Thẩm Hạ Lan vỗ nhẹ lưng của Lam Tử Thất, dịu dàng nói: “Sẽ qua thôi, tất cả mọi chuyện đều sẽ qua thôi. Trên con đường phía trước cho dù đầy chông gai, cũng có tớ đồng hành cùng cậu. Cậu yên tâm giao Lam Dũng cho tớ, tớ sẽ đưa em ấy khỏe mạnh trở về.”
“Ừm.”
Lam Tử Thất gật đầu nói: “Đại ân không nói lời cảm kích, chỉ cần Lam Dũng có thể chữa khỏi, cái mạng này của tớ đều giao cho cậu.”
“Tớ cần mạng của cậu làm cái gì? Tớ chỉ cần cậu sống thật tốt, sau này chị em chúng ta ở Hải Thành hô mưa gọi gió, rung chuyền trời đất, không phải sẽ đều vui sao?”
Nghe thầy Thẩm Hạ Lan nói như vậy, Lam Tử Thất lập tức phì cười.
“Cậu tưởng cậu đang đóng phim à?”
“Bạn thân của tớ sau này chính là người sẽ trở thành ngôi sao lớn, tớ tự nhiên phải bắt đầu học máy lời này từ bây giờ.”
Thẩm Hạ Lan khẽ mỉm cười nói đùa với Lam Tử Thất.
Lam Tử Thất biết, Thẩm Hạ Lan là an ủi cô, có điều cô vẫn gật đầu nói: “Được, sau này cùng khiến trời đất rung chuyển.”
Tay của hai người nắm chặt vào nhau.
Lam Tử Thất muốn tới bệnh viện chăm sóc Tống Đình và ba Lam, tự nhiên không thể đi tiễn Lam Dũng.
Thẩm Hạ Lan nói chuyện này với Diệp Ân Tuấn rồi, Diệp Ân Tuấn đặc biệt cử người dùng trực thăng đưa bọn họ tới đó.
Thẩm Hạ Lan luôn cho rằng Diệp Ân Tuấn sẽ để người khác làm, nhưng không ngờ là Diệp Ân Tuấn tự mình điều khiển trực thăng, cô nhát thời có hơi sững sờ.
“Anh cũng tới thành phố B sao?”
“Sao vậy? Không được sao? Em bây giờ mang bụng bầu chạy khắp nơi, anh không yên tâm, anh bắt cứ lúc nào cũng phải đi theo em mới được.”
Nghe thầy Diệp Ân Tuấn nói như vậy, Thẩm Hạ Lan rất nghẹn lời.
“Anh không làm việc sao? Em và các con ăn cái gì?”
“Yên tâm đi, chuyện của công ty có quản lý cắp cao, anh mở cuộc họp qua điện thoại là được, với lại, cho dù anh không làm việc, chúng ta chỉ ăn những khoáng sản đó cũng được rồi.”
“Không có lòng cầu tiến.”
Thẩm Hạ Lan khẽ mỉm cười mắng anh một câu, sau đó cùng Phi nhắc Lam Dũng lên trực thăng.
Khi bọn họ tới thành phố B đã là hơn 7 giờ tối.
Diệp Ân Tuấn sợ Thẩm Hạ Lan quá đói, trước đó đã cho cô ăn một ít.
Một nhóm người ăn một chút đồ ăn, sau đó lái xe tới nơi ở của Tiêu Niệm Vi.
Chỉ là điều khiến Thẩm Hạ Lan không ngờ là ở cửa nơi ở của Tiêu Niệm Vi, cô nhìn thấy một người đàn ông không chính không tà.
“Lương Tử? Cậu sao lại ở đây?”
Diệp Ân Tuấn nhìn sơ một cái thì nhận ra người đàn ông trước mắt, hơn nữa rất ngạc nhiên.
Lương Thiệu Cảnh có hơi phiền não nhíu mày.
“Các anh tới làm cái gì? Không phải chỉ là chuyện căn nhà thôi sao? Nói qua điện thoại là được rồi, thế nào người cũng tới rồi? Hửm? Người đằng sau các anh sao thế? Tới khám bệnh à? Diệp Ân Tuần, anh có ý gì hả? Bây giờ đã là 7h30p tối rồi, ca phẫu thuật này của vợ tôi còn chưa kết thúc, anh đây là định để cô ấy thức đêm làm việc?”
Sắc mặt của Lương Thiệu Cảnh lập tức trở nên khó coi.
Diệp Ân Tuấn biết tính khí của anh ta, nhàn nhạt nói: “Bác sĩ Tiêu bảo chúng tôi tới.”
“Đánh rắm, các anh nếu không phải là nói ra tên của tôi, cô ấy sẽ không ngược đãi chính mình.”
Thẩm Hạ Lan hơi sững người, có hơi ngại.
“
Nghe Lương Thiệu Cảnh nói như vậy, Lam Dũng vội mở miệng.
CHƯƠNG 952
“Chúng tôi không vội, ngày mai cũng được.”
Thẩm Hạ Lan liếc nhìn Lam Dũng, biết cậu ấy suy nghĩ cho nhóm bọn họ, còn chưa nói gì thì nghe thầy.
Lương Thiệu Cảnh nói: “Vậy được, vậy thì ngày mai đi, vợ tôi hôm nay quá mệt rồi, hơn nữa hôm nay là sinh nhật của con gái tôi.”
Nói như vậy, đám Thẩm Hạ Lan không có lý do gì tiếp tục nữa.
“Được, ngày mai chúng tôi sẽ tới tìm bác sĩ Tiêu, cậu Lương, xin lỗi rồi, chúng tôi không biết hôm nay là sinh nhật của con gái anh.”
Thẩm Hạ Lan sợ Diệp Ân Tuấn sẽ tức giận, vội vàng mở miệng trước anh.
Lương Thiệu Cảnh nhìn Thẩm Hạ Lan, sắc mặt có chút hòa hoãn.
“Cảm ơn, buổi tối có thể mời các người tới tham gia tiệc sinh nhật của con gái tôi.”
“Được.”
Thẩm Hạ Lan vội đáp ứng.
Sắc mặt của Diệp Ân Tuấn lại không có tươi lên.
“Em khách khí với cậu ta như vậy làm cái gì?”
Lời này nói ở trước mặt Lương Thiệu Cảnh, không khỏi khiến Thẩm Hạ Lan có hơi ngại ngùng.
“Anh im miệng.”
Cô nhỏ giọng nói, nào biết thính lực của Lương Thiệu Cảnh rất tốt, khóe miệng hơi nhéch lên.
“Diệp Tử, vợ anh hiểu chuyện hơn anh.”
“Cút!”
Diệp Ân Tuấn càng nhìn càng cảm thầy Lương Thiệu Cảnh chướng mắt, trực tiếp dẫn Thẩm Hạ Lan và Lam Dũng bọn họ tới khách sạn gần đó.
Lương Thiệu Cảnh lại cười rồi nói: “Đừng ở khách sạn nữa, chỗ này của tôi có phòng.”
“Không thèm!”
Diệp Ân Tuấn không lĩnh tình dẫn Thẩm Hạ Lan rời đi, cảm xúc giận dỗi giống như trẻ con vậy.
Thẩm Hạ Lan có hơi cạn lời rồi.
“Anh sao lại giống như trẻ con thế? Anh ta dù sao cũng là chồng của bác sĩ Tiêu, với cả, chúng ta cũng thật sự không biết hôm nay là sinh nhật của con gái anh ta, buổi tối định tặng cái gì?”
Lời của Thẩm Hạ Lan khiến Diệp Ân Tuấn hừ lạnh một tiếng nói: “Tặng cái gỉ? Cậu ta đã cưng chiều con gái của cậu ta tới tận trời rồi, em dù hái trăng xuống cũng không thể bát ngờ, không cần nghĩ quá nhiều, mua theo sở thích của những cô bé bình thường là được, anh có hơi tức giận, anh em với nhau, cậu ta vậy mà ở trước mặt vợ của anh không nễ mặt anh.”
Nghe tháy Diệp Ân Tuấn là vì điều này, Thẩm Hạ Lan bỗng bật cười.
“Không phải chứ? Anh trẻ con như vậy?”
“Anh trẻ con như vậy đấy.”
Diệp Ân Tuấn lúc nói chuyện đã làm xong thủ tục nhận phòng.
Phi đưa Lam Dũng về phòng trước.
Thẩm Hạ Lan có hơi lo lắng, Diệp Ân Tuấn thấp giọng nói: “Không sao, phía Phi anh đã kêu cậu ta đi mời điều dưỡng rồi, tối nay có người chăm sóc cho Lam Dũng, em yên tâm đi.”
“Anh tóm lại luôn chu đáo hơn em.”
Thẩm Hạ Lan lúc này mới yên tâm.
Hai người sửa soạn một chút thì đi tham gia bữa tiệc của con gái Lương Thiệu Cảnh.
Lương Thiệu Cảnh còn chưa trở lại, Thẩm Hạ Lan và Diệp Ân Tuấn ngồi ở trong góc, nhìn người người qua lại ở đây, Thẩm Hạ Lan có hơi cảm thán nói: “Cậu Lương này làm cái gì vậy? Cảm thầy mọi loại người đều có.”
“Cậu ta là lão đại của đế quốc hắc ám. Em nói xem?”
Lời của Diệp Ân Tuấn khiến Thẩm Hạ Lan hơi sững người.
Đây là khu vực cô hoàn toàn không quen thuộc, có điều từ trên người Lương Thiệu Cảnh cũng có thể nhìn ra.
“Chúng ta ở đây sẽ không nhìn thấy mafia của nước nào đó chứ?”
“Không chắc.”
Diệp Ân Tuấn cũng không dám bảo đảm.
Nếu như không phải Thẩm Hạ Lan cứ muốn kiên trì, anh thật ra không muốn để Thẩm Hạ Lan tới đây, dù sao người ở đây rất phức tạp, anh thật sự sợ Thẩm Hạ Lan xảy ra chuyện gì.
Thẩm Hạ Lan có hơi líu lưỡi.
CHƯƠNG 953
Hai người cũng không có bắt chuyện gì với người khác, rất khiêm tốn.
Diệp Ân Tuấn không ngừng gắp đồ ăn cho Thẩm Hạ Lan, bảo cô ăn nhiều một chút.
Nói thật, đồ ăn ở đây quả thật rất ngon, Thẩm Hạ Lan ăn cũng không ít.
“Em đi nhà vệ sinh.”
Thẩm Hạ Lan thật sự mót rồi.
“Cần anh đi cùng em không?”
Diệp Ân Tuấn có hơi thận trọng.
Thẩm Hạ Lan tự nhiên biết Diệp Ân Tuấn lo lắng cái gì, cô cười rồi nói: “Không cần đâu? Em chỉ là đi nhà vệ sinh, anh yên tâm đi, em bảo đảm không trêu chọc ai cả, nhìn thấy người khác sẽ đi đường vòng, tuyệt đối sẽ không để những lão đại đó có bất kỳ tâm tư gì với em.”
“Anh không phải có ý này.”
Diệp Ân Tuấn có hơi buồn bực.
“Bỏ đi, em đi đi.”
Anh thầm nghĩ, lát nữa tìm một người đi theo Thẩm Hạ Lan mới được, dù sao người của nơi này thật sự quá phức tạp.
Thẩm Hạ Lan thầy anh đồng ý rồi, lúc này mới đứng dậy đi về phía nhà vệ sinh.
“Em rất nhanh sẽ quay lại.”
“Được.”
Diệp Ân Tuấn gật đầu, có điều vẫn làm theo suy nghĩ của mình.
Thẩm Hạ Lan không phải không biết Diệp Ân Tuấn không yên tâm về cô, cho nên đối với chuyện anh sắp xếp bình thường đều là nhắm một mắt mở một mắt cho qua.
Đi tới cửa nhà vệ sinh, người ở đây tuy rất nhiều, đều là những người phụ nữ quý phái, có người còn ăn mặc rất sang chảnh, so sánh ra thì Thẩm Hạ Lan có hơi tùy tiện.
Thẩm Hạ Lan cũng không có nói chuyện với bất kỳ ai, đi thẳng vào phòng vệ sinh.
Bên ngoài truyền tới tiếng bàn luận ríu rít của mấy cô gái.
“Này, các cô nghe nói chưa? Vợ của cậu Lương Tiêu Niệm Vi hình như có người bên ngoài.”
“Nói linh tỉnh, lời như này cũng dám nói, không sợ cậu Lương xử chết bọn họ sao.”
Thẩm Hạ Lan nghe tới đây thì hơi khựng lại.
Tiêu Niệm Vi có người khác bên ngoài?
Một người lạnh lùng như vậy, sao có thể làm ra loại chuyện vượt tường chứ?
Có điều cô chỉ nghe, không chen lời.
Giọng nói bên ngoài tiếp tục truyền tới.
“Cô không biết thôi, đối phương nghe nói cũng là mafia, rất giỏi.”
*Phải không? Là ai thế?”
“Không rõ. Có điều có người chụp được ảnh Tiêu Niệm Vi ở với người đàn ông kia cả đêm, đừng thầy bữa tiệc hôm nay tổ chức lớn như vậy, ai biết đằng sau hai người bọn họ có phải là sắp ly hôn rồi không?”
“Ly hôn? Tôi thấy không phải đâu, với tính khí đó của cậu Lương, đoán chắc sẽ khiến cô ta bỗng dưng biến mắt.”
Thầy người bên ngoài càng nói càng khó nghe, lông mày của Thẩm Hạ Lan nhíu chặt lại, cô cũng có một loại xúc động muốn đi ra bênh Tiêu Niệm Vi.
Vào lúc này, bên ngoài truyền tới âm thanh chói tai, cô gái vừa rồi còn đang la ó lập tức chen chạy ra, sau đó thì nghe thấy một giọng nói có chút quen thuộc vang lên.
“Còn có ai không? Mau cút ra ngoài!”
Trái tim của Thẩm Hạ Lan hơi khựng lại.
Giọng nói này quá quen thuộc rồi, nhưng trong chốc lát lại nghĩ không ra là ai.
Cô nhanh chóng treo lên nằm bò trong ô thông gió phía trên nhà vệ sinh, nín thở.
Cánh cửa nhà vệ sinh bị người ta một cước đạp ra.
Thẩm Hạ Lan từ trong ô thông gió liếc nhìn, trong lòng bỗng sửng sốt một phen.
Hoàng Phi?!
Vậy mà là Hoàng Phi đã biến mắt!
Anh ta sao lại xuất hiện ở đây?
Nghĩ tới đôi chân gãy của Lam Dũng có liên quan tới người đàn ông này, mắt của Thẩm Hạ Lan nheo lại.
CHƯƠNG 954
Đằng sau Hoàng Phi có một người phụ nữ đi theo, sau khi nhìn thấy Hoàng Phi đạp tất cả cánh cửa ra, không có phát hiện ai, lúc này mới từ đằng sau ôm lấy Hoàng Phi, hờn dỗi nói: “Anh vậy mà cũng dám, ở đây là nhà vệ sinh nữ, anh không sợ người khác báo cảnh sát sao?”
“Ai dám? Đây là địa bàn của cậu Lương.”
Hoàng Phi khẽ xoay ngược lại trực tiếp dồn người phụ nữ vào tường, đôi tay thô kệch đó bỗng ôm lấy người phụ nữ hơn nữa định tiến hành một bước nữa.
Người phụ nữ vội ngăn anh ta lại.
“Anh vội cái gì? Chuyện chính còn chưa nói.”
“Chuyện chính gì chứ, khoái hoạt cùng em mới là chuyện chính.”
Hoàng Phi nói rồi thì muốn hôn người phụ nữ đó.
Người phụ nữ trực tiếp dùng một con dao mỏng kề vào động mạch chủ ở cổ Hoàng Phi, cười rồi nói: “Vội cái gì? Em đã nói rồi, nói chuyện chính trước.”
Hoàng Phi nhìn lưỡi dao lạnh lẽo, lúc này đã thành thật lại.
“Nói chuyện thì nói chuyện, em dùng dao làm cái gì?”
“Vậy thì nói đi, chuyện em bảo anh làm như thế nào rồi?”
Hoàng Phi vẫn có hơi không yên tâm mà nhìn xung quanh, sau đó mới nói: “Đều làm ổn thoả rồi, Tiêu Niệm Vi bây giờ cho dù có trăm cái miệng cũng nói không rõ được, có điều chuyện này nếu như bị cậu Lương biết, tôi không có đường sống. Chuyện ban đầu các em hứa với tôi bắt buộc phải thực hiện cho tôi.
“Đó là đương nhiên, anh cho dù không làm được chuyện này thì anh có con đường sống sao? Anh kêu người của tụi em đánh gãy chân Lam Dũng, thằng nhóc đó giữ được mạng, trở về chắc chắn sẽ nói cho vợ của Diệp Ân Tuấn biết là anh làm. Đắc tội với Diệp Ân Tuần, anh vẫn không có con đường sống, cho nên anh bây giờ chỉ có thể tiếp tục hợp tác với tụi em, biết không?”
Lời của người phụ nữ khiến trái tim của Thẩm Hạ Lan bỗng siết lại.
Quả nhiên là Hoàng Phi làm!
Hoàng Phi lại cười rồi nói: “Thằng oắt con Lam Dũng đó sẽ không nói cho Thẩm Hạ Lan là tôi làm.”
“Anh tự tin như vậy sao?”
“Đó là đương nhiên. Lam Dũng từng thấy sự đáng sợ của các em, tự nhiên sẽ sợ liên lụy tới Thẩm Hạ Lan, cậu ta thà âm thầm chịu đựng, cũng sẽ không để Thẩm Hạ Lan biết chân tượng sự việc. Huống chỉ trong cơ thể con nhỏ Lam Tử Thất đó còn có độc mà các em hạ, Lam Dũng tự nhiên không dám lầy mạng của chị gái cậu ta ra chơi. Lâu như vậy rồi, cậu ta tìm tôi khắp tôi, không phải cũng không tìm được sao?
Thẩm Hạ Lan sẽ không biết những chuyện này.”
Nghe thầy Hoàng Phi nói như vậy, trái tim của Thẩm Hạ Lan bỗng tối sầm lại.
Trong cơ thể Lam Tử Thất có độc?
Tại sao cô không biết?
Thẩm Hạ Lan chỉ cảm thầy mắt có hơi cay nhức.
Hai chị em nhà họ Lam vì cô rốt cuộc đã chịu sự tra tắn như thế nào.
Tại sao cô tới nay cũng không biết chuyện này.
Người phụ nữ lẳng lơ trước mắt này là ai?
Tại sao lại có bản lĩnh lớn tới mức giúp Hoàng Phi làm những chuyện này?
Mà Hoàng Phi tại sao muốn ra tay với bọn Lam Dũng?
Lễ nào là vì bọn Lam Dũng vì công ty du lịch cỏn con kia mà bị như vậy?
Thẩm Hạ Lan nghĩ mãi không thông điểm này.
Người phụ nữ nghe thấy Hoàng Phi nói như vậy, khựng lại một chút, sau đó cười rồi nói: “Không ngờ anh thật sự có chút bản lĩnh. Anh yêu, em đều sắp không đợi được nữa rồi, mau lên đi.”
Nói rồi, cô ta lôi Hoàng Phi, hai người nôn nóng làm loại chuyện kia.
Thẩm Hạ Lan ở bên trên bị ép xem và nghe mà bắt lực, đầu óc thỉnh thoảng quay chuyển.
Cô lén lút rút điện thoại ra gửi một tin nhắn cho Diệp Ân Tuần.
“Hoàng Phi ở trong nhà vệ sinh nữ, bây giờ phái người tới bắt người. Là anh ta đánh gãy chân của Lam Dũng, còn hạ độc Lam Tử Thất, em muốn biết đằng sau người này rốt cuộc là ai sai khiến.”
Thẩm Hạ La sau khi gửi tin nhắn đi thì chờ đợi.
Diệp Ân Tuấn sau khi nhận được tin nhắn thì hơi nhíu mày.
Hoàng Phi?
Anh đã không nhớ người này nữa rồi, có điều nếu Thẩm Hạ Lan gặp nguy hiểm, anh tự nhiên sẽ không ngồi im không ngỡ ngàng.
Vừa hay Lương Thiệu Cảnh dẫn vợ và con gái đi vào, Diệp Ân Tuấn vội vàng đứng dậy, hiên ngang đi về phía anh ta.
Nơi này dù sao là địa bàn của cậu Lương, anh vẫn phải nói một tiếng mới được.
CHƯƠNG 955
“Lương Tử, có chuyện này tôi muốn nói với anh.”
Diệp Ân Tuấn kịp thời cản Lương Thiệu Cảnh lại.
Tiêu Niệm Vi khẽ liếc Diệp Ân Tuấn một cái rồi dẫn con gái rời đi.
Lương Thiệu Cảnh nhíu mày, trầm giọng nói: “Hôm nay là tiệc mừng sinh nhật của con gái tôi, đừng có mà gây chuyện đấy.”
“Sợ là có người khác gây chuyện đấy chứ chẳng phải tôi đâu.”
Diệp Ân Tuấn giơ tin nhắn của Thẩm Hạ Lan ra cho Lương Thiệu Cảnh xem.
Lương Thiệu Cảnh cau chặt mày lại.
“Tôi sẽ cho người giúp anh, nhưng không được đề ảnh hưởng tới vợ con tôi đâu đáy.”
“Biết rồi.”
Hai người đàn ông thỏa thuận êm đẹp với nhau xong thì Diệp Ân Tuấn bỏ ra ngoài.
Khi Diệp Ân Tuấn dẫn người tới phòng vệ sinh, Hoàng Phi và người phụ nữ kia còn đang vui vẻ với nhau, bị người ta bắt ngay tại trận.
Người phụ nữ hét ầm lên nhưng lại bị bịt miệng lại, sau đó bị kéo ra ngoài.
Hoàng Phi nhìn thấy Diệp Ân Tuấn thì biết mình tới số rồi, anh ta muốn trốn nhưng lại bị đấm một cú, lập tức ngất xỉu ngay tại chỗ.
Thẩm Hạ Lan leo xuống từ lỗ thông gió, nhìn Hoàng Phi đã chết ngắt thì lạnh lùng nói: “Em phải biết rốt cuộc lúc trước anh ta đã làm gì hai chị em Lam Dũng.”
Đương nhiên Diệp Ân Tuấn phải giúp vụ này.
“Em vào tiệc ăn chút gì đó đi, chuyện tra khảo cứ để cho anh.”
Thẩm Hạ Lan nghe Diệp Ân Tuấn nói vậy thì hơi do dự.
“Đừng phân vân, chúng ta tới mừng sinh nhật cho con gái Lương Tử, với lại chẳng phải em cần tìm gặp Tiêu Niệm Vi vì chuyện cái chân của Lam Dũng à? Chuyện này không để chậm trễ được đâu, còn cái tên Hoàng Phi này thì em yên tâm, anh nhất định sẽ bắt anh ta nói ra đáp án em cần biết.”
Nghe Diệp Ân Tuấn nói vậy, lúc này Thẩm Hạ Lan mới gật đầu.
“Được rồi, vậy em ra ngoài đây, anh nhớ cần thận.”
Thẩm Hạ Lan tách khỏi Diệp Ân Tuấn xong thì trong lòng vô cùng bực bội.
Lúc trước Lam Tử Thất với Lam Dũng vì cô nên mới đuổi theo Hoàng Phi, nhưng hai người họ lại không nói cho cô biết họ đã gặp phải chuyện gì,vì vậy cô luôn nghĩ rằng vết thương ở chân Lam Dũng đã là thương tổn lớn nhất rồi, nào ngờ Lam Tử Thất cũng bị hạ độc.
Thẩm Hạ Lan mang tâm trạng sầu não đó đi vào phòng tiệc.
Có Lương Thiệu Cảnh ở đó, đương nhiên không khí sẽ thoải mái hơn nhiều, mà số người tìm tới a dua nịnh hót cũng không ít, trong giây lát Thẩm Hạ Lan không tìm được cơ hội lại gần.
“Bà chủ.”
Không biết Phi đã tới đây từ lúc nào, lúc gọi Thẩm Hạ Lan còn dọa cô giật mình.
“Sao anh lại ở đây? Lam Dũng đâu?”
“Diệp tổng đã tìm điều dưỡng ở bên cạnh ngài Lam rồi, bà chủ yên tâm, điều dưỡng đó cũng biết một chút võ, Diệp tổng gọi tôi tới đây với bà chủ, sợ cô ở đây một mình cô đơn.”
Phi trả lời khiến Thẩm Hạ Lan phải gật gù.
Diệp Ân Tuấn luôn rất tỉ mỉ, cô cũng không có ý kiến gì về chuyện này.
Chờ cho đám người nịnh hót xung quanh tản bớt thì Thẩm Hạ Lan mới đi về phía Tiêu Niệm Vi.
“Xin chào bác sĩ Tiêu, tôi là Thẫm Hạ Lan.”
Thẩm Hạ Lan chủ động giới thiệu bản thân khiến Tiêu Niệm Vi ngây ra một lúc.
“Thẩm Hạ Lan của Hải Thành sao?”
“Đúng vậy.”
Tiêu Niệm Vi giống như trong lòng Thẩm Hạ Lan đã tưởng tượng, có chút lạnh nhạt, hơi có cảm giác xa cách. Nhưng cô không để bụng, thứ cô cần là y thuật của Tiêu Niệm Vi.
“Đây là mô hình ô tô tôi thiết kế cho cô bé, mong là công chúa nhỏ sẽ thích.”
Thẩm Hạ Lan không biết nên tặng cái gì mới tốt, bèn nghĩ đến mô hình ô tô do chính cô thiết kế ra.
Con gái Lương Vận Ninh của Tiêu Niệm Vi trái lại còn rất thích món quà này, cảm ơn xong thì cầm quà tặng đi chơi luôn.
“Cảm ơn.”
Khóe môi Tiêu Niệm Vi khẽ cong lên, có thể nhận ra cô ta rất yêu con gái của mình.
“Đâu có đâu, là tôi có việc muốn nhờ bác sĩ Tiêu, nhưng đến bắt ngờ quá nên không biết hôm nay là sinh nhật của công chúa nhỏ, vội vội vàng vàng nên chưa chuẩn bị được gì cả.”