Mục lục
RẠP CHIẾU PHIM KINH DỊ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hạ Hầu Kim Uyên nghe được những lời này của Linh nhất thời đột nhiên giận dữ.



Nguyên bản, hắn tốt xấu gì cũng là cao tầng trong gia tộc, cũng là người có hàm dưỡng. Thế nhưng, tin tức sợ hãi thình lình này xảy ra quá mức đột nhiên làm hắn không còn bận tâm tới hình tượng, cả giận nói:“Ngươi nói cái gì? Đừng tưởng rằng có di mệnh của phụ thân đại nhân là ngươi có thể muốn làm gì thì làm!”



Linh đích xác là một nhân vật phi thường kỳ quái. Tên là nô bộc, nhưng ẩn ẩn cùng với mấy đại nhân vật tông tộc cùng ngồi ăn! Ngay cả Địa Tạng đối với hắn cũng có lễ như với bề trên, một chút không dám chậm trễ. Nhưng trên thực tế, hắn ngay cả một người phân gia cũng không phải.



“Đợi đã! Trước đừng ồn, mau nhìn trận đồ!”



Lúc này, Hạ Hầu Sở Giang đã tỉnh táo lại nhìn lên trận đồ trên bàn!



“Không Gian pháp tắc của ‘Canh’ trận dường như không ổn định!”



Bên trong không gian “Canh” Trận.



Dạ Vương, Thiên Hoàng, Tinh Diệu cùng với một đám nô bộc đều đang gối giáo* chờ đợi. Đám nô bộc tinh thần tập trung chuẩn bị lúc nào cũng có thể giương cung, mà ba người Hạ Hầu gia được vây ở trung tâm. *dùng mũi giáo làm gối, ý giống như đứng trên đống lửa ngồi đống than.



“Tuy rằng thiếu chủ ngươi nói như vậy, nhưng nếu phải luận về đệ nhất nhân phân gia......” Hạ Hầu Tinh Diệu nói đến đây, nhìn nhìn thần tình Hạ Hầu Dạ Vương, dè chừng nói:“Ta thủy chung cho rằng là Hạ Hầu Tiêu Nham.”



Nghe được cái tên này, Hạ Hầu Thiên Hoàng lập tức nhìn lại đây.



“Ta có điểm ngoài ý muốn. Ta còn cho rằng, ngươi sẽ đề cập tới Hạ Hầu Vô Thường, hoặc là đường tỷ của ngươi Hạ Hầu Minh Y.”



Tinh Diệu gật đầu, nói:“Đương nhiên, Hạ Hầu Vô Thường, còn có Minh Y đích xác đều không tồi, thế nhưng...... tư chất Tiêu Nham càng cao. Hắn là trời sinh đã thích hợp giao tiếp với người chết. Nếu sinh ra trong Tông gia, thành tựu của hắn chỉ sợ......”



“Ngậm miệng!” Thiên Hoàng vội vàng quát bảo ngưng lại:“Tông tộc chính là tông tộc. Phân gia chính là phân gia! Trình độ huyết mạch có phân cao thấp, há có thể lẫn lộn! Thiếu chủ, Tinh Diệu không hiểu chừng mực, xin ngươi đừng để ý.”



Nhưng mà Dạ Vương đối với những lời này lại không chút để lộ ra thần sắc khó chịu nào, ngược lại nói:“Ta nhìn người, chỉ nhìn năng lực, không nhìn xuất thân. Vương hầu tướng tướng, há cớ cứ phải là con dòng cháu giống? Ngươi tiếp tục nói, nếu hắn sinh ra trong tông tộc, sẽ như thế nào?”



Tinh Diệu nuốt một ngụm nước miếng, thoạt nhìn lời vừa rồi của Thiên Hoàng thật khiến hắn lo lắng bản thân có nói nhầm lời trước mặt thiếu chủ hay không, nhưng thấy Dạ Vương không thèm để ý mới trầm tĩnh lại.



“Cái này... ta nói ra cũng không tốt... Bất quá nếu nhận được bồi dưỡng toàn lực và tài nguyên... Thực lực, hẳn không kém hơn Phương Diễn thiếu gia......”



“Hạ Hầu Tinh Diệu!” Thiên Hoàng lập tức giữ chặt hắn, hướng Dạ Vương liên tục cúi đầu,“Xin lỗi, hắn chỉ là lắm mồm thôi......”



Nhưng còn không đợi Dạ Vương nói gì, hắn liền nhìn về phía sau!



“Bốn mươi chín! Bốn mươi sáu! Bốn mươi bốn! Ba người các ngươi qua bên kia nhìn xem!”



Kịch tình đã không đồng nhất cùng nguyên kịch bản. Phia sau sẽ phát sinh những chuyện gì không ai có thể dự đoán được.



Mà ba tên nô bộc bị gọi tên, thiếu chủ đã có lệnh sao dám chối từ?



Hiển nhiên, bọn họ bị xem như pháo hôi. Nơi này là nội bộ đại trận, rất khó dùng thủ đoạn thông thường tra xét âm khí. Cho nên dùng người sống đi thăm dò là biện pháp tốt nhất. vài nô bộc bài danh muốn rớt khỏi hạng năm mươi, tổn thất thì tổn thất, không quan trọng. Mà truyền âm phù có thể thông tin trực tiếp cho Dạ Vương trước mắt đang ở trong tay Địa Tạng, cho nên bọn hắn không thể liên lạc trực tiếp được với Dạ Vương.



Ba người bốn mươi chín, bốn mươi sáu, bốn mươi bốn ba ngây ngốc đứng dậy, chậm rãi đi về phương hướng Dạ Vương chỉ dẫn. Đó là một khu vực bóng đêm, bởi vì giữa mắt trận có không gian ngăn cách, quỷ triều không thể nào xâm nhập. Ít nhất quỷ triều phổ thông là không thể tiến vào. Nếu có thể tiến vào, ít nhất phải là “Âm sát”......



“Các ngươi lập tức bảo vệ tốt thiếu chủ! Thiếu chủ xin yên tâm, ta khẳng định thề sống chết bảo hộ bên cạnh thiếu chủ!” Hạ Hầu Thiên Hoàng ở phía sau, đầu tiên chính là suy nghĩ vì an nguy của Dạ Vương trước. Đối với diễn viên mà nói, chỉ có đem vị nhân vật chính này hầu hạ thật tốt bản thân mới có đường sống!



Nhưng Dạ Vương lại lãnh liệt cười.



“Bảo vệ? Các ngươi lấy cái gì làm chuẩn, có tự tin bảo vệ ta?”



Hạ Hầu Thiên Hoàng không nghĩ muốn vuốt mông ngựa lại không ngờ chụp phải chân ngựa, trong nhất thời cực kỳ kinh ngạc. Đang lúc không biết bản thân lúc nào đã làm Dạ Vương động nộ, đành ngậm miệng không nói lời nào, lúc này không có kịch bản tham chiếu, càng nhiều lời sai càng nhiều.



Mà ba tên nô bộc kia lúc này đang bắt đầu tiếp cận khu vực bóng tối, chầm chậm tiến vào.



Cùng lúc đó, Dạ Vương vung tay lên, nói:“Hiện tại... toàn diện nghe ta chỉ huy. Nếu trong thời gian một nén nhang, ba người này còn không trở về lập tức vào trạng thái chiến đấu! Tiền đề lấy ‘Âm sát’ làm đối tượng để ứng phó!”



“Vâng!”



Mấy nô bộc hắc y này đối với Hạ Hầu gia tộc không khác gì tử sĩ, trước đó đã được tiến hành huấn luyện rất nhiều lần, căn cứ vào những loại hình quỷ triều khác nhau mà diễn tập. Hạ Hầu gia tộc nhiều năm qua tiến hành câu thông cùng người chết cho nên hiểu được cái gì gọi là “Âm sát”, tự nhiên cũng có thủ đoạn ứng phó. Chỉ là lấy đội hình trước mắt, nếu có quá nhiều “Âm sát”, như vậy chỉ sợ phải lực bất tòng tâm rồi.



Đương nhiên...... Dạ Vương tọa trấn ở nơi đây lại là một vấn đề khác! Hắn chung quy cũng là nhân vật chính!



Thời gian, từng phút từng giây qua đi.



Đám nô bộc đều đã chuẩn bị sẵn sàng.



Thứ tên “Âm sát” là một loại lệ quỷ, sau khi chết không thể nhắm mắt cũng không thể đầu thai. Bởi vì “Âm sát” oán khí quá mức trầm trọng, thậm chí còn không thể thành công vượt qua Hoàng Tuyền, bị người đưa đò trục xuất trong Hoàng Tuyền. Mà trong Hoàng Tuyền có bao nhiêu “Âm sát” ai cũng không biết, bất quá có một điểm có thể khẳng định, “Âm sát” chết đi càng lâu oán khí càng thêm đáng sợ.



Nhưng đây còn chưa phải là lệ quỷ đáng sợ nhất. Chân chính đáng sợ chính là những lệ quỷ có thể ảnh hưởng đến dương thế. Nhớ năm đó trong [ Tây Du ký ], Đường Thái Tông bởi vì bị lệ quỷ này quấy nhiễu, sát hại, trong quá đi vào địa phủ, được Thôi phủ quân trợ giúp mới có thể hoàn dương. Cuối cùng, không thể không tổ chức đại hội Thủy Lục, mời vô số đại năng cao tăng siêu độ vong hồn, thậm chí còn biến thành tình cảnh Đường Huyền Trang tiến đến Tây phương Linh sơn cầu Đại Thừa chân kinh. Mà Hạ Hầu gia tộc là một mạch của Đạo Môn, tương đối mà nói không có tính khắc chế mạnh mẽ oan quỷ như phật môn. Thế nhưng về mặt trận pháp cấm chế, Đạo Môn lại có ưu thế tuyệt đối.



Trước mắt, gia chủ đang toàn diện điều khiển trận đồ, cho dù có “Âm sát” dựa vào oán khí mạnh mẽ vượt qua pháp tắc không gian tiến vào, số lượng hẳn cũng không phải rất nhiều, ít nhất nhóm đầu tiên sẽ không như thế. Chỉ là, dựa vào cấm chế đã không thể nào hoàn toàn xua đuổi “Âm sát”, chỉ có thể kiềm chế một chút. Chung quy Thí Linh Toàn Cơ đại trận không phải làm ra để đối phó với “Âm sát”. Nói thực ra, trong quá trình quỷ thuyền tiến tới, bởi vì bản đồ mà dẫn tới hàng loạt quỷ hồn là tình huống ngoài kế hoạch! Nguyên bản, gia chủ đã dùng thủ đoạn che dấu nguyền rủa của bản thân bản đồ, nhưng hiện tại xem ra, vẫn là xem thường tính nguyền rủa của vật này rồi.



Hiện tại, muốn một lần nữa bày trận đã không có khả năng.



Thời gian cứ kéo dài ra...... Nếu “Tiệm” xuất hiện, chỉ sợ cần phải người trong tông tộc ra tay. Không ai hi vọng, vào thời điểm này phải dùng con bài chưa lật quý giá.



Lúc này, ở phía trước Dạ Vương, vài nô bộc hắc y giương cung chờ đợi.



Khu ma tiễn bình thường đã không có khả năng đối phó với “Âm sát”. Bởi vậy, lần này thay Xích Ma tiễn càng cao cấp hơn! Xích Ma tiễn cùng Khu Ma tiễn khác nhau, số lượng có hạn, đương nhiên không giống Âm Dương Cửu Sát tiễn không thể thu về, thế nhưng độ khó thu về tương đối lớn. Cho nên vẫn sẽ là không dễ dàng vận dụng. Nếu không phải một câu “lấy Âm Sát làm đối tượng ứng phó” của Dạ Vương, đám nô bộc tuyệt đối không dám dùng tới một cây Xích Ma tiễn, so với bọn hắn những nô bộc tiện mạng này, Xích Ma tiễn quan trọng hơn nhiều.



“Một nén nhang thời gian đã qua!” Dạ Vương lập tức hạ chỉ lệnh:“Lắp tên!”



Vài tên nô bộc nhanh chóng lấy ra Xích Ma tiễn cài lên cung! Tư thế chuẩn kỵ xạ cùng với ánh mắt tràn ngập sát khí đều tô đậm lên không khí tang thương, khẩn trương phía trước.



Hiện tại, chỉ cần Dạ Vương hạ lệnh, mũi tên trong tay bọn hắn sẽ lập tức dời cung!



Đầu mũi tên cực bén nhọn, đỏ sẫm giống như máu tươi.



“Đây chính là Xích Ma tiễn dùng Xích Ma chú luyện chế!” Hạ Hầu Tinh Diệu không khỏi cảm thán:“Lần đầu tiên có thể nhìn thấy Xích Ma tiễn triển thần uy trong chiến trường hiện thực!”



“Đốc tạo* Xích Ma tiễn do Hạ Hầu Thái Lam tiểu thư phụ trách, ta cũng là lần đầu tiên nhìn thấy. Bất quá......” Nói đến đây, Thiên Hoàng đè thấp thanh âm:“Tuy rằng lấy kẻ địch giả là ‘Âm sát’ chế tạo nên, thế nhưng dùng trong thực chiến, vẫn là lần đầu tiên... [chưa xong còn tiếp..] * trông coi, đốc thúc

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK