ra từ người y không thể xoá nhoà,khiến cho người ta phải mê mẩn.
Khi đi đến dưới lầu thì ở cửa có 2 người 1 nam 1 nữ đang đứng đó. Người nam có thân hình cao dong dỏng, người nữ có dung mạo thanh tú.Hai người đều là diễn viên của « Rạp chiếu phim địa ngục » tầng 19. Người nam chính là “Ảnh pháp sư” Mạc Niệm Sinh.
-Nhất Hàng, Tử Vinh ! Hôm nay không phải phải đi học hay sao mà hai cậu dậy sớm thế?
-Mình có chuyện phải làm.
«Hầu tước» nhìn hai người kia rồi trả lời:
-Tuấn Hà, Lộ Nhã ! Hai cậu dùng bữa sắng chưa ?
-Bọn mình vừa dậy không lâu !
Mạc Niệm Sinh nắm tay của cô gái tên “Lộ Nhã”:
-Hôm nay bọn mình không có tiết nên mình định dẫn Lộ Nhã ra ngoài đi dạo.
-Ừ ! Hy vọng các cậu đi chơi vui vẻ nhé ! Mình đi trước đây !
«Hầu tước» sau khi nói xong bèn cùng Diệp Tưởng rời đi.
Mạc Niệm Sinh nhìn theo bóng của hai người, trong lòng thì nghĩ: Người đàn ông kia là Diệp Tưởng sao? Năng lực của y thế nào mà lại được đặc biệt mời tham gia diễn xuất trong [ Tiêu Bản Ác Ma ]? Hy vọng y đừng khiến người ta quá thất vọng, ngay từ đầu phim đã bỏ mạng.
Niệm Sinh cảm giác như người tên Diệp Tưởng này bị rạp chiếu phim cưỡng chế tham gia vì «Hầu tước» đóng nam nhân vật chính và Shirley đóng nữ nhân vật chính đã sớm được quyết định. Còn 1 người nữa cũng được nhét thêm vào......
Khi hai người đi tới căn tin,thì Văn Âm đã chờ sẵn ở đó. Nàng hoá ra lại là người đến sớm nhất, thậm chí ngay cả đồ ăn sáng của hai người nàng cũng đã lấy hộ.
Điểm tâm của trường Đại học có thể nói là khá phong phú. Shirley cười vẫy tay hô lên:
-Anh Nhất Hàng ! Em ở đây!
Shirley nói đến đây cũng cẩn thận quan sát và đánh giá cẩn thận Diệp Tưởng. Hôm qua nàng cũng chỉ kịp nhìn thoáng qua nên nàng cũng không rõ ràng về y lắm. Nàng không phải linh môi sư do đó nàng cũng không thể xác định xem Diệp Tưởng có phải là quỷ sai hay không. Nhưng khi nhìn kỹ thì nhìn y cũng không có vẻ gì khẩn trương khi đứng bên cạnh «Hầu tước», hơn nữa y luôn theo sát phía sau «Hầu tước».
Shirley cảm giác được người tên Diệp Tưởng này có vẻ khá thú vị.
Shirley tuyệt đối không phải là kiểu phụ nữ ngờ nghệch và hám giai như Tề Tình Tình. Ngoài mặt thì nàng cả ngày cứ kè kè bên cạnh «Hầu tước», nhưng nàng cũng là một diễn viên hạng 1. Trong « Rạp chiếu phim địa ngục » tầng 19,nàng cũng được coi là nhân vật số 1 số 2. Shirley cùng với “Thiên Diện Nữ” Yoon In Hee và “Thần y” Miyazaki Meiko là 3 nữ diễn viên lợi hại nhất trong rạp.
«Hầu tước» và Diệp Tưởng một trước một sau đi tới rồi ngồi xuống. Lúc này, trong căn tin còn rất ít người vì trời vẫn còn khá tối.
-Món cháo trứng muối ở đây khá ngon,em đã lấy giúp 2 anh mỗi người 1 chén rồi.
Shirley cười đưa báo cháo cho « Hầu tước » rồi nói:
-Anh từ từ ăn nhé. Mùa đông được ăn báo cháo nóng hôi hổi là sướng nhất.
-Cám ơn em, Văn Âm.
«Hầu tước» tiếp đón lấy bát cháo mà Shirley đã gọi trước cho họ rồi nói:
-Để tí nữa anh trả tiền lại cho em.
-Coi như em mời các anh đi, nói chuyện tiền nong làm gì!
Nói đến đây, nàng thấy thần sắc trên khuôn mặt của «Hầu tước» bèn nói:
-Anh lo cho anh trai anh lắm phải không? Anh đừng lo! Cơm nước xong xuôi chúng ta sẽ lên đường....
Nhưng khi «Hầu tước» đưa tay đón bát cháo từ tay của Shirley thì bát cháo bỗng nhiên tuột khỏi tay “Hầu tước” rồi rơi xuống đất vỡ tan tành!
Lần này «Hầu tước» cố ý không đỡ một cách cẩn thận.
Sau khi bát cháo rơi xuống đất, «Hầu tước» nhìn những mảnh vụn của cái bát mà tim y bỗng run lên.
Trong rất nhiều bộ phim truyền hình,việc rơi vỡ cốc chén,đồ thuỷ tinh,vân vân… đều là điềm báo chẳng lành. Tiếp theo không lâu sau khi chuyện đó xảy ra chỉ e sẽ có người chết.
«Hầu tước» lập tức cúi xuống dọn dẹp. Diệp Tưởng cũng tới giúp thu dọn.
-Trong lòng mình cứ có cảm giác là lạ.
«Hầu tước» cầm lấy mảnh vỡ của cái bát,sắc mặt có vẻ lo lắng không yên:
-Có phải đã có chuyện gì xảy ra rồi không?
Đương nhiên, ai cũng biết chắc chắn đã có chuyện gì đó xảy ra.
Sau khi thu dọn xong những mảnh vỡ, «Hầu tước» không ăn thêm gì nữa mà lập tức lên đường.
-Mình có linh cảm chẳng lành.Chúng ta mau đi thôi !
Shirley ngạc nhiên nói:
-Chỉ vỡ 1 cái bát thôi mà! Sau anh lại có vẻ khẩn trương thế?
-Đúng vậy!
Diệp Tưởng cũng nói:
-Đi ngay bây giờ sao?
-Mình không biết nữa. Nhưng mình cứ cảm thấy có điều gì đó chẳng lành.
«Hầu tước» nói đến đây bèn lấy chiếc áo khoác treo ở cạnh ghế rồi nói:
-Mọi người cứ ở lại đây dùng bữa nhé. Mình đi trước đây!
-Anh đừng như vậy! Để em lấy mang theo đồ ăn lúc đi đường.
Shirley vội vàng đi lấy mấy cái túi ny lông.
Rất nhanh, ba người bắt đầu di chuyển.
Diệp Tưởng cũng cảm giác thấy sự có mặt của hắn có chút hơi miễn cưỡng .Trong kịch bản gốc chắc chắn chỉ có 2 người Kỷ Nhất Hàng và Tạ Văn Âm mà thôi, nhưng bởi vì trong [ Trở về ] , biểu hiện của hắn khá xuất sắc, khiến cho hắn đột nhiên được mời tham gia bộ phim [ Tiêu bản ác ma ], thậm chí đến cả kịch bản cũng được sửa đổi. Mà tác dụng của hắn có vẻ khá đặc biệt vì trước mắt hắn là bạn thân nhất của Kỷ Nhất Hàng.
Anh trai của Kỷ Nhất Hàng là Kỷ Nhất Chu có thuê 1 căn phòng ở khu cho thuê giá rẻ ở ngoại ô thành phố Thiên Dương. Bởi vì Kỷ Nhất Chu công tác ở vùng ngoại thành, mà từ đó tới nội thành cũng phải hơn 20 cây số,hơn nữa cũng không có tuyến xe điện ngầm nối từ nội thành ra ngoại thành cho nên Kỷ Nhất Chu phải thuê nhà ở đó.
Từ nội thành nếu di chuyển bằng xe bus cũng phải mất tới hơn 1 giờ đồng hồ mới đến được ngoại thành. Trên đường đi, càng tới gần vùng ngoại thành thì số người trên xe càng lúc càng ít.
-Nói lại thì anh trai của anh chắc thuê trọ ở khu Tân Bắc mở rộng.
Shirley mở Baidu Maps trên di dộng rồi nói:
-Khu Tân Bắc mở rộng có rất nhiều nhà máy mới xây dựng. Một phần diện tích đất nông nghiệp khi xưa đã được thu hồi để xây dựng nhà máy trên đó.
-Phải ! Anh trai anh đang công tác ở xí nghiệp điện lực mới mở trong khu Tân Bắc mở rộng !
«Hầu tước» chỉ tay vào bản đồ trên chiếc di động:
-Địa điểm của xí nghiệp điện lực đó ở chỗ này. Cha mẹ anh mất sớm, nên sau khi anh lên Đại học, học phí cũng là anh trai anh trả thay anh. Tương lai sau khi tốt nghiệp, anh nhất định phải trả ơn cho anh ấy.
Diệp Tưởng nói:
-Bộ dạng của anh trai anh thế nào nhỉ ? Em chưa được thấy ảnh chụp chung của hai người.Chắc anh ấy cũng rất đẹp trai giống như anh.
-Anh trai anh không thích chụp ảnh lắm, nên dù đã rất lâu rồi nhưng anh vẫn chưa có tấm ảnh nào chụp chung với anh ấy cả.
Tuy rằng «Hầu tước» ngoài mặt còn chưa nhìn ra điều gì,nhưng lúc này y đã mở linh giác thăm dò bốn phía. Trong [« Vùng cấm thứ 4 » phần IX], ở mấy đợt công kích sau cùng của ác linh, mặc dù là đã là cao cấp linh môi sư nhưng tinh thần của « Hầu tước » đã phải hao tổn rất nhiều. Tuy rằng cuối cùng y vẫn còn sống, nhưng tinh thần của y hứng chịu thương tích quá nặng, do đó trước khi tinh thần của y khôi phục lại thì linh giác của y chỉ e cũng chẳng hơn được linh giác của trung cấp linh môi sư là bao. Nhưng đợi đến khi y hoàn toàn khôi phục thì thực lực của y sẽ mạnh hơn rất nhiều so với cao cấp linh môi sư. Lúc ấy y sẽ mạnh thế nào thì chẳng ai biết, nhưng chắc chắn, y sẽ mạnh hơn bây giờ rất nhiều.
Hiện tại đang là thời kỳ suy yếu của «Hầu tước».
Hơn một giờ sau. Rốt cuộc xe cũng tới trạm cuối,khu Tân Bắc mở rộng.
Sau khi đi xuống bến này, ba người nhìn thấy ngọn núi Tùng Sơn ở phía xa, và những ống khói đang nhả khói của những nhà máy. Nơi này cũng khá yên tĩnh do người sinh sống cũng không nhiều. «Hầu tước» đi trước dẫn đường. Kịch bản sớm đã truyền vào trong đầu y bản đồ của vùng này.
-Ài ! Sau khi nơi này xây dựng nhiều nhà máy thế này, thì có lẽ chất lượng không khí sẽ không còn tốt như xưa nữa !
Shirley không khỏi thở dài:
-Khu Tân Bắc mở rộng này hơn 15 năm trước vẫn còn là 1 mảng đồng ruộng bao la thẳng cánh cò bay !
«Hầu tước» nói:
-Nhưng cũng nhờ vào việc xây dựng mấy nhà xưởng này mà anh trai anh mới kiếm được công việc này. Phía trước là chung cư mà anh trai anh thuê trọ.
Phía trước là 1 dãy chung cư sơn màu xanh lá cây.Tiểu khu này có vẻ khá vắng vẻ. Trên đường tới đó,sau 1 hồi rất lâu,số người mà họ nhìn thấy còn chưa quá số ngón tay trên 2 bàn tay.
Sau khi rẽ qua vài con đường,ở phía trước là 1 toà chung cư 6 tầng.
-Anh trai cậu lúc này có ở nhà à?
Diệp Tưởng đột nhiên hỏi:
-Không phải anh ấy phải làm sao?
-Rất có thể. Nhưng mình cứ có cảm giác hôm nay anh ấy không đi làm.
-Vì sao vậy?
-Trạng thái của anh trai mình dạo gần đây rất kỳ quái. Anh ấy nói mình phải làm xong chuyện gì đó, nên ngay cả cơm nước anh ấy cũng không để ý đến, cả mấy ngày trời cứ ở lì trong nhà không chịu đi làm. Mình nghi khéo anh ấy còn từ chức rồi cũng nên. Nếu không phải bởi vì dạo này mình còn bận chuẩn bị luận văn tốt nghiệp thì mình đã sớm đi gặp anh ấy rồi.
Đi đến cửa chung cư, « Hầu tước » bấm chuông của nhà số “603”. Tất cả chung cư ở khu này đều có lắp cửa chống trộm, người sống ở trong khu chung cư nào muốn ra vào đều phải có chìa khoá, không thì phải bấm chuông chờ người ở nhà mở cửa cho vào.
Nhưng bấm chuông mấy lần rồi mà không thấy có ai trả lời.
Lúc này Diệp Tưởng cũng tỏ ra dè chừng với bốn phía. Tuy rằng «Hầu tước» là linh môi sư, nên nhất định y sẽ là người phản ứng đầu tiên khi xảy ra chuyện,nhưng dù sao đây cũng là bộ phim kinh dị khó nên Diệp Tưởng không thể không đề phòng hơn nhiều khi hắn tham gia những bộ phim kinh dị có độ khó thấp.
Tiểu khu này im ắng đến bất thường, ngay cả tiếng chó sủa cũng không có. Thỉnh thoảng có gió quét qua không gian xanh trong tiểu khu này khiến cây cối đung đưa theo gió, đồng thời một số giấy vụn và rác rưởi cũng bị gió cuốn lên không trung.
Ngoài ra thì không còn bất cứ 1 động tĩnh nào khác.
Giống như chúng muốn báo hiệu 1 điều gì đó vô cùng quỷ dị.
-Xem ra anh ấy không có ở nhà rồi !
Shirley nói:
-Hay là tối chúng ta lại tới được không?
-Anh có chìa khoá phụ.
«Hầu tước» lấy ra từ trong túi 1 xâu chìa khoá.
-Nếu đã vậy thì chúng ta cứ vào nhà trước chờ anh về vậy.
-Như vậy có ổn không?
-Anh không yên lòng. Vừa rồi trên xe khách anh có gọi di động cho anh ấy,nhưng anh ấy vẫn tắt máy.Gọi điện thoại tới máy bàn trong nhà cũng không có ai bắt máy. Anh lo có thể đã có chuyện gì đó xảy ra.
Tiếp đó, «Hầu tước» đem chìa khóa tra vào trong ổ khoá chống trộm.
Hiện tại, Diệp Tưởng đề cao cảnh giác 1 cách toàn diện!