Đó chỉ là một điềm báo trước cho những chuyện sẽ xảy ra sau này.
Khi trở lại phòng, sau khi Diệp Tưởng nghe «Hầu tước» nói hết tất cả chi tiết, y tỏ ra “lạnh gáy”.
Giấc mơ không có trong kịch bản nên các diễn viên cũng chỉ biết thuận theo tự nhiên mà diễn. Nhưng mấy câu trong điện thoại đã chứng thực lời Kỉ Nhất Chu nói trong giấc mơ của hắn
- Cậu nói trong phòng tắm ở nhà anh trai mình, cậu nhìn thấy một bóng đen, trong phòng tắm công cộng của trường học cậu lại nhìn thấy thêm bóng đen lần nữa. Nếu vậy thì có lẽ không phải là trùng hợp nữa rồi.
«Hầu tước» phân tích một cách rõ ràng tình hình hiện tại:
- Anh trai mình gọi điện thoại cho mình. Nhưng khi gọi lại thì tổng đài lại thông báo là số máy đó không tồn tại.
- Thứ cho mình nói thẳng nhé Nhất Hàng!
Diệp Tưởng lúc này nói thẳng:
- Về cái gọi là ‘Đi xuống theo anh ấy’ ấy! Cậu nghĩ « đi xuống » có ý gì? ‘Đi xuống’ này có phải dùng để chỉ......
- Mình biết cậu muốn nói gì. Ngày mai mình sẽ lên phòng giáo vụ để xin nghỉ để tập trung toàn lực điều tra chuyện này.
Đối với bọn họ thì bản thân hiện tượng ma quái cũng không quan trọng mà quan trọng là nguyên nhân dẫn đến chuyện đó và vật bị nguyền rủa ở đâu. Cho dù diễn viên có mạnh thế nào, cho dù đã đạt tới trình đột như «Hầu tước» đi chăng nữa thì không ai có thể chống lại được quy tắc nguyền rủa giảm dần. Hiệu quả nguyền rủa của vật bị nguyền rủa rồi cũng sẽ tới lúc chẳng còn gì, lại càng không cần nói tới chuyện vé chuộc cái chết của diễn viên cũng có hạn. Tìm ra chân tướng, sau đó giải quyết vật bị người chết nguyền rủa mới là đối sách tốt nhất.
Trước mắt thông tin còn quá ít. Bọn họ chỉ biết được một số tin tức vụn vặt, mà những tin tức thế này không có giá trị thực dụng nhiều. Về cơ bản nếu họ vội vàng đưa ra phỏng đoán thì chỉ e nó sẽ khác xa với thực tế. Kỷ Nhất Chu rốt cuộc gặp phải chuyện gì, y đã làm ra thứ gì, tại sao y lại “xuống dưới đó”......
Đây đều là những vấn đề mà bọn họ cần phải tìm ra câu trả lời.
Diệp Tưởng nhớ rất rõ ở đoạn mở đầu của bộ phim, Kỷ Nhất Chu có nói một câu “Xong rồi! ”. Từ câu này không khó đoán ra việc y tự nhốt mình trong nhà một thời gian là để làm chuyện gì đó. Phải tới tối hôm trước y mới làm xong.
Vậy y làm xong thứ gì?
Bóng đen kéo y vào địa ngục chính là thứ mà hắn hoàn thành là chuyện không sai vào đâu được.
Tiêu Bản Ác Ma......
Một cái tên vô cùng khó hiểu. Điều khiến người ta dễ liên tưởng đến nhất là thứ mà y làm xong rất có thể là cái gọi là “Tiêu bản ác ma”. Đương nhiên, còn có một khả năng nữa đó là y và đám người Kỷ Nhất Hàng, Chu Tử Vinh sẽ bị ác ma kéo vào địa ngục và biến thành tiêu bản.
Nhưng cho dù là khả năng nào cũng được, thứ mà Kỷ Nhất Chu “làm xong” chắc chắn là vật bị người chết nguyền rủa trong bộ phim này! Đương nhiên, Diệp Tưởng sẽ không tranh giành vật ấy dù nó nhất định không phải là vật bị nguyền rủa thông thường. Nếu một vật bị nguyền rủa do con người làm ra thì những diễn viên như họ có thể nào khống chế hoặc là giải trừ đi nguyền rủa của nó hay không? Thành ra chuyện tìm ra thứ mà Kỷ Nhất Chu đã làm ra trở thành ưu tiên số một của bọn họ.
Căn cứ vào phân tích và suy luận của Diệp Tưởng lúc trước, hắn cũng đã từng nhắc với «Hầu tước» rằng có người hoặc một nhóm người nào đó đã từng tiếp xúc với Kỷ Nhất Chu trong khoảng thời gian này. Ngay cả bây giờ hắn cũng vẫn giữ vững suy nghĩ này. Suy nghĩ này được thành lập dựa trên một luận cứ: đó là những diễn viên của hai rạp chiếu phim còn lại, «Rạp chiếu phim địa ngục» tầng 15 và «Rạp chiếu phim địa ngục» tầng 18. Nếu không có gì bất ngờ thì người của hai rạp chiếu phim này chắc cũng không phải là sinh viên của trường này. Những diễn viên khác không nói, vì họ có thể « cưa sừng làm nghé » đóng vai sinh viên được, nhưng Tây Môn Khả Lệ của «Rạp chiếu phim địa ngục» tầng 15 tuyệt đối không thể làm vậy. Nếu vậy thì hai nhóm diễn viên kia sẽ đóng vai gì? Diệp Tưởng cho rằng rất có khả năng bọn họ cùng Kỷ Nhất Chu cùng nhau chế tác “Tiêu bản ác ma” sau đó gặp phải nguyền rủa.
Đám diễn viên này chắc chắn sẽ bằng mọi cách tiếp xúc với nam nhân vật chính «Hầu tước». Chung quy lại thì việc liên thủ với «Hầu tước», và « Ảnh pháp sư » mới là con đường sống sót duy nhất. Dựa vào Kỷ Nhất Chu để tìm ra Kỷ Nhất Hằng rõ ràng là phương thức lý tưởng nhất. Cho nên, có lẽ không lâu sau thì bọn họ sẽ xuất hiện. Đến lúc đó, khi ba rạp chiếu phim lớn hội quân,cường cường liên thủ(Kẻ mạnh liên thủ với kẻ mạnh) thì Diệp Tưởng sẽ càng có cơ hội sống sót cao hơn nếu như đi theo bọn họ.
Đương nhiên, ba rạp chiếu phim liên thủ sẽ tạo ra một sức mạnh rất lớn. Đặc biệt là Tây Môn Khả Lệ và Lý Tín Lăng đều không phải là người thường. Điều đó chứng tỏ bộ phim kinh dị lần này chắc chắn sẽ không đơn giản. Diệp Tưởng nếu muốn sống sót, thì không thể chỉ biết tranh thủ sự tán thưởng của người trong « Rạp chiếu phim địa ngục » tầng 19 mà bản thân hắn còn phải nghĩ cách làm sao sử dụng thành thục gông bắt quỷ, hơn nữa còn phải cố gắng kiếm được càng nhiều vé chuộc cái chết càng tốt. Ở bất cứ thời điểm nào thì tự mình mạnh lên luôn là nhân tố căn bản giúp diễn viên sống sót. Nếu không phải như vậy thì Diệp Tưởng đã không lựa chọn con đường trở thành quỷ sai.
Đêm nay đã được định sẵn là một đêm không ngủ. Tuy rằng còn chưa có kịch bản, thế nhưng khi tình tiết đã hoàn toàn bị thay đổi, không ai dám cam đoan tối nay sẽ an toàn. Nhưng, «Hầu tước» cũng không nói gì với hắn, kể cả phù lục cũng không đưa cho hắn. Diệp Tưởng cũng không biết « Hầu tước » có thấy thất vọng với kết quả của bài kiểm tra trong phòng tắm của Diệp Tưởng hay không. Chung quy lại khi đó hắn lại sử dụng ra xiềng xích bắt quỷ, mà «Hầu tước» cũng đâu có muốn nhìn thấy loại hình cụ đó.
Nhưng Diệp Tưởng cũng là không có lựa chọn nào khác.
Hắn không thể nào yên tâm đi ngủ được. Hắn cũng không biết «Hầu tước» có thể ngủ ngon hay không. Sự sợ hãi vẫn đang tra tấn hắn. Tay hắn vẫn đang run bần bật dưới lớp chăn. Hắn chỉ cố gắng khống chế không để lộ nó trước mặt của «Hầu tước». Tối nay quả thực quá nguy hiểm. Nếu chỉ cần hơi vô ý, hắn sẽ chết chắc! Nếu hắn chết, người của «Rạp chiếu phim địa ngục» tầng 19 cũng lắm cũng chỉ “Á!’’ được một tiếng, sau đó sẽ quên luôn!
Cùng lúc đó, trong một khu dân cư ở khu Tân Bắc mở rộng.
Trong một căn nhà có một cặp cha con. Người cha thoạt nhìn khoảng hơn 30 tuổi, còn cô con gái cũng chỉ khoảng 12, 13 tuổi.
Cô con gái lúc này mếu máo:
- Bố ơi! Mẹ gặp chuyện gì sao?
- Bố không biết!
Người bố sờ túi, sau đó móc ra từ một bao thuốc lá đã xẹp lép một điếu thuốc rồi châm lửa hút.
Trong đôi mắt của người đàn ông đó tuy có vẻ u buồn, nhưng ánh mắt của y lại vô cùng sắc bén. Thiếu nữ kia tuy nước mắt đầm đìa trên mặt nhưng đôi mắt nàng cũng long lanh có thần.
Cặp “cha con”này chính là «Rạp chiếu phim địa ngục» tầng 18 Lý Tín Lăng và «Rạp chiếu phim địa ngục» tầng 15 Tây Môn Khả Lệ!
Lý Tín Lăng trước mắt còn chưa thể liên hệ với «Hầu tước». Chủ yếu là vì y không biết «Hầu tước» ở chỗ nào. Tuy rằng trong nội dung sơ lược cũng có nhắc «Hầu tước» là sinh viên, nhưng là sinh viên của trường Đại học nào thì kịch bản lại không nói tới, lại chưa từng đề cập.
Đúng lúc này,chuông điện thoại bàn reo lên. Lý Tín Lăng lập tức bắt máy!
- Alô?
- Anh Hách Thành, là em đây.
Đó là tiếng của một phụ nữ. Nghe giọng cô ta có vẻ sợ hãi.
Lý Tín Lăng đương nhiên nhận ra giọng của nàng. Nàng là diễn viên của «Rạp chiếu phim địa ngục» tầng 15, Ryu Seon Mi.
- Em ở đâu vậy, Xuân Hoa?
- Em, em cũng không biết......Em bây giờ cần phải tìm một người tên Kỷ Nhất Chu, nhưng không biết anh ta đã chạy đi đâu rồi...... Em cần phải tìm ra anh ta!
- Kỷ Nhất Chu? Người đó là ai vậy?
- Tóm lại, anh phải nghe rõ đây! Trong thời gian này khi ra ngoài đường, anh nhất định phải cẩn thận. Đừng bao giờ đi tới những nơi hoang vắng, cố gắng xuất hiện ở những nơi công cộng. Anh nhất định phải đưa con gái chúng ta tới trường và về nhà.
Tây Môn Khả Lệ lúc này vội vàng kêu lên:
- Ba, là mẹ phải không! Cho con nói chuyện với mẹ đi mà!
Lý Tín Lăng tiếp tục nói:
- Nhưng trước hết em cứ về qua nhà cái đã chứ......
- Xin lỗi anh! Em vẫn luôn gạt anh về những chuyện trong thời gian vừa rồi! Nhưng em cần phải cứu gia đình chúng ta, cứu con gái chúng ta. Anh phải nhớ nhất định bảo vệ con cho tốt. Anh nói giúp em với Tiểu Xuân rằng em rất yêu nó!
- Mẹ ơi!
Tây Môn Khả Lệ khóc rống lên muốn giật ống nghe:
- Mẹ mau trở về đi mẹ ơi! Tiểu Xuân nhớ mẹ nhiều lắm! Vì sao mẹ lại không về nhà.....
Kỹ năng diễn xuất của Tây Môn Khả Lệ đúng là rất đáng khen. Nàng lúc này giống hệt như một cô bé mới có 12 tuổi vậy. Ai có thể ngờ được nàng là diễn viên hạng một mạnh nhất của «Rạp chiếu phim địa ngục» tầng 15?
- Trong thời gian này em nhất định phải tìm được Kỷ Nhất Chu, sau đó nghĩ biện pháp cứu vãn ngay khi còn kịp......
- Cái gì còn kịp cơ?
- Thời gian không còn nhiều...... Tóm lại, em đã nói hết mọi chuyện cần nói. Trong khoảng thời gian này anh cũng đừng liên lạc với em. Tạm biệt anh.
Tiếp đó cuộc gọi kết thúc.
- Là sao hả ba?
Tây Môn Khả Lệ truy hỏi:
- Mẹ gọi cho ba sao? Vậy cuộc gọi này..... đọc truyện mới nhất tại tung hoanh . com
- Ba cũng không biết nữa! Mẹ con hình như gặp phải chuyện gì đó.
- Ba ơi! Vậy chúng ta phải làm sao?
- Ba ngày mai sẽ nghĩ cách. Ba nhất định phải tìm cho bằng được mẹ của con!
Lý Tín Lăng hiểu rõ cô bé này tuy còn rất nhỏ nhưng năng lực bảo mệnh của nàng tuyệt đối không tầm thường.
Phân cảnh này coi như quay xong.
Căn cứ theo phỏng đoán của Lý Tín Lăng thì ngày mai rất có thể y sẽ chính thức tiếp xúc với «Hầu tước»! Đến lúc đó y sẽ đưa ra đề nghị kết minh. Đương nhiên, sau khi kết minh, đôi bên cũng sẽ giúp nhau sống sót trong bộ phim kinh dị này. Nói lại thì lúc đó y cũng sẽ được gặp người diễn viên được mời một cách đặc biệt tham gia bộ phim này -- Diệp Tưởng .
Tây Môn Khả Lệ ngồi trên ghế sô pha khóc nức nở. Nhưng nàng thỉnh thoảng lại đưa tay vuốt ve chiếc vòng tay xương người. Nàng đã từng tham gia [ Vùng cấm số 4 ] nên muốn lấy được một chiếc vòng tay xương người cũng không phải khó. Lý Tín Lăng cũng có một cái vòng tay xương người. Nhưng chỉ có hai người họ là có, còn những diễn viên còn lại trong rạp chẳng ai có cả. Chung quy lại thì vòng tay xương người cũng không phải dễ lấy. Long Ny Nhi chẳng qua là may mắn mới thu được nhiều vòng tay xương người đến thế.
Lúc này...... Diệp Tưởng cũng chìm vào giấc ngủ......