Diệp Tưởng nhìn chằm chằm vào Triệu Không Ảnh. Trước mắt, lực lượng và tốc độ của hắn vẫn vượt quá xa Triệu Không Ảnh, nhưng hắn và đối phương đều có cơ thể gần như bất tử. Kết quả của trận chiến phải xem ai chiếm được tiên cơ.
Hai người tiếp tục diễn theo những gì được viết trong kịch bản. Vương Ninh do Diệp Tưởng thủ vai yêu cầu Vương Kiếm giải thích về chuyện của lọ thuốc.
Điểm bất lợi của Diệp Tưởng chính là việc hắn là nhân vật chính, hơn nữa còn là nhân vật chính diện nên điều đó cũng đồng nghĩa với việc hắn không thể ra tay trước. Chỉ cần chưa thể xác định đối phương thực sự là hung thủ giết người thì hắn không thể tuỳ tiện ra tay giết người. Nhưng Triệu Không Ảnh lại có thể vì để bịt miệng mà có thể ra tay giết người!
Khi lời thoại đã nói gần hết[ Những lời kịch này rất quan trọng, nếu thiếu một thì rất có khả năng gây ra NG] thì bất ngờ nữ nhân vật chính Thẩm [Tiêu Mộng Kì] đi tới trước mặt của Diệp Tưởng! Căn cứ theo tình tiết phát triển thì rõ ràng nữ tiếp viên hàng không Thẩm Thanh đã có tình cảm với Vương Ninh nên chuyện lúc này nàng vì hắn mà bước tới trước là chuyện hợp tình hợp lý, nên chắc sẽ không có NG.
Đối với Tiêu Mộng Kì thì ngoài An Nguyệt Hình ra thì Triệu Không Ảnh là đối tượng mà nàng muốn giết nhất. Khi Dĩ Xuyên bị An Nguyệt Hình sát hại, nàng không thể quên được đôi mắt cười cợt đầy ác độc và khát máu của hắn. Sau khi Dĩ Xuyên bị cắt đứt yết hầu, người anh ấy bị đâm lỗ chỗ, máu me bê bết, thế mà hắn lại cười vui như vậy!
Sự căm thù trong lòng của Tiêu Mộng Kì đã đạt tới đỉnh điểm. Nàng nhìn thẳng vào Không Ảnh. Tuy rằng sắc mặt của nàng vẫn chưa có gì thay đổi, nhưng nàng đã chuẩn bị sẵn sàng ra tay.
Nhưng đúng lúc này, Diệp Tưởng lại tóm lấy tay của nàng, sau đó dùng đôi mắt của ác ma để uy hiếp. Linh hồn của Tiêu Mộng Kỳ thoáng khựng lại!
Ngay sau đó da trên người của Triệu Không Ảnh bắt đầu tuột xuống! Một tấm da người nằm trên mặt đất!
Triệu Không Ảnh rất hiểu tốc độ của Diệp Tưởng đáng sợ thế nào nên chuyện đấu giáp lá cà với Diệp Tưởng là chuyện vô nghĩa. Nếu vậy thì hắn phải lấy sở trường của mình để đấu với sở đoản của đối phương!
Ngay sau đó, Diệp Tưởng di chuyển với một tốc độ nhanh chóng mặt, rồi hắn vươn móng vuốt ác ma chộp lấy không khí! Sau đó một bộ xương trắng ởn bị Diệp Tưởng tóm được, rồi bị quật ra sàn!
Một bộ xương tương đối hoàn hảo! Đương nhiên Diệp Tưởng rất hiểu xương cốt trên người nhiều cỡ nào? Không Ảnh chắc chắn đã giấu đi phần nào đó.
Ngay khi bị móng vuốt ác ma tóm được, những khúc xương kia tự động hoá thành bột màu trắng, sau đó phả lên mặt của Diệp Tưởng rồi tan biến đi!
Với Triệu Không Ảnh thì chỉ cần một khúc xương thì y vẫn còn có thể tái sinh.
Diệp Tưởng ngươi dù lợi hại thế nào cũng làm sao có thể huỷ đi toàn bộ xương cốt trên người ta chứ? Chỉ cần ta tùy tiện giấu đi vài khúc xương thì ngươi sẽ chẳng thể giết ta được!
Thân thể bất tử của Triệu Không Ảnh còn đáng sợ hơn cục thịt thối của Cronus rất nhiều.
Thế nhưng ngay sau đó, Triệu Không Ảnh bỗng nhiên kêu thảm thiết. Trong không khí đột nhiên có một bộ xương xuất hiện. Khung xương đó kêu gào thảm thiết:
- Mày......Mày định làm gì?
Trên khung xương kia bắt đầu xuất hiện chằng chịt chú văn màu đen. Đó là một trong những năng lực của Diệp Tưởng.
Diệp Tưởng lạnh lùng nói:
- Anh cả! Anh hãy chịu trừng phạt đi!
Nói cho cùng thì bộ xương của đối phương là vật bị ác ma nguyền rủa, hơn nữa còn là loại ký sinh nên nó còn đáng sợ hơn quỷ thai rất nhiều. Do đó chú ấn màu đen này cũng không thể kiềm chế Triệu Không Ảnh quá lâu.
Vốn năng lực của « Thợ săn ác ma » phải nên dùng để nguyền rủa lên người của quỷ hồn ở trong phim, nhưng hiện tại hắn lại phải dùng nó để đối phó với diễn viên. Thật sự hắn đã phải lãng phí năng lực quá nhiều! Diệp Tưởng ý thức được nếu còn tiếp tục như vậy thì cho dù hắn có còn sống thì hắn cũng sẽ mất đi sức chiến đấu. Hắn sẽ phải lựa chọn thế nào trong tình huống đó đây? Đáp án vô cùng rõ ràng: đến lúc cuối phim, họ chỉ có thể dựa vào Tiêu Mộng Kì và Trương Hạo Thiên. Triệu Không Ảnh và Diệp Tưởng đã ở vào thế lưỡng bại câu thương nên căn bản là không có ai thắng ai thua ở đây cả.
Đúng lúc này, Tiêu Mộng Kì không chút do dự nhanh chóng lấy ra quỷ cốt! Diệp Tưởng cũng ngay tức khắc triệt tiêu hình thái móng vuốt ác ma! Tay trái của hắn đã trở về hình dạng cũ! Có thể giảm bớt tiêu hao đi được chút nào thì hay chút đó!
Sau khi quỷ cốt bị lấy ra thì tất cả mọi người đều cảm thấy nhiệt độ không khí trong khoang máy bay hạ thấp nhanh chóng. Triệu Không Ảnh cảm nhận được oán niệm của vô số vong linh bắt đầu xâm nhập vào người hắn!
Hắn đã trở thành đối tượng bị vật bị nguyền rủa ưu tiên công kích!
Trước khi nguyền rủa phục hồi thì vật bị nguyền rủa có thể tấn công một diễn viên khác theo ý của chủ sở hữu. Nếu nguyền rủa không phân địch ta thì phiền to!
Cuối cùng, trên bộ xương của Triệu Không Ảnh bắt đầu mọc ra da thịt. Khi da thịt sinh trưởng thì quần áo cũng đồng thời xuất hiện [ Đây không phải là biến thân theo định nghĩa sinh học nên không có chuyện sau khi trên xương cốt mọc ra da thịt thì diễn viên sẽ trần như nhộng. Trước kia Lý Tín Lăng trong [ Tiêu bản ác ma] cũng đã từng biến thành một bộ xương trắng, sau đó nhờ vào hai hạt xí ngầu đen và đỏ mà tái sinh trong trang phục mà trước đó y đã mặc trên người cũng vì lý do này].
Triệu Không Ảnh lui lại liên tiếp cả chục bước. Nếu không phải do quy tắc nguyền rủa giảm dần thì hắn cũng sẽ không chật vật như vậy!
Thế nhưng, hắn vẫn là “Khô lâu vương” Triệu Không Ảnh! Cho dù chịu cả hai tầng áp bức từ nguyền rủa của chú ấn và quỷ cốt thì hắn cũng sẽ không dễ chết như vậy!
Danh hiệu « Khô Lâu Vương » là do hắn tự phong. Chữ “Vương” trong đó đã thể hiện ra dã tâm của Không Ảnh. Hắn khao khát đến điên cuồng việc có thể leo lên cao, nhưng hắn lại không biết ẩn nhẫn và giấu tài. Nhưng mặc kệ thế nào thì thực lực của Triệu Không Ảnh vẫn rành rành trước mắt.
Hắn lập tức thông qua kịch bản gửi tin tức tới Diệp Tưởng và Tiêu Mộng Kì:
- Ta là « Khô Lâu Vương » Triệu Không Ảnh! Không ngờ các ngươi lại dám làm ta bị thương!
Lúc này hắn hận không thể xé xách thành trăm mảnh hai người đứng trước mặt hắn, thế nhưng hắn biết nếu tiếp tục sử dụng nguyền rủa thì sẽ chỉ khiến nguyền rủa càng suy yếu đi mà thôi. Đến lúc đó, khi mà người « cha » đã quá cố của họ xuất hiện thì họ phải làm sao?
- Là anh thật sao? Anh cả! Là anh giết ba sao?
Diệp Tưởng không hề để trong lòng việc gào thét chẳng ra làm sao cả của Triệu Không Ảnh. Diệp Tưởng cũng biết đánh đến mức này thì hắn và Triệu Không Ảnh đều đã mất đi hơn 50% sức chiến đấu rồi. Dù sau này hắn chuyển thành trạng thái « Thợ săn ác ma » thì hắn cũng chẳng thể bắt quỷ được nữa.
Diệp Tưởng vì để phản kích lại Triệu Không Ảnh nên hắn đã phải trả đến 2000 tấm vé chuộc cái chết. Hắn cũng thu được sau đó 1200 tấm vé chuộc cái chết nên bây giờ vé cái chết của hắn trở thành 878 tấm ( 1678 -2000 + 1200 = 878 ). Dù hắn thu được tới 1200 tấm nhưng phần thưởng lần này cũng chỉ như muối bỏ bể. Xem chừng hắn thu được ít như vậy là vì còn có phần đóng góp không nhỏ của quỷ cốt của Tiêu Mộng Kỳ.
Hay nói cách khác, người có thể bảo vệ cho hắn chỉ còn Tiêu Mộng Kì......
Không, không phải!
Diệp Tưởng chú ý tới Ôn Vũ Phàm!
Tình hình của nàng rõ ràng là không bình thường. Diệp Tưởng không chút nghi ngờ về chuyện này. Hay nói cách khác, sức chiến đấu của Ôn Vũ Phàm khéo còn vượt xa sự tưởng tưởng của hắn!
Nhưng ác mộng bị nguyền rủa vẫn còn đang trong thời gian cooldown. Quỷ cốt và đồng hồ bỏ túi thì vừa sử dụng nên thành ra Tiêu Mộng Kì chỉ còn có thể sử dụng hình xăm hàng đầu đáng sợ trên người mình.
Cũng may, Ôn Vũ Phàm đã tranh thủ được cho họ không ít thời gian. Chỉ cần thời lượng của phim không thay đổi thì họ có thể trụ tới khi thời gian cooldown quay xong.
- Trả lời em đi anh cả!
Còn muốn đánh tiếp sao? Một bộ phim kinh dị tương đối khó lại biến thành một bộ phim kinh dị khó! Bây giờ không phải lúc để đùa!
Triệu Không Ảnh cũng biết hiện tại nếu còn tranh chấp nội bộ thì chẳng khác gì tự mình làm yếu đi lực lượng của mình. Hắn dù sao cũng không hy vọng chết trong phim kinh dị! Nhớ ngày đó khi hắn vừa mới gia nhập vào « Rạp chiếu phim địa ngục » tầng 10, An Nguyệt Hình còn chưa phải là kiếp sau của Nitemare, hắn đã bò từng bước từng bước để từ một diễn viên mới yếu ớt tới vị trí như bây giờ. Hắn còn muốn tiếp tục leo lên trên! Hắn muốn đạt được lực lượng nguyền rủa càng mạnh hơn, sau đó trở về thế giới hiện thực!
Đến lúc đó tiền tài, quyền lực, mỹ nữ, không phải là muốn gì có nấy sao? Cái gọi là pháp luật đạo đức của thế tục cũng trở thành vô nghĩa trong mắt hắn!
Cho nên, đừng ai mơ tưởng giết được hắn!
Triệu Không Ảnh cắn răng rồi nói:
- A Ninh! Chú đừng có ép anh!
- Anh cả! Đến giờ mà anh vẫn không chịu nói thật sao?
Diệp Tưởng nói tới đây bèn thông qua kịch bản gửi tin cho Triệu Không Ảnh.
- Tạm thời dừng tay đi nếu như còn muốn tiếp tục sống!
- Dừng tay? Làm sao để dừng tay?
Triệu Không Ảnh rất nhanh trả lời Diệp Tưởng:
- Nếu ta không giết ngươi thì chuyện ta là hung thủ giết « ba » sẽ bại lộ.
Diệp Tưởng gửi tin trả lời:
- Trong tình hình hiện nay, ngươi và Vương Kiếm đều phải đối diện với một vấn đề: phải đối mặt với sự đuổi giết của vong hồn người cha đã chết. Cho nên ngươi cần phải giữ lại thực lực. Đây cũng là một lý do rất hợp lý.
- Ngươi lừa ta sao? Nếu NG xảy ra thì ta sẽ phải trả đến ba lần thù lao danh nghĩa!
- Ta cũng chẳng có lợi gì nếu NG xảy ra vì ta và ngươi sẽ phải đấu nhau một lần nữa. Ta cũng không có nhiều vé chuộc cái chết để xài bậy!
Triệu Không Ảnh biết Diệp Tưởng nói cũng có lý.
- A Ninh! Ba sắp tới lấy mạng chúng ta rồi! Chị dâu của chú cũng đã chết! Đừng tiếp tục đánh nhau nữa!
- Lấy mạng sao? Có phải anh đã làm chuyện gì có lỗi khiến vong hồn của người ta tới đòi mạng không?
Lúc này, Ôn Vũ Phàm cũng đứng ra khuyên bảo:
- A Ninh! Anh cả nói cũng đúng! Chúng ta cần phải nghĩ xem vì sao xác của cha lại biến mất! Bây giờ cha đang ở chỗ nào?
Nguyền rủa của ác linh vẫn còn đang tập trung. Nó đang dồn hết oán niệm để chuẩn bị thêm nguyền rủa mới.
Lúc này không ai biết tiếp sau đây họ sẽ còn gặp phải những thời khắc còn khó chống đỡ hơn!
Lúc này trong lưới cảm giác của Diệp Tưởng, hắn nhận thấy âm khí tử vong đang tích tụ và càng lúc càng trở nên đậm đặc. Trong đó nhất định sẽ có nguồn gốc của nguyền rủa tồn tại. Đó cũng là vật bị nguyền rủa trong bộ phim kinh dị này. Chỉ cần có thể lấy được đến vật bị nguyền rủa này thì họ có thể hoá giải nguồn gốc của nguyền rủa, sau đó sớm đóng máy bộ phim này.
Còn nếu không làm được chuyện này thì việc bắt giữ linh thể cũng trở nên vô nghĩa. Diệp Tưởng rất hiểu chuyện này. Việc họ đã tiếp xúc với phần lớn đồ vật trên máy bay nhưng cũng không cảm ứng ra được vật bị nguyền rủa cũng là lẽ thường. Trong phim kinh dị khó, vật bị nguyền rủa vốn sẽ không dễ dàng tiếp xúc được. Có thể nó được giấu ở những nơi mà không thể dùng những năng lực vật lý để lấy được. Diệp Tưởng bắt buộc phải lấy được nó! Vật bị nguyền rủa trong phim kinh dị khó chắc chắn có thể nâng cao sức chiến đấu tổng hợp của «Rạp chiếu phim địa ngục» tầng 13, khiến họ càng có cơ hội sống sót trong [ « Quỷ tế » phần III]!