Nói thật thì tinh thần thiên phú của Vũ Phàm quả thực quá xuất sắc. Nhưng đáng tiếc là, «Hầu tước» phát hiện ra nàng quá muộn.Nếu y biết tới nàng sớm hơn,y có thể dốc toàn lực bồi dưỡng cho nàng,thì có khi nàng có thể sẽ đi vào được ác mộng tầng 9.Lúc ấy «Hầu tước» giống như hổ thêm cánh. Thế nhưng, hiện tại nàng mới chỉ khống chế được ác mộng tầng 3.Với trình độ như vậy thì việc nàng có thể bảo vệ được Diệp Tưởng hay không thật sự rất khó nói. Thế nhưng «Hầu tước» cũng chỉ làm được đến thế thôi ! Y cũng không phải thần.Muốn bồi dưỡng nên 1 diễn viên hạng 1 đâu phải là chuyện dễ dàng.Toàn bộ 20 tầng « Rạp chiếu phim địa ngục » có gần bốn trăm diễn viên, nhưng số lượng diễn viên hạng một còn chưa được 1/10.
- Chỉ đành phải cầu thần khấn phật.
Mạc Niệm Sinh nói:
- Đang ở « Địa ngục » mà cầu khẩn thần minh đúng là buồn cười.
- Cầu nguyện là lựa chọn của con người khi tuyệt vọng.
«Hầu tước» nói tiếp:
- Chúng ta vẫn chưa tới mức đó.
Mạc Niệm Sinh thản nhiên nói:
- Ngài...... không tin vào thần linh sao? Tiểu nhân luôn cảm thấy có 1 đối tượng để cầu nguyện, để gửi gắm tâm tư và mong muốn cũng tốt. Tuy rằng những gì mà chúng ta cầu nguyên không thành sự thật,nhưng ai cũng cần phải có 1 đức tin.
Nhưng câu trả lời của «Hầu tước» lại nằm ngoài dự đoán của Mạc Niệm Sinh.
- Nói đúng lắm ! Nhưng với điều kiện là ‘thần’ cũng không phải là kẻ thù.
Mạc Niệm Sinh khựng lại. Hắn ý thức được nếu kẻ thù của người đàn ông trước mắt này là thần thì y cũng không do dự lựa chọn đối mặt. Nếu thực sự có thần tồn tại thì thần linh nào đã cho phép thế giới địa ngục này tồn tại có lẽ thật sự sẽ trở thành kẻ thù của bọn họ.
Trong thế giới của [ Chuyến bay mang số hiệu 444 ].
- Cô không sao chứ?
Diệp Tưởng đỡ Tiêu Mộng Kì ngồi xuống. Nếu hai người đã đóng vai tình nhân thì hắn đương nhiên phải thân thiện với nàng hơn 1 chút.
- Tôi không sao.
Tiêu Mộng Kì cúi đầu:
- Tôi cũng không biết vì sao mọi chuyện lại biến thành như vậy.
Sắc mặt của Triệu Không Ảnh trở nên sầm lại:
- Bây giờ phải làm sao?
Tất cả mọi người đều im lặng.
Đúng vậy......
Phải làm sao đây?
Triệu Không Ảnh phải dùng tuyệt chiêu của mình mới miễn cưỡng tạm thời đuổi đi con quỷ kia. Vé chuộc cái chết dùng hết thì có thể dựa vào ban thưởng để bổ sung, nhưng việc vật nguyền rủa không ngừng bị suy yếu sẽ từ từ đẩy mọi người vào bước đường cùng. Hơn nữa, cứ nhìn tình tình hình trước mắt thì những vật bị nguyền rủa không phải loại ký sinh đều bị phế. Bởi vậy, sắc mặt Phó Tử Bân, Ngô Hạo Vũ và Hoắc Thanh Lam đều rất khó coi.
Lúc này, Diệp Tưởng đành phải thông qua kịch bản gửi tin cho Triệu Không Ảnh. Nội dung rất đơn giản : hy vọng hai bên có thể liên thủ.Việc phân biệt trận doanh Khu Ma hay Đọa Tinh lúc này đã không còn có ý nghĩa.Nếu không liên thủ thì tất cả đều sẽ phải chết. Hai bên liên kết mới có thể phát huy được sức mạnh lớn nhất. Nếu vậy thì giả như vật bị nguyền rủa của 1 bên bị suy yếu hay quay cooldown thì bên kia sẽ gấp rút tiếp viện. Hai bên chung sức hợp tác mới có thể trụ được tới cuối trong bộ phim mà độ khó của nó đã biến dị 1 cách nghiêm trọng.
Triệu Không Ảnh cũng lập tức đồng ý với Diệp Tưởng. Bất cứ lúc nào thì tính mạng cũng là điều quan trọng nhất.Bây giờ còn nội đấu thì quả thực muốn chết . Trước mắt, bộ phim kinh dị này có lẽ đã tương đương với phim kinh dị khó. Triệu Không Ảnh vẫn còn trụ được trong phim kinh dị khó, còn Hứa Tuệ thì rất miễn cưỡng.Cô ta bình thường chỉ đóng phim tương đối khó.Số lần đóng phim khó có thể đếm được trên đầu ngón tay.Do vậy việc cô ta chết trong bộ phim kinh dị này cũng hợp tình hợp lý .
Sự đáng sợ của phim kinh dị khó là điều không thể nghi ngờ. Trừ mấy tên biến thái như An Nguyệt Hình, «Hầu tước», Mộc Lam, Lý Tín Lăng, thì phần lớn những diễn viên hạng một khác cũng chỉ mới đóng qua hai đến ba bộ phim kinh dị khó.Có thể còn sống sau 4 phim kinh dị khó thì lập tức người đó sẽ trở thành thủ lĩnh của 1 « Rạp chiếu phim địa ngục »! Chẳng hạn như Phương Lãnh đã sống sót sau hai bộ phim kinh dị khó [ tuy rằng đã chết một lần trong phim ], nên ở trong « Rạp chiếu phim địa ngục » tầng 13, y có uy tín cực lớn.Nếu y đã nói 1 thì không ai dám nói 2, bởi vì y và những diễn viên khác đã thuộc về 2 tầng lớp khác nhau.
Phim kinh dị khó là loại phim khó nhất trong phạm trù phim kinh dị có thể phá giải.Nếu ở trong loại phim này đóng vai nhân vật quan trọng mà vẫn có thể sống sót thì đã có thể xem như diễn viên hạng một rồi ! Triệu Không Ảnh dự đoán Hoắc Thanh Lam thì chết chắc rồi.Một diễn viên mới không có vật bị nguyền rủa [ hắn không biết Grandier cho Thanh Lam mượn vật bị nguyền rủa ] mà cũng có thể sống sót sau bộ phim kinh dị khó, thì Không Ảnh sẽ đập đầu vào gối để tự sát cho rồi. Căn cứ vào dự tính của hắn thì sau bộ phim kinh dị này chỉ có ba đến bốn người là có thể sống sót, thậm chí còn có thể ít hơn.
Kế tiếp, Triệu Không Ảnh đưa ra mấy yêu cầu trước khi hợp tác. Mọi người dù sao cũng là người của hai trận doanh đối địch,nên cho dù có tạm thời hợp tác thì không ai chịu nghe bên kia chỉ huy.Nếu đã vậy thì cứ dựa theo quy định, ai ít sử dụng vật bị nguyền rủa hơn thì người đó nên ra tay. Ví dụ như trước mắt mấy người còn chưa ra tay là đám người Tiêu Mộng Kì, Phó Tử Bân.Nếu như có tình huống giống như vừa rồi xảy ra,những người này phải ra tay để thay những người khác trong lúc vật bị nguyền rủa của họ còn quay cooldown.Chung quy lại trong bộ phim kinh dị, diễn viên chủ yếu phải dựa vào vật nguyền rủa loại ký sinh,cho nên không ai có thể tránh được vấn đề cooldown.
Diệp Tưởng sau khi suy nghĩ một lúc cũng cho rằng Triệu Không Ảnh nói có lý,cho nên hắn cũng đồng ý đvới iều này.Thế nhưng hắn lại bổ sung thêm 1 điều kiện : ai có vật bị nguyền rủa loại ký sinh nên ra tay khi cần, nhưng không được phép bắt người khác sử dùng vật bị nguyền rủa loại đuổi quỷ trước để kéo dài thời gian. Những diễn viên ở đây không có ai là Lôi Phong*, sẵn sàng dùng mạng của mình để cứu vớt người khác.
(Lôi Phong là 1 chiến sĩ cách mạng Trung Cộng, sinh năm 1940 và mất vào năm 1962. Được sử dụng như 1 hình ảnh tốt đẹp của người chiến sĩ cộng sản Trung Hoa.)
Thế nhưng, Diệp Tưởng để ý tới 1 việc : trước mắt trong những diễn viên của « Rạp chiếu phim địa ngục » tầng 13 thì bề ngoài người mạnh nhất rõ ràng là Tiêu Mộng Kì. Nhưng Triệu Không Ảnh lại không thương lượng với Tiêu Mộng Kì, mà lại nói chuyện với Diệp Tưởng chứng tỏ y có mục đích gì đó ?Bởi vì Diệp Tưởng là nam nhân vật chính sao? Hay Triệu Không Ảnh đã cảm nhận được hắn là « Thợ săn ác ma »? Hay y biết Tiêu Mộng Kì có thù oán với « Rạp chiếu phim địa ngục » tầng 10, cho nên y mới không thương lượng với nàng?
Triệu Không Ảnh cũng tỏ vẻ đồng ý với điều kiện của Diệp Tưởng.Hắn cũng không trông mong gì vào loại bỏ đi như Hoắc Thanh Lam có thể phát huy được tác dụng gì nhiều.Tên đó chết chắc rồi. Muốn trụ được qua bộ phim này thì năng lực quỷ sai của Diệp Tưởng và của Tiêu Mộng Kì đều rất quan trọng.Tính thêm Trương Hạo Thiên thì bọn họ vẫn có cơ hội đánh cược 1 phen.Bốn người Ôn Vũ Phàm, Phó Tử Bân, Ngô Hạo Vũ cùng Hoắc Thanh Lam trong mắt Không Ảnh đã chẳng khác gì người chết bao nhiêu.Hắn cũng lười suy nghĩ xem họ có tác dụng gì không. Nhưng hắn lại không biết trong đám người này, ngoại trừ Diệp Tưởng và Tiêu Mộng Kì ra thì Ôn Vũ Phàm cũng có khả năng nhất định.Thậm chí nàng còn có thể uy hiếp được tính mạng của hắn !
Như vậy,trước mắt người kế tiếp phải ra tay rõ ràng là Tiêu Mộng Kì. Sau khi trao đổi tin tức, Tiêu Mộng Kì cũng tán thành. Tuy rằng nàng hận Triệu Không Ảnh thấu xương, nhưng đối tượng báo thù hàng đầu của nàng lại không phải là hắn.Hắn chỉ là 1 tên cắc ké thôi,nên giết hắn cũng không thể giúp nàng xả được hận thù. Kẻ thực sự đáng chết là An Nguyệt Hình ! Nếu nàng chết trong bộ phim này, kế hoạch báo thù cũng đổ bể hết. Nếu sau này nàng phải nhờ « Thợ Săn ác ma » Diệp Tưởng báo thù thay mà không phải do chính tay nàng huỷ diệt « Rạp chiếu phim địa ngục » tầng 10 thì nàng có chết cũng không nhắm mắt ! Chính vì có suy nghĩ đó nên nàng mới đồng ý việc lần tiếp theo sẽ do nàng ra tay.
Bởi vậy, cuối cùng mọi người cũng có thể tạm thời an tâm. Diệp Tưởng biết trong tay Tiêu Mộng Kì có con át chủ bài của Phương Lãnh! Hay nói cách khác, kể cả khi rơi vào tình huống xấu nhất, thì cũng không lo sẽ có người chết.Chỉ cần còn chiếc đồng hồ bỏ túi thì những diễn viên đã chết có thể hồi sinh ! Đồng hồ bỏ túi này là nền tảng để « Rạp chiếu phim địa ngục » tầng 13 có thể phát triển như hiện tại! Nếu không phải vì Diệp Tưởng, thì không bao giờ Phương Lãnh chịu lấy ra nó! Nếu chiếc đồng hồ này bị thất lạc trong bộ phim này, hậu quả thực sự không ai có thể chịu nổi !
Thời gian cứ trôi qua từng giây. Trong thời gian kịch bản bị bỏ trống, mọi người cũng không dám đối thoại quá nhiều. Trước mắt, tất cả đều đã bỏ suy nghĩ chủ động đi ra ngoài tìm kiếm quỷ vì làm vậy chẳng khác nào tự tìm chết ! Trước mắt chỉ cần có thể cố thủ và giữ được tình trạng này đến lúc cuối phim đã phải cảm ơn Phật tổ lắm rồi. Muốn chủ động đi ra ngoài chẳng phải là ngại mình có nhiều vé chuộc cái chết quá sao?
Vì thế, thời gian cứ thong thả trôi qua .
Chiếc phi cơ cứ lặng lẽ bay trong bầu trời đêm.Bên ngoài cửa sổ chỉ có thể nhìn thấy vài đám mây, cùng chút ánh trăng yếu ớt.
Đúng lúc này, bỗng nhiên toàn bộ khoang máy bay chìm trong bóng tối ! Tất cả đèn đóm trên máy bay đều phụt tắt!
Mọi người lập tức tỏ vẻ “kinh ngạc”,“hoảng sợ”vì chuyện này là chuyện đương nhiên.Để tạo bầu không khí rùng rợn cho bộ phim kinh dị thì hoàn cảnh sáng sủa không thể kéo dài quá lâu.Việc bỗng nhiên cúp điện cũng chứng tỏ đợt tấn công tiếp theo của quỷ hồn cũng sắp tới.
Kịch bản màn thứ tư cũng đúng lúc xuất hiện khi vừa cúp điện!