“Ngươi chỉ cần biết, nó giá trị mấy chục triệu Mĩ kim là được.” Vũ Sóc dùng giọng điệu và thái độ vô cùng lạnh lẽo nói với Ôn Vũ Phàm.
Quen biết Vũ Sóc, đối với Vũ Phàm mà nói chính là khoảng thời gian hơn 16 năm. Đây là lần đầu tiên nàng nhìn thấy biểu cảm lạnh lùng như vậy trên gương mặt Vũ Sóc. Phải nói... nhân vật của Vũ Sóc cho tới nay tính cách đều không quá khác biệt với tình tình nàng, nhưng nhân vật lần này lại hoàn toàn bất đồng. Kỹ xảo biểu diễn của nàng rốt cuộc có thể triển lộ ra, quả là không hổ chí nguyện muốn làm diễn viên năm đó.
Ôn Vũ Phàm tự nhiên không có tâm tư đi suy xét chuyện này.
Nàng cầm viên xúc xắc màu đỏ lên.
Lý Tín Lăng, “Bất tử Tu La” ngày xưa, nay thực lực của Ôn Vũ Phàm đã hoàn toàn siêu việt hắn. Thế nhưng ngay cả như vậy, Vũ Phàm đối với Lý Tín Lăng vẫn tràn ngập kính ý. Mà đối với vật nguyền rủa của hắn, viên xúc xắc màu đỏ ấn tượng tự nhiên khắc sâu vô cùng.
Xúc xắc này, tuy chỉ cần vượt qua 5% phó bản là có thể đạt được, thế nhưng người có thể mang được nó về, cực kỳ ít.
Núi Rakmal, ma cốc trong truyền thuyết. Không ai biết cổng vào ma cốc nằm ở nơi nào, lại càng không biết phương pháp tiến vào ma cốc. Trên thực tế, nó có ý nghĩa tương đối cùng loại với “Âm quỷ lộ”.
Ma cốc tồn tại, bản thân nó chính là một trò chơi.
Tiếp theo nàng ném viên xúc xắc ra.
Viên xúc xắc rơi xuống đất, chuyển động vài cái......
Xúc xắc dừng lại, mặt trên cùng là nhất.
Vũ Sóc trong chớp mất này lập tức ôm lấy Vũ Phàm!
Đúng lúc đó, một bóng đen phía sau lao tới. Hung hăng ôm lấy thân thể hai người!
Ngay sau đó......
Một trận sương mù dày đặc tràn ngập bao trùm hết thảy. Khung cảnh trước mắt bắt đầu thay đổi.
Ba người xuất hiện phía trước 1 tấm lưới sắt.
“Tỷ tỷ?”
Bóng đen kia tự nhiên là Từ Tố, cũng chính là Lâm Tâm Du.
Tại thời đại trước, Lâm Tâm Du có thể nói là ma nữ hung danh nhất. Tuy là vậy, nàng lại không tiếc bán đứng người yêu, Đạm Đài Xa Thủy để lấy lòng Long Ngạo Thiên. Không chỉ vậy nàng còn đem bản thân và nữ nhi tịnh hiến cho hắn. Bởi thế nàng mới sống đến thời đại luân hồi này. Thế nhưng hành vi vô sỉ như thế thật làm người khác khinh thường. Đều là kẻ làm mẹ, Vũ Phàm trong khoảng thời gian diễn tỷ muội với nàng đều ghê tởm không thôi.
Vũ Phàm bắt đầu đánh giá hoàn cảnh chung quanh.
Nơi này, tràn ngập sương mù đậm đặc, mà chung quanh là đường quốc lộ nứt vỡ, bên cạnh còn có một tấm lưới sắt, phía bên trong là vài đồng ruộng hoang vu.
Núi Rakmal...... Chính là nơi này!
Bản đồ phó bản [ Ma cốc ] tương đối đắt. Trước mắt bản đồ thăm dò hoàn chỉnh chỉ có rạp chiếu phim thứ 10 và rạp chiếu phim thứ 20 có. Bất quá, nay Kim Tứ Quý đã trở thành người của rạp chiếu phim thứ 19, mà năm đó nàng từng đi theo Mộc Lam. Diệp Tinh Vẫn cùng nhau thăm dò Ma cốc, chính vì thế mà Hầu Tước cũng lấy được bản đồ thăm dò hoàn chỉnh phó bản ma cốc. Tự nhiên rạp chiếu phim thứ 13 cũng được chia sẻ.
Nếu đã có bản đồ, như vậy đại khái có thể hiểu được đây là nơi nào.
Núi Rakmal......
Ma cốc trong truyền thuyết!
Rốt cuộc, đã đến!
Trong loạt phim kinh dị khó giải, [phòng học dị độ], gia tộc Nightliar được công nhận có độ khó tối cao nhất, mà bài danh thứ hai, chính là [ Ma cốc ]! Mà cái này vẫn là dưới tình huống tiến vào phó bản chưa tới 10%!
Như vậy, thời điểm tiến tới 100% phó bản, sẽ là tình cảnh khủng bố như thế nào đây?
Ai cũng không thể đoán được.
Không ai biết núi Rakmal nằm ở nơi nào, hung địa ra sao. Chỉ biết muốn sinh tồn tại nơi này, độ khó cực kỳ cao.
Mà trước mắt, người tiến vào sâu nhất trong phó bản ma cốc, tự nhiên chính là Mộc Lam, Diệp Tinh Vẫn cùng Kim Tứ Quý ba người. Ở trong kịch bản, thân phận Kim Tứ Quý chính là thê tử của Diệp Tinh Vẫn. Trong bộ điện ảnh trước, Kim Tứ Quý thay thế Diệp Tinh Vẫn bị kéo vào nơi sâu trong Ma cốc, sau này nàng biến thành viên xúc xắc mà Lý Tín Lăng nắm giữ. Bất quá nếu một lần nữa lại tham diễn bộ phim này, tự nhiên kịch bản sẽ an bài lại.
Bất quá...... Hiện tại số lượng ảnh đế ảnh hậu tăng lên rất nhiều. Trong bộ điện ảnh này cũng không tồn tại phe phái, trọng điểm là, Diệp Tưởng cùng Long Ngạo Thiên, ai có thể sống đến cuối cùng.
“Đây là nơi nào?”
Lâm Tâm Du chỉ vào Vũ Sóc tay cầm chủy thủ, cả giận nói:“Ngươi...... Đến cùng là loại người nào?”
Vũ Sóc không nhiều lời, nhắm ngay Lâm Tâm Du, hung hăng xẹt qua ngón tay của nàng!
Vũ Sóc quyết định lợi dụng cơ hội này thử một chút thực lực của Lâm Tâm Du.
Mười sáu năm, vì không muốn cấp thêm gánh nặng cho Vũ Phàm, nàng không nhiều lần lu luyện. Thế nhưng ngay cả như vậy, nàng vẫn nắm giữ được ba đại hắc ma chi chú tối cao nhất.
Một sợi tơ màu đen trực tiếp xẹt qua trước mặt Lâm Tâm Du!
Chỉ là thử mà thôi, không cần phải hao tốn quá nhiều khí lực.
Nhưng mà, Lâm Tâm Du là loại nhân vật nào? Ở thời đại trước, nàng là người có thực lực đỉnh phong trong số những ảnh hậu. Long Ngạo Thiên sủng ái nàng, tất nhiên không phải chỉ vì ngực nàng lớn.
Sợi tơ đen xuyên qua, nhưng Lâm Tâm Du lại lạnh lùng vươn tay, trực tiếp nắm lấy sợi tơ trong tay, niết một cái khiến nó dập nát!
Vừa rồi tuy chỉ là công kích ma chú phổ thông, bất quá dò xét một vị ảnh đế cũng là dư dật. Nếu nói muốn nhẹ nhàng bâng quơ tiếp được, cũng chẳng phải chuyện dễ dàng.
“Ngươi có ý gì?” Lâm Tâm Du sắm vai Từ Tố, lạnh lùng nói.
Bộ điện ảnh này cùng những bộ phim kinh dị khó giải khác đều thiết lập giống nhau, vật nguyền rủa và thể chất đặc thù là bug kịch tình, không cần thiết tiến hành sửa chữa. Bởi vậy diễn viên không cần phải suy xét quá nhiều tính logic để thay đổi lời kịch hay hành vi nhân vật.
Vũ Sóc đối với điều này không hề cảm thấy ngoài ý muốn. Trên thực tế, sợi tơ màu đen kia phần lớn là muốn dò xét.
“Ngươi không cần quản những điều này, sau này ngươi có thể sẽ biết. Ha ha...... Nếu các ngươi có thể sống sót tới lúc đó.”
“Nơi này đến cùng là nơi nào?” Ôn Vũ Phàm dùng ánh mắt phẫn nộ nhìn về phía Vũ Sóc:“Hết thảy chuyện này là sao!”
Nhưng vào lúc này......
“Ca”!
Lưới sắt bỗng nhiên lay động!
Ba nữ nhân nhìn qua, liền thấy phía bên kia lưới sắt. Xuất hiện một người nhìn giống như ác quỷ, cả người bỏng nặng, đang giật giật lưới sắt!
Nhưng vừa rồi, căn bản không hề có người này......
Đây là người, hay là quỷ?
“Là...... Là ác linh sao?” Vũ Phàm kinh ngạc nói,“Không...... Ta vốn không thể nhìn thấy ác linh......”
“Ta cũng có thể nhìn được......” Lâm Tâm Du lầm bầm lầu bầu:“Từ Vũ. Rốt cuộc là có chuyện gì, tại sao chúng ta lại đồng thời nhìn thấy quỷ hồn?”
“Đây là đương nhiên.” Vũ Sóc chỉ vào ác linh phía sau tấm lưới sắt, nói:“Nhưng không cần phải lo lắng, loại âm hôn trình độ này còn chưa thể tạo thành thương tổn.”
Đối với ảnh đế ảnh hậu, loại trình độ này quả thực không hề khiến bọn hắn có chút áp lực nào.
Chung quy, tiến độ trước mắt mới chỉ trên dưới 7% mà thôi.
“Viên xúc xắc này ý nghĩa cho điều gì, các ngươi biết không?” Vũ Sóc chỉ viên xúc xắc màu đỏ trên tay nói:“Người chết ở núi Rakmal, nếu như ta đoán không sai...”
Nàng chỉ nam nhân bị bỏng cả người:“Hắn hẳn chính là chết ở nơi này, sau khi hắn chết đi, xúc xắc của hắn sẽ trở thành vật vô chủ. Tuy không biết xuất phát từ nguyên nhân gì, một số xúc xắc sau khi chủ nhân chết đi sẽ bị ý chí cường liệt của quỷ hồn đẩy ra thế giới bên ngoài, do đó sẽ có một bộ phận người nhặt được. Người nào hiểu được giá trị của nó sẽ thu thập nó. Mẫu thân của Mạc sư huynh tốn một số tiền rất lớn để mua lại viên xúc xắc này. Tiếp theo, nếu có người một lần nữa thảy viên xúc xắc, sẽ thay thế chủ nhân cũ tiếp tục cuộc hành trình trong núi Rakmal. Thẳng tới khi tới được nơi sâu nhất trong ngọn núi này. Tuyệt đối không cho phép lui về sau, một khi lui lại quá 1 km, nhất định phải chết. Về phần phía trước hay phía sau đã phân chia rất tốt, không cần lo lắng.”
Tiếp đó nàng tung xúc xắc về phía Vũ Phàm, Vũ Phàm lập tức tiếp lấy.
Đột nhiên, Vũ Phàm nhìn thấy từ trên người nam nhân bị bỏng kia, một vật bị rơi xuống đất!
Đó là......
Một viên xúc xắc màu đen!
Màu đỏ và màu đen chính là một bộ xúc xắc nguyên vẹn! Giống lúc trước Lý Tín Lăng đã nắm giữ!
“Mau cầm lấy viên xúc xắc này, đó là vật mấu chốt để về sau ngươi có thể sống sót. Đây là quy tắc trò chơi trên núi Rakmal.”
Quy tắc... sinh tồn!
“Hảo hảo sống sót đi. Nếu các ngươi có đủ năng lực.”
Mà lúc này, Lâm Tâm Du lại lạnh lùng nhìn về phía Vũ Sóc.
Bạch Vũ Sóc, nữ nhân của Diệp Tưởng, chỉ bằng vào thân phận này cũng đủ để nàng nổi tiếng. Trước khi giao chiến với Diệp Tưởng, giết chết nữ nhân của hắn hẳn là lựa chọn không tồi chút nào.
Tuy rằng khác với nguyên kịch bản, bất quá Lâm Tâm Du không để ý chút vé chuộc cái chết ây.
“Ngươi mau nói rõ ràng mọi chuyện cho ta! Rột cuộc đây là chuyện gì, cái gì là quy tắc trò chơi?”
Vào lúc này, nam nhân bị bỏng kia đã biến mất.
Ôn Vũ Phàm không có cách nào trợ giúp Vũ Sóc, chung quy Lâm Tâm Du diễn vai tỷ tỷ của nàng, hiện tại nàng nhiều nhất chỉ có thể đứng nhìn, cầu nguyện Vũ Sóc sẽ không thua.
Vũ Sóc là loại người nào, sao có thể không tính toán tới tình huống này phát sinh?
“Nếu ngươi đã muốn động thủ với ta, như vậy ta sẽ nguyện ý phụng bồi.”
Đối với Vũ Sóc, Lâm Tâm Du cũng là một “Địch nhân”. Tuy rằng không biết nông sâu, bất quá thử một lần cũng đáng. Chỉ tiếc, không có Vũ Phàm trợ chiến, bằng không chiến thắng sẽ càng nắm chắc hơn.
Thế nhưng, ngay tại thời điểm song phương đang hết sức căng thẳng thì một mảnh sương mù càng thêm đậm đặc bắt đầu bao trùm tới.
Trong nháy mắt, tầm nhìn hạ xuống còn không tới 1 mét!
Một loạt những tiếng chuông quỷ dị bắt đầu vang lên.
“Vũ Sóc tỷ, ngươi ở nơi nào?” Vũ Phàm lập tức gửi tin nhắn, hy vọng có thể xác định vị trí của Vũ Sóc.
Vũ Sóc trong cảm nhận của Vũ Phàm, so sánh với tỷ tỷ ruột thịt cũng không kém là bao. Giờ phút này, nàng tự nhiên lo lắng cho Vũ Sóc!
Sương mù bắt đầu kéo dài hướng về phía trước.
Đi thông tới nơi sâu trong Ma cốc, chỉ có một con đường......[ chưa xong còn tiếp ]
ps: Như trước tạp văn ing...... Hôm nay vẫn là chỉ bài trừ một chương......
otz, hướng các vị độc giả xin lỗi......