Mục lục
RẠP CHIẾU PHIM KINH DỊ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hiện tại Diệp Tưởng không thể đi xe bus trở về vì hắn sẽ bị người ta bắt gặp. Hắn hiện tại đã giết hai người, hơn nữa còn ra tay dã man như vậy nên chắc chắn lệnh truy nã sẽ sớm được ban bố. Nhưng cũng may mà hắn cũng chỉ ở lại thế giới này chưa đầy hai ngày nữa.



Áp lực tâm lý sau khi giết người cũng không ám ảnh Diệp Tưởng quá lâu. Chung quy Diệp Tưởng cũng đã nhìn thấy nhiều người chết, huống chi hai người kia cũng không phải là người tốt. Nếu đổi lại là người khác thì có lẽ đã sớm bị họ giết chết rồi. Chẳng qua, lần đầu giết người sẽ luôn gây cho người ta cảm giác khó chịu và nôn nao. Nhưng Diệp Tưởng cũng hiểu sau này hắn chắc chắn sẽ còn phải giết người. Hắn đã được định sẵn sẽ tham gia vào trận doanh chống lại « Ác ma » nên hắn sẽ phải giết rất nhiều diễn viên. Nếu hắn không giết bọn họ thì hắn cũng không sống được. Theo như những gì hắn biết thì đám người «Hầu tước» và những diên viên thuộc trận doanh Khu Ma đều là những người tay nhuốm máu tươi.



Trong thế giới khủng bố này,tử vong là chuyện bình thường. Diệp Tưởng phải tập thích ứng thôi.



Chỉ là Diệp Tưởng cảm giác được khi hắn giết người, hắn không hề cảm thấy như mình đang giết người. Hắn chỉ cảm thấy việc hắn giết những người này là chuyện đương nhiên. Thời khắc đó, sát ý và sự khát máu rất tự nhiên xuất hiện trong đầu hắn, khiến hắn tự nhiên ra tay giết họ!



Rõ ràng là chuyện này có quan hệ rất lớn tới linh hồn của « Ác ma» trong người hắn. Đó là linh hồn của vị bá tước Wallace – người đã chế tác « Tiêu bản ác ma » trước đây sáu thế kỷ. Sau khi hắn và y dung hợp, Diệp Tưởng phát hiện hắn đã khác trước rất nhiều. Cho dù hắn không chuyển sang trạng thái « Thợ săn ác ma » thì cho dù là sức bật, tốc độ, phản ứng thần kinh và lực lượng đều mạnh tới mức không thể tưởng tượng. Khi hình ngôi sáng năm cánh loé sáng thì hắn sẽ lấy lại nhận thức của một người bình thường. Tuy vậy quá trình này sẽ không thu của hắn một tấm vé chuộc cái chết nào.



Hắn đã trở thành một thể thức dung hợp giữa « Ác ma » và con người, là một “quỷ sai” theo phong cách Gothic của phương Tây. Diệp Tưởng thậm chí còn bắt đầu lo lắng ý chí của « Ác ma » có ảnh hưởng tới hắn, khiến hắn sau này sẽ làm bị thương những diễn viên khác hay không? Hắn thậm chí còn cảm giác được những vật bị nguyền rủa thông thường chỉ e sẽ rất khó làm hắn bị thương. Nếu hắn trở về rạp chiếu phim trong trạng thái này, đám người Phương Lãnh thậm chí còn có thể bị hắn lỡ tay sát hại! Lúc này hắn càng lo lắng cho Ôn Vũ Phàm......



Hắn lúc này bỗng nhiên nhớ tới câu chuyện của Tôn Dĩ Xuyên mà Vũ Sóc đã nói cho hắn biết. Chuyện khiến người ta khó hiểu là vì sao lúc ấy An Nguyệt Hình nhất định phải giết chết Tôn Dĩ Xuyên, hơn nữa do chính y ra tay, lại còn ra tay một cách vô cùng tàn nhẫn đến vậy, ngay cả thi thể cũng không bỏ qua. Hiện tại khi Diệp Tưởng nghĩ lại thì vừa rồi khi hắn ra tay giết hai người kia, NG cũng không xuất hiện. Có lẽ chuyện này có liên hệ rất nhiều với « Ác ma ». Bởi vì trong cơ thể hắn có « Ác ma » nên hắn mới trở nên hiếu sát và tàn nhẫn thế sao?



Thế nhưng nghĩ đến những chuyện đó lúc này cũng chẳng có ý nghĩa gì cả. Diệp Tưởng chỉ biết hy vọng sau khi chính thức trở thành « Thợ săn ác ma », vấn đề này có thể sẽ được giải quyết.



Hắn đã không thể trở về với chính mình của ngày xưa, một người làm công ăn lương bình thường nữa.



Di động cũng đã hết pin. Diệp Tưởng vội vàng thay pin mà hắn đã chuẩn bị trước, sau đó xem xét những tuyến đường xung quanh khu Tân Bắc mở rộng. Hắn lựa chọn những nơi không người nhanh chóng đi tới nhà của Ân U Liên.



Tay hắn lúc này đã nhuốm máu của hai người nên hắn không thể trở về trường Đại học được nữa. Hắn quyết định trực tiếp đi tìm Ân U Liên. Trước khi NG xảy ra thì nàng đã nói cho họ biết địa chỉ của nàng.Hiện tại hắn cần phải tới đó.



Hắn lúc này đẩy tốc độ di chuyển của bản thân lên mức cực hạn. Đôi chân hắn chạy nhanh như bay. Tốc độ hiện tại của hắn là gần 100m/s! Hơn nữa, điều quan trọng là dù chạy nhanh như vậy nhưng hắn vẫn không cảm thấy mệt mỏi, hơn nữa hắn cũng không thấy mình gặp phải những hiện tượng vật lý khi di chuyển với tốc độ lớn như vậy, chẳng hạn như ma sát giữa chân hắn và mặt đất hay lực cản của không khí [ đương nhiên trong phim kinh dị thì những kiến thức vật lý đều bị vứt vào sọt rác].



Cuối cùng, Diệp Tưởng đứng lại trước một căn biệt thự cách đó không xa. Toà biệt thự đó nằm sâu trong rừng, xung quanh biệt thự là hàng rào chắn. Căn biệt thự này được xây theo phong cách Gothic. Đây là nhà của Ân U Liên. Nơi này không hổ là dinh cơ của gia tộc hắc ma thuật.



Khi đến cửa, Diệp Tưởng bấm chuông. Rất nhanh, hắn nghe được tiếng của Ân U Liên.



- Ai đấy?



- Ân U Liên phải không? Mình là Chu Tử Vinh!



- Là cậu sao?



Tiếp đó cửa liền mở ra. Diệp Tưởng chầm chậm đi vào bên trong.



Trong hoa viên của căn biệt thự này được trồng rất nhiều hoa hồng đen, nhưng có vẻ là chúng không được chăm chút mấy. Bằng chứng là có không ít đã héo rũ. Diệp Tưởng chỉ nhìn qua mấy lần sau đó hắn đi thẳng đến cửa chính của biệt thự.



Cửa được Ân U Liên mở ra sẵn .



Lúc này đôi mắt của nàng tự nhiên biến thành màu đỏ như máu.



- Cậu......



Khi nàng nhìn thấy Diệp Tưởng, nàng tự nhiên nhíu mày, sau đó lùi lại hai bước!



Thể chất hắc ma thuật trời sinh đã rất gần gũi với « Ác ma ». Diệp Tưởng hiện tại là thợ săn ‘Ác ma’ nên Ân U Liên có một loại cảm giác sợ hãi rất bản năng. Nhưng điều khiến nàng cảm thấy kỳ quái là nàng vẫn cảm thấy trên người của Diệp Tưởng có thứ gì đó khiến nàng cảm thấy rất thân thiết. Thứ khiến nàng có cảm giác như vậy chắc chắn có liên quan đến « Ác ma ».



- Trên người cậu đã xảy ra chuyện gì thế?



Ân U Liên giữ một khoảng cách với Diệp Tưởng một cách vô thức.



- Nói ra thì dài.



Diệp Tưởng biết hiện tại Ân U Liên đã là một ma nữ chân chính, nên hắn cũng không nói gì thêm mà trực tiếp đi thẳng vào trong nhà. Sau đó hắn mới nói:



- Dù sao thì mình......



Từ «Mình… » vừa mới được nói ra thì bỗng nhiên Diệp Tưởng mở to đôi mắt. Đôi mắt hắn vô thức nhìn vào sâu trong căn nhà.



Cảm ứng nhạy bén với « Ác ma » khiến hắn có cảm giác gì đó.



« Tiêu bản ác ma »!



Hắn nhìn Ân U Liên rồi nói:



- Xin lỗi cậu nhé nhưng mình muốn xem qua nhà cậu một chút!



Dục vọng săn bắn đã dần dần chiếm trọn tâm trí của Diệp Tưởng. Đôi mắt hắn lúc này tràn đầy hưng phấn. Hắn chỉ cần có thể bắt được bản thể của « Tiêu bản ác ma » thì tất cả mọi chuyện có thể sẽ chấm dứt.





Ân U Liên vẫn nhìn theo bóng của Diệp Tưởng bằng một đôi mắt màu đỏ như máu.



Sau đó nàng đột nhiên nhìn thấy trên người của Diệp Tưởng có một cái bóng mờ màu trắng nhờ!



Diệp Tưởng không thể không tán thưởng sự xa hoa và rộng lớn của căn nhà này. Không gian bên trong căn biệt thự này rất rộng, phòng ốc cũng nhiều đến mức không đếm xuể. Bước đi trên tấm thảm Ba Tư được trải trên mặt đất, đôi mắt của Diệp Tưởng quét qua mỗi một góc,mỗi một vật dụng trong nhà.



Cảm quan nhạy bén về « Ác ma » dẫn hắn về phía trước.



Ân U Liên đi theo ngay sau hắn.



Nàng cũng có thể cảm ứng được tung tích của « Ác ma » trong biệt thự giống như Diệp Tưởng. Nhưng nàng vẫn không tìm ra nó ở chỗ nào. Nàng cũng không biết vì sao lúc đó nàng lại nhìn thấy ảo giác.



Đúng lúc này, Diệp Tưởng đột nhiên ngẩng đầu lên!



Tiếp đó, hắn nhìn thấy một con cương thi với một đôi cánh đang gào rú trên trần nhà sau đó nó vồ tới phía hắn! Diệp Tưởng đột nhiên nhảy lên sau đó tung ra một quyền đầy sức mạnh tới con cương thi đó! Sau đó thể xác của nó bị đập nát vụt rồi biến mất.



- Cậu cũng nhìn thấy ảo giác sao?



Tiếng của Ân U Liên truyền tới từ phía sau của hắn:



- Mình cũng thế. Nhưng sao cậu lại nhảy được cao thế?



Diệp Tưởng không trả lời. Hắn lúc này đang là một thợ săn đang theo dõi con mồi một cách chăm chú. Toàn bộ tinh thần của hắn đang đặt trên con mồi nên hắn hoàn toàn chẳng nghe được lời của Ân U Liên.



Ngay sau đó, vô số cương thi máu me đầm đìa, toàn thân thối rữa không ngừng xuất hiện. Trên trần nhà, trên sàn nhà, khắp nơi đều có bóng dáng của chúng! Đám cương thi ùn ùn kéo đến trước mặt của Diệp Tưởng. Từng quyền do Diệp Tưởng tung ra đập nát cơ thể của con cương thi kém may mắn. Nhưng rất nhanh sẽ có con cương thi thay thế.



Đúng lúc này, ngôi sao năm cánh trên cánh tay phải của Diệp Tưởng loé lên. Đám cương thi cháy thành tro giống như chúng bị ánh mặt trời soi trúng vậy.



Ân U Liên mở to mắt nhìn Diệp Tưởng.



Vừa rồi nàng cũng thấy được “ảo giác”. Nhưng những quỷ ảnh khủng bố dày vò nàng đã rất lâu rồi lại có vẻ yếu ớt trước mặt của Diệp Tưởng!



Chuyện là sao nhỉ?



Diệp Tưởng biết đây là điềm báo cho việc « Ác ma » sắp giáng xuống thế giới này. Thời gian dành cho họ đã không còn nhiều . Tối mai «Ác ma » sẽ thực sự giáng xuống. Hiện tại Diệp Tưởng tuy nói là « Thợ săn ác ma », nhưng nếu để « Ác ma » chân chính giáng xuống thì người bị săn tuyệt đối sẽ là hắn!



Hắn bây giờ còn quá yếu.



Diệp Tưởng đi vào một đoạn hành lang khác. Hắn không phát hiện Ân U Liên đã không thấy đâu.



Khi đi tới chỗ rẽ, Ân U Liên xuất hiện ở đó.



Trên tay nàng cầm theo một cái nỏ, một mũi tên đã được lắp sẵn trên dây. Đôi mắt nàng lúc này đầy ma quái. Đôi đồng tử đỏ thẫm giống như sắp phún máu ra đến nơi.



Lúc này nàng là một ma nữ.



Mũi tên bắn ra khỏi nỏ!



Bởi vì quá kinh ngạc nên phản ứng của Diệp Tưởng trở nên chậm hơn. Mũi tên ghim thẳng vào ngực của Diệp Tưởng! Tiếp, Ân U Liên tay cầm theo cây nỏ rồi đi tới trước mặt của Diệp Tưởng. Nàng lạnh lùng nói:



- Không thể để ngươi ngăn cản « Ác ma » giáng xuống được......



Nàng không phải đang đóng kịch. Những lời nàng nói cũng không phải lời thoại trong kịch bản.



Ân U Liên không thể chống lại bản năng của nàng, giống như Diệp Tưởng cũng không thể kháng cự bản năng săn bắn của « Thợ săn ác ma » vậy.



Khi mũi tăm cắm vào trong người, Diệp Tưởng liền cảm thấy toàn thân hắn không thể nhúc nhích được.



- Đây là mũi tên đã được nguyền rủa bởi hắc ma thuật.



Ân U Liên cất đi cây nỏ rồi nói:



- Có lẽ nó không thể giết ngươi, nhưng nó thừa sức ngăn được ngươi.



Mũi tên giống như một vật thể sống vậy! Nó không ngừng len lỏi vào trong người của Diệp Tưởng khiến hắn cảm thấy vô cùng đau nhức.



- Cùng ta xuống « Địa ngục » đi, ‘Thợ săn’.



Ân U Liên kề sát mặt vào mặt của Diệp Tưởng. Hơi thở của nàng phả thẳng vào mặt của hắn.



Diệp Tưởng vẫn cảm ứng được khí tức của « Ác ma », thế những mũi tên đã chui sau vào trong người hắn khiến hắn cảm thấy toàn thân không có chút sức lực nào cả.



Mũi tên ếm hắc ma thuật có thể phong ấn thể chất « Thợ săn ác ma » của hắn sao?



Đây là một trong hai vật bị nguyền rủa mà Ân U Liên thu được! Nàng, không chút do dự sử dụng nó trên người của Diệp Tưởng.



Diệp Tưởng cảm thấy ý thức bắt đầu trở nên mơ hồ, người hắn cũng dần cứng lại. Không lâu sau hắn ngất đi......

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK