Trong 1 ngày mưa âm u lại không có điện, máy tính của Diệp Tưởng cũng vì vậy mà không thể sạc pin làm hắn phải dừng công việc lại.
Kế tiếp kịch bản còn chưa tới tay, không biết phải diễn những gì, mà Diệp Tưởng 1 mình 1 người ở nhà, chắc chắn hắn sẽ không phải ngồi không.
Thời kỳ kịch bản trống rỗng trước kia trong những bộ phim có độ khó thấp được xưng là “kỳ an toàn ”, nhưng hiện tại lại không phải như thế. Đoạn thời gian không có kịch bản không có nghĩa không tồn tại nguy hiểm, nhưng nguy hiểm này cũng đồng thời đại biểu cho kỳ ngộ. Kỳ ngộ này có khả năng đạt được vé chuộc cái chết, hoặc đạt được vật nguyền rủa, càng có khả năng… đạt được tin tức mà điện ảnh che dấu.
Diệp Tưởng cơ hồ có thể khẳng định, kế tiếp, nhất định sẽ phát sinh vài chuyện gì đó.
Hắn lựa chọn ngồi xếp bằng trong phòng khách trống trải, châm vài ngọn nến lên đọc cuốn sách [ dạ tộc ] nguyên bản, do Eerna đưa tặng. Đương nhiên, tuy hắn đang xem sách nhưng vẫn luôn chú ý tới tình huống xung quanh. Đối với Diệp Tưởng lúc này mà nói, nhất tâm lưỡng dụng (đồng thời làm 1 lúc 2 việc) là chuyện phi thường dễ dàng.
“Đùng đoàng”!
Sấm chớp xẹt qua bên ngoài cửa sổ tựa như đem thiên không xé ra 1 lỗ hổng. Mưa vẫn như trước không ngừng rơi xuống, dựa theo thế mưa này chỉ sợ nước sông Ill sẽ không ngừng dâng cao.
Giờ phút này trên màn hình điện ảnh, Diệp Tưởng vẫn đang xem sách, cánh cửa sổ sát đất phía sau hắn bị mưa xối ướt dẫn tới không thể nhìn rõ cảnh tượng bên ngoài.
Nhưng đúng lúc này, bên ngoài cửa sổ đột nhiện xuất hiện 1 hắc ảnh mơ hồ! Nó đứng trên cao nhìn xuống Diệp Tưởng đang ngồi trên ghế sô pha đọc sách!
Ngọn nến trong phòng đột nhiên tắt ngúm!
Nháy mắt khi ngọn nến tắt đi, Diệp Tưởng nhanh chóng nhìn quét qua cả căn phòng!
Hắc ảnh trên cửa sổ đã biến mất vô tung vô ảnh.
Diệp Tưởng chậm rãi buông cuốn sách xuống.
Rốt cuộc...... Đã đến rồi sao?
Vampire?
Diệp Tưởng hoàn toàn tiến vào trạng thái chuẩn bị chiến đấu, ứng phó với đủ mọi tình huống xuất hiện của kẻ địch.
Hắn cầm lấy ngọn đèn, bởi vì John không hút thuốc lá, lại thêm là nhà mới, không biết hộp diêm nằm ở nơi nào cho nên muốn châm đèn phải đi tới phòng bếp dùng bếp gas.
Từ phòng khách đến nhà bếp không xa, thế nhưng cho dù chỉ vỏn vẹn vài bước đường chân cũng đủ hắn chết đi mấy lần.
Diệp Tưởng cầm ngọn nến, cố ý thả chậm tốc độ, đồng thời quan sát bốn phía, tùy thời ứng phó với cục diện đột biến.
Vào trong nhà bếp, hắn nhanh chóng bước tới trước bếp gas.
“tách, tách”.. hắn vặn mở bếp gas.
Ngọn lửa màu xanh lóe lên, hắn liền nhìn thấy 1 gương mặt trắng bệch treo ngược đang nhìn hắn chằm chằm!
Diệp Tưởng lại không phóng thích Dạ Huyết.
Đây là 1 khối thi thể đã bị hút khô máu tươi, nó bị treo ngược trên nóc nhà bếp, 2 chân bị 1 cọc gỗ xuyên qua đâm thẳng vào nóc nhà.
Khối thi thể này, Diệp Tưởng nhận ra được.
Lúc này hắn cũng diễn trò, phát ra tiếng kêu thảm thiết.
Icaru. Grant!
Ngọn lửa màu xanh nhanh chóng dập tắt!
Diệp Tưởng vội vàng bật lại bếp gas, nhưng thi thể của Icaru đã không còn thấy đâu nữa!
Icaru. Grant chết! Hắn bị quỷ hút máu giết chết!
Thế nhưng còn đem thi thể treo ngược trong nhà mình!
Đối phương chung quy cũng là một diễn viên ah!
Bất quá tâm tư của Diệp Tưởng lúc này cực kỳ âm trầm, hắn tuyệt sẽ không vì thế mà mất đi bình tĩnh. Con quỷ hút máu ẩn nấp trong bóng tối kia, tuy không biết khi nào xuất hiện, thế nhưng nhất định sẽ lựa chọn ra tay vào lúc hắn sợ hãi mất đi lý trí.
Diệp Tưởng sao có thể để nó tùy ý?
Ác Ma chi nhãn trong 1 khắc phóng thích ra! Đồng tử màu bạc yêu dị xuất hiện, mái tóc Diệp Tưởng cũng bắt đầu có chút trở nên vàng óng!
Tạm thời, hắn còn chưa muốn phóng ra phân thân. Phân thân là đòn sát thủ quan trọng, thời cơ chưa tới chưa thể tùy tiện sử dụng.
Hắn nhanh chóng chạy ra khỏi nhà bếp, hành động dựa theo phản ứng của người bình thường, bay thẳng về phía cửa chính!
Diệp Tưởng xông qua phòng khách, tiếp tục ào tới vị trí cửa ra vào.
Trong đoạn thời gian này chắc chắn sẽ phát sinh điều gì đó làm hắn không thể dễ dàng chạy thoát được.
Lúc này hắn nghe thấy 1 thanh âm rất cổ quái. Giống như có 1 thứ gì đó đang gõ vào vách tường.
Tầm mắt của Diệp Tưởng nhanh chóng đánh về phía phát ra thanh âm.
Đó là cầu thang.
Khoảng không bên dưới cầu thang được làm thành 1 căn phòng nhỏ (giống như nhà Dursley trong Harry Potter).
Lúc này, cánh cửa gian phòng kia ầm ầm mở ra.
Diệp Tưởng trợn to 2 mắt lên nhìn.
Nguyên bản lấy tâm cơ của Diệp Tưởng, quả quyết không có khả năng kinh hãi như thế. Nhưng cảnh tượng trước mắt thật sự quá mức ngoài dự kiến của hắn.
Hắn nguyên bản cho rằng từ bên trong đó đi ra sẽ là quỷ hút máu có gương mặt tái nhợt như Bá Tước Dracula, nhưng thực tế lại hoàn toàn ngược lại với suy nghĩ của hắn!
Như thế nào có thể......
Như thế nào có thể là......
Ngay sau đó, Diệp Tưởng liền mất đi toàn bộ thần trí.
Hơn ba giờ sau.
Diệp Tưởng tỉnh lại, nhưng đầu óc quá choáng váng.
Đã phát sinh chuyện gì?
Hắn có thể xác định hắn đã quên mất 1 chuyện gì đó rất quan trọng.
Đây là nguyền rủa trong [ phòng học dị độ ] còn lưu lại sao?
Không...... Không phải!
Cho dù trong [ phòng học dị độ ], Diệp Tưởng vẫn có thể nhớ rõ những người đã chết đi. Nhưng hiện tại lại bất đồng. Hắn cư nhiên thật sự quên mất 1 chuyện gì đó?
Hắn tổng cảm giác đó là 1 chuyện cực kỳ quan trọng.
Tầm mắt hắn di động về phía căn phòng nhỏ dưới gầm cầu thang, sau đó lanh lẹ vọt qua!
Cánh cửa căn phòng nhỏ bật mở.
Ở bên trong hắn chỉ nhìn thấy nằm đó 2 cỗ thi thể đã chết đi nhiều năm.
“Hai người này......”
Trên tay 2 cỗ thi thể đều có 1 cái vòng.
Ác Ma chi nhãn của Diệp Tưởng tự động xua tan hắc ám, nhìn thấy rõ ràng đôi vòng tay kia.
Mặt trên vòng tay còn khắc danh tự của 2 người khi còn sống.
Đây là một đôi vợ chồng.
Danh tự phân biệt là......
Eliot. Nightliar.
Enrica. Nightliar.
Đây là một đôi phu thê mang dòng họ Nightliar!
Địa phương này......
Căn bản không phải tổ ốc Lý gia. Mà là......
Tổ ốc gia tộc Nightliar!
Ta đến tột cùng đã quên mất điều gì?
Bàn tay Diệp Tưởng tiếp xúc tới 2 cỗ thi thể, hắn nhắm 2 mắt lại. Lúc này trong đầu không ngừng lóe lên những hình ảnh.
Đó là hình ảnh 1 nam tử thần sắc tiều tụy.
“Ta nguyền rủa Thần đã khiến ta chịu hết thảy vận mệnh này......”
“Vì cái gì ta thành kính nguyện cầu, Thần vẫn không chịu ban ơn cho chúng ta?”
Bên cạnh nam tử dung nhan tiều tụy còn có 1 nữ nhân sắc mặt tái nhợt.
Trong tay 2 ngươi đều cầm thập tự giá, chân thành cầu nguyện.
Thế nhưng...... sinh mệnh bọn hắn trước sau vẫn bị lấy đi.
Cái chết đen.
Bệnh dịch hoành hành vài thế kỷ tại Châu Âu, số người chết đã khó có thể tính toán. hơn nữa vì cái chết đen mà sinh ra loài quỷ hút máu được xưng là “Dạ tộc” vong linh bất tử.
Hai người kia, là......
Cha mẹ của Nightliar sao?
Trong đầu Diệp Tưởng nhanh chóng hiện lên những hình ảnh từ nhiều thế kỷ trước.
Nightliar trở thành thần chức giả, cầu nguyện vì thần thánh, nhưng cha mẹ hắn vẫn như trước chết bởi cái chết đen.
Hơn nữa, sau khi chết đi còn biến thành Vong Linh bất tử.
Đối với Nightliar, cái này có nghĩa là gì?
Linh hồn bị thượng đế cự tuyệt ngoài cánh cửa thiên quốc, vĩnh viễn bồi hồi không sống không chết. Tại 1 khắc đó, hắn chỉ sợ đã hết hy vọng vào thần thánh.
Mà Ác Ma...... liền nhân cơ hội đó mà vào.
Diệp Tưởng vẫn như trước nghĩ không ra hắn đã quên mất điều gì.
Lúc ấy, từ bên trong cánh cửa này đi ra là ai?
Hắn duy nhất có thể xác định chính là người kia là người hắn cực kỳ quen thuộc.
Nếu nói, vong hồn Nightliar vẫn luôn lưu lại tổ ốc, làm bạn với thi cốt cha mẹ hắn, chẳng lẽ khi đó hắn nhìn thấy chính là vong hồn của Nightliar?
Nightliar chân chính chứ không phải 1 bộ phận linh hồn chuyển sinh sống lại thành Đạt Di Mạc.
Hắn nhìn thấy...... chân thân của Nightliar sao?
Chẳng lẽ...... Từ rất sớm trước kia, đã từng có 1 người, sắm vai chân thân Nightliar?
Như vậy người này......
Đến tột cùng là ai?[ chưa xong còn tiếp......]
(Vì bây giờ chỉ còn 1 mình edit cho nên không thể ra 2 chương 1 ngày được, các bạn thông cảm nhé.
Chúc chị em 20/10 vui vẻ.
ps: vừa ăn mỳ cay cấp độ 7 xong, hơi bị thất vọng, ớt không cay lắm mà nó lấy số lượng bù chất lượng. Miệng chả cay tý nào mà bụng 1 bồn ớt, làm khó chịu quá.)
PS: Chư vị có thể bắt đầu suy đoán Nightliar chân thân, xem xem có ai có thể đoán đúng đi......