Mà tầm mắt Lâm Nhất Phàm đã hoàn toàn bị làn âm khí này che khuất, không thể nhìn xa quá 1 mét. Thời điểm làn âm khí tràn đến bên người hắn, liền tự động tránh qua, bằng không một khi chạm vào, ít nhất hắn cũng chịu tổn thất mất mấy chục năm thọ mệnh, nếu tiếp xúc lâu, nhất định sẽ tử vong.
Lâm Nhất Phàm di động cẩn thận trong phạm vi âm khí, ngay cả thở mạnh cũng không dám. Hắn muốn sống sót, hi vọng duy nhất chính là Bạch Vũ Sóc, trước mắt chỉ có thể ký gửi hi vọng vào nàng. Nhưng rất nhanh hắn cảm giác tuyệt vọng, âm khí kia thế nhưng tiêu thất rất nhanh!
Không có khả năng...... Còn chưa đến mười giây a...... Hơn nữa hiện tại, sử dụng trong 10s chỉ tốn 100 vé chuộc cái chết mà thôi.
Khả năng nguyền rủa sống dậy của vật nguyền rủa căn nguyên (là nguồn cơn của sự nguyền rủa, giống như kiểu đôi giày đỏ á) hơn xa vật nguyền rủa phổ thông. Vũ Sóc phát hiện, nàng hóa thành âm khí trong khoảng thời gian nhất định sẽ gặp nguy hiểm. Trừ phi nàng hoàn toàn đem thân thể hòa tan, tiêu tán, như vậy nàng mới không gặp phải phiêu lưu vật nguyền rủa sống lại, nhưng đồng thời nó không hề có bất cứ hiệu quả nguyền rủa nào cả, cũng không hao trừ khấu phí. Bên trong [ quỷ tế ] cũng bởi vì nàng đem thân thể hóa thành âm khí mới có thể giữ được trong một khoảng thời gian dài như vậy, sau đó mới hiện thân lần nữa.
Cho nên, cuối cùng Vũ Sóc không thể không tán đi âm khí.
Căn nguyên vật nguyền rủa tất nhiên cường, nhưng lấy thể chất trước mắt của Vũ Sóc tất nhiên không thể khống chế được, nếu nguyền rủa sống lại, bản thân nàng sẽ biến thành nạn nhân trong tay quỷ tế, loại kết cục này so với chết trong phim kinh dị, còn đáng sợ hơn!
Mà trước mắt, nàng chỉ có thể sử dụng mặt nạ [ quỷ tế ] cùng với tiến hóa thể Địa Ngục trùng. Tác dụng của tấm mặt nạ kia vẫn chưa thể xác định. Bất quá phỏng chừng cũng không quá mức mạnh mẽ, lúc trước Đường Hải Lan cầm cây lược gỗ nguyền rủa trong[ quỷ tế ] nhưng vẫn chết ở trong phim kinh dị. Tương đối mà nói, dùng tiến hóa thể Địa Ngục trùng thì tốt hơn.
Người cầm trường đao mang mặt nạ kia lại tiêu thất lần nữa. Sân thể dục to như vậy. Giờ phút này chỉ còn nàng cùng Lâm Nhất Phàm. Ai cũng không biết, hắn sẽ lại xuất hiện vào khi nào. Vũ Sóc có dự cảm, chỉ sợ, người kia là những vong hồn của học sinh bị chết trong phòng học dị độ thuộc quá khứ của trường Quảng Nguyệt.
Lúc này Vũ Sóc đã chuẩn bị sẵn sàng vận dụng Địa Ngục trùng, Lâm Nhất Phàm cả người run run trốn phía sau nàng, tuy rằng điều này rất mất mặt, thế nhưng Vũ Sóc so với hắn mạnh hơn rất nhiều, lúc này còn suy xét cái tôn nghiêm nam nhân căn bản chính là tìm chết. Nhưng ngay cả như vậy hắn vẫn vô cùng kinh hoảng.
Giờ này khắc này......
Diệp Tưởng đang ở trong phòng học lớp 6, lại lật xem cuốn sổ ghi chép.
Thời gian lại một lần nữa xoay chuyển. Lúc này, thời gian biến thành tháng 4 năm 1986.
Người ghi lại sổ ghi chép vẫn là Lý Vĩnh Quân. Cũng chính là An Nguyệt Hình. Nhưng mà quỷ dị là, trong sổ ghi chép đã phát sinh biến hóa vi diệu, cái người gọi là “Hồng Binh” kia không còn tồn tại!
Nội dung bây giờ làm người ta cảm giác thật không thể tưởng tượng nổi.
“ Năm 1986 tháng 4 ngày 5.
Thời điểm Cao Sách nói cho ta biết việc này. Ta thật sự khó mà tin được lời hắn.
Hôm nay lúc ta muốn làm đề mục, phát hiện để quên bài thi trong phòng học. Cho nên ta nhờ Cao Sách lấy giúp ta bài thi, bởi vì nhà hắn cách trường học gần hơn rất nhiều.
Nhưng, hắn lại nói, ngày đó khi hắn đến trường học, đầu tiên nhìn thấy trong sân thể dục kia, có rất nhiều sương mù kỳ quái bao phủ. Nhưng mà sương mù kia rất nhanh tán đi, hắn bước đến trên sân thể dục, thấy ở giữa sân, có một nam một nữ. Theo như lời hắn tả, nữ sinh kia là một nữ tử xinh đẹp hắn chưa từng gặp qua. Lúc ấy, hắn kìm lòng không được liền đi đến......”
Vũ Sóc đang suy xét thời cơ sử dụng tiến hóa thể Địa Ngục trùng, bỗng nhiên, thể chất linh môi của nàng cảm giác có người tiến vào trường học! Vừa rồi bởi vì cảm giác đang bị áp chế, cho nên nàng không phát hiện có người tiến vào bên trong trường!
Giờ phút này, nàng quay đầu nhìn lại, chỉ thấy một nam sinh dung mạo anh tuấn, vóc dáng rất cao, đi vào trong sân thể dục.
Hắn đi tới trước mặt Vũ Sóc cùng Lâm Nhất Phàm, hỏi:“Vừa rồi phát sinh chuyện gì? Vì cái gì có nhiều sương mù như vậy?”
“Cao Sách lúc ấy liền đi chào hỏi nữ tử kia. Thẳng thắn mà nói, ta thực kinh ngạc, hắn cư nhiên đối với nữ nhân kia nhất kiến chung tình. Hắn tuy rằng không giống những người khác phản đối yêu sớm, nhưng cũng không chủ động theo đuổi người khác. Cho nên ta rất ngạc nhiên vì sao hắn lại làm như vậy. Lúc ấy, nữ tử kia nói với hắn......”
“Ngươi nhanh rời khỏi đây, hiện tại ở đây đang có một tên tội phạm giết người ẩn nấp!”
Vũ Sóc biết, có giải thích hắn cũng sẽ không tin, không bằng lựa chọn lý do hợp lý hơn. Đương nhiên cho dù đối phương có khả năng không tin, thì Vũ Sóc cũng không có biện pháp, chung quy, hiện tại nàng còn khó bảo toàn bản thân. Tiến hóa thể Địa Ngục trùng vạn nhất thất bại, nàng chỉ có thể đặt cược sử dụng cái mặt nạ kia một phen. Nói thực ra loại phim kinh dị khó giải này, một khi mất đi ưu thế của vật nguyền rủa, Vũ Sóc căn bản sống không nổi.
Nam sinh kia sửng sốt, lộ ra thần sắc cảnh giác, nói:“Tội phạm giết người? Là sao? Các ngươi báo cảnh sát chưa?”
“Cao Sách nói hắn lúc ấy thực giật mình, bất quá hắn lại tin tưởng lời nói của nữ tử trước mắt, ta chê cười hắn, phải chăng bởi vì đối phương rất xinh đẹp cho nên hắn mới tin tưởng như vậy. Đồng thời ta cũng muốn biết đối phương là ai, nếu thật sự xinh đẹp đến mức có thể khiến Cao Sách động tâm, ta cũng nên nhìn một chút.
Thế nhưng, theo như lời nói sau này của Cao Sách, lại khiến ta cảm giác rất quỷ dị......”
“Ta là Cao Sách lớp 6 năm nhất!” nam sinh trước mắt tự báo danh tính:“Các ngươi học lớp nào? Mặc kệ như thế nào, 2 ngươi theo ta ra ngoài đi, nếu thực sự có tội phạm giết người lẻn vào, như vậy ta và các ngươi cùng đi báo án!”
“Không cần, ngươi đi trước đi.”
Thế nhưng Cao Sách, đối với Vũ Sóc trước mắt vừa gặp đã thương, tất nhiên nhất tâm chỉ muốn bảo vệ nàng. Niên đại những năm tám mươi, trang điểm chỉ dành cho những sự kiện, cho nên hầu hết con gái đều để mặt bình thường. Bản thân Vũ Sóc cũng tính là một mĩ nhân, huống chi khi quay chụp còn bị rạp chiếu phim tự động hoá trang? Có thể nói dung mạo hiện tại của nàng không mảy may thua kém bất cứ nữ ngôi sao nào, thậm chí có chỗ hơn. Lúc trước vì tự tin đối với dung mạo của mình, cũng là lý do đầu tiên khiến Vũ Sóc quyết định trở thành diễn viên.
“Theo ta đi đi, ta biết cục cảnh sát gần nhất ở nơi nào.”
Vũ Sóc nghĩ Cao Sách chưa rõ ràng tình huống, cũng không muốn nói thêm nhiều. Chuyện trước mắt, có thể giúp thì giúp, không thể giúp thì cũng chẳng có biện pháp.
Bất quá, Cao Sách lớp 6, cái tên này Vũ Sóc có chút ấn tượng. Trong sổ ghi chép của Lý Vĩnh Quân có đề cập đến tên Cao Sách. Hắn là đồng học năm đó cùng với Lý Vĩnh Quân, khi đó Lý Vĩnh Quân đã mơ hồ cảm giác được sức mạnh tiềm tàng khủng bố của phòng học dị độ, cũng báo cho Cao Sách biết. Rồi đề nghị cùng Cao Sách viết sổ ghi chép.
Hắn liệu có biết tin tức quan trọng nhất hay không?
“Ngươi có quen biết với Lý Vĩnh Quân?”
“Đương nhiên biết. Ngươi cũng biết Vĩnh Quân sao? Đúng rồi, không phải nói có tội phạm giết người sao? Tại sao còn đợi ở đây?”
Cao Sách hiển nhiên cũng sốt ruột. Bất quá, hắn nghe đối phương nói có quen biết Lý Vĩnh Quân, cũng có chút ngoài ý muốn, không nghĩ đến Vĩnh Quân cư nhiên có một vị bằng hữu là mĩ nữ như vậy.
“Đúng vậy, ta với hắn là bằng hữu. Vĩnh Quân có đề cập qua với ngươi vài chuyện không? Liên quan tới lớp của các ngươi ấy?”
“Đúng vậy...... Hắn từng nói qua...... Chẳng lẽ, chuyện này có can hệ gì với tên giết người?”
“Không sai. Ta cũng nghe Vĩnh Quân đề cập tới ngươi, nói ngươi đề nghị hắn dùng sổ ghi chép viết nhật ký.”
Nói ra những lời này cũng khiến Cao Sách tin tưởng, Vũ Sóc cùng Lý Vĩnh Quân có quen biết.
“Phải không? Kia......”
Tiếp đó, Cao Sách liền thanh thanh cổ họng, nói:“Ta vẫn không rõ hắn vì cái gì nói như vậy, thế nhưng hắn có cảm giác khác lạ, hắn ghi lại nhật ký để sau này đọc lại, sẽ biết những điều hắn viết có phải ảo giác hay không...... đến cùng là có chuyện gì xảy ra? Trường học chúng ta che dấu tội phạm giết người sao? Vì cái gì các ngươi vẫn đứng đây không đi?”
“Ngươi có thấy phiền hay không vậy!” Lâm Nhất Phàm chịu không nổi, ngươi chạy tới còn chiếm màn ảnh làm cái gì! Ngươi muốn chết cũng đừng kéo chúng ta theo!
Cao Sách vừa rồi chỉ chú ý tới Vũ Sóc, hoàn toàn không nhìn thấy Lâm Nhất Phàm, lúc này mới nhìn qua, rất khó hiểu vì sao hắn lại tức giận với mình như vậy.
“ Sổ ghi chép......” Vũ Sóc không để ý tới Lâm Nhất Phàm, tiếp tục hỏi:“Vẫn đang viết nhật ký sao?”
“Ân, đúng vậy. Hiện tại trên cơ bản xem như là nhật ký của hắn, đương nhiên không phải mỗi ngày đều viết, bất quá ít nhất một tuần sẽ viết bốn đến năm lần.”
“ Vẫn đều dùng cùng một sổ ghi chép?”
“Hẳn là không sai.”
Trong lòng Cao Sách lúc này càng thích nữ tử trước mắt, bộ dạng xinh đẹp, hơn nữa tính cách thoạt nhìn cũng không sai. Hắn âm thầm hạ quyết tâm, nhất định phải bảo vệ nàng thật tốt, chỉ là lo lắng nàng cùng Vĩnh Quân có quan hệ gì đó?
“Ta biết.”
Nếu có khả năng, tốt nhất phải lấy được quyển sổ ghi chép mới nhất, đối chiếu lại nội dung một chút, có lẽ sẽ phát hiện manh mối trọng yếu.
Thời điểm Lý Vĩnh Quân ghi lại nhật ký, chắc hẳn cũng bị xóa bỏ một ít nội dung quan trọng.
Chỉ sợ, lớp 6 trong quá khứ, cũng đã chết rất nhiều người, kết quả không một ai nhớ đến họ.
Bị người khác quên đi, cũng biểu trưng trong trường học này. Lúc nào cũng có thể xuất hiện kẽ hở thời gian kéo mọi người vào trong.
Nhưng đúng lúc này, gương mặt Cao Sách bỗng nhiên trở nên trắng bệch, ánh mắt mở trừng trừng nhìn chằm chằm vào phía sau lưng Vũ Sóc, không thể tin được một màn mà hắn đang nhìn thấy!
Vũ Sóc cùng Lâm Nhất Phàm lập tức quay đầu lại nhìn!
Trong mắt bọn họ xuất hiện......