«Hầu tước» hoàn toàn hiểu rõ điều này.
Trong phim kinh dị không thể phá giải, loại chuyện này cũng không hiếm gặp nên Diệp Tưởng không có nhiều kinh nghiệm với chuyện này cũng chẳng đáng trách.
Phải biết rằng, nhân vật Chu Tử Vinh vốn là không tồn tại. [ Tiêu bản ác ma ] trước khi công chiếu vội vàng mời Diệp Tưởng tham gia, ngay cả áp phích cũng chẳng kịp thay đổi. Hơn nữa, hắn còn được giao cho đóng vai nhân vật nam thứ chính. Khi đó «Hầu tước» cũng đã suy nghĩ xem ý đồ của rạp chiếu phim là gì.
Rạp chiếu phim sẽ không đẩy diễn viên vào cục diện chết chắc, nhưng trong phim nó cũng thiết kế kịch bản để ép bạn phải sử dụng gần cạn năng lực bảo mệnh của bạn. Sẽ không có chuyện nó để bạn ung dung « farm » vé chuộc cái chết. Kịch bản trước mắt rõ ràng đang « bẫy » Diệp Tưởng sau khi vừa « buff » cho hắn thành « Thợ săn ác ma » dự bị! Rõ ràng việc làm sao đóng nhân vật Chu Tử Vinh này là một vấn đề vô cùng nhức đầu mà Diệp Tưởng phải giải quyết. Ban đầu, kịch bản đã âm thầm « chêm » vào tình tiết Chu Tử Vinh thầm yêu Tạ Văn Âm – một đoạn tình tiết vốn không tồn tại trong kịch bản ban đầu là để sử dụng vào lúc này!
Nó ép Diệp Tưởng phải đối đầu với «Hầu tước»! Nó ban cho Diệp Tưởng năng lực giúp hắn sống sót, nhưng nó cũng khiến Diệp Tưởng bị uy hiếp từ cả hai phía, «Hầu tước» và « Tiêu bản ác ma »!
Đây là mục đích của kịch bản! Đương nhiên, do Chu Tử Vinh là một nhân vật được thêm « ngang xương » nên để khi kịch bản liên kết những tình tiết lại với nhau, chuyện nhân vật Chu Tử Vinh « nhuộm đen» trở nên khá miễn cưỡng. Cũng khó trách Diệp Tưởng nổi điên muốn thông nát ass của tên biên kịch [ nếu như có người này thật !].
(Nhuộm đen có ý đang từ tốt trở thành xấu.)
Muốn giải quyết vấn đề này chỉ có hai cách: một là là khiến Chu Tử Vinh hồi tâm chuyển ý, lương tâm trỗi dậy. Hai là « Hầu tước » phải tìm cách vừa bảo vệ tính mạng của mình vừa không để Chu Tử Vinh [ Diệp Tưởng ] giết mình. «Hầu tước» lựa chọn cách thứ hai.
Sở dĩ « Hầu tước » gạt đi cách thứ nhất là vì «Hầu tước» xưa nay là người càng tin vào tính logic hơn là lòng người vì lòng người rất phức tạp. Phương Tây có cách nói « Bảy tội đồ » (tội kiêu ngạo, tội hà tiện, tội dâm dục, tội hờn giận, thù hằn, tội mê ăn uống,tội ghen ghét, đố kỵ và tội lười biếng phụng thờ Thiên Chúa), phương Đông quan điểm « nhân tính bản ác » ( con người vốn đã ác sẵn rồi). « Hầu tước » không thể nào đánh cuộc với bản tính của Chu Tử Vinh để phải gánh chịu rủi ro gây ra NG lần thứ ba. Huống chi muốn cho lương tâm của Chu Tử Vinh thức tỉnh thì phải xem tình cảm giữa hắn và Kỷ Nhất Hàng thân thiết đến đâu. Nhưng «Hầu tước» chẳng biết gì về quá khứ của Kỷ Nhất Hàng và Chu Tử Vinh cả. Tuy rằng y đã xem weibo của Nhất Hàng cũng như lưu trữ trong QQ nhưng y cũng chẳng tìm ra được manh mối có giá trị. Huống chi Chu Tử Vinh sao có thể dễ bị đánh động như vậy? Đây là vấn đề mà cho dù người có trí tuệ cao đến đâu cũng không thể tính toán và khống chế được. Diệp Tưởng cũng không phải Chu Tử Vinh nên hắn làm sao biết Chu Tử Vinh nghĩ gì? Cho nên «Hầu tước» mới gạt bỏ cách này nhanh đến như vậy.
Vậy thì nghĩ tới cách thứ hai. Đầu tiên Kỷ Nhất Hàng không thể rời xa Chu Tử Vinh. Huống chi Chu Tử Vinh lúc ấy đã chuyển thành trạng thái « Thợ săn ác ma » nên tốc độ của hắn hơn xa tốc độ của «Hầu tước». Hơn nữa « Hầu tước » cho rằng một khi móng vuốt ở tay trái của Chu Tử Vinh tóm lấy người mình thì y không thể chỉ dùng sức mạnh là có thể thoát ra, còn nếu sử dụng vật bị nguyền rủa thì khó tránh khỏi y sẽ lỡ tay giết Diệp Tưởng. «Hầu tước» có thể giết Diệp Tưởng một cách dễ dàng, cho dù y lúc này có là « Thợ săn ác ma » đi chăng nữa. Nhưng muốn giữ được mạng sống của mình lại không phải giết Diệp Tưởng là một bài toán khó. Điều đầu tiên mà «Hầu tước» có thể nghĩ đến là phải sớm phát hiện hành động của Diệp Tưởng, sau đó không để Diệp Tưởng có cơ hội chạm lên người y. Diệp Tưởng không thể nương tay vì nếu hắn làm vậy sẽ gây ra NG lần thứ ba.
(Lần một là Shirley cứu Diệp Tưởng, lần hai là Diệp Tưởng không nói hết câu thoại có trong kịch bản)
Diệp Tưởng không thể suy nghĩ một cách chu đáo như «Hầu tước», thế nhưng hắn cũng có thể xem là người có tí thông minh. Hiện tại hắn cũng ý thức được mục đích của kịch bản khi chen ngang hông nhân vật Chu Tử Vinh cùng với tình tiết « bôi đen » nhân vật Chu Tử Vinh được thêm vào một cách quá miễn cưỡng đã vô cùng rõ ràng: nó muốn ép họ vì xử lý không thoả đang mà gây ra NG khiến tất cả diễn viên bị gạt bỏ! Khi tất cả diễn viên bị xoá sổ, mặc dù thể chất « Thợ săn ác ma » của Diệp Tưởng có lợi hại đến đâu thì hắn cũng phải chết. «Hầu tước» lại gửi cho hắn một đoạn tin tức khác. Nội dung của đoan tin tức này rất đơn giản, chỉ có sáu chữ.
- Tuyệt đối không thể nương tay.
Lấy tính cách của «Hầu tước» thì y chỉ cần viết bốn chữ “Không thể nương tay” là đủ rồi. Những mệnh lệnh của y vốn được viết rất ngắn gọn, không có những từ thừa. Thêm hai chữ “Tuyệt đối” đã thể hiện «Hầu tước » không muốn Diệp Tưởng cãi lời y!
Diệp Tưởng nếu đã quyết tâm đầu quân cho trận doanh Khu Ma thì hắn sẽ là cấp dưới của «Hầu tước». Kỷ luật của trận doanh Khu Ma rất nghiêm minh. Không có chuyện cấp dưới kháng lệnh của cấp trên. Diệp Tưởng cũng đã nghe Phương Lãnh nhấn mạnh chuyện này nhiều lần rồi.
Thế nhưng...... thực sự là không cần nương tay sao? Diệp Tưởng cho rằng chung quy Chu Tử Vinh cũng chỉ nghĩ quẩn mà thôi chứ hắn cũng không phải kẻ ác, do đó chuyện có thể y sẽ hơi do dự mà ra tay nhẹ hơn là chuyện có thể...... Thế nhưng, Diệp Tưởng cũng biết đây chỉ là suy đoán của hắn mà thôi. Trong lòng của Chu Tử Vinh vốn đã có sẵn ác niệm, nên hành vi của y khó có thể dùng lẽ thường để suy đoán. Diệp Tưởng cho rằng «Hầu tước» tuyên bố mệnh lệnh này vì y không muốn xuất hiện lần thứ ba NG. Nên biết rằng, NG là biện pháp giữ mạng cuối cùng khi tình thế trở nên vô cùng tồi tệ. Nếu khi bước vào giai đoạn cao trào của phim kinh dị mà tất cả những lần NG cho phép đều đã dùng xong thì hậu quả sẽ vô cùng nghiêm trọng! Nếu vậy thì ở phần sau của bộ phim lỡ như xuất hiện NG lần thứ bốn...... Kết cục sẽ là diệt đoàn!
Như vậy sẽ có bao nhiêu người phải bỏ mạng đây? Diệp Tưởng đột nhiên hiểu hơn về «Hầu tước». Y dù sao cũng là thủ lĩnh, mà có quyền lực thì đương nhiên cũng phải có nghĩa vụ kèm theo. Y có thể vì đại cục mà hy sinh quyền lợi của một bộ phận diễn viên, nhưng tuyệt đối không thể vì mạng sống của mình mà hy sinh mạng sống của những diễn viên khác của trận doanh Khu Ma!
Kỳ thật...... Diệp Tưởng cũng đâu có dám liều! Hắn cũng không thể lại bị trừ thêm 2400 tấm vé chuộc cái chết nữa! Nếu hắn phải trả 2400 tấm thì chẳng khác nào hắn tự mình tìm chết!
Hiện tại, không khí trở nên vô cùng nặng nề. Khi Diệp Tưởng và «Hầu tước» nói những lời trong kịch bản gốc, hành động săn bắt « Tiêu bản ác ma » của Chu Tử Vinh và Kỷ Nhất Hàng cũng sắp bắt đầu.
Diệp Tưởng bắt đầu siết chặt nắm đấm nhìn tới nơi mà hắn sẽ cảm ứng được « Ác ma » ở đó.
Hắn không chút do dự.
Tay trái của hắn trong chớp mắt biến thành móng vuốt màu đen đầy khủng bố, sau đó y nắm lấy tay của «Hầu tước» rồi lao người về phía trước!
Hiện tại Diệp Tưởng vô cùng khẩn trương!
Đây là lần đầu tiên mà hắn...... thực sự có tư cách đối đầu với vật bị ác ma nguyền rủa trong bộ phim này!
Chỉ hơi lỗi một chút thôi là Diệp Tưởng hắn sẽ chết chắc! Chết đến không thể nào chết hơn!
Diệp Tưởng chưa từng khẩn trương như vậy. Trong nháy mắt khi hắn xông tới phía trước, «Hầu tước» chuẩn bị sẵn sàng lấy ra vật bị nguyền rủa bất cứ lúc nào!
«Hầu tước» đã có đối sách! Y cũng không cần Diệp Tưởng nương tay. Nếu đấu trực diện thì « Hầu tước » có thể dễ dàng tiễn cả mười Diệp Tưởng xuống suối vàng! Chuyện khiến «Hầu tước» cảm thấy hơi khó nhằn là làm sao không cần giết Diệp Tưởng kìa!
Diệp Tưởng lúc này cũng chẳng có thời gian nhìn vật bị nguyền rủa của «Hầu tước». Thời gian thực sự quá gấp gáp!
Trong nháy mắt từng sợi dây xích bắt đầu quấn lấy tay hắn sau đó bung ra và phóng về phía đó! Xiềng xích hoàn toàn di chuyển theo ý niệm của hắn và tốc độ của nó cũng chẳng kém gì ngục câu hồn cả! Nhưng, hiện tại thứ mà hắn phải đối phó không cùng cấp bậc với đám lệ quỷ!
Nháy mắt này thực sự quá nhanh!
Ngay khi xiềng xích vung tới, Diệp Tưởng cũng là lập tức vung móng vuốt tóm lấy người của « Hầu tước »! Diệp Tưởng cảm thấy tim hắn như bật ra khỏi lồng ngực đến nơi!
Nhưng khi xiềng xích siết lại......Diệp Tưởng có một cảm giác vô cùng chân thực!
Diệp Tưởng vô cùng vui mừng!
Lúc này chỉ cần hiến tế « Tiêu bản ác ma », hắn sẽ có thể trở thành « Thợ săn ác ma » chân chính, hơn nữa còn khiến bộ phim sớm đóng máy! Nhưng ngay sau đó, hắn mở to hai mắt. Hắn gần như không dám tin những gì mà mình nhìn thấy!
- Không đúng......
- Không phải bản thể!
Diệp Tưởng hoảng sợ thu hồi xiềng xích!
Nhưng «Hầu tước» sớm đã đoán được chuyện này. Bản thể ư? Trong thế giới của « Ác ma » làm sao lại tồn tại khái niệm « bản thể » như trong thế giới duy vật được? Thứ có xu hướng duy tâm hoá cũng không dễ bắt!
Lúc này Diệp Tưởng cảm thấy lưng mình lạnh toát. Hắn sẽ phải làm gì bây giờ? Hắn không thể nào cứ duy trì mãi trạng thái « Thợ săn ác ma », nhưng nếu hắn thoát khỏi trạng thái này, hắn có khả năng sẽ bị kéo vào « Địa ngục »!
Nhưng vấn đề là hắn cũng không thể rời khỏi đó được. Hắn bây giờ..... phải túm lấy «Hầu tước» và đẩy y vào không gian tầng cao có thể dẫn tới « Địa ngục » này!
Diệp Tưởng cần phải ra tay!
Hắn nhìn «Hầu tước» sau đó cắn răng vung bộ móng vuốt màu đen sắc bén tóm lấy người của «Hầu tước »!
- Tử Vinh! Cậu làm gì vậy?
«Hầu tước» đã có sự chuẩn bị rồi. Khi móng vuốt của Diệp Tưởng chạm tới người bèn giơ cao quá đầu vật bị nguyền rủa! Đó là một cái đầu đã thối rữa! Vật bị nguyền rủa hệ không gian mạnh nhất của « Hầu tước »!
Đây là vật bị nguyền rủa hệ không gian mà y dùng để trao đổi tin tức với vị diễn viên trong « Rạp chiếu phim địa ngục » tầng 10! Y quyết định dùng vật bị nguyền rủa này để đánh liều một phen! Nếu thất bại thì có nghĩa là y chỉ còn cách cố ý NG! Vật bị nguyền rủa này cũng sẽ không lấy mạng của Diệp Tưởng!
Lúc này...... Cái đầu kia bắt đầu nứt ra sau đó biến mất! Sau đó phần thân trên của «Hầu tước» trở nên trong suốt!
Diệp Tưởng lập tức ý thức được « Hầu tước » đã thất bại khi sử dụng vật bị nguyền rủa này! Phải làm sao đây?
Móng vuốt màu đen kia quá lớn nên Diệp Tưởng tóm gọn lấy «Hầu tước»! Nếu Diệp Tưởng tóm lấy tay thì có thể sẽ có sơ hở có thể lợi dụng! Nếu hắn tóm lấy tay của «Hầu tước» thì « Hầu tước » có thể chơi bài tráng sĩ chặt cổ tay*. Nhưng nếu tóm lấy phần eo...... « Hầu tước » cũng không thể nào dùng cách chém ngang hông đúng không?
(một điển tích Trung Hoa cổ nói về việc một vị tráng sĩ sau khi bị rắn cắn vào bàn tay bèn nhịn đau chặt đứt cổ tay để ngăn độc truyền thẳng tới tim).
Vì thế, móng vuốt của Diệp Tưởng cũng không xiết chặt lắm.
Hắn không thể giết «Hầu tước»! Nhưng hắn cũng không thể buông ra vì như vậy là cố ý NG! Hắn cũng chỉ có thể đánh liều một ván! Chung quy lại thì Chu Tử Vinh cũng là một kẻ còn chút lương tri nên Diệp Tưởng hy vọng hành vi của hắn cũng không vi phạm điều cấm kỵ của kịch bản. Nhưng sự thật chứng minh Diệp Tưởng đã hy vọng quá xa xôi rồi. Trong chớp mắt...... Lần thứ ba NG xuất hiện một cách vô tình!
Tất cả lại trở lại với điểm khởi đầu !
Diệp Tưởng cũng không biết kỳ thật năng lực của «Hầu tước» cũng không phải chỉ giới hạn ở mỗi cái đầu lâu kia. Y vẫn còn sự chuẩn bị ở đằng sau. Thế nhưng Diệp Tưởng lại không biết. «Hầu tước» cũng không thể nói trước sự chuẩn bị của y vì chính y cũng không dám nắm chắc 100µ có thể giữ mạng cho Diệp Tưởng!
Hiện tại bọn họ đã bị dồn vào bước đường cùng!
Nếu lần thứ tư NG xảy ra......thì bọn họ sẽ bị xoá sổ!
Vậy bộ phim kinh dị này cũng sẽ kết thúc!
Làm sao đây?
Diệp Tưởng phát hiện hắn chẳng nghĩ ra được biện pháp nào cả. Bởi vì cho dù hắn lựa chọn thế nào thì hắn cũng không dám chắc sẽ không gây ra NG!
Đây là lần đầu tiên kể từ sau bộ phim [ Trở về ], Diệp Tưởng lại một lần nữa bị dồn vào bước đường cùng khi trong bộ phim này bọn họ đã dùng hết ba lần NG!