Mục lục
RẠP CHIẾU PHIM KINH DỊ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cửa hiệu cắt tóc nho nhỏ.



Hầu Tước và Ôn Vũ Phàm bị nhốt ở nơi này đã 3 tháng.



Đúng vậy, ba tháng!



Nhưng bên ngoài mới chỉ trôi qua 2 tuần mà thôi!



May mà hai người đều đang ở trạng thái linh hồn, không có bất cứ nhu cầu sinh lý nào cho nên tránh được rất nhiều vấn đề. Thế nhưng linh hồn Hầu Tước đã rất yếu ớt, linh hồn đã ngày càng hư nhược. Nói đến cùng hắn vốn chỉ là 1 tia tàn hồn, không thể so sánh với linh hồn cường đại của linh môi đứng đầu.



Trong 3 tháng này, mỗi 1 ngày Hầu Tước đều có khả năng biến mất triệt để khỏi thế gian. Đối với người bình thường mà nói, chờ đợi tử vong từng bước tiến đến tuyệt đối là tra tấn không thể nào tưởng tượng nổi! Hơn nữa, hy vọng sinh tồn còn là 1 điều cực kỳ xa xôi.



Thế nhưng, Hầu Tước vẫn lạnh nhạt đối mặt. Tuy biết phải đối mặt với tử vong nhưng chưa bao ra giờ lộ ra tâm tình tuyệt vọng, nôn nóng, thống khổ.



Điều này làm cho Ôn Vũ Phàm cũng bị lây nhiễm. Trong lòng nàng nghĩ tới, chỉ vỏn vẹn vì Hầu Tước, nàng phải tiếp tục cố gắng! Chỉ là 3 tháng thời gian, vẫn không thu hoạch được gì.



Hai người...... Thủy chung vẫn bị nhốt bên trong căn phòng 50 mét vuông.



“Nghỉ ngơi một hồi đi.”



Hầu Tước nhìn thấy sắc mặt Vũ Phàm nhợt nhạt cực điểm, chủ động nói.



“Không được...... Ta muốn thử xem, Hầu Tước ngươi...... Ngươi đã không còn bao nhiêu thời gian nữa!”



Ôn Vũ Phàm tiếp tục mở cửa lớn tiệm cắt tóc ra, nhìn hư không đen tối bên ngoài, thử tưởng tượng trong bóng tối đó xuất hiện 1 quang cảnh mới.



Điều này khó khăn hơn bất cứ lần luyện tập trong mộng nào trước đó.



“Ta nói...... Nghỉ ngơi một hồi.” Hầu Tước không cho phép trái lời, lặp lại 1 lần nữa:“Tinh thần của ngươi suy kiệt, hết thảy đều xong đời.”



Cuối cùng...... Vũ Phàm vô lực ngồi trên sàn nhà lạnh tanh.



“Ta sẽ vẫn tiếp tục, vô luận thử bao nhiêu lần ta cũng nhất định làm cho bên ngoài cửa tiệm cắt tóc xuất hiện 1 thế giới mới! ” Ôn Vũ Phàm không hề lộ ra chút biểu tình ủ rũ nào. Nàng biết, sinh tử của Hầu Tước toàn bộ đều đặt trên người nàng. Hầu Tước tín nhiệm nàng như thế, nàng không có tư cách uể oải!



Trải qua 3 tháng, Hầu Tước cùng Ôn Vũ Phàm cũng coi như sống chung 1 đoạn thời gian không ngắn. Thẳng thắn mà nói, biểu hiện bên ngoài của nàng vô cùng kiên cường và dũng khí làm Hầu Tước đại khái đoán trước được kết quả này. Nàng chưa 1 lần nói ra muốn buông bỏ, chưa 1 lần than trời trách đất. Trong đầu nàng chỉ muốn đi ra khỏi cửa tiệm đánh giầy này, không còn bất cứ ý tưởng nào khác!



Phải biết, một khi thất bại, bản thân Ôn Vũ Phàm cũng tử vong.



Dưới tình trạng này vẫn có thể kiên trì được 3 tháng, phần cứng cỏi này không phải người bình thường có thể làm được.



Đổi lại là Ôn Vũ Phàm trước kia, tuyệt đối không thể nào làm được.



“Phương diện vận dụng tinh thần ta đã tổng kết ra được 1 ít quy luật.” Vũ Phàm tiếp tục nói:“Từ không đến thành lập mô hình, chỉ cần đem một ít những hiện tượng trùng điệp vi mô đan xen là có thể đơn giản hóa mô hình cỡ lớn. ”



“Không. Sử dụng trùng điệp tuy có thể xây dựng được mô hình, nhưng không nhiều xác xuất thành công. Mô hình càng tiếp cận cảnh tượng hiện thực lại càng dễ thực hiện.”



Hầu Tước nắm giữ ác mộng nguyền rủa 1 thời gian dài, trên phương diện này kinh nghiệm tự nhiên hơn xa Ôn Vũ Phàm.



“Nguyên lai là như vậy...... Ta sẽ nhớ kỹ.”



“Địa phương đối với ngươi có ký ức khắc sâu nhất, hoặc nơi có tình cảm mãnh liệt, cứ tưởng tượng lặp lại, tuyệt đối không nên ăn bớt ăn xén bất cứ chi tiết nào. Nhớ kỹ điểm này, như vậy, chúng ta mới có hi vọng.”



Hi vọng......



Nói đến cùng, nơi này chỉ là 1 phần bị tách rời của mộng mà thôi, có thể làm cho bản thân tồn tại đã là Kỳ Tích, muốn lấy nơi này làm trụ cột lần nữa xây dựng lại mộng, sáng lập nên 1 kỳ tích mới. Bất cứ người bình thường nào cũng không tin tưởng loại chuyện này có thể thực hiện.



Bất quá, Hầu Tước là dự khuyết nhân vật chính. Nói cách khác, tuy rằng mỏng manh nhưng hắn vẫn có 1 điểm quang hoàn nhân vật chính. Bên trong phim truyền hình thường thường có tình tiết là, đối với chuyện người khác tuyệt không có khả năng thực hiện, nhưng đổi cho nhân vật chính tới thay lại có thể thực hiện. Nguyên lý trong chuyện này không thể dùng logic giải thích, chỉ có thể nói rằng tất cả là nhờ quang hoàn nhân vật chính. Hơn nữa hiện tại An Nguyệt Hình xếp trước hắn đã chết, như vậy hắn chẳng khác nào lên làm vị dự khuyết nhân vật chính thứ nhất. Nói cách khác chỉ cần Diệp Tưởng vừa chết, hắn sẽ lập tức trở thành nhân vật chính cuối cùng của thời đại.



Đây chính là trụ cột lớn nhất trong giả thiết xây dựng 1 thế giới mộng mới của Hầu Tước, hắn đang đánh cược với quang hoàn nhật vật chính nhỏ bé của mình! Đánh cược hắn có thể dựa vào quang hoàn nhân vật chính này thoát chết hay không!



Điểm này, hắn đã từng đề cập qua với Ôn Vũ Phàm, dùng để tăng thêm tin tưởng cho nàng.



“Lại nói...... Cái gọi là quang hoàn nhân vật chính thật sự có 1 cảm giác rất quỷ dị.” Ôn Vũ Phàm nhìn vào trong gương treo trên tường, trong đó là gương mặt tiều tụy của nàng:“Nếu thật sự có thể trở thành nhân vật chính cuối cùng, chẳng lẽ liền thật sự tuyệt đối bất tử sao?”



“Như thế nào có thể, đinh luật nhân vật chính bất tử có mạnh tới đâu thì cũng có rất nhiều nhân vật chính chết đi ở thời điểm điện ảnh chấm dứt.”



“Nói như vậy ngược lại cũng phải......”



Thật lâu sau......



Vũ Phàm nhìn Hầu Tước ngồi đối diện, bàn tay của hắn lúc này đã nửa trong suốt, loại tình huống như thế đã duy trì từ nửa tháng trước đến nay.



“Chờ chúng ta đi ra...... Hầu Tước, ta có thể trở thành 1 diễn viên của rạp chiếu phim thứ 19?”



“Theo lý luận là như vậy, bởi ngươi đã cùng thế giới mộng này đồng hóa. Nếu diễn viên mất đi nhục thể, dựa vào thế giới mộng kéo dài sinh mệnh thì thời điểm tái tạo lại nhục thể mới, sẽ không bị rạp chiếu phim cũ ảnh hưởng nữa.”



“Nguyên lai là như vậy. Sa La tiểu thư lúc trước hẳn là như vậy... mới tiến vào rạp chiếu phim thứ 19?”



“Đúng vậy.”



Ôn Vũ Phàm vân vê làn váy có chút mất tự nhiên, trầm mặc 1 lát mới nói:“Ta về sau cũng là 1 diễn viên rạp chiếu phim thứ 19. Hầu Tước, ta sẽ giúp ngươi, cùng nhau đối phó với những hắc y giáo chủ kia của rạp chiếu phim thứ 10! Còn có cả Long Ngạo Thiên!”



“Ta về sau chính là diễn viên rạp chiếu phim thứ 19 ”......



Hầu Tước giật mình nhớ lại, lúc trước mang Sa La từ trong ác mộng về, đây cũng là những lời nàng đã nói.



Nàng nói, nàng về sau không còn là ma nữ vương hậu, mà là 1 diễn viên của rạp chiếu phim Địa Ngục thứ mười chín.



Hắn nhìn Ôn Vũ Phàm lúc này. Tính cách của nàng kỳ thực tuyệt đối không giống Sa La, thế nhưng lời nói và biểu tình của nàng lúc này đều giống Sa La vào thời điểm đó.



“Thực lực của ngươi còn chưa đủ cường đại. Nếu muốn trợ giúp ta, ngươi còn cần một đá mài dao tốt nhất. Mộng này, liền xem như khối đá mài dao thứ nhất đi.”



“Vâng...... Ta đã biết!”



Một khi trở về rạp chiếu phim thứ 19, Ôn Vũ Phàm chính là “Thuộc hạ”duy nhất của hắn. Nếu thực có thể trở về, thực lực của nàng tự nhiên sẽ tăng lên 1 trình độ kinh người. Phải biết lúc trước những diễn viên hạng A như Nam Cung Tiểu Tăng, Mạc Niệm Sinh, không phải dễ dàng bồi dưỡng ra như vậy, cho dù có thể bồi dưỡng ra thì cũng không biết phải hao phí bao lâu. Hắn muốn báo thù, thậm chí tính đại kế sinh tồn ngày sau, Ôn Vũ Phàm đều 1 là trợ lực không hề yếu.



Bởi vậy, hắn hiện tại đối với Ôn Vũ Phàm không hề có tâm tư lợi dụng, mà là chân tâm muốn đem nàng bồi dưỡng thành phụ tá đắc lực. Hơn nữa biểu hiện của nàng cũng đủ thành tâm. Mặc dù trên phương diện kinh nghiệm và tâm tính có lẽ còn chưa đủ, nhưng tính cách của nàng cũng rất là kiên cường, có thể dùng thời gian đắp lại những chỗ thiếu sót.



Tại thời gian 3 tháng trước đây, Hầu Tước đã rất nhiều lần ám chỉ, một khi trở về, Ôn Vũ Phàm sẽ trở thành tay phải hoặc tay trái của hắn. Hiện tại rạp chiếu phim thứ 19 chết hết không còn 1 ai, cũng không có tình huống khác để lựa chọn. Chung quy Ôn Vũ Phàm rất có tư chất để trở thành 1 diễn viên hạng A ưu tú, dù gì diễn viên ưu tú cũng không phải cải thảo, cho nên hắn cũng chỉ có thể lựa chọn nàng. Bất quá dù có thế nào, phần tín nhiệm này của Ôn Vũ Phàm đối với Hầu Tước làm hắn khá an tâm, vì đây chính là loại tâm tính, kẻ sĩ chết vì tri kỷ.



Nhưng, đúng lúc này......



Cái gương trước mặt bỗng nhiên xuất hiện 1 vết nứt, tiếp đó nó liền vỡ vụn ra!



Không chỉ là gương mà trên vách tường cũng bắt đầu xuất hiện vết rạn!



“Không...... Không được!”



Ôn Vũ Phàm nhìn thấy 1 màn như vậy, sao lại không biết.... cửa tiệm cắt tóc này muốn sụp đổ rồi!



Một khi thế giới nhỏ bé này triệt để tan rã, Hầu Tước cùng Ôn Vũ Phàm đều phải chết chẳng cần nghi ngờ! Tới lúc đó, cho dù là Đại La Kim Tiên cũng không cứu được bọn họ!



Theo sau...... Mặt tường rạn nứt rốt cuộc dừng lại. 1 ít vôi vữa không ngừng rơi xuống.



“Tốt quá......” Vũ Phàm nhẹ nhàng thở ra.



Hầu Tước ngược lại rất bình tĩnh. Mộng này có thể duy trì được 3 tháng cũng không dễ dàng. Xuất hiện tình huống như vậy cũng chẳng phải điều kỳ quái.



Đây là một tín hiệu.



Chỉ sợ này cửa tiệm cắt tóc này không còn duy trì được bao lâu nữa.



Hai người hiện tại đều dựa vào mộng mà sống, thuần túy là tồn tại duy tâm. Không có mộng liền không thể sống tiếp. Mà muốn đem mộng tu sửa cũng không thể làm được, loại phá vỡ này là không thể nghịch chuyển! [ chưa xong còn tiếp......]

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK