CHƯƠNG 195: CHỦ ĐỘNG XUẤT KÍCH
Bác sĩ của viện điều dưỡng đều đang cấp cứu cho Thẩm Nghê Nghê, mà bên phía của bà cụ Diệp thì lại đang gấp rút, đúng lúc này Mike dẫn theo bác sĩ chạy tới.
“Có chuyện gì vậy?”
“Cậu đúng là cơn mưa đúng lúc!”
Diệp Ân Tuấn vội vàng nói tình huống của bà cụ Diệp cho anh ta biết.
Bác sĩ làm kiểm tra sức khỏe cho bà cụ Diệp lúc trước được gọi lên.
Bác sĩ nhìn thấy Mike thì khá là cung kính, thấp giọng nói: “Báo cáo kiểm tra sức khỏe của bà ấy đã có rồi, trong người có độc tố tích lũy quanh năm suốt tháng, mặc dù là đã lâu rồi không phát tác nhưng mà cơ thể vẫn có mối họa ngầm, lần hôn mê này có thể là do bởi vì mệt nhọc nên dẫn đến sức miễn dịch của cơ thể giảm xuống, từ đó đã dẫn phát ra căn bệnh làm yếu cơ thể, chúng tôi sẽ cố gắng hết sức.”
“Nhờ bác sĩ.”
Hiện tại Diệp Ân Tuấn bị vây khốn, bốn bề thật sự là hận không thể chia mình ra làm tám mới có thể được.
Bác sĩ dẫn theo đoàn đội chữa bệnh đi vào trong phòng phẫu thuật, bắt đầu chữa trị cho bà cụ Diệp.
Mike kéo bả vai của Diệp Ân Tuấn qua, thấp giọng nói: “Biết là bây giờ anh không có tâm trạng nhưng mà đợi ở chỗ này cũng không có tác dụng gì, anh cũng không phải là bác sĩ, có rất nhiều chuyện anh không có cách nào làm chủ được. Đi nào, đi lên sân thượng đi, chúng ta hút điếu thuốc.”
Quả thật là mấy ngày nay áp lực của Diệp Ân Tuấn rất lớn, bây giờ nghe thấy Mike nói như vậy thì để Tống Đình ở nơi này trông chừng anh và Mike đi lên trên sân thượng.
Gió ở trên sân thượng có hơi lớn, nhưng mà dường như Diệp Ân Tuấn lại không cảm nhận được.
Cuộc sống khoảng ba mươi năm trước anh không cần phải lo cái gì, muốn cái gì thì có cái đó, thuận buồm xuôi gió, nhưng mà kể từ khi năm năm trước Thẩm Hạ Lan và bé con xảy ra chuyện ngoài ý muốn, cuộc đời của anh liền thay đổi.
Bây giờ cục diện lại bị động như vậy.
Mike đốt một điếu thuốc đưa qua.
Diệp Ân Tuấn cũng không chối từ, nhận lấy hít mạnh vào một hơi, sặc đến nỗi làm anh phải ho khan.
“Sao vậy, mấy năm không gặp đừng có nói với tôi là cai thuốc rồi đó nha?”
“Không có.”
Sau khi Diệp Ân Tuấn ho khan thì lại hít một hơi nữa.
Mùi vị nicotine làm cho tâm trạng của anh hơi hòa hoãn một chút.
Anh phun một ngụm khói ra, giống như là muốn phun hết những đau khổ phiền muộn ra bên ngoài.
Mike tự đốt cho mình một điếu thuốc, dựa trên một góc của sân thượng, nhìn bầu trời ở bên ngoài, thấp giọng nói: “Đường Trình Siêu bắt đầu hành động rồi.”
“Vậy à, tôi chỉ sợ là anh ta không hành động thôi.”
Diệp Ân Tuấn cười lạnh, nụ cười đó giống như là sứ giả câu hồn đến từ địa ngục.
Trước đó anh vẫn luôn rất cảm kích Đường Trình Siêu, nhưng mà bây giờ anh hận không thể chém Đường Trình Siêu làm muôn mảnh.
Cái tên dối trá ngụy quân tử.
Lại dám ra tay độc ác với Nghê Nghê như vậy, quả thật không thể tha thứ được.
ctp_1992663_1_3
ctp_1992663_2_3