“Thật lạnh!”
Đây là cảm giác đầu tiên của Huyến Âm khi tiến vào gian mật thất này.
Mật thất âm u rộng ước chừng hơn ba trăm phương, mà ở vị trí chính giữa, được đặt một khối quan tài màu đỏ.
“Dùng ‘Ngàn năm băng phách’ giúp xác chết không thối rữa, lấy ‘Xích Long Thần Mộc’ làm áo quan trấn áp xác chết...” Hạ Hầu Thái Lam thở sâu:“Quả thực là hảo danh tác của gia tộc.”
“Như thế nào? Thái Lam tiểu thư không biết việc này?”
“Ngươi nói đùa, cha ta tuy là người Tông gia, nhưng thủy chung cũng không phải gia chủ, tất cả công việc vẫn là do gia chủ định đoạt. Như thế xem ra, Tiêu Nham, ngươi là người phân gia nhưng rất tin tưởng gia chủ a.”
Thời điểm Thái Lam nói lời này, ánh mắt cố ý vô tình chuyển tới trên người Tiêu Nham, ý vị thâm trường.
Mà Huyến Âm lại chà xát hai tay, nhìn cỗ quan tài màu đỏ kia. “Xích Long Thần Mộc”? Đó là vật gì?
“Tiêu Nham, không phải ta không tin ngươi, việc này thật sự rất quan trọng, không cho phép có sai lầm, cho nên, ta muốn tự nghiệm chứng thi thể.”
Tầm mắt Thái Lam gắt gao nhìn chằm chằm cỗ quan tài, ngữ khí tuy vững vàng lại không mất đi sự sắc sảo. Mặc dù là Hạ Hầu Huyến Âm, cũng nghe ra được chút ý vị.
“Thái Lam tiểu thư, việc này...... Chỉ sợ?”
“Ta chỉ là làm theo phép. Một trăm lẻ sáu, một trăm lẻ bảy, các ngươi đi mở áo quan!”
Thái Lam nói ra những lời này, Huyến Âm tự nhiên hiểu... Thái Lam không hề tín nhiệm đối với Tiêu Nham.
Trong cỗ quan tài này, đến tột cùng là ai lại có thể khiến Hạ Hầu gia tộc coi trọng như thế?
Huyến Âm khó có thể phỏng đoán được đáp án. Hạ Hầu gia tộc bí ẩn sâu nặng, làm người ta thực sự không thể lý giải nổi toàn cảnh.
Mà lúc này, hai người được gọi là “Một trăm lẻ sáu” cùng “Một trăm lẻ bảy” đi về phía cỗ quan tài màu đỏ.
“Hãy khoan!” Tiêu Nham bỗng nhiên chặn lại:“Thái Lam tiểu thư. Đem quan tài xích long thần mộc mở ra, sợ là có điều không ổn! Thỉnh cân nhắc!”
Nhưng Thái Lam lại nói:“Việc này ta sẽ tự xử lý, Thần Mộc xích long trấn áp thi này đã lâu, quả quyết không thể trong nháy mắt gặp chuyện không may.”
“Mặc dù như thế, cũng nên phòng ngừa vạn nhất?”
“Tiêu Nham...... Ngươi nhiều lần ngăn cản, chẳng lẽ thật nghĩ gia chủ tin cậy ngươi, người liền có thể xem nhẹ người Tông gia?”
Lời này vừa ra, tương đương đặt tông gia và phân ra vào mâu thuẫn. Hạ Hầu Tiêu Nham nếu tiếp tục ngăn cản, hậu quả chỉ sợ sẽ rất nghiêm trọng!
“Ta thụ lệnh gia chủ trông coi cỗ quan này, tuyệt không cho phép có biến cố xảy ra! Hy vọng Thái Lam tiểu thư có thể hiểu cho!”
Huyến Âm nhìn ra...... Hạ Hầu Thái Lam đối với Hạ Hầu Tiêu Nham hoàn toàn không tín nhiệm. Chẳng lẽ...... Nàng hoài nghi thi thể trong quan tài bị đánh tráo? Vì thế nàng không khỏi nhớ tới trong giờ cơm lúc trước, Tiêu Nham mang người rời đi, nghĩ đến...... hẳn là quan tài có biến cố?
Chẳng lẽ lúc này, hắn đang che giấu biến cố kia sao?
Huyến Âm nghĩ tới quỷ ảnh xuất hiện trong nghĩa trang đêm qua......
Xích Long Thần Mộc chi quan. Chẳng lẽ là vì phòng ngừa “Thi biến” mà cố ý đúc thành? Nếu quả thật như thế mà nói, vì sao vẫn xảy ra vấn đề?
Lúc này, nàng bỗng nhiên liên tưởng đến một chuyện, tại thời điểm phát sinh biến cố, Hạ Hầu Dạ Vương cũng đồng thời xuất hiện ở nơi này.
Trong đó...... Chẳng lẽ không có liên hệ gì sao?
Nhưng là...... Dạ Vương hẳn không có khả năng mang khối thi thể kia đi mới đúng a! Thời điểm hắn xuất hiện trước mặt mình, trên người không có mang theo thứ gì đủ để giấu một cỗ thi thể!
“Thái Lam tiểu thư...... Hôm nay nếu xảy ra chuyện, ta không thể cho gia chủ một cái công đạo, cho nên, đành đắc tội!”
Phải biết Nhâm Thủy nghĩa trang dù sao cũng là địa bàn của Hạ Hầu Tiêu Nham! Trong nhất thời, khí thế có chút giương cung bạt kiếm!
“Hạ Hầu Tiêu Nham, ngươi là người phân gia, chẳng lẽ muốn phạm thượng tạo phản?” Hạ Hầu Thái Lam không giận mà cười, căn bản không đem lời uy hiếp đặt trong lòng.
“Ta chỉ thừa hành mệnh lệnh của gia chủ.”
“Gia chủ có từng khiến ngươi có thể đối với ta vô lễ như thế? Cha ta là em trai của gia chủ, ta phụng mệnh đến đây vận chuyển quan tài này vào tông mộ! Nếu ngươi nhất định không muốn để ta nghiệm quan, ta hôm này chỉ có thể dùng sức mạnh!”
Hạ Hầu Thái Lam lúc này có thể nói là không nộ mà uy, hồng y tôi tớ phía sau lần lượt ùa lên. Hiển nhiên nếu Hạ Hầu Tiêu Nham tiếp tục ngăn trở, sẽ biến thành một hồi tranh đấu giữa Tông gia cùng phân gia!
Hạ Hầu Tiêu Nham cuối cùng dường như hạ quyết tâm, nói:“Một khi đã như vậy, ta có một chủ ý!”
Sau đó hắn chỉ vào Hạ Hầu Huyến Âm, nói:“Nàng chính là tôn nữ của Hạ Hầu Thanh Liên, để nàng tới khai quan có thể đem khả năng phiêu lưu giảm tới thấp nhất. Không biết...... ý ngài thế nào?”
Hiển nhiên, Hạ Hầu Tiêu Nham đã làm ra nhượng bộ, nếu Hạ Hầu Thái Lam vẫn quyết giữ ý mình như trước, chuyện ngày hôm nay chỉ sợ khó có thể thành.
Hạ Hầu Thái Lam nhìn Hạ Hầu Huyến Âm, tựa hồ hiểu được mục đích ban đầu của Hạ Hầu Tiêu Nham, chính là cái này đi.
Hắn đang tính toán cái gì? Hắn có âm mưu gì? Thế nhưng, lời nói của hắn lại rất hợp tình hợp lý.
“Một khi đã như vậy...... được thôi.”
Thái Lam cuối cùng thỏa hiệp, đi đến trước mặt Hạ Hầu Huyến Âm, một đôi mắt trong veo đánh giá nàng:“Tùy ngươi tự mình khai quan! Ta sẽ ở sau người giám sát ngươi. Nếu ngươi dám làm ra bất cứ hành động dư thừa nào, bia mộ của ngươi ngày hôm nay liền có thể sử dụng!”
Uy hiếp trần trụi, hơn nữa lại nói cực kỳ đúng lý hợp tình!
Thế nhưng tình huống trước mắt, sẽ không chấp nhận một câu nói không từ Huyến Âm. Bất cứ lẽ thường nào cũng không thể sử dụng trên người Hạ Hầu gia tộc!
“Ta biết......”
Sau đó, Hạ Hầu Huyến Âm đi tới trước cỗ quan tài màu đỏ.
Trong quan tài phóng ra khí tức cực kỳ lạnh lẽo, tựa như giường hàn ngọc trong thần điêu hiệp lữ của Kim Dung vậy!
“Ngươi không cần lo, Xích Long Thần Mộc sẽ trung hòa hàn ý của ngàn năm băng phách, ngươi chỉ cần đem quan tài mở ra là được!”
“Cái này... khí lực của ta hẳn là không thể mở ra được?”
“Mật độ của Xích Long Thần Mộc so với gỗ phổ thông thấp hơn, ngươi không cần lo lắng.”
Hạ Hầu Thái Lam đi theo sau lưng nàng, lúc nào cũng giám thị hành động của nàng.
Vì thế...... Huyến Âm vươn tay ra, nhẹ nhàng chạm vào nắp quan tài. Sau đó, nhắm hai mắt lại, bắt đầu dùng sức......
Nắp quan tài bị nàng đẩy ra.
Trong quá trình này, nàng đều không có mở mắt.
Thế nhưng...... Một cỗ hàn ý cường liệt đập thẳng vào mặt, khiến nàng cảm giác được một loại khí tức âm trầm.
Nàng...... Không dám nhìn vào khối thi thể kia!
Nàng tổng cảm giác, thi thể này chỉ sợ có chút quỷ dị.
Trầm mặc hơn mười giây, rốt cuộc nàng nghe được thanh âm của Hạ Hầu Thái Lam:“Có thể đậy nắp quan lại được rồi.”
Nàng lúc này mới như được đại xá, đem quan tài gắt gao đóng kín. Đến lúc này, tim nàng vẫn đập nhanh không thôi.
“Thi thể...... không có việc gì chứ?”
“Ân.” Nàng “Ân” một tiếng, coi như trả lời.
Kể từ đó...... Việc này cuối cùng cũng giải quyết viên mãn.
Tiếp theo, một đám người mặc hồng y tiến vào, bắt đầu đem quan tài đóng đinh.
Trong quá trình này, Huyến Âm lại nhìn về phía cỗ quan tài kia.
Một loại dự cảm bất an tự nhiên mà sinh......[ chưa xong còn tiếp..]